古诗词

书程近斋轴送萧侯之荣河尹

任环

程君手持送行轴,中有题诗画半幅。chéng jūn shǒu chí sòng xíng zhóu,zhōng yǒu tí shī huà bàn fú。
问之乃云赠萧侯,劝我一言相颂祝。wèn zhī nǎi yún zèng xiāo hóu,quàn wǒ yī yán xiāng sòng zhù。
君家诗画品绝工,安能为蛇复添足。jūn jiā shī huà pǐn jué gōng,ān néng wèi shé fù tiān zú。
中世士夫不好古,动辄相先馈金玉。zhōng shì shì fū bù hǎo gǔ,dòng zhé xiāng xiān kuì jīn yù。
广文先生独雅致,开卷风烟生满目。guǎng wén xiān shēng dú yǎ zhì,kāi juǎn fēng yān shēng mǎn mù。
缺岩高树隐孤城,流水荒村见茅屋。quē yán gāo shù yǐn gū chéng,liú shuǐ huāng cūn jiàn máo wū。
中间遐想菜色多,静听如闻有野哭。zhōng jiān xiá xiǎng cài sè duō,jìng tīng rú wén yǒu yě kū。
萧侯尉滑知民艰,荣民更比滑穷独。xiāo hóu wèi huá zhī mín jiān,róng mín gèng bǐ huá qióng dú。
此去应调玉律吹,转见阳春发寒谷。cǐ qù yīng diào yù lǜ chuī,zhuǎn jiàn yáng chūn fā hán gǔ。

任环

明山西长治人,字应乾,号复庵。嘉靖二十三年进士。历任广平、沙河、滑县知县,迁苏州府同知。三十四年,与俞大猷破倭寇于陆泾坝、马迹山,斩获颇多。环与士卒同寝食,所得悉均分。将士感激,愿为用命。官至山东右参政。有《山海漫谈》。 任环的作品>>

猜您喜欢

行孝四首拾椹

任环

春行孝,孝何如,柔桑满道结子殊。chūn xíng xiào,xiào hé rú,róu sāng mǎn dào jié zi shū。
黑者奉母赤自食,狂贼见之心恻恻。hēi zhě fèng mǔ chì zì shí,kuáng zéi jiàn zhī xīn cè cè。
蹄牛斗酒何足言,要知诚意能感激。tí niú dòu jiǔ hé zú yán,yào zhī chéng yì néng gǎn jī。
呜呼孝哉兮令人悔,亲在远游拾青紫。wū hū xiào zāi xī lìng rén huǐ,qīn zài yuǎn yóu shí qīng zǐ。
拾来不及泉下人,青紫何为泪如雨。shí lái bù jí quán xià rén,qīng zǐ hé wèi lèi rú yǔ。

行孝四首拾椹

任环

夏行孝,孝难比,黄香时尚为童子。xià xíng xiào,xiào nán bǐ,huáng xiāng shí shàng wèi tóng zi。
酷暑庭帏亲汗流,一扇中挥一片秋。kù shǔ tíng wéi qīn hàn liú,yī shàn zhōng huī yī piàn qiū。
而翁有子鼾睡稳,扶持清梦日高头。ér wēng yǒu zi hān shuì wěn,fú chí qīng mèng rì gāo tóu。
呜呼孝哉兮恨何说,多病萱堂时执热。wū hū xiào zāi xī hèn hé shuō,duō bìng xuān táng shí zhí rè。
青盖翻然吴楚游,犹向虚亭乞冰啮。qīng gài fān rán wú chǔ yóu,yóu xiàng xū tíng qǐ bīng niè。

行孝四首拾椹

任环

秋行孝,孝堪赏,陆卿心在亲身上。qiū xíng xiào,xiào kān shǎng,lù qīng xīn zài qīn shēn shàng。
洞庭佳实落尘埃,主人相顾真异哉。dòng tíng jiā shí luò chén āi,zhǔ rén xiāng gù zhēn yì zāi。
卿家诚孝自感动,香生满袖亲颜开。qīng jiā chéng xiào zì gǎn dòng,xiāng shēng mǎn xiù qīn yán kāi。
呜呼孝哉兮痛罔极,江南风味罗前席。wū hū xiào zāi xī tòng wǎng jí,jiāng nán fēng wèi luó qián xí。
尝新不及到亲旁,却与妻孥相对食。cháng xīn bù jí dào qīn páng,què yǔ qī nú xiāng duì shí。

行孝四首拾椹

任环

冬行孝,孝尤异,长哭一声动天地。dōng xíng xiào,xiào yóu yì,zhǎng kū yī shēng dòng tiān dì。
须臾玉笋生满林,归来作羹慰亲心。xū yú yù sǔn shēng mǎn lín,guī lái zuò gēng wèi qīn xīn。
沉疴脱体洒然愈,芳声千载重南金。chén kē tuō tǐ sǎ rán yù,fāng shēng qiān zài zhòng nán jīn。
呜呼孝哉兮我知愧,亲卧高堂思远味。wū hū xiào zāi xī wǒ zhī kuì,qīn wò gāo táng sī yuǎn wèi。
如何不将寸草心,却持老竹班班泪。rú hé bù jiāng cùn cǎo xīn,què chí lǎo zhú bān bān lèi。

渔樵耕读四首

任环

明月扁舟,芦花浅水。míng yuè biǎn zhōu,lú huā qiǎn shuǐ。
鱼无深愁,漫兴而已。yú wú shēn chóu,màn xīng ér yǐ。

渔樵耕读四首

任环

云山砍破,挑此一肩。yún shān kǎn pò,tiāo cǐ yī jiān。
留彼新松,以待参天。liú bǐ xīn sōng,yǐ dài cān tiān。

渔樵耕读四首

任环

一犁春雨,万顷秋风。yī lí chūn yǔ,wàn qǐng qiū fēng。
击壤而歌,伊谁之功。jī rǎng ér gē,yī shuí zhī gōng。

渔樵耕读四首

任环

刺股悬梁,囊萤映雪。cì gǔ xuán liáng,náng yíng yìng xuě。
达之思兼,穷亦归洁。dá zhī sī jiān,qióng yì guī jié。
6812345