古诗词

题云山图八首

张羽

烟霏乱晴旭,遥见西林山。yān fēi luàn qíng xù,yáo jiàn xī lín shān。
忆归东湖远,人家春树间。yì guī dōng hú yuǎn,rén jiā chūn shù jiān。
荆扉映水掩,应待庞公还。jīng fēi yìng shuǐ yǎn,yīng dài páng gōng hái。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

胡廷晖画

张羽

画师我识吴兴胡,身长八尺苍髯须。huà shī wǒ shí wú xīng hú,shēn zhǎng bā chǐ cāng rán xū。
目光至老炯不枯,藻绘万象穷锱铢。mù guāng zhì lǎo jiǒng bù kū,zǎo huì wàn xiàng qióng zī zhū。
大儿十岁能操觚,小儿五岁能含朱。dà ér shí suì néng cāo gū,xiǎo ér wǔ suì néng hán zhū。
得钱但供酒家需,时复纵博为欢娱。dé qián dàn gōng jiǔ jiā xū,shí fù zòng bó wèi huān yú。
魏公家藏《摘瓜图》,妙笔奚翅千明珠。wèi gōng jiā cáng zhāi guā tú,miào bǐ xī chì qiān míng zhū。
胡一见之神顿苏,以指画肚潜临摹。hú yī jiàn zhī shén dùn sū,yǐ zhǐ huà dù qián lín mó。
落笔便与前人俱,祝融撑空阁道孤。luò bǐ biàn yǔ qián rén jù,zhù róng chēng kōng gé dào gū。
朝云暮雨相萦纡,中天碧瓦仙人庐。cháo yún mù yǔ xiāng yíng yū,zhōng tiān bì wǎ xiān rén lú。
下有桃源风景殊,鸡犬似是先秦余。xià yǒu táo yuán fēng jǐng shū,jī quǎn shì shì xiān qín yú。
浔阳野客山泽臞,自从丧乱遭穷途。xún yáng yě kè shān zé qú,zì cóng sàng luàn zāo qióng tú。
幸逢治世容微躯,尧舜亦有巢由徒。xìng féng zhì shì róng wēi qū,yáo shùn yì yǒu cháo yóu tú。
已办小艇长须奴,便欲往从渔父渔,江湖此境何地无。yǐ bàn xiǎo tǐng zhǎng xū nú,biàn yù wǎng cóng yú fù yú,jiāng hú cǐ jìng hé dì wú。

送沈孝廉读书天屏山

张羽

秋空雨洗千芙蓉,霜树绕谷攒青红。qiū kōng yǔ xǐ qiān fú róng,shuāng shù rào gǔ zǎn qīng hóng。
嗟我欲游不可得,子往毕业兹山中。jiē wǒ yù yóu bù kě dé,zi wǎng bì yè zī shān zhōng。
念子出身自纨绮,秀如青松茁蒿蓬。niàn zi chū shēn zì wán qǐ,xiù rú qīng sōng zhuó hāo péng。
十年奔走铩毛翮,黄金散尽家已空。shí nián bēn zǒu shā máo hé,huáng jīn sàn jǐn jiā yǐ kōng。
怀中一经不敢弃,舍此将恐为昏聋。huái zhōng yī jīng bù gǎn qì,shě cǐ jiāng kǒng wèi hūn lóng。
束书上堂告父母,云深独往无仆僮。shù shū shàng táng gào fù mǔ,yún shēn dú wǎng wú pū tóng。
林僧谷叟颇惊客,粗茶粝饭意甚忠。lín sēng gǔ sǒu pǒ jīng kè,cū chá lì fàn yì shén zhōng。
身闲昼静百事绝,经史左右相研攻。shēn xián zhòu jìng bǎi shì jué,jīng shǐ zuǒ yòu xiāng yán gōng。
径须跨海踏鲸背,且莫琐屑笺鱼虫。jìng xū kuà hǎi tà jīng bèi,qiě mò suǒ xiè jiān yú chóng。
车良路端期不止,跬步自可升华嵩。chē liáng lù duān qī bù zhǐ,kuǐ bù zì kě shēng huá sōng。
学成静俟时自至,譬彼力穑遭年丰。xué chéng jìng qí shí zì zhì,pì bǐ lì sè zāo nián fēng。
朝廷悬爵待奇隽,掇取五鼎荣三公。cháo tíng xuán jué dài qí juàn,duō qǔ wǔ dǐng róng sān gōng。
古来孝弟神所相,未必使子羸其躬。gǔ lái xiào dì shén suǒ xiāng,wèi bì shǐ zi léi qí gōng。
蹇予少学壮愈惰,聪明日损鬓已翁。jiǎn yǔ shǎo xué zhuàng yù duò,cōng míng rì sǔn bìn yǐ wēng。
世间有书未尽读,安得返老还为童。shì jiān yǒu shū wèi jǐn dú,ān dé fǎn lǎo hái wèi tóng。
跛鳖那由追騄耳,赠子以策情何穷。bǒ biē nà yóu zhuī lù ěr,zèng zi yǐ cè qíng hé qióng。
倘有新知远相教,为我缄寄东飞鸿。tǎng yǒu xīn zhī yuǎn xiāng jiào,wèi wǒ jiān jì dōng fēi hóng。

赠义兴宣疡医

张羽

长桥下压蛟龙宫,岸上人家如镜中。zhǎng qiáo xià yā jiāo lóng gōng,àn shàng rén jiā rú jìng zhōng。
道人卖药临溪水,医得青蛇是龙子。dào rén mài yào lín xī shuǐ,yī dé qīng shé shì lóng zi。
报恩不受千金珠,龙伯亲传海藏书。bào ēn bù shòu qiān jīn zhū,lóng bó qīn chuán hǎi cáng shū。
门前扶杖人如市,妙术何愁三折臂。mén qián fú zhàng rén rú shì,miào shù hé chóu sān zhé bì。
燕支山前白草秋,冷入金疮泪欲流。yàn zhī shān qián bái cǎo qiū,lěng rù jīn chuāng lèi yù liú。
安得金丹从尔乞,提携玉龙还向敌。ān dé jīn dān cóng ěr qǐ,tí xié yù lóng hái xiàng dí。

莘叔耕画梅雪轩

张羽

好画谁如莘枣强,堕马折肱犹未忘。hǎo huà shuí rú shēn zǎo qiáng,duò mǎ zhé gōng yóu wèi wàng。
何年写此寒林趣,精绝未数左手王。hé nián xiě cǐ hán lín qù,jīng jué wèi shù zuǒ shǒu wáng。
屋里何人坐吹笛,似是南昌郡中客。wū lǐ hé rén zuò chuī dí,shì shì nán chāng jùn zhōng kè。
曲终朔雪忽飞来,开门满树梅花白。qū zhōng shuò xuě hū fēi lái,kāi mén mǎn shù méi huā bái。

送金秀才归侍

张羽

风吹历阳树,石城悲早秋。fēng chuī lì yáng shù,shí chéng bēi zǎo qiū。
高堂入远梦,拂袖登吴舟。gāo táng rù yuǎn mèng,fú xiù dēng wú zhōu。
金陵官酒如乳香,酌君送君朱雀坊。jīn líng guān jiǔ rú rǔ xiāng,zhuó jūn sòng jūn zhū què fāng。
前日同来二三伴,此时望君俱断肠。qián rì tóng lái èr sān bàn,cǐ shí wàng jūn jù duàn cháng。
科名古来人共羡,富贵不如归故乡。kē míng gǔ lái rén gòng xiàn,fù guì bù rú guī gù xiāng。
年年随计多辛苦,十上风尘竟何补。nián nián suí jì duō xīn kǔ,shí shàng fēng chén jìng hé bǔ。
秋卷留将箧内归,彩衣重看阶前舞。qiū juǎn liú jiāng qiè nèi guī,cǎi yī zhòng kàn jiē qián wǔ。
当时县令亲劝行,今日还家父老迎。dāng shí xiàn lìng qīn quàn xíng,jīn rì hái jiā fù lǎo yíng。
门外清溪仍可钓,山下古田躬自耕。mén wài qīng xī réng kě diào,shān xià gǔ tián gōng zì gēng。
子身长健亲长在,黄金如山不可买。zi shēn zhǎng jiàn qīn zhǎng zài,huáng jīn rú shān bù kě mǎi。
君不见长安城中罢官客,欲作布衣那可得。jūn bù jiàn zhǎng ān chéng zhōng bà guān kè,yù zuò bù yī nà kě dé。

徐黄门画

张羽

黄门给事三十余,面如红玉少有须。huáng mén gěi shì sān shí yú,miàn rú hóng yù shǎo yǒu xū。
风骨岂是山泽臞,问着只爱山中居。fēng gǔ qǐ shì shān zé qú,wèn zhe zhǐ ài shān zhōng jū。
前年版下鹤头书,征起直上青云衢。qián nián bǎn xià hè tóu shū,zhēng qǐ zhí shàng qīng yún qú。
文华堂高凌紫虚,出入侍从陪金舆。wén huá táng gāo líng zǐ xū,chū rù shì cóng péi jīn yú。
排方小带红罗襦,精神宛如冯子都。pái fāng xiǎo dài hóng luó rú,jīng shén wǎn rú féng zi dōu。
朝下手拈八尺殳,左旋右转风生躯。cháo xià shǒu niān bā chǐ shū,zuǒ xuán yòu zhuǎn fēng shēng qū。
有时自擘双雕弧,命中叠发谁争呼。yǒu shí zì bāi shuāng diāo hú,mìng zhōng dié fā shuí zhēng hū。
归来宾客满直庐,京城酒贵不住酤。guī lái bīn kè mǎn zhí lú,jīng chéng jiǔ guì bù zhù gū。
烂醉坐叱苍头奴,执烛写此云山图。làn zuì zuò chì cāng tóu nú,zhí zhú xiě cǐ yún shān tú。
方今台阁多文儒,似君才艺众中无。fāng jīn tái gé duō wén rú,shì jūn cái yì zhòng zhōng wú。
文宜侍中武金吾,不负堂堂美丈夫。wén yí shì zhōng wǔ jīn wú,bù fù táng táng měi zhàng fū。
山中故人交不疏,十年贫贱长相俱。shān zhōng gù rén jiāo bù shū,shí nián pín jiàn zhǎng xiāng jù。
升沉忽如鸟与鱼,麋鹿敢逐夔龙趋。shēng chén hū rú niǎo yǔ yú,mí lù gǎn zhú kuí lóng qū。
见君此画恒嗟吁,关西行李今何如?jiàn jūn cǐ huà héng jiē xū,guān xī xíng lǐ jīn hé rú?
祝君名成归五湖,来寻高阳旧酒徒。zhù jūn míng chéng guī wǔ hú,lái xún gāo yáng jiù jiǔ tú。
何辞解衣贳百壶,与君痛醉黄公垆。hé cí jiě yī shì bǎi hú,yǔ jūn tòng zuì huáng gōng lú。

韩介玉画为童中州掌教题

张羽

我识河东老词客,鹤骨伶俜长八尺。wǒ shí hé dōng lǎo cí kè,hè gǔ líng pīng zhǎng bā chǐ。
白头徒步拾公卿,人生变化谁能测。bái tóu tú bù shí gōng qīng,rén shēng biàn huà shuí néng cè。
将军跋扈天为倾,公持寸管力与争。jiāng jūn bá hù tiān wèi qīng,gōng chí cùn guǎn lì yǔ zhēng。
当时直气动朝野,至今文采传诸生。dāng shí zhí qì dòng cháo yě,zhì jīn wén cǎi chuán zhū shēng。
诸生白面今已老,三载儒冠空潦倒。zhū shēng bái miàn jīn yǐ lǎo,sān zài rú guān kōng lǎo dào。
罢归百事无所为,万壑千岩恣挥扫。bà guī bǎi shì wú suǒ wèi,wàn hè qiān yán zì huī sǎo。
丹丘玄圃落眼前,涧水松风鸣浩浩。dān qiū xuán pǔ luò yǎn qián,jiàn shuǐ sōng fēng míng hào hào。
由来绝艺出天机,肉眼纷纷争丑好。yóu lái jué yì chū tiān jī,ròu yǎn fēn fēn zhēng chǒu hǎo。
吴兴博士今郑虔,故山未归雪满颠。wú xīng bó shì jīn zhèng qián,gù shān wèi guī xuě mǎn diān。
今年召对席屡前,蒙恩亲赐水衡钱。jīn nián zhào duì xí lǚ qián,méng ēn qīn cì shuǐ héng qián。
归来见画心茫然,拄杖欲问金华船。guī lái jiàn huà xīn máng rán,zhǔ zhàng yù wèn jīn huá chuán。
金华之洞小有天,下与五岳相钩连。jīn huá zhī dòng xiǎo yǒu tiān,xià yǔ wǔ yuè xiāng gōu lián。
初平炼丹去成仙,弟兄联袂风翩翩。chū píng liàn dān qù chéng xiān,dì xiōng lián mèi fēng piān piān。
洞前白石如羊眠,我欲访之何由缘。dòng qián bái shí rú yáng mián,wǒ yù fǎng zhī hé yóu yuán。
安得与子相周施,饥餐紫霞拾瑶草,石上一笑三千年。ān dé yǔ zi xiāng zhōu shī,jī cān zǐ xiá shí yáo cǎo,shí shàng yī xiào sān qiān nián。

陈仲美夏木图

张羽

董元夏木不复见,俗本纷纷何足观。dǒng yuán xià mù bù fù jiàn,sú běn fēn fēn hé zú guān。
陈郎笔力能扛鼎,写此千章生昼寒。chén láng bǐ lì néng káng dǐng,xiě cǐ qiān zhāng shēng zhòu hán。
阴森似有神灵会,偃蹇直作蛟螭蟠。yīn sēn shì yǒu shén líng huì,yǎn jiǎn zhí zuò jiāo chī pán。
天鸡晓鸣清籁发,木客夜度云旗翻。tiān jī xiǎo míng qīng lài fā,mù kè yè dù yún qí fān。
林下文人行杖藜,石根叶落失旧蹊。lín xià wén rén xíng zhàng lí,shí gēn yè luò shī jiù qī。
孤童幞被向谁宿,山风萧萧日薄西。gū tóng fú bèi xiàng shuí sù,shān fēng xiāo xiāo rì báo xī。
商岩紫芝自可食,武陵桃花原易迷。shāng yán zǐ zhī zì kě shí,wǔ líng táo huā yuán yì mí。
人间澒洞不可处,莫畏虎啸并猿啼。rén jiān hòng dòng bù kě chù,mò wèi hǔ xiào bìng yuán tí。

姚运使溪山仙馆图

张羽

去年君为郡文学,独抱遗经憎命薄。qù nián jūn wèi jùn wén xué,dú bào yí jīng zēng mìng báo。
出门无马坐无毡,拜迎官长常作恶。chū mén wú mǎ zuò wú zhān,bài yíng guān zhǎng cháng zuò è。
今年君为转运使,殊恩亲出官家赐。jīn nián jūn wèi zhuǎn yùn shǐ,shū ēn qīn chū guān jiā cì。
月给太仓三十斛,况复官闲少公事。yuè gěi tài cāng sān shí hú,kuàng fù guān xián shǎo gōng shì。
人生贵贱反覆间,世上悠悠那解此。rén shēng guì jiàn fǎn fù jiān,shì shàng yōu yōu nà jiě cǐ。
忆昨访我当严冬,写此溪山三数重。yì zuó fǎng wǒ dāng yán dōng,xiě cǐ xī shān sān shù zhòng。
骅骝一去了无影,空有遗迹泥沙中。huá liú yī qù le wú yǐng,kōng yǒu yí jì ní shā zhōng。
闻道河间故城里,开门遥见滹沱水。wén dào hé jiān gù chéng lǐ,kāi mén yáo jiàn hū tuó shuǐ。
何时为画古邯郸,珍重函封寄千里。hé shí wèi huà gǔ hán dān,zhēn zhòng hán fēng jì qiān lǐ。

青弁云林图

张羽

前代何人画山水,长安关仝营丘李。qián dài hé rén huà shān shuǐ,zhǎng ān guān tóng yíng qiū lǐ。
华原特起范中立,三子相望古莫比。huá yuán tè qǐ fàn zhōng lì,sān zi xiāng wàng gǔ mò bǐ。
亦有北苑与河阳,后来作者谁能当。yì yǒu běi yuàn yǔ hé yáng,hòu lái zuò zhě shuí néng dāng。
米家小虎出逸品,力挽元气归苍茫。mǐ jiā xiǎo hǔ chū yì pǐn,lì wǎn yuán qì guī cāng máng。
房山尚书初事米,晚自名家称绝美。fáng shān shàng shū chū shì mǐ,wǎn zì míng jiā chēng jué měi。
艺高一代谁颉颃,只数吴兴赵公子。yì gāo yī dài shuí jié háng,zhǐ shù wú xīng zhào gōng zi。
当时弭节匡庐峰,曾写太平兴国之神宫。dāng shí mǐ jié kuāng lú fēng,céng xiě tài píng xīng guó zhī shén gōng。
五峰却立疑争雄,台殿突兀纷青红,中有云气随游龙。wǔ fēng què lì yí zhēng xióng,tái diàn tū wù fēn qīng hóng,zhōng yǒu yún qì suí yóu lóng。
我对此图卧三日,遂令奇气生心胸。wǒ duì cǐ tú wò sān rì,suì lìng qí qì shēng xīn xiōng。
乱来学士遭漂荡,文艺草草谁能工。luàn lái xué shì zāo piāo dàng,wén yì cǎo cǎo shuí néng gōng。
笔精墨妙心更苦,那得再有前贤风。bǐ jīng mò miào xīn gèng kǔ,nà dé zài yǒu qián xián fēng。
于乎!乾坤浩荡江海阔,使我执笔将安从?yú hū!qián kūn hào dàng jiāng hǎi kuò,shǐ wǒ zhí bǐ jiāng ān cóng?

丘大卿天柱峰图

张羽

昔闻安期生,飘飖入秦京。xī wén ān qī shēng,piāo yáo rù qín jīng。
上书三月初报罢,拂袖去作蓬莱行。shàng shū sān yuè chū bào bà,fú xiù qù zuò péng lái xíng。
却笑叔孙通,俯仰咸阳城。què xiào shū sūn tōng,fǔ yǎng xián yáng chéng。
长生亦何补,身后留空名。zhǎng shēng yì hé bǔ,shēn hòu liú kōng míng。
何似长安少年客,天柱峰头煮白石。hé shì zhǎng ān shǎo nián kè,tiān zhù fēng tóu zhǔ bái shí。
朝辞猿鹤下云中,暮逐夔龙侍君侧。cháo cí yuán hè xià yún zhōng,mù zhú kuí lóng shì jūn cè。
绣衣乘骢马,蹀躞台城下。xiù yī chéng cōng mǎ,dié xiè tái chéng xià。
爱道心不忘,归来坐清夜。ài dào xīn bù wàng,guī lái zuò qīng yè。
太平天子亲斋祭,新擢祠官捧圭币。tài píng tiān zi qīn zhāi jì,xīn zhuó cí guān pěng guī bì。
紫坛醮火晓如星,独着衮衣朝上帝。zǐ tán jiào huǒ xiǎo rú xīng,dú zhe gǔn yī cháo shàng dì。
翻思旧隐地,石室生青苔。fān sī jiù yǐn dì,shí shì shēng qīng tái。
来时壁上苍龙剑,七星剥落空尘埃。lái shí bì shàng cāng lóng jiàn,qī xīng bō luò kōng chén āi。
丹砂不复化,萝衣谁更裁。dān shā bù fù huà,luó yī shuí gèng cái。
人生穷达会有命,何须千岁如婴孩。rén shēng qióng dá huì yǒu mìng,hé xū qiān suì rú yīng hái。
草衣木食苦复苦,王乔偓佺安在哉!寄语空山旧泉石,不须为我生悲哀。cǎo yī mù shí kǔ fù kǔ,wáng qiáo wò quán ān zài zāi!jì yǔ kōng shān jiù quán shí,bù xū wèi wǒ shēng bēi āi。
功名倘遂乞身愿,万里青天骑鹤来。gōng míng tǎng suì qǐ shēn yuàn,wàn lǐ qīng tiān qí hè lái。

再题廷晖山水

张羽

近代丹青谁第一,精绝独数吴兴胡。jìn dài dān qīng shuí dì yī,jīng jué dú shù wú xīng hú。
魏公家传《摘瓜图》,将军妙笔绝代无。wèi gōng jiā chuán zhāi guā tú,jiāng jūn miào bǐ jué dài wú。
年深粉墨纷模糊,公命胡也全其污。nián shēn fěn mò fēn mó hú,gōng mìng hú yě quán qí wū。
鸥波亭前山满湖,宾客不来人迹疏。ōu bō tíng qián shān mǎn hú,bīn kè bù lái rén jì shū。
以手画肚私传摹,归来三日神始苏。yǐ shǒu huà dù sī chuán mó,guī lái sān rì shén shǐ sū。
下笔直与前人俱。xià bǐ zhí yǔ qián rén jù。
今人不见古人画,古画自与今人殊。jīn rén bù jiàn gǔ rén huà,gǔ huà zì yǔ jīn rén shū。
呜呼!眼前不复见此物,吾与购之千明珠。wū hū!yǎn qián bù fù jiàn cǐ wù,wú yǔ gòu zhī qiān míng zhū。

听琴

张羽

嵇康昔疏放,孤桐托奇音。jī kāng xī shū fàng,gū tóng tuō qí yīn。
陶潜自旷达,空抚无弦琴。táo qián zì kuàng dá,kōng fǔ wú xián qín。
君怀广陵曲,我爱柴桑吟。jūn huái guǎng líng qū,wǒ ài chái sāng yín。
那能悦俚耳,所贵崇古心。nà néng yuè lǐ ěr,suǒ guì chóng gǔ xīn。

山泉隐居图

张羽

日长侍立南薰殿,圣主从容正开卷。rì zhǎng shì lì nán xūn diàn,shèng zhǔ cóng róng zhèng kāi juǎn。
内臣如鹄拥图书,诏许近前曾一见。nèi chén rú gǔ yōng tú shū,zhào xǔ jìn qián céng yī jiàn。
玉躞金题照眼新,三王二李迹未陈。yù xiè jīn tí zhào yǎn xīn,sān wáng èr lǐ jì wèi chén。
妙笔森芒洞冥漠,乃知今人非古人。miào bǐ sēn máng dòng míng mò,nǎi zhī jīn rén fēi gǔ rén。
归来三叹北窗下,开屏见此新图画。guī lái sān tàn běi chuāng xià,kāi píng jiàn cǐ xīn tú huà。
流淙百折挂石梁,古木寒松势相亚。liú cóng bǎi zhé guà shí liáng,gǔ mù hán sōng shì xiāng yà。
木末何人一草庐,山泉之人昔所居。mù mò hé rén yī cǎo lú,shān quán zhī rén xī suǒ jū。
鸿胪寺里晚朝下,对此高堂心郁纡。hóng lú sì lǐ wǎn cháo xià,duì cǐ gāo táng xīn yù yū。
华亭柳湖眼中见,武陵桃源路岂殊。huá tíng liǔ hú yǎn zhōng jiàn,wǔ líng táo yuán lù qǐ shū。
老夫曾住康王谷,五老香炉映飞瀑。lǎo fū céng zhù kāng wáng gǔ,wǔ lǎo xiāng lú yìng fēi pù。
乱来井臼今可存,因尔高歌望黄鹄。luàn lái jǐng jiù jīn kě cún,yīn ěr gāo gē wàng huáng gǔ。

拟古

张羽

后皇有嘉树,受命生南国。hòu huáng yǒu jiā shù,shòu mìng shēng nán guó。
谬承雨露恩,结根非一日。miù chéng yǔ lù ēn,jié gēn fēi yī rì。
如何游闲子,攀条摘其实。rú hé yóu xián zi,pān tiáo zhāi qí shí。
一摘已自伤,况乃再三摘。yī zhāi yǐ zì shāng,kuàng nǎi zài sān zhāi。
清霜凋绿叶,荣枯良未测。qīng shuāng diāo lǜ yè,róng kū liáng wèi cè。