古诗词

相思引

仇远

鸦墨斜行印粉香。yā mò xié xíng yìn fěn xiāng。
倚楼凝望过鸿将。yǐ lóu níng wàng guò hóng jiāng。
寸心天远,月冷梦浮湘。cùn xīn tiān yuǎn,yuè lěng mèng fú xiāng。
题恨谩留诗叶小,合欢空恋舞衣长。tí hèn mán liú shī yè xiǎo,hé huān kōng liàn wǔ yī zhǎng。
旧愁千斛,深浅倩谁量。jiù chóu qiān hú,shēn qiǎn qiàn shuí liàng。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

雨坐

仇远

梅霖寒似麦秋天,风葛凄凄未脱绵。méi lín hán shì mài qiū tiān,fēng gé qī qī wèi tuō mián。
金弹落池卢橘熟,红裙委地石榴鲜。jīn dàn luò chí lú jú shú,hóng qún wěi dì shí liú xiān。
汨罗遗恨空千载,濑水闲居尚一年。mì luó yí hèn kōng qiān zài,lài shuǐ xián jū shàng yī nián。
蒲酒相邀须径醉,归寻枕席付高眠。pú jiǔ xiāng yāo xū jìng zuì,guī xún zhěn xí fù gāo mián。

雨坐

仇远

两年蒲节雨霏微,误我中山采药期。liǎng nián pú jié yǔ fēi wēi,wù wǒ zhōng shān cǎi yào qī。
骑马出门随所寓,看花酌酒复奚疑。qí mǎ chū mén suí suǒ yù,kàn huā zhuó jiǔ fù xī yí。
量悭未易胜金盏,臂弱犹堪系彩丝。liàng qiān wèi yì shèng jīn zhǎn,bì ruò yóu kān xì cǎi sī。
追忆侯家陪宴赐,素纨红葛翠交枝。zhuī yì hóu jiā péi yàn cì,sù wán hóng gé cuì jiāo zhī。

与子野过永仙观循西城以归邂逅李戒甫夕山西爽诗料满目子野明发诗来予次韵

仇远

坏垣荒径入蒿莱,不惹康衢半点埃。huài yuán huāng jìng rù hāo lái,bù rě kāng qú bàn diǎn āi。
赏静偏怜雏笋长,趁凉自引瘦筇来。shǎng jìng piān lián chú sǔn zhǎng,chèn liáng zì yǐn shòu qióng lái。
杯馀漱齿呼新茗,石上题诗剥古苔。bēi yú shù chǐ hū xīn míng,shí shàng tí shī bō gǔ tái。
试问依檐双老桧,何如列柏在乌台。shì wèn yī yán shuāng lǎo guì,hé rú liè bǎi zài wū tái。

与子野过永仙观循西城以归邂逅李戒甫夕山西爽诗料满目子野明发诗来予次韵

仇远

一笑相逢李伯时,树阴匝地绿云低。yī xiào xiāng féng lǐ bó shí,shù yīn zā dì lǜ yún dī。
林梢落日犹馀丈,天下好山多在西。lín shāo luò rì yóu yú zhàng,tiān xià hǎo shān duō zài xī。
我醉欲归须客送,君装已趣尚鹃啼。wǒ zuì yù guī xū kè sòng,jūn zhuāng yǐ qù shàng juān tí。
明朝定有新诗句,且让溪翁向上题。míng cháo dìng yǒu xīn shī jù,qiě ràng xī wēng xiàng shàng tí。

寓舍在青安门外由是出郊不数里群山献状如游龙如奔马如踞虎豹深秀坡陀不一而足似有招引赋诗之意遂约子野再用韵

仇远

西望宽平倦眼开,风收云翳扫烟埃。xī wàng kuān píng juàn yǎn kāi,fēng shōu yún yì sǎo yān āi。
谁能白日卷帘坐,尽看青山排闼来。shuí néng bái rì juǎn lián zuò,jǐn kàn qīng shān pái tà lái。
合沓断冈如引蔓,盘陀大石不生苔。hé dá duàn gāng rú yǐn màn,pán tuó dà shí bù shēng tái。
此中林壑多仙迹,何必吹箫更楚台。cǐ zhōng lín hè duō xiān jì,hé bì chuī xiāo gèng chǔ tái。

寓舍在青安门外由是出郊不数里群山献状如游龙如奔马如踞虎豹深秀坡陀不一而足似有招引赋诗之意遂约子野再用韵

仇远

山列瑶簪束不齐,过云舒卷树高低。shān liè yáo zān shù bù qí,guò yún shū juǎn shù gāo dī。
孟郊李白曾行处,泰华琅琊尽向西。mèng jiāo lǐ bái céng xíng chù,tài huá láng yá jǐn xiàng xī。
瘦马自穿幽径去,老莺犹恋落花啼。shòu mǎ zì chuān yōu jìng qù,lǎo yīng yóu liàn luò huā tí。
岂无崖壁平如削,留与诗人醉墨题。qǐ wú yá bì píng rú xuē,liú yǔ shī rén zuì mò tí。

和仲祥大风韵

仇远

正忧蕴蕴与隆隆,怪得连朝起大风。zhèng yōu yùn yùn yǔ lóng lóng,guài dé lián cháo qǐ dà fēng。
酷日从今宜敛暑,大王自古解称雄。kù rì cóng jīn yí liǎn shǔ,dà wáng zì gǔ jiě chēng xióng。
中庭老树吹将折,破屋重茅卷已空。zhōng tíng lǎo shù chuī jiāng zhé,pò wū zhòng máo juǎn yǐ kōng。
可是南溟茝欲化,爰居先避鲁门东。kě shì nán míng chǎi yù huà,yuán jū xiān bì lǔ mén dōng。

和仲祥大风韵

仇远

非雨非雷势可乘,柔枝弱叶力难胜。fēi yǔ fēi léi shì kě chéng,róu zhī ruò yè lì nán shèng。
疾于健将追奔马,豪似吟仙赋大鹏。jí yú jiàn jiāng zhuī bēn mǎ,háo shì yín xiān fù dà péng。
柱砥潜移黄蚁穴,山屏尽启白云縢。zhù dǐ qián yí huáng yǐ xué,shān píng jǐn qǐ bái yún téng。
直须少霁飞廉怒,水落圩田谷再登。zhí xū shǎo jì fēi lián nù,shuǐ luò wéi tián gǔ zài dēng。

巫云九峰

仇远

谁割巫山一片云,峰峦罗列比儿孙。shuí gē wū shān yī piàn yún,fēng luán luó liè bǐ ér sūn。
嵌空自是天生穴,剥蚀无非水渲痕。qiàn kōng zì shì tiān shēng xué,bō shí wú fēi shuǐ xuàn hén。
霜削秋清连竹色,露腴晓翠及蒲根。shuāng xuē qiū qīng lián zhú sè,lù yú xiǎo cuì jí pú gēn。
九峰九锁参差似,永镇仇溪第一村。jiǔ fēng jiǔ suǒ cān chà shì,yǒng zhèn chóu xī dì yī cūn。

观雨

仇远

雨师殿后疾雷先,风卷浮云似擘绵。yǔ shī diàn hòu jí léi xiān,fēng juǎn fú yún shì bāi mián。
大点成沤添黑潦,浓阴匝地暗青天。dà diǎn chéng ōu tiān hēi lǎo,nóng yīn zā dì àn qīng tiān。
崦中暴长弥漫水,圩上平沉沮洳田。yān zhōng bào zhǎng mí màn shuǐ,wéi shàng píng chén jǔ rù tián。
米直顿增车戽急,早推红日丽金渊。mǐ zhí dùn zēng chē hù jí,zǎo tuī hóng rì lì jīn yuān。

宦海

仇远

黄帽棕鞋隐者便,青衫槐笏我家传。huáng mào zōng xié yǐn zhě biàn,qīng shān huái hù wǒ jiā chuán。
一生碌碌空多事,六帙骎骎欠二年。yī shēng lù lù kōng duō shì,liù zhì qīn qīn qiàn èr nián。
安乐窝中闲有味,温柔乡里老无缘。ān lè wō zhōng xián yǒu wèi,wēn róu xiāng lǐ lǎo wú yuán。
浮沉宦海终非愿,早葺山南屋数椽。fú chén huàn hǎi zhōng fēi yuàn,zǎo qì shān nán wū shù chuán。

屠存博教授赴溧水任留饮寓舍

仇远

只隔山中一日程,书船暂泊溧阳城。zhǐ gé shān zhōng yī rì chéng,shū chuán zàn pō lì yáng chéng。
儒冠喜见贤翁季,道眼相看老弟兄。rú guān xǐ jiàn xián wēng jì,dào yǎn xiāng kàn lǎo dì xiōng。
酒量吞江凉更阔,蝉声送客晚争鸣。jiǔ liàng tūn jiāng liáng gèng kuò,chán shēng sòng kè wǎn zhēng míng。
青衫肯为琵琶湿,笑向天涯看月明。qīng shān kěn wèi pí pá shī,xiào xiàng tiān yá kàn yuè míng。

寄戚子云

仇远

七不能堪一不成,闲云自恨出山轻。qī bù néng kān yī bù chéng,xián yún zì hèn chū shān qīng。
柳枝骆马爱心断,莼菜鲈鱼归兴生。liǔ zhī luò mǎ ài xīn duàn,chún cài lú yú guī xīng shēng。
薄宦栖栖留泮水,故人渺渺隔台城。báo huàn qī qī liú pàn shuǐ,gù rén miǎo miǎo gé tái chéng。
对床风雨何时卜,共剪青灯话到明。duì chuáng fēng yǔ hé shí bo,gòng jiǎn qīng dēng huà dào míng。

送张巨川归崇德

仇远

三载金渊入幕宾,转当繁剧转精神。sān zài jīn yuān rù mù bīn,zhuǎn dāng fán jù zhuǎn jīng shén。
高堂多有承颜乐,巨室都无切齿人。gāo táng duō yǒu chéng yán lè,jù shì dōu wú qiè chǐ rén。
此日吏民争卧辙,他时事业继埋轮。cǐ rì lì mín zhēng wò zhé,tā shí shì yè jì mái lún。
语儿溪上沧浪水,有约征衣共浣尘。yǔ ér xī shàng cāng làng shuǐ,yǒu yuē zhēng yī gòng huàn chén。

二十五日东风少定辛丑夜西风再作

仇远

东风已扫九衢埃,何事飙轮去复回。dōng fēng yǐ sǎo jiǔ qú āi,hé shì biāo lún qù fù huí。
秋信蘋洲凉渐迫,人家蓬户昼难开。qiū xìn píng zhōu liáng jiàn pò,rén jiā péng hù zhòu nán kāi。
低田受水祥禾偃,乱石飞空巨木摧。dī tián shòu shuǐ xiáng hé yǎn,luàn shí fēi kōng jù mù cuī。
见说长淮旱无雨,蜚蝗几欲渡江来。jiàn shuō zhǎng huái hàn wú yǔ,fēi huáng jǐ yù dù jiāng lái。