古诗词

凤楼行

王稚登

凤楼翼翼开天居,故老相传百载余。fèng lóu yì yì kāi tiān jū,gù lǎo xiāng chuán bǎi zài yú。
过客遥看黄幄座,侍臣长奉紫泥书。guò kè yáo kàn huáng wò zuò,shì chén zhǎng fèng zǐ ní shū。
碧窗齐临石睥睨,朱栋或画金龙鱼。bì chuāng qí lín shí pì nì,zhū dòng huò huà jīn lóng yú。
呜呼成祖劳开创,金扉翠牖何雄壮。wū hū chéng zǔ láo kāi chuàng,jīn fēi cuì yǒu hé xióng zhuàng。
八圣龙飞抚御床,千官虎拜瞻仙仗。bā shèng lóng fēi fǔ yù chuáng,qiān guān hǔ bài zhān xiān zhàng。
今皇有道如先皇,垂衣日日开明堂。jīn huáng yǒu dào rú xiān huáng,chuí yī rì rì kāi míng táng。
祝融胡为太亡赖,炎火顷刻令飞扬。zhù róng hú wèi tài wáng lài,yán huǒ qǐng kè lìng fēi yáng。
雷霆云雨尚不息,人力何以施刚强。léi tíng yún yǔ shàng bù xī,rén lì hé yǐ shī gāng qiáng。
玉陛千寻碎如雪,千人万人争吐舌。yù bì qiān xún suì rú xuě,qiān rén wàn rén zhēng tǔ shé。
大内深严孰敢窥,九陌惟闻栋梁折。dà nèi shēn yán shú gǎn kuī,jiǔ mò wéi wén dòng liáng zhé。
蓬莱双阙中天起,射日雕甍倏然毁。péng lái shuāng quē zhōng tiān qǐ,shè rì diāo méng shū rán huǐ。
白头内监难走藏,红颜宫女多焚死。bái tóu nèi jiān nán zǒu cáng,hóng yán gōng nǚ duō fén sǐ。
御柳宫花赤焰中,金舆玉座寒灰里。yù liǔ gōng huā chì yàn zhōng,jīn yú yù zuò hán huī lǐ。
古今灾变那有常,成汤旱魃尧洪水。gǔ jīn zāi biàn nà yǒu cháng,chéng tāng hàn bá yáo hóng shuǐ。
天意由来本至仁,朝廷岂乏皋夔臣。tiān yì yóu lái běn zhì rén,cháo tíng qǐ fá gāo kuí chén。
即今修省行何政,旅客心劳日问人。jí jīn xiū shěng xíng hé zhèng,lǚ kè xīn láo rì wèn rén。

王稚登

明常州府武进(一作江阴)人,移居苏州,字伯谷,号玉遮山人。十岁能诗,既长,名满吴会。吴门自文徵明后,风雅无定属,稚登尝及徵明门,遥接其风,擅词翰之席者三十余年,为同时代布衣诗人之佼佼者。闽粤人过苏州者,虽商贾亦必求见乞字。万历中征修国史,未上而史局罢。曾编散曲为《吴骚集》,所收己作不少。又有《吴郡丹青志》、《奕史》《吴社编》及《尊生斋集》等。 王稚登的作品>>

猜您喜欢

答王大吉自武林北上

王稚登

新诗字字比琼瑶,池上相过破寂寥。xīn shī zì zì bǐ qióng yáo,chí shàng xiāng guò pò jì liáo。
微雨不消吴市暑,疏松如带浙江潮。wēi yǔ bù xiāo wú shì shǔ,shū sōng rú dài zhè jiāng cháo。
吹笙尚忆前身事,结袜空思往哲遥。chuī shēng shàng yì qián shēn shì,jié wà kōng sī wǎng zhé yáo。
京洛故人如问讯,梁鸿犹住伯通桥。jīng luò gù rén rú wèn xùn,liáng hóng yóu zhù bó tōng qiáo。

中秋日送钱象先游豫章

王稚登

西风征雁不堪闻,病里题诗忍送君。xī fēng zhēng yàn bù kān wén,bìng lǐ tí shī rěn sòng jūn。
月与离樽今夜满,秋将行色一时分。yuè yǔ lí zūn jīn yè mǎn,qiū jiāng xíng sè yī shí fēn。
匡庐木落山如黛,彭蠡霜寒水似云。kuāng lú mù luò shān rú dài,péng lí shuāng hán shuǐ shì yún。
公子西园宾客盛,好陪飞盖共论文。gōng zi xī yuán bīn kè shèng,hǎo péi fēi gài gòng lùn wén。

宣城友人移居白下

王稚登

南朝山色近移家,朱雀桥通路狭斜。nán cháo shān sè jìn yí jiā,zhū què qiáo tōng lù xiá xié。
宛水月从江树出,敬亭云被苑墙遮。wǎn shuǐ yuè cóng jiāng shù chū,jìng tíng yún bèi yuàn qiáng zhē。
横舟渡口寻桃叶,沽酒村边问杏花。héng zhōu dù kǒu xún táo yè,gū jiǔ cūn biān wèn xìng huā。
闻道章台街畔柳,不堪系马只藏鸦。wén dào zhāng tái jiē pàn liǔ,bù kān xì mǎ zhǐ cáng yā。

答佘宗汉

王稚登

题诗千里问桑蓬,青雀西来信忽通。tí shī qiān lǐ wèn sāng péng,qīng què xī lái xìn hū tōng。
郢客阳春元和寡,绛人甲子偶相同。yǐng kè yáng chūn yuán hé guǎ,jiàng rén jiǎ zi ǒu xiāng tóng。
麒麟莫道生偏晚,鹦鹉争夸老更工。qí lín mò dào shēng piān wǎn,yīng wǔ zhēng kuā lǎo gèng gōng。
曾赴瑶池春燕否,蟠桃可及荔枝红?céng fù yáo chí chūn yàn fǒu,pán táo kě jí lì zhī hóng?

答宁夏黄中丞唯尚

王稚登

灵武妖氛扫未清,十年狐鼠尚纵横。líng wǔ yāo fēn sǎo wèi qīng,shí nián hú shǔ shàng zòng héng。
中丞杖钺新开府,骄虏新笳莫近城。zhōng chéng zhàng yuè xīn kāi fǔ,jiāo lǔ xīn jiā mò jìn chéng。
帐下几人能草檄,秋来无处不屯兵。zhàng xià jǐ rén néng cǎo xí,qiū lái wú chù bù tún bīng。
君王欲识边臣苦,一夜清霜绕鬓生。jūn wáng yù shí biān chén kǔ,yī yè qīng shuāng rào bìn shēng。

寄张心湛天师

王稚登

青鸟音书久寂寥,霓旌去入凤城遥。qīng niǎo yīn shū jiǔ jì liáo,ní jīng qù rù fèng chéng yáo。
身披一品麟衣坐,手捧三公象简朝。shēn pī yī pǐn lín yī zuò,shǒu pěng sān gōng xiàng jiǎn cháo。
长乐花深容曳履,未央月出许吹箫。zhǎng lè huā shēn róng yè lǚ,wèi yāng yuè chū xǔ chuī xiāo。
不须更上蓬莱颂,清静无为祝帝尧。bù xū gèng shàng péng lái sòng,qīng jìng wú wèi zhù dì yáo。

寄李本宁于鄜延

王稚登

关榆未绿柳才舒,使者行边雪片疏。guān yú wèi lǜ liǔ cái shū,shǐ zhě xíng biān xuě piàn shū。
回纥十年频贡马,龟兹一部动随车。huí gē shí nián pín gòng mǎ,guī zī yī bù dòng suí chē。
过奏人惜才空老,诅楚时闻祸渐除。guò zòu rén xī cái kōng lǎo,zǔ chǔ shí wén huò jiàn chú。
寂寂寥寥人似旧,不须重问子云居。jì jì liáo liáo rén shì jiù,bù xū zhòng wèn zi yún jū。

戊申元日

王稚登

枕上俄闻春鸟鸣,新年强起懒逢迎。zhěn shàng é wén chūn niǎo míng,xīn nián qiáng qǐ lǎn féng yíng。
樽前故旧凋零尽,镜里形骸老病成。zūn qián gù jiù diāo líng jǐn,jìng lǐ xíng hái lǎo bìng chéng。
仰面绝缨齐赘婿,裸身挝鼓汉狂生。yǎng miàn jué yīng qí zhuì xù,luǒ shēn wō gǔ hàn kuáng shēng。
如今无复当时态,佛榻禅灯远俗情。rú jīn wú fù dāng shí tài,fú tà chán dēng yuǎn sú qíng。

送徐惟和还闽兼寄惟起

王稚登

未把并州作故乡,送君重与赋河梁。wèi bǎ bìng zhōu zuò gù xiāng,sòng jūn zhòng yǔ fù hé liáng。
吴宫蟋蟀方啼月,越国芙蓉未着霜。wú gōng xī shuài fāng tí yuè,yuè guó fú róng wèi zhe shuāng。
宾从琴樽忘逆旅,弟兄渔猎忆邻庄。bīn cóng qín zūn wàng nì lǚ,dì xiōng yú liè yì lín zhuāng。
还家且说西堂梦,细擘黄柑荐酒尝。hái jiā qiě shuō xī táng mèng,xì bāi huáng gān jiàn jiǔ cháng。

林纯卿卜居西湖

王稚登

藏书湖上屋三间,松映轩窗竹映关。cáng shū hú shàng wū sān jiān,sōng yìng xuān chuāng zhú yìng guān。
引鹤过桥看雪去,送僧归寺带云还。yǐn hè guò qiáo kàn xuě qù,sòng sēng guī sì dài yún hái。
轻红荔子家千里,疏影梅花一水湾。qīng hóng lì zi jiā qiān lǐ,shū yǐng méi huā yī shuǐ wān。
和靖高风今已远,后人犹得住孤山。hé jìng gāo fēng jīn yǐ yuǎn,hòu rén yóu dé zhù gū shān。

宗将军战场歌十首

王稚登

月黑耕人语,隔河见白马。yuè hēi gēng rén yǔ,gé hé jiàn bái mǎ。
知是精灵归,来向庙门下。zhī shì jīng líng guī,lái xiàng miào mén xià。

宗将军战场歌十首

王稚登

围中鼠雀尽,城里日传餐。wéi zhōng shǔ què jǐn,chéng lǐ rì chuán cān。
为鬼已灭贼,何时灭贺兰。wèi guǐ yǐ miè zéi,hé shí miè hè lán。

宗将军战场歌十首

王稚登

本谓江南乐,佩刀居帐下。běn wèi jiāng nán lè,pèi dāo jū zhàng xià。
渔阳饮飞士,无一生还者。yú yáng yǐn fēi shì,wú yī shēng hái zhě。

宗将军战场歌十首

王稚登

将军空血战,中丞深闭门。jiāng jūn kōng xuè zhàn,zhōng chéng shēn bì mén。
桐乡城北路,流水没孤屯。tóng xiāng chéng běi lù,liú shuǐ méi gū tún。

宗将军战场歌十首

王稚登

故剑不可收,姓名刻剑匣。gù jiàn bù kě shōu,xìng míng kè jiàn xiá。
瑟瑟白杨根,虚空葬金甲。sè sè bái yáng gēn,xū kōng zàng jīn jiǎ。