古诗词

画山水行

张羽

古来名画传父子,唐有二李蜀两黄。gǔ lái míng huà chuán fù zi,táng yǒu èr lǐ shǔ liǎng huáng。
吴兴公子冠当代,雍也继之早擅场。wú xīng gōng zi guān dāng dài,yōng yě jì zhī zǎo shàn chǎng。
宋祖子孙画龙种,毛骨固是非寻常。sòng zǔ zi sūn huà lóng zhǒng,máo gǔ gù shì fēi xún cháng。
珊瑚宝玦久零落,空有妙艺传文章。shān hú bǎo jué jiǔ líng luò,kōng yǒu miào yì chuán wén zhāng。
至元天子亲召见,徒步便赐中书郎。zhì yuán tiān zi qīn zhào jiàn,tú bù biàn cì zhōng shū láng。
奏图每得天颜喜,盛以金匮白玉堂。zòu tú měi dé tiān yán xǐ,shèng yǐ jīn kuì bái yù táng。
遂令世人争贵重,门户杂遝如堵墙。suì lìng shì rén zhēng guì zhòng,mén hù zá tà rú dǔ qiáng。
雍初腾踔晚一蹶,五陵豪气无时忘。yōng chū téng chuō wǎn yī jué,wǔ líng háo qì wú shí wàng。
吴姬越娥坐相拥,始肯落笔挥缣缃。wú jī yuè é zuò xiāng yōng,shǐ kěn luò bǐ huī jiān xiāng。
五日十日一水石,屏障仿佛生辉光。wǔ rì shí rì yī shuǐ shí,píng zhàng fǎng fú shēng huī guāng。
君家双图何所得,私印乃出牟陵阳。jūn jiā shuāng tú hé suǒ dé,sī yìn nǎi chū móu líng yáng。
一图汗漫秋水阔,雁鸿排序投潇湘。yī tú hàn màn qiū shuǐ kuò,yàn hóng pái xù tóu xiāo xiāng。
山僧悄寻孤寺远,客子喜甚高帆张。shān sēng qiāo xún gū sì yuǎn,kè zi xǐ shén gāo fān zhāng。
一图嵂兀众峰出,疏林叶赤天雨霜。yī tú lǜ wù zhòng fēng chū,shū lín yè chì tiān yǔ shuāng。
消摇巾舄者谁氏,可是商颜之绮黄?风尘澒洞二十载,玉轴锦题多散亡。xiāo yáo jīn xì zhě shuí shì,kě shì shāng yán zhī qǐ huáng?fēng chén hòng dòng èr shí zài,yù zhóu jǐn tí duō sàn wáng。
图书只应天上有,人间那得千金藏。tú shū zhǐ yīng tiān shàng yǒu,rén jiān nà dé qiān jīn cáng。
从来好事遂成癖,云烟过眼如毫芒。cóng lái hǎo shì suì chéng pǐ,yún yān guò yǎn rú háo máng。
君不见王家桓家势尽时,复墙走翙不得将。jūn bù jiàn wáng jiā huán jiā shì jǐn shí,fù qiáng zǒu huì bù dé jiāng。
何如城南佳山水,千岩万壑摩青苍。hé rú chéng nán jiā shān shuǐ,qiān yán wàn hè mó qīng cāng。
与君对此饮美酒,虽无南宫北苑庸何伤。yǔ jūn duì cǐ yǐn měi jiǔ,suī wú nán gōng běi yuàn yōng hé shāng。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

偶逐微官去,暂掩林中宅。ǒu zhú wēi guān qù,zàn yǎn lín zhōng zhái。
手种茱萸树,归时高几尺。shǒu zhǒng zhū yú shù,guī shí gāo jǐ chǐ。

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

春风试茶处,潭上葛花开。chūn fēng shì chá chù,tán shàng gé huā kāi。
去尽同游伴,伤心此独来。qù jǐn tóng yóu bàn,shāng xīn cǐ dú lái。

题竹

张羽

幸逃斤斧忧,独抱风霜节。xìng táo jīn fǔ yōu,dú bào fēng shuāng jié。
时有饥禽来,枝头弄明月。shí yǒu jī qín lái,zhī tóu nòng míng yuè。

六一泉

张羽

醉翁去已久,废寺泉流圃。zuì wēng qù yǐ jiǔ,fèi sì quán liú pǔ。
朝来春雨深,照见山鸡舞。cháo lái chūn yǔ shēn,zhào jiàn shān jī wǔ。

四贤诗

张羽

胜日罢书经,扬舲出远坰。shèng rì bà shū jīng,yáng líng chū yuǎn jiōng。
清流兼峻岭,应不减兰亭。qīng liú jiān jùn lǐng,yīng bù jiǎn lán tíng。

四贤诗

张羽

昨别征西幕,神闲务亦闲。zuó bié zhēng xī mù,shén xián wù yì xián。
此中可高卧,何必是东山。cǐ zhōng kě gāo wò,hé bì shì dōng shān。

四贤诗

张羽

刺史放衙早,轻舟泛碧池。cì shǐ fàng yá zǎo,qīng zhōu fàn bì chí。
只应官事了,来写放生碑。zhǐ yīng guān shì le,lái xiě fàng shēng bēi。

四贤诗

张羽

闻道苏湾里,苏公旧此游。wén dào sū wān lǐ,sū gōng jiù cǐ yóu。
湖天风物好,应胜在儋州。hú tiān fēng wù hǎo,yīng shèng zài dān zhōu。

听老者理琵琶

张羽

老来弦索久相违,心事虽存指力微。lǎo lái xián suǒ jiǔ xiāng wéi,xīn shì suī cún zhǐ lì wēi。
莫更重弹《白翎雀》,如今座上北人稀。mò gèng zhòng dàn bái líng què,rú jīn zuò shàng běi rén xī。

悼高青丘季迪三首

张羽

灯前把卷泪双垂,妻子惊看那得知。dēng qián bǎ juǎn lèi shuāng chuí,qī zi jīng kàn nà dé zhī。
江上故人身已没,箧中寻得寄来诗。jiāng shàng gù rén shēn yǐ méi,qiè zhōng xún dé jì lái shī。

悼高青丘季迪三首

张羽

消息初传信又疑,君亡谁复可言诗。xiāo xī chū chuán xìn yòu yí,jūn wáng shuí fù kě yán shī。
中郎幼女今痴小,遗稿千篇付与谁。zhōng láng yòu nǚ jīn chī xiǎo,yí gǎo qiān piān fù yǔ shuí。

悼高青丘季迪三首

张羽

生平意气竟何为,无禄无田最可悲。shēng píng yì qì jìng hé wèi,wú lù wú tián zuì kě bēi。
赖有声名消不得,汉家乐府盛唐诗。lài yǒu shēng míng xiāo bù dé,hàn jiā lè fǔ shèng táng shī。

取胜亭感旧

张羽

绿雨微消紫陌尘,湖光冷落似无春。lǜ yǔ wēi xiāo zǐ mò chén,hú guāng lěng luò shì wú chūn。
朱门记得曾游处,杨柳青青不见人。zhū mén jì dé céng yóu chù,yáng liǔ qīng qīng bù jiàn rén。

挽杨宪府孟载二首

张羽

南北云山赋远游,白头终老晋阳秋。nán běi yún shān fù yuǎn yóu,bái tóu zhōng lǎo jìn yáng qiū。
千篇留得平生稿,半似苏州半郢州。qiān piān liú dé píng shēng gǎo,bàn shì sū zhōu bàn yǐng zhōu。

挽杨宪府孟载二首

张羽

恨不寻君未死前,须臾一别便千年。hèn bù xún jūn wèi sǐ qián,xū yú yī bié biàn qiān nián。
慰人幸有童乌在,他日应能续《太玄》。wèi rén xìng yǒu tóng wū zài,tā rì yīng néng xù tài xuán。