古诗词

乌鹊吟

释函是

乌鹊声嘈嘈,飞上飞下不离树上巢。wū què shēng cáo cáo,fēi shàng fēi xià bù lí shù shàng cháo。
树杪畏风吹,风吹犹自可,低树蛇侵无处躲。shù miǎo wèi fēng chuī,fēng chuī yóu zì kě,dī shù shé qīn wú chù duǒ。
去年逐一雏,今年吞卵巢几破。qù nián zhú yī chú,jīn nián tūn luǎn cháo jǐ pò。
乌鹊那,人情物理一等招因果。wū què nà,rén qíng wù lǐ yī děng zhāo yīn guǒ。
勿贪沙边鱼,林间岸畔自死虫蛙随时过。wù tān shā biān yú,lín jiān àn pàn zì sǐ chóng wā suí shí guò。
养成毛翮健且长,旷大虚空一任东冲西突何曾奈得我。yǎng chéng máo hé jiàn qiě zhǎng,kuàng dà xū kōng yī rèn dōng chōng xī tū hé céng nài dé wǒ。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

黎同三见访索诗时予在病中

释函是

广南有佳士,远访庐山岑。guǎng nán yǒu jiā shì,yuǎn fǎng lú shān cén。
卧病机输我,维摩默至今。wò bìng jī shū wǒ,wéi mó mò zhì jīn。
隔林人影怯,掩烛夜堂深。gé lín rén yǐng qiè,yǎn zhú yè táng shēn。
写照霜筠月,三年出袖吟。xiě zhào shuāng yún yuè,sān nián chū xiù yín。

复生松用谢秋水韵

释函是

铁干嗟犹在,相看各自怜。tiě gàn jiē yóu zài,xiāng kàn gè zì lián。
冰霜还暮岁,泽溉不乘权。bīng shuāng hái mù suì,zé gài bù chéng quán。
吊古成今日,伤生忆往年。diào gǔ chéng jīn rì,shāng shēng yì wǎng nián。
只须同后死,珍重未凋前。zhǐ xū tóng hòu sǐ,zhēn zhòng wèi diāo qián。

玉帘泉用伦使君韵

释函是

界破青山色,相看面目真。jiè pò qīng shān sè,xiāng kàn miàn mù zhēn。
不因矜碎玉,何事到金轮。bù yīn jīn suì yù,hé shì dào jīn lún。
莫问东流意,还同此日春。mò wèn dōng liú yì,hái tóng cǐ rì chūn。
云烟笼不住,迢递出风尘。yún yān lóng bù zhù,tiáo dì chū fēng chén。

送端严侍者归省

释函是

宁亲千里去,一衲念春寒。níng qīn qiān lǐ qù,yī nà niàn chūn hán。
匡岳经初隐,黄梅莫久安。kuāng yuè jīng chū yǐn,huáng méi mò jiǔ ān。
燕雏新引子,竹笋未成竿。yàn chú xīn yǐn zi,zhú sǔn wèi chéng gān。
望汝归长夏,南薰山日漫。wàng rǔ guī zhǎng xià,nán xūn shān rì màn。

用韵送方楼冈之楚

释函是

泉石添新梦,干戈滞故乡。quán shí tiān xīn mèng,gàn gē zhì gù xiāng。
兴亡非我事,去住为人伤。xīng wáng fēi wǒ shì,qù zhù wèi rén shāng。
归雁逢春雪,饥蚕念古桑。guī yàn féng chūn xuě,jī cán niàn gǔ sāng。
江淮千万里,湘水旅魂长。jiāng huái qiān wàn lǐ,xiāng shuǐ lǚ hún zhǎng。

初秋示大绍禅人归省

释函是

送汝宁亲去,西风妒晚荷。sòng rǔ níng qīn qù,xī fēng dù wǎn hé。
蝉声辞石镜,雁影到淮河。chán shēng cí shí jìng,yàn yǐng dào huái hé。
故里白云少,家山黄叶多。gù lǐ bái yún shǎo,jiā shān huáng yè duō。
夜来牛火怯,须忆老婆和。yè lái niú huǒ qiè,xū yì lǎo pó hé。

题一树轩示诸子二首

释函是

将军无此树,独立叹当时。jiāng jūn wú cǐ shù,dú lì tàn dāng shí。
荫阔人空过,风多鸟不知。yīn kuò rén kōng guò,fēng duō niǎo bù zhī。
高柯怜曲干,密叶覆低枝。gāo kē lián qū gàn,mì yè fù dī zhī。
暂托安禅处,还山尔莫悲。zàn tuō ān chán chù,hái shān ěr mò bēi。

题一树轩示诸子二首

释函是

梦里水云隔,贪凉附薜萝。mèng lǐ shuǐ yún gé,tān liáng fù bì luó。
海隅疑广莫,瓠落对山河。hǎi yú yí guǎng mò,hù luò duì shān hé。
席户迎风细,推窗得月多。xí hù yíng fēng xì,tuī chuāng dé yuè duō。
荣枯不可问,寥寂当如何。róng kū bù kě wèn,liáo jì dāng rú hé。

送严天莫入京谒选

释函是

送尔选官去,天然今不然。sòng ěr xuǎn guān qù,tiān rán jīn bù rán。
幞头无道俗,朝宁赖英贤。fú tóu wú dào sú,cháo níng lài yīng xián。
湖水通淮直,庐峰逼汉连。hú shuǐ tōng huái zhí,lú fēng bī hàn lián。
匡时须努力,投老在何年。kuāng shí xū nǔ lì,tóu lǎo zài hé nián。

悼旋庵湛都寺六首

释函是

不敢为人累,心孤意自阑。bù gǎn wèi rén lèi,xīn gū yì zì lán。
谊衰知道丧,时迈觉情寒。yì shuāi zhī dào sàng,shí mài jué qíng hán。
社燕辞霜白,秋鸿叫树丹。shè yàn cí shuāng bái,qiū hóng jiào shù dān。
每因朝露委,都作暮龄看。měi yīn cháo lù wěi,dōu zuò mù líng kàn。

悼旋庵湛都寺六首

释函是

华陀不可学,把药泣涟洏。huá tuó bù kě xué,bǎ yào qì lián ér。
尽意起遥夜,论心限此时。jǐn yì qǐ yáo yè,lùn xīn xiàn cǐ shí。
达生嫌世薄,问卜爱人痴。dá shēng xián shì báo,wèn bo ài rén chī。
门外西风急,披襟信步迟。mén wài xī fēng jí,pī jīn xìn bù chí。

悼旋庵湛都寺六首

释函是

人情今古尽,夕月与朝烟。rén qíng jīn gǔ jǐn,xī yuè yǔ cháo yān。
好客常终日,挥金信一拳。hǎo kè cháng zhōng rì,huī jīn xìn yī quán。
岂堪分水乳,容易论因缘。qǐ kān fēn shuǐ rǔ,róng yì lùn yīn yuán。
已矣真风邈,予当远石泉。yǐ yǐ zhēn fēng miǎo,yǔ dāng yuǎn shí quán。

悼旋庵湛都寺六首

释函是

万里秋山好,凋零逼岁除。wàn lǐ qiū shān hǎo,diāo líng bī suì chú。
晴空填翠黛,碧汉挂蟾蜍。qíng kōng tián cuì dài,bì hàn guà chán chú。
草树无常色,光辉亦暂舒。cǎo shù wú cháng sè,guāng huī yì zàn shū。
悠悠尘世里,谁独爱吾庐。yōu yōu chén shì lǐ,shuí dú ài wú lú。

悼旋庵湛都寺六首

释函是

行业人天重,因缘吾道轻。xíng yè rén tiān zhòng,yīn yuán wú dào qīng。
庄生宁厌死,尚子欲如生。zhuāng shēng níng yàn sǐ,shàng zi yù rú shēng。
易引丹霄步,难辞荆棘行。yì yǐn dān xiāo bù,nán cí jīng jí xíng。
洪波鼓冥壑,长人亦自惊。hóng bō gǔ míng hè,zhǎng rén yì zì jīng。

悼旋庵湛都寺六首

释函是

色声情易尽,来往梦难消。sè shēng qíng yì jǐn,lái wǎng mèng nán xiāo。
眼见浮沤幻,生当识浪娇。yǎn jiàn fú ōu huàn,shēng dāng shí làng jiāo。
莫嫌千仞壑,珍重一梢瓢。mò xián qiān rèn hè,zhēn zhòng yī shāo piáo。
与尔他生别,应防独木桥。yǔ ěr tā shēng bié,yīng fáng dú mù qiáo。