古诗词

声声慢

仇远

藏莺院静,浮鸭池荒。cáng yīng yuàn jìng,fú yā chí huāng。
绿阴不减红芳。lǜ yīn bù jiǎn hóng fāng。
高卧虚堂。gāo wò xū táng。
南风时送微凉。nán fēng shí sòng wēi liáng。
游鞯践香未遍,怪青春、别我堂堂。yóu jiān jiàn xiāng wèi biàn,guài qīng chūn bié wǒ táng táng。
闲里好,有故书盈箧,新酒盈缸。xián lǐ hǎo,yǒu gù shū yíng qiè,xīn jiǔ yíng gāng。
只怕吴霜侵鬓,叹春深铜雀,空老周郎。zhǐ pà wú shuāng qīn bìn,tàn chūn shēn tóng què,kōng lǎo zhōu láng。
弱絮沾泥,如今梦冷平康。ruò xù zhān ní,rú jīn mèng lěng píng kāng。
翻思旧游踪迹,认断云、低度横塘。fān sī jiù yóu zōng jì,rèn duàn yún dī dù héng táng。
离恨满,甚月明、偏照小窗。lí hèn mǎn,shén yuè míng piān zhào xiǎo chuāng。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

送客湖桥

仇远

别酒离歌送马蹄,归鞍斜日故迟迟。bié jiǔ lí gē sòng mǎ tí,guī ān xié rì gù chí chí。
小儿拍手山翁醉,江左风流一晋时。xiǎo ér pāi shǒu shān wēng zuì,jiāng zuǒ fēng liú yī jìn shí。

题画

仇远

纷纷鸡鹜一冥鸿,全放全收旦暮同。fēn fēn jī wù yī míng hóng,quán fàng quán shōu dàn mù tóng。
各为稻粱飞不起,偶然相聚小池中。gè wèi dào liáng fēi bù qǐ,ǒu rán xiāng jù xiǎo chí zhōng。

题画

仇远

天上高飞地上行,终难万里附鹏程。tiān shàng gāo fēi dì shàng xíng,zhōng nán wàn lǐ fù péng chéng。
鹭鸶股肉无人割,老守菰蒲过一生。lù sī gǔ ròu wú rén gē,lǎo shǒu gū pú guò yī shēng。

野篱

仇远

豆花小白槿花红,野屋篱门处处同。dòu huā xiǎo bái jǐn huā hóng,yě wū lí mén chù chù tóng。
无限春风桃李占,却将颜色媚秋风。wú xiàn chūn fēng táo lǐ zhàn,què jiāng yán sè mèi qiū fēng。

二马图

仇远

平生自比九方皋,牝牡骊黄骨相高。píng shēng zì bǐ jiǔ fāng gāo,pìn mǔ lí huáng gǔ xiāng gāo。
寄语金台求骏者,精神元不在皮毛。jì yǔ jīn tái qiú jùn zhě,jīng shén yuán bù zài pí máo。

纪事其二

仇远

龙君鼎鼎出云关,分祀仙宫佛刹间。lóng jūn dǐng dǐng chū yún guān,fēn sì xiān gōng fú shā jiān。
两月更无涓滴雨,问君何日可还山。liǎng yuè gèng wú juān dī yǔ,wèn jūn hé rì kě hái shān。

纪事其二

仇远

柴扉深闭百虫秋,落叶幽花露未收。chái fēi shēn bì bǎi chóng qiū,luò yè yōu huā lù wèi shōu。
野僻了无鸡报晓,启明星在树梢头。yě pì le wú jī bào xiǎo,qǐ míng xīng zài shù shāo tóu。

马毙三首

仇远

晓厩惊呼我马喑,塞翁一笑欲何如。xiǎo jiù jīng hū wǒ mǎ yīn,sāi wēng yī xiào yù hé rú。
西郊或有闲迎送,却向东家借蹇驴。xī jiāo huò yǒu xián yíng sòng,què xiàng dōng jiā jiè jiǎn lǘ。

马毙三首

仇远

苦无驰骤但加餐,马性由来不耐闲。kǔ wú chí zhòu dàn jiā cān,mǎ xìng yóu lái bù nài xián。
官满马亡归去好,且骑白犊看青山。guān mǎn mǎ wáng guī qù hǎo,qiě qí bái dú kàn qīng shān。

马毙三首

仇远

我无筋力汝难骑,埋汝郊原有敝帷。wǒ wú jīn lì rǔ nán qí,mái rǔ jiāo yuán yǒu bì wéi。
二尺箯舆元自稳,不劳鞭策强驱驰。èr chǐ biān yú yuán zì wěn,bù láo biān cè qiáng qū chí。

邻家晓鸡

仇远

严城鼓角送钟声,顷刻三更四五更。yán chéng gǔ jiǎo sòng zhōng shēng,qǐng kè sān gèng sì wǔ gèng。
却是邻家鸡唱准,不差消息已天明。què shì lín jiā jī chàng zhǔn,bù chà xiāo xī yǐ tiān míng。

忆桐庐二女

仇远

子女生来愿有家,耕桑随分各生涯。zi nǚ shēng lái yuàn yǒu jiā,gēng sāng suí fēn gè shēng yá。
谁知我辈钟情处,看过桃花看藕花。shuí zhī wǒ bèi zhōng qíng chù,kàn guò táo huā kàn ǒu huā。

冲真庵

仇远

洞房深锁老双成,门径幽修石沼清。dòng fáng shēn suǒ lǎo shuāng chéng,mén jìng yōu xiū shí zhǎo qīng。
万紫千红秋已尽,眼中黄菊最分明。wàn zǐ qiān hóng qiū yǐ jǐn,yǎn zhōng huáng jú zuì fēn míng。

落桂

仇远

养成花魄是轻阴,风露凄凄已满林。yǎng chéng huā pò shì qīng yīn,fēng lù qī qī yǐ mǎn lín。
到底难磨秋富贵,一庭香粟万黄金。dào dǐ nán mó qiū fù guì,yī tíng xiāng sù wàn huáng jīn。

冬夜和陈道士韵

仇远

焚香读易乐闲居,参订先天太极图。fén xiāng dú yì lè xián jū,cān dìng xiān tiān tài jí tú。
人道三分程氏传,较他汉上有差殊。rén dào sān fēn chéng shì chuán,jiào tā hàn shàng yǒu chà shū。