古诗词

更漏子

仇远

楝花风,都过了。liàn huā fēng,dōu guò le。
冷落绿阴池沼。lěng luò lǜ yīn chí zhǎo。
春草草,草离离。chūn cǎo cǎo,cǎo lí lí。
离人归未归。lí rén guī wèi guī。
暗魂消,频梦见。àn hún xiāo,pín mèng jiàn。
依约旧时庭院。yī yuē jiù shí tíng yuàn。
红笑浅,绿颦深。hóng xiào qiǎn,lǜ pín shēn。
东风不自禁。dōng fēng bù zì jìn。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

赵子昂陈仲美合作水凫小景

仇远

良工苦思可心降,底事文禽不解双。liáng gōng kǔ sī kě xīn jiàng,dǐ shì wén qín bù jiě shuāng。
欲采芳华波浪阔,芙蓉朵朵隔秋江。yù cǎi fāng huá bō làng kuò,fú róng duǒ duǒ gé qiū jiāng。

题三忠堂三首

仇远

丞相当年握笔时,封胡羯末总佳儿。chéng xiāng dāng nián wò bǐ shí,fēng hú jié mò zǒng jiā ér。
后来家有无穷事,便是天仙也不知。hòu lái jiā yǒu wú qióng shì,biàn shì tiān xiān yě bù zhī。

题三忠堂三首

仇远

谢砌诸郎入寄奴,机云忘祖亦忘吴。xiè qì zhū láng rù jì nú,jī yún wàng zǔ yì wàng wú。
一门一品如今有,三世三忠自古无。yī mén yī pǐn rú jīn yǒu,sān shì sān zhōng zì gǔ wú。

题三忠堂三首

仇远

一纸郇云傲劫灰,慈亲一见一心摧。yī zhǐ huán yún ào jié huī,cí qīn yī jiàn yī xīn cuī。
如今王谢堂前燕,飞入人家更不回。rú jīn wáng xiè táng qián yàn,fēi rù rén jiā gèng bù huí。

题赵仲穆山水二首

仇远

绿林红树石峥嵘,有客携琴访友生。lǜ lín hóng shù shí zhēng róng,yǒu kè xié qín fǎng yǒu shēng。
今夜西轩风月好,殷勤为我鼓商声。jīn yè xī xuān fēng yuè hǎo,yīn qín wèi wǒ gǔ shāng shēng。

题赵仲穆山水二首

仇远

王孙遗迹在桐乡,留意当年翰墨香。wáng sūn yí jì zài tóng xiāng,liú yì dāng nián hàn mò xiāng。
回首西风多感慨,不辞援笔赋嵇康。huí shǒu xī fēng duō gǎn kǎi,bù cí yuán bǐ fù jī kāng。

题赵松云竹石幽兰

仇远

旧时长见挥毫处,修竹幽兰取次分。jiù shí zhǎng jiàn huī háo chù,xiū zhú yōu lán qǔ cì fēn。
欲把一竿苕水上,鸥波千顷看秋云。yù bǎ yī gān sháo shuǐ shàng,ōu bō qiān qǐng kàn qiū yún。

岊山

仇远

岊老峰高翠倚天,洮河春水绿无边。jié lǎo fēng gāo cuì yǐ tiān,táo hé chūn shuǐ lǜ wú biān。
不知杨柳蒹葭外,何处泊君书画船。bù zhī yáng liǔ jiān jiā wài,hé chù pō jūn shū huà chuán。

题马秀卿郊墅

仇远

仙人朝去莫知还,野色风光一草庵。xiān rén cháo qù mò zhī hái,yě sè fēng guāng yī cǎo ān。
少室何妨高索价,莫教轻指作终南。shǎo shì hé fáng gāo suǒ jià,mò jiào qīng zhǐ zuò zhōng nán。

题天寿观清隐山房

仇远

紫极秋声竹满轩,一尘飞不涴琴樽。zǐ jí qiū shēng zhú mǎn xuān,yī chén fēi bù wò qín zūn。
白云自逐秋风去,卧看青山懒出门。bái yún zì zhú qiū fēng qù,wò kàn qīng shān lǎn chū mén。

泊桐乡

仇远

雪晴霜树胜春红,回首临平杳霭中。xuě qíng shuāng shù shèng chūn hóng,huí shǒu lín píng yǎo ǎi zhōng。
正是诗人栖稳处,青山明月满归篷。zhèng shì shī rén qī wěn chù,qīng shān míng yuè mǎn guī péng。

宿本觉寺

仇远

竹树号风似说禅,青灯布被抱愁眠。zhú shù hào fēng shì shuō chán,qīng dēng bù bèi bào chóu mián。
东坡三过我一宿,尽是人生清净缘。dōng pō sān guò wǒ yī sù,jǐn shì rén shēng qīng jìng yuán。

无题

仇远

粉围香阵画梁尘,几梦梨花漠漠云。fěn wéi xiāng zhèn huà liáng chén,jǐ mèng lí huā mò mò yún。
一夜春风忽吹醒,镜中白发不须耘。yī yè chūn fēng hū chuī xǐng,jìng zhōng bái fā bù xū yún。

村舍即事

仇远

依篱叠堑作人家,西日还将苇箔遮。yī lí dié qiàn zuò rén jiā,xī rì hái jiāng wěi bó zhē。
窗户莫嫌秋色淡,紫苏红苋老生花。chuāng hù mò xián qiū sè dàn,zǐ sū hóng xiàn lǎo shēng huā。

村舍即事

仇远

凤仙绕砌锦斓斑,未著秋霜尽耐看。fèng xiān rào qì jǐn lán bān,wèi zhù qiū shuāng jǐn nài kàn。
不似南窗数竿竹,年年日日报平安。bù shì nán chuāng shù gān zhú,nián nián rì rì bào píng ān。