古诗词

都下寄龙君御

吴梦旸

及此赐环日,敢遗招隐诗。jí cǐ cì huán rì,gǎn yí zhāo yǐn shī。
贾生流涕易,嵇叔入官迟。jiǎ shēng liú tì yì,jī shū rù guān chí。
治粟缘时急,藏书许客知。zhì sù yuán shí jí,cáng shū xǔ kè zhī。
武陵花不落,恐误出山期。wǔ líng huā bù luò,kǒng wù chū shān qī。

吴梦旸

明浙江归安人,字允兆。好吟诗,善作曲,亦工山水,与同郡臧懋循、茅维、吴稼竳并称四子。晚游金陵,征歌顾曲,齿龋牙落,犹呜呜按拍。有《射堂诗抄》。 吴梦旸的作品>>

猜您喜欢

送汪念潭

吴梦旸

秋山万叠赴新安,清浅溪流五百滩。qiū shān wàn dié fù xīn ān,qīng qiǎn xī liú wǔ bǎi tān。
谁向此中深领略,问君何不早辞官?shuí xiàng cǐ zhōng shēn lǐng lüè,wèn jūn hé bù zǎo cí guān?

古道庵望华享

吴梦旸

沿江指遥白云隈,树底空床遍绿苔。yán jiāng zhǐ yáo bái yún wēi,shù dǐ kōng chuáng biàn lǜ tái。
今夜道人来借宿,前峰先有鹤飞回。jīn yè dào rén lái jiè sù,qián fēng xiān yǒu hè fēi huí。

陈山甫遨集杨姬华林馆同赋四首

吴梦旸

一片清江写远忧,新花还觅旧青楼。yī piàn qīng jiāng xiě yuǎn yōu,xīn huā hái mì jiù qīng lóu。
黄衫谢去诸年少,领略风光几白头。huáng shān xiè qù zhū nián shǎo,lǐng lüè fēng guāng jǐ bái tóu。

陈山甫遨集杨姬华林馆同赋四首

吴梦旸

四月探春春已过,他乡行乐莫蹉跎。sì yuè tàn chūn chūn yǐ guò,tā xiāng xíng lè mò cuō tuó。
诗家文酒娼家会,弦索全抛翰墨多。shī jiā wén jiǔ chāng jiā huì,xián suǒ quán pāo hàn mò duō。

陈山甫遨集杨姬华林馆同赋四首

吴梦旸

烟花四部旧曾题,迭变新声拍按齐。yān huā sì bù jiù céng tí,dié biàn xīn shēng pāi àn qí。
听到关情情忽忽,绛纱休妒翠眉低。tīng dào guān qíng qíng hū hū,jiàng shā xiū dù cuì méi dī。

陈山甫遨集杨姬华林馆同赋四首

吴梦旸

诸郎焉肯负尊罍,临别连呼大白来。zhū láng yān kěn fù zūn léi,lín bié lián hū dà bái lái。
问我何曾高兴索,满街明月踏歌回。wèn wǒ hé céng gāo xīng suǒ,mǎn jiē míng yuè tà gē huí。

和孝若湖上作

吴梦旸

浩眇湖之阳,信为子所止。hào miǎo hú zhī yáng,xìn wèi zi suǒ zhǐ。
氛浊一以屏,冲襟净于水。fēn zhuó yī yǐ píng,chōng jīn jìng yú shuǐ。
凉风四面来,暝色从中起。liáng fēng sì miàn lái,míng sè cóng zhōng qǐ。
茫茫触无情,情来莫为理。máng máng chù wú qíng,qíng lái mò wèi lǐ。
宁以终古怀,委之波靡靡。níng yǐ zhōng gǔ huái,wěi zhī bō mí mí。

孝若留饮短歌

吴梦旸

莼洲之上何所为,向君索酒酒勿迟。chún zhōu zhī shàng hé suǒ wèi,xiàng jūn suǒ jiǔ jiǔ wù chí。
今夜不醉今何时,虚檐烛短风雨苦。jīn yè bù zuì jīn hé shí,xū yán zhú duǎn fēng yǔ kǔ。
君属我歌君可舞,座中无言心各许。jūn shǔ wǒ gē jūn kě wǔ,zuò zhōng wú yán xīn gè xǔ。
主人胡不进乐方,语及丧乱哀国殇,使我罢酒色不扬,更欲片言追大雅,数十年来谁作者,朱丝无声双泪下。zhǔ rén hú bù jìn lè fāng,yǔ jí sàng luàn āi guó shāng,shǐ wǒ bà jiǔ sè bù yáng,gèng yù piàn yán zhuī dà yǎ,shù shí nián lái shuí zuò zhě,zhū sī wú shēng shuāng lèi xià。
君不见吴生轻作万里人,五年三踏长安尘,明朝告别无可陈。jūn bù jiàn wú shēng qīng zuò wàn lǐ rén,wǔ nián sān tà zhǎng ān chén,míng cháo gào bié wú kě chén。
我道今人贤,将恐君掩耳。wǒ dào jīn rén xián,jiāng kǒng jūn yǎn ěr。
我道古人贤,不知古人死。wǒ dào gǔ rén xián,bù zhī gǔ rén sǐ。
但愿君家有酒吾且止,眼中依依二三子。dàn yuàn jūn jiā yǒu jiǔ wú qiě zhǐ,yǎn zhōng yī yī èr sān zi。

和陶饮酒二首其一

吴梦旸

何悔不学剑,岂云不上书。hé huǐ bù xué jiàn,qǐ yún bù shàng shū。
归来坐凉月,绿水周吾庐。guī lái zuò liáng yuè,lǜ shuǐ zhōu wú lú。
庭草一以新,知是春风初。tíng cǎo yī yǐ xīn,zhī shì chūn fēng chū。
故人惟故心,独不谓吾疏。gù rén wéi gù xīn,dú bù wèi wú shū。
相向宛夙昔,岂不怀旧都。xiāng xiàng wǎn sù xī,qǐ bù huái jiù dōu。
举目盛云物,安能无欢娱。jǔ mù shèng yún wù,ān néng wú huān yú。

暑夜孝若携伎饮长桥上同诸从踏月歌

吴梦旸

明月满地寒如霜,踏歌出门气扬扬。míng yuè mǎn dì hán rú shuāng,tà gē chū mén qì yáng yáng。
登桥仰面天苍茫,千峰万峰挂女墙。dēng qiáo yǎng miàn tiān cāng máng,qiān fēng wàn fēng guà nǚ qiáng。
酒星客星为低昂,老夫兴好君相当。jiǔ xīng kè xīng wèi dī áng,lǎo fū xīng hǎo jūn xiāng dāng。
阿浑阿咸底复狂,袒跣大叫呼索郎。ā hún ā xián dǐ fù kuáng,tǎn xiǎn dà jiào hū suǒ láng。
长须仡仡催行觞,甘瓜碧藕压酒浆。zhǎng xū gē gē cuī xíng shāng,gān guā bì ǒu yā jiǔ jiāng。
其时妖冶谁为将,黄衫宕子青楼倡。qí shí yāo yě shuí wèi jiāng,huáng shān dàng zi qīng lóu chàng。
绛纱引出差饬妆,氍毹狼籍脂泽芗。jiàng shā yǐn chū chà chì zhuāng,qú shū láng jí zhī zé xiāng。
娇歌忽转《妩媚娘》,《前溪》、《采菱》音旋亡。jiāo gē hū zhuǎn wǔ mèi niáng,qián xī cǎi líng yīn xuán wáng。
入宫变徵吾未遑,坐来白露涂衣裳。rù gōng biàn zhēng wú wèi huáng,zuò lái bái lù tú yī shang。
鬓毛刁骚肌骨凉,乌栖月黑还洞房。bìn máo diāo sāo jī gǔ liáng,wū qī yuè hēi hái dòng fáng。
博山烟灭灯无光,蟋蟀当户逼人床。bó shān yān miè dēng wú guāng,xī shuài dāng hù bī rén chuáng。
欢乐继之慨以慷,悄然无寝夜未央,徘徊中庭何所望。huān lè jì zhī kǎi yǐ kāng,qiāo rán wú qǐn yè wèi yāng,pái huái zhōng tíng hé suǒ wàng。

夏玄成邀集中园歌

吴梦旸

君胡为乎衡门下,偃卧中园号桑者。jūn hú wèi hū héng mén xià,yǎn wò zhōng yuán hào sāng zhě。
满床图史安得贫,鸭阑鹤栅供萧洒。mǎn chuáng tú shǐ ān dé pín,yā lán hè zhà gōng xiāo sǎ。
比邻大贾谁过从,柴桑篮舆多从容。bǐ lín dà jiǎ shuí guò cóng,chái sāng lán yú duō cóng róng。
生徒散去亦不索,退院老僧方打钟。shēng tú sàn qù yì bù suǒ,tuì yuàn lǎo sēng fāng dǎ zhōng。
我独来寻一二友,如君悠悠吾且朽。wǒ dú lái xún yī èr yǒu,rú jūn yōu yōu wú qiě xiǔ。
烹葵剥枣饶盘餐,不妨案头权设酒。pēng kuí bō zǎo ráo pán cān,bù fáng àn tóu quán shè jiǔ。
有酒便堪酬酒徒,白头能傍酒家胡。yǒu jiǔ biàn kān chóu jiǔ tú,bái tóu néng bàng jiǔ jiā hú。
人间何许快意事,大叫一掷成枭卢。rén jiān hé xǔ kuài yì shì,dà jiào yī zhì chéng xiāo lú。
清商旧谱新声续,还唱江南《采菱曲》。qīng shāng jiù pǔ xīn shēng xù,hái chàng jiāng nán cǎi líng qū。
曲声半落风雨边,人影蹒跚灭华烛。qū shēng bàn luò fēng yǔ biān,rén yǐng pán shān miè huá zhú。
今人之乐乐未央,古人一往谁能将。jīn rén zhī lè lè wèi yāng,gǔ rén yī wǎng shuí néng jiāng。
我怀古人色凋丧,出门空觅江都相。wǒ huái gǔ rén sè diāo sàng,chū mén kōng mì jiāng dōu xiāng。
荒丘野蔓谁家宫,玉钩斜上吹凄风。huāng qiū yě màn shuí jiā gōng,yù gōu xié shàng chuī qī fēng。
欲将衰白变美好,八公山上皆青草。yù jiāng shuāi bái biàn měi hǎo,bā gōng shān shàng jiē qīng cǎo。
何如诸公达者为,使我一饮成淋漓。hé rú zhū gōng dá zhě wèi,shǐ wǒ yī yǐn chéng lín lí。
客散吾留雨如注,好君正在萧飒处。kè sàn wú liú yǔ rú zhù,hǎo jūn zhèng zài xiāo sà chù。
还将旧事仔细论,惟有邗江之上潮来去。hái jiāng jiù shì zǎi xì lùn,wéi yǒu hán jiāng zhī shàng cháo lái qù。

同潘景升顾嘿孙集湖上代妓作

吴梦旸

妾家白门杨柳下,杨柳当年系郎马。qiè jiā bái mén yáng liǔ xià,yáng liǔ dāng nián xì láng mǎ。
又住钱塘杨柳边,杨柳仍藏乌哑哑。yòu zhù qián táng yáng liǔ biān,yáng liǔ réng cáng wū yǎ yǎ。
生憎哑哑乌,逐郎郎在湖,聊复为郎提玉壶。shēng zēng yǎ yǎ wū,zhú láng láng zài hú,liáo fù wèi láng tí yù hú。
泛月月未起,萧萧一湖水。fàn yuè yuè wèi qǐ,xiāo xiāo yī hú shuǐ。
向月人人道有情,未见情人为情死。xiàng yuè rén rén dào yǒu qíng,wèi jiàn qíng rén wèi qíng sǐ。
君不见白使君苏使君,一呼小蛮一朝云。jūn bù jiàn bái shǐ jūn sū shǐ jūn,yī hū xiǎo mán yī cháo yún。
今日妾歌《懊恼》词,借问使君闻不闻?无端再唱《金陵》乐,若个天涯不流落。jīn rì qiè gē ào nǎo cí,jiè wèn shǐ jūn wén bù wén?wú duān zài chàng jīn líng lè,ruò gè tiān yá bù liú luò。
好认西湖是妾家,南屏山前多藕花。hǎo rèn xī hú shì qiè jiā,nán píng shān qián duō ǒu huā。
藕花折郎手,花飘不得藕。ǒu huā zhé láng shǒu,huā piāo bù dé ǒu。
心知郎有他,为郎来劝酒。xīn zhī láng yǒu tā,wèi láng lái quàn jiǔ。
一诉姊妹知,不如诉郎友。yī sù zǐ mèi zhī,bù rú sù láng yǒu。
将寻小小过西陵,月落天低江渡口。jiāng xún xiǎo xiǎo guò xī líng,yuè luò tiān dī jiāng dù kǒu。

送张去华走哭汝阳王胤昌宫庶

吴梦旸

君不见南州孺子辟不起,一朝徒步走千里。jūn bù jiàn nán zhōu rú zi pì bù qǐ,yī cháo tú bù zǒu qiān lǐ。
英雄但可轻浮名,那可无心报知己。yīng xióng dàn kě qīng fú míng,nà kě wú xīn bào zhī jǐ。
张郎心事亦复然,絮酒持将哭泉里。zhāng láng xīn shì yì fù rán,xù jiǔ chí jiāng kū quán lǐ。
自言不受他人知,惟有汝阳王庶子。zì yán bù shòu tā rén zhī,wéi yǒu rǔ yáng wáng shù zi。
出门满路吹蒺藜,眼底谁为此人死。chū mén mǎn lù chuī jí lí,yǎn dǐ shuí wèi cǐ rén sǐ。
更将肝胆何处明,一片悲风咽汝水。gèng jiāng gān dǎn hé chù míng,yī piàn bēi fēng yàn rǔ shuǐ。

重过友人花下歌

吴梦旸

忆昔曾醉故人家,满檐春雪吹梨花。yì xī céng zuì gù rén jiā,mǎn yán chūn xuě chuī lí huā。
花开花落今几度,为问客颜得如故。huā kāi huā luò jīn jǐ dù,wèi wèn kè yán dé rú gù。
故人老去犹故心,折花忆我相思深。gù rén lǎo qù yóu gù xīn,zhé huā yì wǒ xiāng sī shēn。
重来看花花益好,可惜看花人尽老。zhòng lái kàn huā huā yì hǎo,kě xī kàn huā rén jǐn lǎo。
此时花里春风颠,此时沽酒莫论钱。cǐ shí huā lǐ chūn fēng diān,cǐ shí gū jiǔ mò lùn qián。
当杯但畏花欲落,且向花前同醉眠。dāng bēi dàn wèi huā yù luò,qiě xiàng huā qián tóng zuì mián。
若过君家能醉杀,便须埋我在花前。ruò guò jūn jiā néng zuì shā,biàn xū mái wǒ zài huā qián。

辛丑冬曹能始过客孝若斋中因遍游吴兴诸山歌以美之

吴梦旸

君胡为兮乐吾土,临水登山吊今古。jūn hú wèi xī lè wú tǔ,lín shuǐ dēng shān diào jīn gǔ。
故鄣城外君回船,诗中不吊陈霸先。gù zhāng chéng wài jūn huí chuán,shī zhōng bù diào chén bà xiān。
关中布衣呼不起,挂瓢堂中君独倚。guān zhōng bù yī hū bù qǐ,guà piáo táng zhōng jūn dú yǐ。
悄然忧来不可辍,长谣短咏皆奇绝。qiāo rán yōu lái bù kě chuò,zhǎng yáo duǎn yǒng jiē qí jué。
冻云不收天雨雪,雪皎天青照颜色。dòng yún bù shōu tiān yǔ xuě,xuě jiǎo tiān qīng zhào yán sè。
其时值我不出关,今年相趁控鹤还。qí shí zhí wǒ bù chū guān,jīn nián xiāng chèn kòng hè hái。
劝君入官官复闲,萧萧肃肃山水间。quàn jūn rù guān guān fù xián,xiāo xiāo sù sù shān shuǐ jiān。
嗟嗟!古人骨已折,今人谁与友?jiē jiē!gǔ rén gǔ yǐ zhé,jīn rén shuí yǔ yǒu?
心忆臧三梦吴九,不别茅维重携手。xīn yì zāng sān mèng wú jiǔ,bù bié máo wéi zhòng xié shǒu。
山水风流或在兹,一日遂为君所有。shān shuǐ fēng liú huò zài zī,yī rì suì wèi jūn suǒ yǒu。
481234