古诗词

观潮歌

王稚登

丙辰闰七月初吉,孟渎江边潮水赤。bǐng chén rùn qī yuè chū jí,mèng dú jiāng biān cháo shuǐ chì。
寒波带雨打空城,高浪如山排巨石。hán bō dài yǔ dǎ kōng chéng,gāo làng rú shān pái jù shí。
山田旱爟不可救,山人荷锄惟种豆。shān tián hàn guàn bù kě jiù,shān rén hé chú wéi zhǒng dòu。
游鱼忽入豆花中,江里鼋鼍近人吼。yóu yú hū rù dòu huā zhōng,jiāng lǐ yuán tuó jìn rén hǒu。
隔岸不闻鸡犬声,前村尽说蛟龙斗。gé àn bù wén jī quǎn shēng,qián cūn jǐn shuō jiāo lóng dòu。
白头田父向人语,不见江潮大如许。bái tóu tián fù xiàng rén yǔ,bù jiàn jiāng cháo dà rú xǔ。
门前堤上种柳树,潮痕深浅能记取。mén qián dī shàng zhǒng liǔ shù,cháo hén shēn qiǎn néng jì qǔ。
去年堤石未沉沙,今日柳枝齐拂水。qù nián dī shí wèi chén shā,jīn rì liǔ zhī qí fú shuǐ。
苍烟黑雾黯不收,吁嗟身世如浮沤。cāng yān hēi wù àn bù shōu,xū jiē shēn shì rú fú ōu。
床头水鸣得赤鲤,槛上云生飞白鸥。chuáng tóu shuǐ míng dé chì lǐ,kǎn shàng yún shēng fēi bái ōu。
卧楂人力不可运,眼中倏忽随波流。wò zhā rén lì bù kě yùn,yǎn zhōng shū hū suí bō liú。
鱼舟叶叶争鼎沸,踏浪高歌似平地。yú zhōu yè yè zhēng dǐng fèi,tà làng gāo gē shì píng dì。
北客初闻忽胆惊,南人坐对犹儿戏。běi kè chū wén hū dǎn jīng,nán rén zuò duì yóu ér xì。
我闻钱塘之潮天下无,素车白马相喧呼。wǒ wén qián táng zhī cháo tiān xià wú,sù chē bái mǎ xiāng xuān hū。
铁箭如沙射江浒,钱王当日真雄图。tiě jiàn rú shā shè jiāng hǔ,qián wáng dāng rì zhēn xióng tú。
书生白首老牖下,只尺不辨越与吴。shū shēng bái shǒu lǎo yǒu xià,zhǐ chǐ bù biàn yuè yǔ wú。
呜呼!只尺不辨越与吴,酒酣耳热歌乌乌。wū hū!zhǐ chǐ bù biàn yuè yǔ wú,jiǔ hān ěr rè gē wū wū。
不能三江即五湖,辙中之鲋胡为乎?bù néng sān jiāng jí wǔ hú,zhé zhōng zhī fù hú wèi hū?

王稚登

明常州府武进(一作江阴)人,移居苏州,字伯谷,号玉遮山人。十岁能诗,既长,名满吴会。吴门自文徵明后,风雅无定属,稚登尝及徵明门,遥接其风,擅词翰之席者三十余年,为同时代布衣诗人之佼佼者。闽粤人过苏州者,虽商贾亦必求见乞字。万历中征修国史,未上而史局罢。曾编散曲为《吴骚集》,所收己作不少。又有《吴郡丹青志》、《奕史》《吴社编》及《尊生斋集》等。 王稚登的作品>>

猜您喜欢

紫阳庵丁真人祠

王稚登

丹壑断人行,琪花洞里生。dān hè duàn rén xíng,qí huā dòng lǐ shēng。
乱厓兼地破,群象逐峰成。luàn yá jiān dì pò,qún xiàng zhú fēng chéng。
一石一云气,无松无水声。yī shí yī yún qì,wú sōng wú shuǐ shēng。
丁生化鹤处,蜕骨不胜情。dīng shēng huà hè chù,tuì gǔ bù shèng qíng。

送孙明府之崇明

王稚登

昔年芸歌侣,凫舄向南征。xī nián yún gē lǚ,fú xì xiàng nán zhēng。
官俸鱼租入,衙斋蜃气成。guān fèng yú zū rù,yá zhāi shèn qì chéng。
问程看日出,到海听鸡鸣。wèn chéng kàn rì chū,dào hǎi tīng jī míng。
地僻无官长,何须束带迎。dì pì wú guān zhǎng,hé xū shù dài yíng。

送王和仲归吴门

王稚登

三载都门客,秋风忆故山。sān zài dōu mén kè,qiū fēng yì gù shān。
楚云装共薄,燕草鬓同斑。chǔ yún zhuāng gòng báo,yàn cǎo bìn tóng bān。
歌逐无鱼断,身随一雁还。gē zhú wú yú duàn,shēn suí yī yàn hái。
只今留滞者,别泪易潺湲。zhǐ jīn liú zhì zhě,bié lèi yì chán yuán。

驾幸太学恭述

王稚登

璧水钧天乐,桥门卤簿车。bì shuǐ jūn tiān lè,qiáo mén lǔ bù chē。
秋风清道早,朝雨洒尘疏。qiū fēng qīng dào zǎo,cháo yǔ sǎ chén shū。
检礼惟行菜,谈经亦坠鱼。jiǎn lǐ wéi xíng cài,tán jīng yì zhuì yú。
不知稽古士,献纳更何如。bù zhī jī gǔ shì,xiàn nà gèng hé rú。

迎春日集华光禄斋中

王稚登

椒盘出五辛,下马拂黄尘。jiāo pán chū wǔ xīn,xià mǎ fú huáng chén。
千里周南客,明朝汉苑春。qiān lǐ zhōu nán kè,míng cháo hàn yuàn chūn。
草生将去路,花待欲归人。cǎo shēng jiāng qù lù,huā dài yù guī rén。
君有陶潜禄,犹胜季子贫。jūn yǒu táo qián lù,yóu shèng jì zi pín。

十三日看灯市

王稚登

香气与人烟,纷纷侠少年。xiāng qì yǔ rén yān,fēn fēn xiá shǎo nián。
花过楼外看,灯出市中悬。huā guò lóu wài kàn,dēng chū shì zhōng xuán。
若个春无怨,谁家夜可怜。ruò gè chūn wú yuàn,shuí jiā yè kě lián。
可知爱惜月,趁未十分圆。kě zhī ài xī yuè,chèn wèi shí fēn yuán。

元日都门看早朝二首

王稚登

春日满皇都,春云乍有无。chūn rì mǎn huáng dōu,chūn yún zhà yǒu wú。
五更齐玉佩,万户共桃符。wǔ gèng qí yù pèi,wàn hù gòng táo fú。
天出临轩语,山当绕殿呼。tiān chū lín xuān yǔ,shān dāng rào diàn hū。
欲知王会礼,先问汉鸿胪。yù zhī wáng huì lǐ,xiān wèn hàn hóng lú。

元日都门看早朝二首

王稚登

万国尽朝宗,天门发鼓钟。wàn guó jǐn cháo zōng,tiān mén fā gǔ zhōng。
楼成五干鹊,阙是两芙蓉。lóu chéng wǔ gàn què,quē shì liǎng fú róng。
赋待凌云荐,书堪计日佣。fù dài líng yún jiàn,shū kān jì rì yōng。
不如随仗马,犹得近飞龙。bù rú suí zhàng mǎ,yóu dé jìn fēi lóng。

会稽道中

王稚登

江东名郡古无双,处处青山照玉缸。jiāng dōng míng jùn gǔ wú shuāng,chù chù qīng shān zhào yù gāng。
竹箭一流明客枕,芙蓉两岸夹船窗。zhú jiàn yī liú míng kè zhěn,fú róng liǎng àn jiā chuán chuāng。
清猿夏断稽山庙,急雨朝平孝女江。qīng yuán xià duàn jī shān miào,jí yǔ cháo píng xiào nǚ jiāng。
此地何须叹沦落,买臣头白始为邦。cǐ dì hé xū tàn lún luò,mǎi chén tóu bái shǐ wèi bāng。

雨中同诸君游东钱湖

王稚登

乱厓层壑水粼粼,一见渔舟一问津。luàn yá céng hè shuǐ lín lín,yī jiàn yú zhōu yī wèn jīn。
修竹到门云里寺,流泉入袖雨中人。xiū zhú dào mén yún lǐ sì,liú quán rù xiù yǔ zhōng rén。
地从南渡多遗恨,湖比西家亦效颦。dì cóng nán dù duō yí hèn,hú bǐ xī jiā yì xiào pín。
酒似鹅黄人似玉,不须深叹客途贫。jiǔ shì é huáng rén shì yù,bù xū shēn tàn kè tú pín。

哭袁相公二首

王稚登

泪痕如雪荐生刍,千里风尘酒一壶。lèi hén rú xuě jiàn shēng chú,qiān lǐ fēng chén jiǔ yī hú。
伯道遗孤安得有,中郎少女亦曾无。bó dào yí gū ān dé yǒu,zhōng láng shǎo nǚ yì céng wú。
麒麟乍刻惟新冢,乌鸟空啼是别雏。qí lín zhà kè wéi xīn zhǒng,wū niǎo kōng tí shì bié chú。
生事萧萧何必问,坂田硗石半无租。shēng shì xiāo xiāo hé bì wèn,bǎn tián qiāo shí bàn wú zū。

哭袁相公二首

王稚登

鹤飞蝉蜕总成尘,欲报明珠未得伸。hè fēi chán tuì zǒng chéng chén,yù bào míng zhū wèi dé shēn。
山上杜鹃花是鸟,墓前翁仲石为人。shān shàng dù juān huā shì niǎo,mù qián wēng zhòng shí wèi rén。
黄肠诏出东园赐,白骨家余南巷贫。huáng cháng zhào chū dōng yuán cì,bái gǔ jiā yú nán xiàng pín。
为问翟公门下士,死生谁个见情真?wèi wèn dí gōng mén xià shì,sǐ shēng shuí gè jiàn qíng zhēn?

碧云寺泉上酌酒与朱十六

王稚登

云中流下不胜清,石濑溅溅只自平。yún zhōng liú xià bù shèng qīng,shí lài jiàn jiàn zhǐ zì píng。
宛转浮杯人不醉,潺湲到枕梦难成。wǎn zhuǎn fú bēi rén bù zuì,chán yuán dào zhěn mèng nán chéng。
分厨已足千僧汲,出寺能为十里声。fēn chú yǐ zú qiān sēng jí,chū sì néng wèi shí lǐ shēng。
同是黄尘骑马客,与君相对濯冠缨。tóng shì huáng chén qí mǎ kè,yǔ jūn xiāng duì zhuó guān yīng。

闻警

王稚登

交河十月水潺潺,虏骑秋高过黑山。jiāo hé shí yuè shuǐ chán chán,lǔ qí qiū gāo guò hēi shān。
六郡平时元近塞,一夫谁个可当关。liù jùn píng shí yuán jìn sāi,yī fū shuí gè kě dāng guān。
云中太守须重起,日逐贤王未肯还。yún zhōng tài shǒu xū zhòng qǐ,rì zhú xián wáng wèi kěn hái。
空抱平胡二三策,书生无计谒龙颜。kōng bào píng hú èr sān cè,shū shēng wú jì yè lóng yán。

出塞

王稚登

幕前旗鼓殿前分,笛里梅花处处闻。mù qián qí gǔ diàn qián fēn,dí lǐ méi huā chù chù wén。
秦地护羌诸校尉,汉家出塞五将军。qín dì hù qiāng zhū xiào wèi,hàn jiā chū sāi wǔ jiāng jūn。
祁连山下烽如月,无定河边阵是云。qí lián shān xià fēng rú yuè,wú dìng hé biān zhèn shì yún。
为问朔方豪杰士,几人年少立功勋?wèi wèn shuò fāng háo jié shì,jǐ rén nián shǎo lì gōng xūn?
1641234567»