古诗词

宝镜篇

王稚登

舒生宝镜草堂前,锦囊入手明月圆。shū shēng bǎo jìng cǎo táng qián,jǐn náng rù shǒu míng yuè yuán。
雪光辉辉照肝胆,流苏风飓朱绳县。xuě guāng huī huī zhào gān dǎn,liú sū fēng jù zhū shéng xiàn。
青铜千岁化玄玉,声如金磬清悠然。qīng tóng qiān suì huà xuán yù,shēng rú jīn qìng qīng yōu rán。
龙文不断细如发,天吴海若纷纠缠。lóng wén bù duàn xì rú fā,tiān wú hǎi ruò fēn jiū chán。
夏王九鼎铸神怪,无乃祖此相流传。xià wáng jiǔ dǐng zhù shén guài,wú nǎi zǔ cǐ xiāng liú chuán。
徐君爱镜如爱剑,胡僧海客求识面。xú jūn ài jìng rú ài jiàn,hú sēng hǎi kè qiú shí miàn。
玉匣时时风雨鸣,翠奁忽忽蛟龙战。yù xiá shí shí fēng yǔ míng,cuì lián hū hū jiāo lóng zhàn。
呜呼人事岂有常,徐君白骨烟荒凉。wū hū rén shì qǐ yǒu cháng,xú jūn bái gǔ yān huāng liáng。
此镜舒生买归越,转展胡乃登斯堂。cǐ jìng shū shēng mǎi guī yuè,zhuǎn zhǎn hú nǎi dēng sī táng。
摩挲反覆辨世代,未必秦汉将无唐。mó sā fǎn fù biàn shì dài,wèi bì qín hàn jiāng wú táng。
唐人笔势仿佛晋,蝇头小字题其傍。táng rén bǐ shì fǎng fú jìn,yíng tóu xiǎo zì tí qí bàng。
或随龙驭蒙葬地,玉鱼金碗同深藏。huò suí lóng yù méng zàng dì,yù yú jīn wǎn tóng shēn cáng。
不然妃后殉红粉,断冈落日埋清光。bù rán fēi hòu xùn hóng fěn,duàn gāng luò rì mái qīng guāng。
秦园汉寝今谁识,骐飐石马眠荆棘。qín yuán hàn qǐn jīn shuí shí,qí zhǎn shí mǎ mián jīng jí。
耕人拾此意茫昧,青钱斗粟轻弃掷。gēng rén shí cǐ yì máng mèi,qīng qián dòu sù qīng qì zhì。
流传吾意任来去,神物不受相秘惜。liú chuán wú yì rèn lái qù,shén wù bù shòu xiāng mì xī。
嵩高少室山万重,秋风桃竹访赤松。sōng gāo shǎo shì shān wàn zhòng,qiū fēng táo zhú fǎng chì sōng。
寒辉系肘照幽壑,魑魅不敢窥尘容。hán huī xì zhǒu zhào yōu hè,chī mèi bù gǎn kuī chén róng。
亦愁变化不可测,丰城神剑终为龙。yì chóu biàn huà bù kě cè,fēng chéng shén jiàn zhōng wèi lóng。

王稚登

明常州府武进(一作江阴)人,移居苏州,字伯谷,号玉遮山人。十岁能诗,既长,名满吴会。吴门自文徵明后,风雅无定属,稚登尝及徵明门,遥接其风,擅词翰之席者三十余年,为同时代布衣诗人之佼佼者。闽粤人过苏州者,虽商贾亦必求见乞字。万历中征修国史,未上而史局罢。曾编散曲为《吴骚集》,所收己作不少。又有《吴郡丹青志》、《奕史》《吴社编》及《尊生斋集》等。 王稚登的作品>>

猜您喜欢

赠徐舍人

王稚登

嗟君何事独沾裳,闻着乌啼黯自伤。jiē jūn hé shì dú zhān shang,wén zhe wū tí àn zì shāng。
池上薇花空浸月,堂前萱草不禁霜。chí shàng wēi huā kōng jìn yuè,táng qián xuān cǎo bù jìn shuāng。
燕山雪作愁时鬓,楚水猿为客里肠。yàn shān xuě zuò chóu shí bìn,chǔ shuǐ yuán wèi kè lǐ cháng。
见说王裒庐墓处,满林衰柏泪痕苍。jiàn shuō wáng póu lú mù chù,mǎn lín shuāi bǎi lèi hén cāng。

湖上

王稚登

鸬鹚荷叶满秋烟,太液滹沱处处连。lú cí hé yè mǎn qiū yān,tài yè hū tuó chù chù lián。
碧浪半湖虽似镜,银鞍十里不如船。bì làng bàn hú suī shì jìng,yín ān shí lǐ bù rú chuán。
堤同隋苑能栽柳,歌欠吴姬忆采莲。dī tóng suí yuàn néng zāi liǔ,gē qiàn wú jī yì cǎi lián。
不为无鱼思故国,他乡风物本凄然。bù wèi wú yú sī gù guó,tā xiāng fēng wù běn qī rán。

下第□书怀呈纳言姜公

王稚登

凤城箫鼓梦中闻,天上人间自此分。fèng chéng xiāo gǔ mèng zhōng wén,tiān shàng rén jiān zì cǐ fēn。
乡路三千俱是水,世情一半不如云。xiāng lù sān qiān jù shì shuǐ,shì qíng yī bàn bù rú yún。
郢人歌后非无曲,冀马空来尚有群。yǐng rén gē hòu fēi wú qū,jì mǎ kōng lái shàng yǒu qún。
君在汉廷司献纳,肯因流落荐雄文。jūn zài hàn tíng sī xiàn nà,kěn yīn liú luò jiàn xióng wén。

至日怀诸太史陪祀南郊

王稚登

圜丘驰道草芊芊,旷典重逢御极年。huán qiū chí dào cǎo qiān qiān,kuàng diǎn zhòng féng yù jí nián。
圣寿长如南至日,皇恩高似北溟天。shèng shòu zhǎng rú nán zhì rì,huáng ēn gāo shì běi míng tiān。
葭灰应气迎邹律,松籁含风入舜弦。jiā huī yīng qì yíng zōu lǜ,sōng lài hán fēng rù shùn xián。
最羡翰林供奉客,挥毫先进庆云篇。zuì xiàn hàn lín gōng fèng kè,huī háo xiān jìn qìng yún piān。

寄蒋长康

王稚登

十五年前傅粉妆,家家持果掷潘郎。shí wǔ nián qián fù fěn zhuāng,jiā jiā chí guǒ zhì pān láng。
不知别后颜如土,即恐秋来鬓有霜。bù zhī bié hòu yán rú tǔ,jí kǒng qiū lái bìn yǒu shuāng。
夜奏凤凰调蜀女,朝图蛱蝶学滕王。yè zòu fèng huáng diào shǔ nǚ,cháo tú jiá dié xué téng wáng。
如今不及当时事,客散呼鹰竹满堂。rú jīn bù jí dāng shí shì,kè sàn hū yīng zhú mǎn táng。

袁相国故居访李孝甫太仆

王稚登

鱼文匕首不离身,马踏长安市里尘。yú wén bǐ shǒu bù lí shēn,mǎ tà zhǎng ān shì lǐ chén。
重过杨家旧亭子,深悲侯氏老门人。zhòng guò yáng jiā jiù tíng zi,shēn bēi hóu shì lǎo mén rén。
朱栏易主花无色,青眼逢君酒可亲。zhū lán yì zhǔ huā wú sè,qīng yǎn féng jūn jiǔ kě qīn。
同是中郎琴畔客,一般憔悴各沾巾。tóng shì zhōng láng qín pàn kè,yī bān qiáo cuì gè zhān jīn。

思归寄皇甫司勋

王稚登

射策上书俱不遇,秋风夜夜梦归吴。shè cè shàng shū jù bù yù,qiū fēng yè yè mèng guī wú。
花怜观里无多树,柳忆门前第几株。huā lián guān lǐ wú duō shù,liǔ yì mén qián dì jǐ zhū。
赵女怨为厮养妇,鲁生羞傍叔孙儒。zhào nǚ yuàn wèi sī yǎng fù,lǔ shēng xiū bàng shū sūn rú。
惟君青眼能如旧,不笑终军手里繻。wéi jūn qīng yǎn néng rú jiù,bù xiào zhōng jūn shǒu lǐ xū。

玉皇阁对雪怀黄丈淳父

王稚登

雪后登楼兴未赊,仙人香案挂寒霞。xuě hòu dēng lóu xīng wèi shē,xiān rén xiāng àn guà hán xiá。
帝京初晓浑如玉,宫树先春已着花。dì jīng chū xiǎo hún rú yù,gōng shù xiān chūn yǐ zhe huā。
人意喜时消作水,马蹄行处踏为沙。rén yì xǐ shí xiāo zuò shuǐ,mǎ tí xíng chù tà wèi shā。
黄公垆畔新醅绿,游子如何不忆家。huáng gōng lú pàn xīn pēi lǜ,yóu zi rú hé bù yì jiā。

长安立春日

王稚登

城上高楼五凤凰,春云春日转年芳。chéng shàng gāo lóu wǔ fèng huáng,chūn yún chūn rì zhuǎn nián fāng。
镂金作胜家家帖,剪彩为花树树妆。lòu jīn zuò shèng jiā jiā tiē,jiǎn cǎi wèi huā shù shù zhuāng。
太液池中波早绿,昭阳殿里柳先黄。tài yè chí zhōng bō zǎo lǜ,zhāo yáng diàn lǐ liǔ xiān huáng。
陇梅消息无人寄,断尽江南思妇肠。lǒng méi xiāo xī wú rén jì,duàn jǐn jiāng nán sī fù cháng。

赠翟德甫

王稚登

长铗年年意若何,及时行乐肯蹉跎。zhǎng jiá nián nián yì ruò hé,jí shí xíng lè kěn cuō tuó。
往来朱邸风流甚,出入青楼薄幸多。wǎng lái zhū dǐ fēng liú shén,chū rù qīng lóu báo xìng duō。
桃叶可怜江上渡,柳枝如怨笛中歌。táo yè kě lián jiāng shàng dù,liǔ zhī rú yuàn dí zhōng gē。
黄金未尽容颜在,莫问门前雀可罗。huáng jīn wèi jǐn róng yán zài,mò wèn mén qián què kě luó。

正月十六夜长安步月简朱少傅

王稚登

少年场上立黄昏,一片归心不可言。shǎo nián chǎng shàng lì huáng hūn,yī piàn guī xīn bù kě yán。
月到今宵微有魄,人从何处正消魂。yuè dào jīn xiāo wēi yǒu pò,rén cóng hé chù zhèng xiāo hún。
桃花骑出胡名马,竹叶携来鲁上尊。táo huā qí chū hú míng mǎ,zhú yè xié lái lǔ shàng zūn。
只隔一重灯影里,布衣那敢扣朱门。zhǐ gé yī zhòng dēng yǐng lǐ,bù yī nà gǎn kòu zhū mén。

清明日韦庄送朱在明南归

王稚登

清明对酒共天涯,欲赠龙泉转自嗟。qīng míng duì jiǔ gòng tiān yá,yù zèng lóng quán zhuǎn zì jiē。
送别消魂惟柳色,笑人归去是桃花。sòng bié xiāo hún wéi liǔ sè,xiào rén guī qù shì táo huā。
园林一曲仍韦氏,兄弟多才比谢家。yuán lín yī qū réng wéi shì,xiōng dì duō cái bǐ xiè jiā。
可惜卞和怀白璧,青衫湿尽出京华。kě xī biàn hé huái bái bì,qīng shān shī jǐn chū jīng huá。

送吴中丞之金陵

王稚登

建业青山是帝都,暂劳开府握军符。jiàn yè qīng shān shì dì dōu,zàn láo kāi fǔ wò jūn fú。
花间朱鹭铙歌曲,江上黄龙水阵图。huā jiān zhū lù náo gē qū,jiāng shàng huáng lóng shuǐ zhèn tú。
玉节中丞新荡寇,楼船诸将旧平吴。yù jié zhōng chéng xīn dàng kòu,lóu chuán zhū jiāng jiù píng wú。
不知燕子矶前地,容得陈琳草檄无?bù zhī yàn zi jī qián dì,róng dé chén lín cǎo xí wú?

渡江寄吴氏伯仲

王稚登

烟中流水晓潺潺,扬子津头雨一湾。yān zhōng liú shuǐ xiǎo chán chán,yáng zi jīn tóu yǔ yī wān。
沾袖成斑皆客泪,隔江如黛是家山。zhān xiù chéng bān jiē kè lèi,gé jiāng rú dài shì jiā shān。
欲探子母羞钱箧,未卜雌雄泣剑环。yù tàn zi mǔ xiū qián qiè,wèi bo cí xióng qì jiàn huán。
寄语吴郎三玉树,莫因裘敝笑人还。jì yǔ wú láng sān yù shù,mò yīn qiú bì xiào rén hái。

十三夜莲蓉湖与周锡臣张鸣教对月有怀安茂卿

王稚登

仙侣相携醉玉缸,暮山浮黛水淙淙。xiān lǚ xiāng xié zuì yù gāng,mù shān fú dài shuǐ cóng cóng。
何人不赏中秋闰,几度能逢八月双。hé rén bù shǎng zhōng qiū rùn,jǐ dù néng féng bā yuè shuāng。
云里闻歌声隔寺,花间吹笛手临窗。yún lǐ wén gē shēng gé sì,huā jiān chuī dí shǒu lín chuāng。
芙蓉泣露红芳早,欲寄佳人奈涉江。fú róng qì lù hóng fāng zǎo,yù jì jiā rén nài shè jiāng。
1641234567»