古诗词

闽中九仙观用李惟正杭世卿二卿长韵二首

张羽

荒碣依微认晋唐,荔枝榕叶暗回廊。huāng jié yī wēi rèn jìn táng,lì zhī róng yè àn huí láng。
峰霞晚结烧丹气,涧溜春寒煮石香。fēng xiá wǎn jié shāo dān qì,jiàn liū chūn hán zhǔ shí xiāng。
云外紫坛穿树觅,林间瑶席拂花张。yún wài zǐ tán chuān shù mì,lín jiān yáo xí fú huā zhāng。
夜归欲假仙游梦,只恐灵修吝发藏。yè guī yù jiǎ xiān yóu mèng,zhǐ kǒng líng xiū lìn fā cáng。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

题扇景

张羽

湖上生秋雨,檐间滴翠阴。hú shàng shēng qiū yǔ,yán jiān dī cuì yīn。
竹西风景在,别路一惊心。zhú xī fēng jǐng zài,bié lù yī jīng xīn。
江晚山色遥,黄芦雁初起。jiāng wǎn shān sè yáo,huáng lú yàn chū qǐ。
渔歌何处归,声落沧浪里。yú gē hé chù guī,shēng luò cāng làng lǐ。

醉樵歌

张羽

华盖山高亘南楚,剩产奇材少榛莽。huá gài shān gāo gèn nán chǔ,shèng chǎn qí cái shǎo zhēn mǎng。
山人嗜酒而业樵,背负清樽手持斧。shān rén shì jiǔ ér yè qiáo,bèi fù qīng zūn shǒu chí fǔ。
丁丁伐木云之深,束薪欲担力不任。dīng dīng fá mù yún zhī shēn,shù xīn yù dān lì bù rèn。
且倾醽醁藉盘石,痛饮莫知西日沉。qiě qīng líng lù jí pán shí,tòng yǐn mò zhī xī rì chén。
白眼望天歌鼓腹,槲衣半染苔花绿。bái yǎn wàng tiān gē gǔ fù,hú yī bàn rǎn tái huā lǜ。
颓然俯枕树根瞑,鼻息如雷撼岩谷。tuí rán fǔ zhěn shù gēn míng,bí xī rú léi hàn yán gǔ。
起来却笑朱买臣,底用金柴缠其身。qǐ lái què xiào zhū mǎi chén,dǐ yòng jīn chái chán qí shēn。
堪羡刘伶行荷锸,生死无累全天真。kān xiàn liú líng xíng hé chā,shēng sǐ wú lèi quán tiān zhēn。
楩楠豫章等枯梗,惟取酕醄真乐境。pián nán yù zhāng děng kū gěng,wéi qǔ máo táo zhēn lè jìng。
泛观世士多沉酣,误入牢笼犹未醒。fàn guān shì shì duō chén hān,wù rù láo lóng yóu wèi xǐng。

松阴梦词

张羽

阳坡碧草秋芊绵,疏影漏衣团绿烟。yáng pō bì cǎo qiū qiān mián,shū yǐng lòu yī tuán lǜ yān。
龙枝无声山日午,仙骨蜕空神悄然。lóng zhī wú shēng shān rì wǔ,xiān gǔ tuì kōng shén qiāo rán。
冰魂微回海山小,泠泠鹤语青林表。bīng hún wēi huí hǎi shān xiǎo,líng líng hè yǔ qīng lín biǎo。
俯视黄尘盖九州,悠悠凡梦何时晓?fǔ shì huáng chén gài jiǔ zhōu,yōu yōu fán mèng hé shí xiǎo?

写生碧桃花歌

张羽

少年惯作看花客,陌上桃花总相识。shǎo nián guàn zuò kàn huā kè,mò shàng táo huā zǒng xiāng shí。
春风似向此中偏,一种花开百般色。chūn fēng shì xiàng cǐ zhōng piān,yī zhǒng huā kāi bǎi bān sè。
只爱深红更残红,君家此本更不同。zhǐ ài shēn hóng gèng cán hóng,jūn jiā cǐ běn gèng bù tóng。
枝上白云吹不散,阶前明月照疑空。zhī shàng bái yún chuī bù sàn,jiē qián míng yuè zhào yí kōng。
一从一衡根各别,香上斜封愁欲折。yī cóng yī héng gēn gè bié,xiāng shàng xié fēng chóu yù zhé。
画筵红烛人半醉,忽见此花惊是雪。huà yán hóng zhú rén bàn zuì,hū jiàn cǐ huā jīng shì xuě。
武陵秦人那得知,河阳满县徒尔为。wǔ líng qín rén nà dé zhī,hé yáng mǎn xiàn tú ěr wèi。
当时东风千树锦,未比君家琼树枝。dāng shí dōng fēng qiān shù jǐn,wèi bǐ jūn jiā qióng shù zhī。
翠禽飞来嗟易见,粉蝶栖时难可辨。cuì qín fēi lái jiē yì jiàn,fěn dié qī shí nán kě biàn。
红妆美女娇如花,着向花间应掩面。hóng zhuāng měi nǚ jiāo rú huā,zhe xiàng huā jiān yīng yǎn miàn。
花今正开莺乱啼,酒醒拈笔为君题。huā jīn zhèng kāi yīng luàn tí,jiǔ xǐng niān bǐ wèi jūn tí。
羡君兄弟如虹霓,豪饮不愁花下迷。xiàn jūn xiōng dì rú hóng ní,háo yǐn bù chóu huā xià mí。
玉壶清酒金偏提,?筝琵琶羌管齐。yù hú qīng jiǔ jīn piān tí,qín zhēng pí pá qiāng guǎn qí。
走觅桥西旧酒伴,莫待风雨花成泥。zǒu mì qiáo xī jiù jiǔ bàn,mò dài fēng yǔ huā chéng ní。

赵魏公竹枝歌

张羽

赵魏公,宋王孙,风流白晰更能文。zhào wèi gōng,sòng wáng sūn,fēng liú bái xī gèng néng wén。
丹青自比董北苑,书法兼工王右军。dān qīng zì bǐ dǒng běi yuàn,shū fǎ jiān gōng wáng yòu jūn。
至元诏书征草泽,召见廷中推第一。zhì yuán zhào shū zhēng cǎo zé,zhào jiàn tíng zhōng tuī dì yī。
三府趋朝贺得人,万乘临轩赐颜色。sān fǔ qū cháo hè dé rén,wàn chéng lín xuān cì yán sè。
殿前落笔侍臣惊,鸡林象郡总知名。diàn qián luò bǐ shì chén jīng,jī lín xiàng jùn zǒng zhī míng。
夫人通籍宫中宴,儿子承恩内里行。fū rén tōng jí gōng zhōng yàn,ér zi chéng ēn nèi lǐ xíng。
一家三人书总好,天子频称古来少。yī jiā sān rén shū zǒng hǎo,tiān zi pín chēng gǔ lái shǎo。
疏广归来有赐金,张芝闲处多章草。shū guǎng guī lái yǒu cì jīn,zhāng zhī xián chù duō zhāng cǎo。
全盛须臾那可伦,百年乔木易成尘。quán shèng xū yú nà kě lún,bǎi nián qiáo mù yì chéng chén。
凄凉故宅属官府,零落诸孙随市人。qī liáng gù zhái shǔ guān fǔ,líng luò zhū sūn suí shì rén。
空留遗迹传身后,一纸千金争买售。kōng liú yí jì chuán shēn hòu,yī zhǐ qiān jīn zhēng mǎi shòu。
屏风画绝为谁收,团扇书工亦何有。píng fēng huà jué wèi shuí shōu,tuán shàn shū gōng yì hé yǒu。
唐生购得墨竹枝,一尺中含千尺姿。táng shēng gòu dé mò zhú zhī,yī chǐ zhōng hán qiān chǐ zī。
若非松雪斋前见,应是沤波亭下披。ruò fēi sōng xuě zhāi qián jiàn,yīng shì ōu bō tíng xià pī。
曲池已平台已坏,露叶烟丛竟何在。qū chí yǐ píng tái yǐ huài,lù yè yān cóng jìng hé zài。
唯有双溪水北流,至今犹绕空墙外。wéi yǒu shuāng xī shuǐ běi liú,zhì jīn yóu rào kōng qiáng wài。

画山水行

张羽

古来名画传父子,唐有二李蜀两黄。gǔ lái míng huà chuán fù zi,táng yǒu èr lǐ shǔ liǎng huáng。
吴兴公子冠当代,雍也继之早擅场。wú xīng gōng zi guān dāng dài,yōng yě jì zhī zǎo shàn chǎng。
宋祖子孙画龙种,毛骨固是非寻常。sòng zǔ zi sūn huà lóng zhǒng,máo gǔ gù shì fēi xún cháng。
珊瑚宝玦久零落,空有妙艺传文章。shān hú bǎo jué jiǔ líng luò,kōng yǒu miào yì chuán wén zhāng。
至元天子亲召见,徒步便赐中书郎。zhì yuán tiān zi qīn zhào jiàn,tú bù biàn cì zhōng shū láng。
奏图每得天颜喜,盛以金匮白玉堂。zòu tú měi dé tiān yán xǐ,shèng yǐ jīn kuì bái yù táng。
遂令世人争贵重,门户杂遝如堵墙。suì lìng shì rén zhēng guì zhòng,mén hù zá tà rú dǔ qiáng。
雍初腾踔晚一蹶,五陵豪气无时忘。yōng chū téng chuō wǎn yī jué,wǔ líng háo qì wú shí wàng。
吴姬越娥坐相拥,始肯落笔挥缣缃。wú jī yuè é zuò xiāng yōng,shǐ kěn luò bǐ huī jiān xiāng。
五日十日一水石,屏障仿佛生辉光。wǔ rì shí rì yī shuǐ shí,píng zhàng fǎng fú shēng huī guāng。
君家双图何所得,私印乃出牟陵阳。jūn jiā shuāng tú hé suǒ dé,sī yìn nǎi chū móu líng yáng。
一图汗漫秋水阔,雁鸿排序投潇湘。yī tú hàn màn qiū shuǐ kuò,yàn hóng pái xù tóu xiāo xiāng。
山僧悄寻孤寺远,客子喜甚高帆张。shān sēng qiāo xún gū sì yuǎn,kè zi xǐ shén gāo fān zhāng。
一图嵂兀众峰出,疏林叶赤天雨霜。yī tú lǜ wù zhòng fēng chū,shū lín yè chì tiān yǔ shuāng。
消摇巾舄者谁氏,可是商颜之绮黄?风尘澒洞二十载,玉轴锦题多散亡。xiāo yáo jīn xì zhě shuí shì,kě shì shāng yán zhī qǐ huáng?fēng chén hòng dòng èr shí zài,yù zhóu jǐn tí duō sàn wáng。
图书只应天上有,人间那得千金藏。tú shū zhǐ yīng tiān shàng yǒu,rén jiān nà dé qiān jīn cáng。
从来好事遂成癖,云烟过眼如毫芒。cóng lái hǎo shì suì chéng pǐ,yún yān guò yǎn rú háo máng。
君不见王家桓家势尽时,复墙走翙不得将。jūn bù jiàn wáng jiā huán jiā shì jǐn shí,fù qiáng zǒu huì bù dé jiāng。
何如城南佳山水,千岩万壑摩青苍。hé rú chéng nán jiā shān shuǐ,qiān yán wàn hè mó qīng cāng。
与君对此饮美酒,虽无南宫北苑庸何伤。yǔ jūn duì cǐ yǐn měi jiǔ,suī wú nán gōng běi yuàn yōng hé shāng。

梁节妇

张羽

赤城晓拥青丝骑,玉镜愁鸾落红泪。chì chéng xiǎo yōng qīng sī qí,yù jìng chóu luán luò hóng lèi。
冰魂偷逐水仙归,绮楼一夜灵犀碎。bīng hún tōu zhú shuǐ xiān guī,qǐ lóu yī yè líng xī suì。
六曲阑空不碍春,罗带盘风轻扬尘。liù qū lán kōng bù ài chūn,luó dài pán fēng qīng yáng chén。
池波不动夜光碧,青天影落桃花云。chí bō bù dòng yè guāng bì,qīng tiān yǐng luò táo huā yún。
相思月照楼前水,离离芳树流红子。xiāng sī yuè zhào lóu qián shuǐ,lí lí fāng shù liú hóng zi。
无情桃李乱中开,不学芙蓉抱霜死。wú qíng táo lǐ luàn zhōng kāi,bù xué fú róng bào shuāng sǐ。

赠四明袁生廷玉

张羽

和氏善相玉,楚人乃失之。hé shì shàn xiāng yù,chǔ rén nǎi shī zhī。
后王不深谅,空沉沙与泥。hòu wáng bù shēn liàng,kōng chén shā yǔ ní。
方歅善相马,秦穆犹见疑。fāng yīn shàn xiāng mǎ,qín mù yóu jiàn yí。
向无孙阳识,终与驽骀齐。xiàng wú sūn yáng shí,zhōng yǔ nú dài qí。
人生穷达在用舍,吕公许负将何为。rén shēng qióng dá zài yòng shě,lǚ gōng xǔ fù jiāng hé wèi。
君不见淮阴饿隶封侯面,沛公不遇仍贫贱。jūn bù jiàn huái yīn è lì fēng hóu miàn,pèi gōng bù yù réng pín jiàn。
又不见新丰孤客人莫顾,可怜未入常何荐。yòu bù jiàn xīn fēng gū kè rén mò gù,kě lián wèi rù cháng hé jiàn。
英雄不用则为鼠,燕颔虎头何足羡。yīng xióng bù yòng zé wèi shǔ,yàn hàn hǔ tóu hé zú xiàn。
袁生炯炯双瞳方,走马能识人中王。yuán shēng jiǒng jiǒng shuāng tóng fāng,zǒu mǎ néng shí rén zhōng wáng。
如何不带食肉相,一生奔走须眉苍。rú hé bù dài shí ròu xiāng,yī shēng bēn zǒu xū méi cāng。
由来目睫不自见,何必借取青铜光。yóu lái mù jié bù zì jiàn,hé bì jiè qǔ qīng tóng guāng。
生云富贵不足取,我欲玩世聊徜徉。shēng yún fù guì bù zú qǔ,wǒ yù wán shì liáo cháng yáng。
昔年夏统在京洛,不说姓名惟卖药。xī nián xià tǒng zài jīng luò,bù shuō xìng míng wéi mài yào。
眼中不见贾侍中,小海歌阑风雨作。yǎn zhōng bù jiàn jiǎ shì zhōng,xiǎo hǎi gē lán fēng yǔ zuò。
生乎生乎如其人,飘然东归东海滨。shēng hū shēng hū rú qí rén,piāo rán dōng guī dōng hǎi bīn。
倘过鉴湖逢贺监,为报山人行乞身。tǎng guò jiàn hú féng hè jiān,wèi bào shān rén xíng qǐ shēn。

题赤城霞图送友归台

张羽

结发好名山,遨游遍吴楚。jié fā hǎo míng shān,áo yóu biàn wú chǔ。
东游不到天台路,长忆兴公赋中语。dōng yóu bù dào tiān tái lù,zhǎng yì xīng gōng fù zhōng yǔ。
赤城焕高霞,翩然空中举。chì chéng huàn gāo xiá,piān rán kōng zhōng jǔ。
灵溪碧草春凄凄,瀑水和风响秋雨。líng xī bì cǎo chūn qī qī,pù shuǐ hé fēng xiǎng qiū yǔ。
我欲振金策,飘飖凌九垓。wǒ yù zhèn jīn cè,piāo yáo líng jiǔ gāi。
游神不死庭,回光眺琼台。yóu shén bù sǐ tíng,huí guāng tiào qióng tái。
手招丹丘人,共卧石上苔。shǒu zhāo dān qiū rén,gòng wò shí shàng tái。
红颜去人不复返,老大求仙嗟已晚。hóng yán qù rén bù fù fǎn,lǎo dà qiú xiān jiē yǐ wǎn。
生今一去愁人心,赠生《赤城图》,听我赤城吟。shēng jīn yī qù chóu rén xīn,zèng shēng chì chéng tú,tīng wǒ chì chéng yín。
劳劳亭下一杯酒,离愁万里生秋阴。láo láo tíng xià yī bēi jiǔ,lí chóu wàn lǐ shēng qiū yīn。
客车明日当早发,云帆孤飞度东越。kè chē míng rì dāng zǎo fā,yún fān gū fēi dù dōng yuè。
国清寺前千尺松,岁晚应归望山雪。guó qīng sì qián qiān chǐ sōng,suì wǎn yīng guī wàng shān xuě。
道逢寒山子,为寄相思情未绝。dào féng hán shān zi,wèi jì xiāng sī qíng wèi jué。
山人若欲知我心,五界峰头看明月。shān rén ruò yù zhī wǒ xīn,wǔ jiè fēng tóu kàn míng yuè。

望太湖

张羽

登高丘,望远泽,蓬莱三山不可测。dēng gāo qiū,wàng yuǎn zé,péng lái sān shān bù kě cè。
何如具区亿万顷,洞庭连娟向空碧。hé rú jù qū yì wàn qǐng,dòng tíng lián juān xiàng kōng bì。
东风吹尽吴天云,玉盘双螺翠堪摘。dōng fēng chuī jǐn wú tiān yún,yù pán shuāng luó cuì kān zhāi。
我昔东游凤凰台,嵯峨巨鳊如山来。wǒ xī dōng yóu fèng huáng tái,cuó é jù biān rú shān lái。
白波不动镜光晓,云帆千幅争先开。bái bō bù dòng jìng guāng xiǎo,yún fān qiān fú zhēng xiān kāi。
中流缩首心茫然,恍如乘云行九天。zhōng liú suō shǒu xīn máng rán,huǎng rú chéng yún xíng jiǔ tiān。
惊涛忽逐回风旋,砰雷转毂奔雪山。jīng tāo hū zhú huí fēng xuán,pēng léi zhuǎn gǔ bēn xuě shān。
龙伯鬼国见眼前,失势一落狞蛟涎。lóng bó guǐ guó jiàn yǎn qián,shī shì yī luò níng jiāo xián。
舟师拍浪咒浪婆,我亦再拜不敢言。zhōu shī pāi làng zhòu làng pó,wǒ yì zài bài bù gǎn yán。
平时之险且如此,何况震荡洪荒先。píng shí zhī xiǎn qiě rú cǐ,hé kuàng zhèn dàng hóng huāng xiān。
帝尧咨嗟逾九年,黄能无勋幽羽渊。dì yáo zī jiē yú jiǔ nián,huáng néng wú xūn yōu yǔ yuān。
有子大圣与天通,一朝出我群鱼中。yǒu zi dà shèng yǔ tiān tōng,yī cháo chū wǒ qún yú zhōng。
试观此湖险,始知四载功。shì guān cǐ hú xiǎn,shǐ zhī sì zài gōng。
长养草木华,无心谢春风。zhǎng yǎng cǎo mù huá,wú xīn xiè chūn fēng。
吴越之事良可鄙,虎战龙争方未已。wú yuè zhī shì liáng kě bǐ,hǔ zhàn lóng zhēng fāng wèi yǐ。
水犀百万今安在,惟见夫椒白云里。shuǐ xī bǎi wàn jīn ān zài,wéi jiàn fū jiāo bái yún lǐ。
鸱夷身退带蛾眉,不直沧波一杯水。chī yí shēn tuì dài é méi,bù zhí cāng bō yī bēi shuǐ。
我欲临流叫神禹,湘灵鼓瑟冯夷舞。wǒ yù lín liú jiào shén yǔ,xiāng líng gǔ sè féng yí wǔ。
尽挽湖波酿作葡萄春,饮醉扁舟卧烟雨。jǐn wǎn hú bō niàng zuò pú táo chūn,yǐn zuì biǎn zhōu wò yān yǔ。

沈氏宜春堂屏徐给事贲所画春云叠嶂

张羽

休文堂前花满枝,风物四时春更宜。xiū wén táng qián huā mǎn zhī,fēng wù sì shí chūn gèng yí。
前年三月宴客时,坐上才杰皆能诗。qián nián sān yuè yàn kè shí,zuò shàng cái jié jiē néng shī。
众中独许姑苏客,千里江山贮胸臆。zhòng zhōng dú xǔ gū sū kè,qiān lǐ jiāng shān zhù xiōng yì。
醉来意气为倾倒,写出层层好山色。zuì lái yì qì wèi qīng dào,xiě chū céng céng hǎo shān sè。
素屏十尺粉垩鲜,千岩万嶂含春烟。sù píng shí chǐ fěn è xiān,qiān yán wàn zhàng hán chūn yān。
客子疑行灞桥路,人家似住武陵源。kè zi yí xíng bà qiáo lù,rén jiā shì zhù wǔ líng yuán。
山僧投寺乱松里,山下鸟啼人未起。shān sēng tóu sì luàn sōng lǐ,shān xià niǎo tí rén wèi qǐ。
柴扉日出扃薜萝,渔网波生撒江水。chái fēi rì chū jiōng bì luó,yú wǎng bō shēng sā jiāng shuǐ。
楚水湘云互蔽亏,渚宫隔岸遥霏微。chǔ shuǐ xiāng yún hù bì kuī,zhǔ gōng gé àn yáo fēi wēi。
东崦晴岚西崦雨,何处长歌樵子归。dōng yān qíng lán xī yān yǔ,hé chù zhǎng gē qiáo zi guī。
亭下流泉春浩浩,上有居人往来道。tíng xià liú quán chūn hào hào,shàng yǒu jū rén wǎng lái dào。
相过总是看山来,衣冠虽别情皆好。xiāng guò zǒng shì kàn shān lái,yī guān suī bié qíng jiē hǎo。
主人爱玩不下堂,清晨扫地坐焚香。zhǔ rén ài wán bù xià táng,qīng chén sǎo dì zuò fén xiāng。
晴看似见孤云起,莫对疑闻细草芳。qíng kàn shì jiàn gū yún qǐ,mò duì yí wén xì cǎo fāng。
夫君平生于我厚,记君新吟常在口。fū jūn píng shēng yú wǒ hòu,jì jūn xīn yín cháng zài kǒu。
长干一去无尺书,谩对此图嗟妙手。zhǎng gàn yī qù wú chǐ shū,mán duì cǐ tú jiē miào shǒu。
一从作吏此事废,从前画癖今除否。yī cóng zuò lì cǐ shì fèi,cóng qián huà pǐ jīn chú fǒu。
遥知紫陌红尘下,每为云山一回首。yáo zhī zǐ mò hóng chén xià,měi wèi yún shān yī huí shǒu。
人生适意在杯酒,万事浮云亦何有。rén shēng shì yì zài bēi jiǔ,wàn shì fú yún yì hé yǒu。
君乎何日归去来,画里青山待君久。jūn hū hé rì guī qù lái,huà lǐ qīng shān dài jūn jiǔ。

倪元镇画竹沈御史所藏

张羽

云林之子有仙骨,平生好洁如好色。yún lín zhī zi yǒu xiān gǔ,píng shēng hǎo jié rú hǎo sè。
纷纷浊士等虫沙,呜呼瓒也何由得。fēn fēn zhuó shì děng chóng shā,wū hū zàn yě hé yóu dé。
忆昔常登清掞堂,鹊尾炉爇龙涎香。yì xī cháng dēng qīng shàn táng,què wěi lú ruò lóng xián xiāng。
绍京妙墨僧繇画,示我不啻千明榼。shào jīng miào mò sēng yáo huà,shì wǒ bù chì qiān míng kē。
人间万事如飞电,洗玉池空人不见。rén jiān wàn shì rú fēi diàn,xǐ yù chí kōng rén bù jiàn。
季子城东土一抔,何人为著黔娄传。jì zi chéng dōng tǔ yī póu,hé rén wèi zhù qián lóu chuán。
绣衣使者骑青骢,曾听《竹枝》湘水东。xiù yī shǐ zhě qí qīng cōng,céng tīng zhú zhī xiāng shuǐ dōng。
归来见此若梦寐,巴陵洞庭生眼中。guī lái jiàn cǐ ruò mèng mèi,bā líng dòng tíng shēng yǎn zhōng。
江湖豪翰今零落,君得此图良勿薄。jiāng hú háo hàn jīn líng luò,jūn dé cǐ tú liáng wù báo。
愧我题诗忆故人,黄鹤何年下廖廓。kuì wǒ tí shī yì gù rén,huáng hè hé nián xià liào kuò。

王元章墨梅

张羽

王郎志奇貌亦奇,与世落落噤莫施。wáng láng zhì qí mào yì qí,yǔ shì luò luò jìn mò shī。
一朝骑牛入都市,关吏不识谁何之。yī cháo qí niú rù dōu shì,guān lì bù shí shuí hé zhī。
归来老作会稽客,干戈欻起西南陲。guī lái lǎo zuò huì jī kè,gàn gē chuā qǐ xī nán chuí。
青袍白马风尘里,越州城边战不已。qīng páo bái mǎ fēng chén lǐ,yuè zhōu chéng biān zhàn bù yǐ。
雄襟自许鲁仲连,一箭无成身已死。xióng jīn zì xǔ lǔ zhòng lián,yī jiàn wú chéng shēn yǐ sǐ。
世上空余写墨花,只将名姓花光比。shì shàng kōng yú xiě mò huā,zhǐ jiāng míng xìng huā guāng bǐ。
于乎!人生有才不尽用,古来埋没皆如此。yú hū!rén shēng yǒu cái bù jǐn yòng,gǔ lái mái méi jiē rú cǐ。

钱舜举溪岸图

张羽

忆昔至元全盛日,天子诏下征遗逸。yì xī zhì yuán quán shèng rì,tiān zi zhào xià zhēng yí yì。
吴兴八俊皆奇才,秀邸王孙称第一。wú xīng bā jùn jiē qí cái,xiù dǐ wáng sūn chēng dì yī。
一朝玉马去朝周,诸子声名总辉赫。yī cháo yù mǎ qù cháo zhōu,zhū zi shēng míng zǒng huī hè。
岂知钱郎节独苦,老作画师头雪白。qǐ zhī qián láng jié dú kǔ,lǎo zuò huà shī tóu xuě bái。
江南没骨传者稀,钱也得法夸精奇。jiāng nán méi gǔ chuán zhě xī,qián yě dé fǎ kuā jīng qí。
晴窗点染弄颜色,得钱沽酒不复疑。qíng chuāng diǎn rǎn nòng yán sè,dé qián gū jiǔ bù fù yí。
今人只知重花鸟,岂识此图夺天巧。jīn rén zhǐ zhī zhòng huā niǎo,qǐ shí cǐ tú duó tiān qiǎo。
玄云抱石雷雨垂,苍山夹水龙蛇绕。xuán yún bào shí léi yǔ chuí,cāng shān jiā shuǐ lóng shé rào。
岸侧溪回共杳冥,蒲稗深沉映鱼鸟。àn cè xī huí gòng yǎo míng,pú bài shēn chén yìng yú niǎo。
渔舟乍随远烟散,客子竞渡澄江晓。yú zhōu zhà suí yuǎn yān sàn,kè zi jìng dù chéng jiāng xiǎo。
自云布置师北苑,只恐庸工未深了。zì yún bù zhì shī běi yuàn,zhǐ kǒng yōng gōng wèi shēn le。
卷余更有魏公题,字拟钟王差未老。juǎn yú gèng yǒu wèi gōng tí,zì nǐ zhōng wáng chà wèi lǎo。
郑侯得之恐神授,使我一见喜绝倒。zhèng hóu dé zhī kǒng shén shòu,shǐ wǒ yī jiàn xǐ jué dào。
双溪流水清何极,城外南山空黛色。shuāng xī liú shuǐ qīng hé jí,chéng wài nán shān kōng dài sè。
文章翰墨何代无,二子俦能蹑其迹。wén zhāng hàn mò hé dài wú,èr zi chóu néng niè qí jì。
为君题诗三叹息,于乎古人难再得。wèi jūn tí shī sān tàn xī,yú hū gǔ rén nán zài dé。

胡廷晖画

张羽

画师我识吴兴胡,身长八尺苍髯须。huà shī wǒ shí wú xīng hú,shēn zhǎng bā chǐ cāng rán xū。
目光至老炯不枯,藻绘万象穷锱铢。mù guāng zhì lǎo jiǒng bù kū,zǎo huì wàn xiàng qióng zī zhū。
大儿十岁能操觚,小儿五岁能含朱。dà ér shí suì néng cāo gū,xiǎo ér wǔ suì néng hán zhū。
得钱但供酒家需,时复纵博为欢娱。dé qián dàn gōng jiǔ jiā xū,shí fù zòng bó wèi huān yú。
魏公家藏《摘瓜图》,妙笔奚翅千明珠。wèi gōng jiā cáng zhāi guā tú,miào bǐ xī chì qiān míng zhū。
胡一见之神顿苏,以指画肚潜临摹。hú yī jiàn zhī shén dùn sū,yǐ zhǐ huà dù qián lín mó。
落笔便与前人俱,祝融撑空阁道孤。luò bǐ biàn yǔ qián rén jù,zhù róng chēng kōng gé dào gū。
朝云暮雨相萦纡,中天碧瓦仙人庐。cháo yún mù yǔ xiāng yíng yū,zhōng tiān bì wǎ xiān rén lú。
下有桃源风景殊,鸡犬似是先秦余。xià yǒu táo yuán fēng jǐng shū,jī quǎn shì shì xiān qín yú。
浔阳野客山泽臞,自从丧乱遭穷途。xún yáng yě kè shān zé qú,zì cóng sàng luàn zāo qióng tú。
幸逢治世容微躯,尧舜亦有巢由徒。xìng féng zhì shì róng wēi qū,yáo shùn yì yǒu cháo yóu tú。
已办小艇长须奴,便欲往从渔父渔,江湖此境何地无。yǐ bàn xiǎo tǐng zhǎng xū nú,biàn yù wǎng cóng yú fù yú,jiāng hú cǐ jìng hé dì wú。