古诗词

江晚旅怀

张羽

短长亭下景,引睇入吟哦。duǎn zhǎng tíng xià jǐng,yǐn dì rù yín ó。
疏树立寒色,短烟行夕波。shū shù lì hán sè,duǎn yān xíng xī bō。
山空秋气老,江远客愁多。shān kōng qiū qì lǎo,jiāng yuǎn kè chóu duō。
忽动匡庐兴,白云生薜萝。hū dòng kuāng lú xīng,bái yún shēng bì luó。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

望云树

张羽

游子辞亲下江去,东游直到海边住。yóu zi cí qīn xià jiāng qù,dōng yóu zhí dào hǎi biān zhù。
水路迢遥难寄书,空望白云知母处。shuǐ lù tiáo yáo nán jì shū,kōng wàng bái yún zhī mǔ chù。
骆驼桥下贾船稀,吴缗日日得归迟。luò tuó qiáo xià jiǎ chuán xī,wú mín rì rì dé guī chí。
举头见云低头坐,此意傍人那得知。jǔ tóu jiàn yún dī tóu zuò,cǐ yì bàng rén nà dé zhī。
焚香再拜云中君,愿留阿母待儿身。fén xiāng zài bài yún zhōng jūn,yuàn liú ā mǔ dài ér shēn。

与徐德望写扇上

张羽

南州高士忽相见,求我为画白团扇。nán zhōu gāo shì hū xiāng jiàn,qiú wǒ wèi huà bái tuán shàn。
戏拈秃笔扫云山,顷刻终南眼中见。xì niān tū bǐ sǎo yún shān,qǐng kè zhōng nán yǎn zhōng jiàn。
昨夜西风起天末,坐使清凉夺炎热。zuó yè xī fēng qǐ tiān mò,zuò shǐ qīng liáng duó yán rè。
劝君此扇莫弃捐,不用留取待明年。quàn jūn cǐ shàn mò qì juān,bù yòng liú qǔ dài míng nián。

杏林图

张羽

山人种杏白云中,谷口花开千树红。shān rén zhǒng xìng bái yún zhōng,gǔ kǒu huā kāi qiān shù hóng。
自惜朦胧带朝露,莫愁零落向春风。zì xī méng lóng dài cháo lù,mò chóu líng luò xiàng chūn fēng。
春风几度花开日,炼得丹成应可食。chūn fēng jǐ dù huā kāi rì,liàn dé dān chéng yīng kě shí。
妙年有术济人多,况君自是餐霞客。miào nián yǒu shù jì rén duō,kuàng jūn zì shì cān xiá kè。

云山图

张羽

青山青青白云白,一尺小溪千里客。qīng shān qīng qīng bái yún bái,yī chǐ xiǎo xī qiān lǐ kè。
扁舟舣岸不见人,鸡声何处秦人宅。biǎn zhōu yǐ àn bù jiàn rén,jī shēng hé chù qín rén zhái。
桃花流水春鳞鳞,不识人间有战尘。táo huā liú shuǐ chūn lín lín,bù shí rén jiān yǒu zhàn chén。
待得紫芝如掌大,归来闲作太平民。dài dé zǐ zhī rú zhǎng dà,guī lái xián zuò tài píng mín。

题金华王氏洁养堂

张羽

金华之山何岧峣,上有楼观当云霄。jīn huá zhī shān hé tiáo yáo,shàng yǒu lóu guān dāng yún xiāo。
仙人时跨彩鸾下,夜静月明吹玉箫。xiān rén shí kuà cǎi luán xià,yè jìng yuè míng chuī yù xiāo。
丹厓翠壁饶烟雾,正是初平牧羊处。dān yá cuì bì ráo yān wù,zhèng shì chū píng mù yáng chù。
初平一去已千春,白石于今尚如故。chū píng yī qù yǐ qiān chūn,bái shí yú jīn shàng rú gù。
君因采药时经过,袅袅凉飙生薜萝。jūn yīn cǎi yào shí jīng guò,niǎo niǎo liáng biāo shēng bì luó。
洞口雨余苍藓合,松间秋晚白云多。dòng kǒu yǔ yú cāng xiǎn hé,sōng jiān qiū wǎn bái yún duō。
幽径闲行不辞远,泠泠碧涧流常满。yōu jìng xián xíng bù cí yuǎn,líng líng bì jiàn liú cháng mǎn。
赤松来往此岩中,曾见蓬莱几清浅。chì sōng lái wǎng cǐ yán zhōng,céng jiàn péng lái jǐ qīng qiǎn。
有时高咏独归来,回看明月上仙台。yǒu shí gāo yǒng dú guī lái,huí kàn míng yuè shàng xiān tái。
瑶草无声露华湿,天风拂袖吟怀开。yáo cǎo wú shēng lù huá shī,tiān fēng fú xiù yín huái kāi。
闻道君家景殊绝,南山有花如白雪。wén dào jūn jiā jǐng shū jué,nán shān yǒu huā rú bái xuě。
兄弟相规侍母前,儿身常比花同洁。xiōng dì xiāng guī shì mǔ qián,ér shēn cháng bǐ huā tóng jié。
花谢花开春复秋,悠悠世事随东流。huā xiè huā kāi chūn fù qiū,yōu yōu shì shì suí dōng liú。
惟有高堂风物在,开门长对南山幽。wéi yǒu gāo táng fēng wù zài,kāi mén zhǎng duì nán shān yōu。
八珍美味非所欲,菽水奉亲欢不足。bā zhēn měi wèi fēi suǒ yù,shū shuǐ fèng qīn huān bù zú。
但愿栖迟勿远游,岁岁相依在林麓。dàn yuàn qī chí wù yuǎn yóu,suì suì xiāng yī zài lín lù。
君不见西家轻薄儿,身随贾客游天涯。jūn bù jiàn xī jiā qīng báo ér,shēn suí jiǎ kè yóu tiān yá。
挂帆东去入沧海,风涛汹涌无归期。guà fān dōng qù rù cāng hǎi,fēng tāo xiōng yǒng wú guī qī。
又不见南邻少年游侠客,遥遥走马天西极。yòu bù jiàn nán lín shǎo nián yóu xiá kè,yáo yáo zǒu mǎ tiān xī jí。
几时贩得黄金归,愁来应洒穷途泣。jǐ shí fàn dé huáng jīn guī,chóu lái yīng sǎ qióng tú qì。
人生忠孝当两全,事亲且复终天年。rén shēng zhōng xiào dāng liǎng quán,shì qīn qiě fù zhōng tiān nián。
还须奋身佐明主,留取声名照千古。hái xū fèn shēn zuǒ míng zhǔ,liú qǔ shēng míng zhào qiān gǔ。

长安道

张羽

长安城中多大道,满路香尘风不扫。zhǎng ān chéng zhōng duō dà dào,mǎn lù xiāng chén fēng bù sǎo。
三条广陌草斑斑,十二通衢人浩浩。sān tiáo guǎng mò cǎo bān bān,shí èr tōng qú rén hào hào。
少年结客事遨游,缤纷冠盖如云浮。shǎo nián jié kè shì áo yóu,bīn fēn guān gài rú yún fú。
朱衣公子金泥障,白马王孙锦带钩。zhū yī gōng zi jīn ní zhàng,bái mǎ wáng sūn jǐn dài gōu。
五公七相称豪贵,贵里豪家谁得似。wǔ gōng qī xiāng chēng háo guì,guì lǐ háo jiā shuí dé shì。
走马章台柳似丝,斗鸡下社人如市。zǒu mǎ zhāng tái liǔ shì sī,dòu jī xià shè rén rú shì。
泾川渭水转依微,五陵北去望逶迤。jīng chuān wèi shuǐ zhuǎn yī wēi,wǔ líng běi qù wàng wēi yí。
还有闭门读书者,长年不出长蒿藜。hái yǒu bì mén dú shū zhě,zhǎng nián bù chū zhǎng hāo lí。
不学城中游侠儿,百年身死何人知。bù xué chéng zhōng yóu xiá ér,bǎi nián shēn sǐ hé rén zhī。

行路难

张羽

君不见富家翁,旧时贫贱不得志,平生亲戚皆相弃。jūn bù jiàn fù jiā wēng,jiù shí pín jiàn bù dé zhì,píng shēng qīn qī jiē xiāng qì。
一朝金多贱还贵,百事胜人人莫比。yī cháo jīn duō jiàn hái guì,bǎi shì shèng rén rén mò bǐ。
子孙成列客满堂,美人四座回鸣榼。zi sūn chéng liè kè mǎn táng,měi rén sì zuò huí míng kē。
跃马扬鞭游洛阳,片言出口生辉光。yuè mǎ yáng biān yóu luò yáng,piàn yán chū kǒu shēng huī guāng。
由来本自一人事,人心爱恶不相当。yóu lái běn zì yī rén shì,rén xīn ài è bù xiāng dāng。
季子西游穷困归,妻织自若嫂不炊。jì zi xī yóu qióng kùn guī,qī zhī zì ruò sǎo bù chuī。
行路难,良可悲。xíng lù nán,liáng kě bēi。
不贫贱,那得知。bù pín jiàn,nà dé zhī。