古诗词

行孝四首拾椹

任环

春行孝,孝何如,柔桑满道结子殊。chūn xíng xiào,xiào hé rú,róu sāng mǎn dào jié zi shū。
黑者奉母赤自食,狂贼见之心恻恻。hēi zhě fèng mǔ chì zì shí,kuáng zéi jiàn zhī xīn cè cè。
蹄牛斗酒何足言,要知诚意能感激。tí niú dòu jiǔ hé zú yán,yào zhī chéng yì néng gǎn jī。
呜呼孝哉兮令人悔,亲在远游拾青紫。wū hū xiào zāi xī lìng rén huǐ,qīn zài yuǎn yóu shí qīng zǐ。
拾来不及泉下人,青紫何为泪如雨。shí lái bù jí quán xià rén,qīng zǐ hé wèi lèi rú yǔ。

任环

明山西长治人,字应乾,号复庵。嘉靖二十三年进士。历任广平、沙河、滑县知县,迁苏州府同知。三十四年,与俞大猷破倭寇于陆泾坝、马迹山,斩获颇多。环与士卒同寝食,所得悉均分。将士感激,愿为用命。官至山东右参政。有《山海漫谈》。 任环的作品>>

猜您喜欢

代人贺栗裕泉秋荐

任环

八月既尽九月始,拱听秋雷方侧耳。bā yuè jì jǐn jiǔ yuè shǐ,gǒng tīng qiū léi fāng cè ěr。
天涯忽报捷音回,广寒高步独吾子。tiān yá hū bào jié yīn huí,guǎng hán gāo bù dú wú zi。
初闻大喜复大惊,上党名流多俊英。chū wén dà xǐ fù dà jīng,shàng dǎng míng liú duō jùn yīng。
鹿鸣与宴常三五,稀奇却为乡邦抚。lù míng yǔ yàn cháng sān wǔ,xī qí què wèi xiāng bāng fǔ。
文章岂不动朱衣,消息盈虚各有时。wén zhāng qǐ bù dòng zhū yī,xiāo xī yíng xū gè yǒu shí。
交辉联璧看来岁,磨刮工夫肯忘之。jiāo huī lián bì kàn lái suì,mó guā gōng fū kěn wàng zhī。
始为惊兮终复喜,屈伸相感本常理。shǐ wèi jīng xī zhōng fù xǐ,qū shēn xiāng gǎn běn cháng lǐ。
屈伸相感自诸君,天独伸君意有主。qū shēn xiāng gǎn zì zhū jūn,tiān dú shēn jūn yì yǒu zhǔ。
所以登云独,使照闾阎多废屋。suǒ yǐ dēng yún dú,shǐ zhào lǘ yán duō fèi wū。
所以折桂独,寒香欲遍人间馥。suǒ yǐ zhé guì dú,hán xiāng yù biàn rén jiān fù。
明春更占鳌头独,经济谟猷添衮服。míng chūn gèng zhàn áo tóu dú,jīng jì mó yóu tiān gǔn fú。
愿尔立朝同,丹衷对主独。yuàn ěr lì cháo tóng,dān zhōng duì zhǔ dú。
分官为政同,真心为民独。fēn guān wèi zhèng tóng,zhēn xīn wèi mín dú。
宦海波涛中,砥柱巍然独。huàn hǎi bō tāo zhōng,dǐ zhù wēi rán dú。
急流顺意中,缆住扁舟独。jí liú shùn yì zhōng,lǎn zhù biǎn zhōu dú。
始终独立众人中,不负当年学慎独。shǐ zhōng dú lì zhòng rén zhōng,bù fù dāng nián xué shèn dú。
我本谫陋才,不识周孔陆。wǒ běn jiǎn lòu cái,bù shí zhōu kǒng lù。
所怀一得见,独为知己祝。suǒ huái yī dé jiàn,dú wèi zhī jǐ zhù。
文词惜未工,意亦良已笃。wén cí xī wèi gōng,yì yì liáng yǐ dǔ。

行孝四首拾椹

任环

夏行孝,孝难比,黄香时尚为童子。xià xíng xiào,xiào nán bǐ,huáng xiāng shí shàng wèi tóng zi。
酷暑庭帏亲汗流,一扇中挥一片秋。kù shǔ tíng wéi qīn hàn liú,yī shàn zhōng huī yī piàn qiū。
而翁有子鼾睡稳,扶持清梦日高头。ér wēng yǒu zi hān shuì wěn,fú chí qīng mèng rì gāo tóu。
呜呼孝哉兮恨何说,多病萱堂时执热。wū hū xiào zāi xī hèn hé shuō,duō bìng xuān táng shí zhí rè。
青盖翻然吴楚游,犹向虚亭乞冰啮。qīng gài fān rán wú chǔ yóu,yóu xiàng xū tíng qǐ bīng niè。

行孝四首拾椹

任环

秋行孝,孝堪赏,陆卿心在亲身上。qiū xíng xiào,xiào kān shǎng,lù qīng xīn zài qīn shēn shàng。
洞庭佳实落尘埃,主人相顾真异哉。dòng tíng jiā shí luò chén āi,zhǔ rén xiāng gù zhēn yì zāi。
卿家诚孝自感动,香生满袖亲颜开。qīng jiā chéng xiào zì gǎn dòng,xiāng shēng mǎn xiù qīn yán kāi。
呜呼孝哉兮痛罔极,江南风味罗前席。wū hū xiào zāi xī tòng wǎng jí,jiāng nán fēng wèi luó qián xí。
尝新不及到亲旁,却与妻孥相对食。cháng xīn bù jí dào qīn páng,què yǔ qī nú xiāng duì shí。

行孝四首拾椹

任环

冬行孝,孝尤异,长哭一声动天地。dōng xíng xiào,xiào yóu yì,zhǎng kū yī shēng dòng tiān dì。
须臾玉笋生满林,归来作羹慰亲心。xū yú yù sǔn shēng mǎn lín,guī lái zuò gēng wèi qīn xīn。
沉疴脱体洒然愈,芳声千载重南金。chén kē tuō tǐ sǎ rán yù,fāng shēng qiān zài zhòng nán jīn。
呜呼孝哉兮我知愧,亲卧高堂思远味。wū hū xiào zāi xī wǒ zhī kuì,qīn wò gāo táng sī yuǎn wèi。
如何不将寸草心,却持老竹班班泪。rú hé bù jiāng cùn cǎo xīn,què chí lǎo zhú bān bān lèi。

渔樵耕读四首

任环

明月扁舟,芦花浅水。míng yuè biǎn zhōu,lú huā qiǎn shuǐ。
鱼无深愁,漫兴而已。yú wú shēn chóu,màn xīng ér yǐ。

渔樵耕读四首

任环

云山砍破,挑此一肩。yún shān kǎn pò,tiāo cǐ yī jiān。
留彼新松,以待参天。liú bǐ xīn sōng,yǐ dài cān tiān。

渔樵耕读四首

任环

一犁春雨,万顷秋风。yī lí chūn yǔ,wàn qǐng qiū fēng。
击壤而歌,伊谁之功。jī rǎng ér gē,yī shuí zhī gōng。

渔樵耕读四首

任环

刺股悬梁,囊萤映雪。cì gǔ xuán liáng,náng yíng yìng xuě。
达之思兼,穷亦归洁。dá zhī sī jiān,qióng yì guī jié。
6812345