古诗词

古诗三十二韵奉寄兰室居士袁省掾

张羽

吴兴袁居士,弱冠为吏师。wú xīng yuán jū shì,ruò guān wèi lì shī。
鹿鹿三十年,起身遭乱离。lù lù sān shí nián,qǐ shēn zāo luàn lí。
是时边兵骄,杀人如刈蓍。shì shí biān bīng jiāo,shā rén rú yì shī。
召吏掾幕府,狼狈不得辞。zhào lì yuàn mù fǔ,láng bèi bù dé cí。
军门日斩斫,剑戟风差差。jūn mén rì zhǎn zhuó,jiàn jǐ fēng chà chà。
虽有幕中宾,俯首莫敢窥。suī yǒu mù zhōng bīn,fǔ shǒu mò gǎn kuī。
掾曹职虽贱,不畏虎豹姿。yuàn cáo zhí suī jiàn,bù wèi hǔ bào zī。
论囚不当律,不肯书狱辞。lùn qiú bù dāng lǜ,bù kěn shū yù cí。
长兴本属土,咫尺为边陲。zhǎng xīng běn shǔ tǔ,zhǐ chǐ wèi biān chuí。
居人私往来,互市各相资。jū rén sī wǎng lái,hù shì gè xiāng zī。
边吏要功赏,诱敢遭拘累。biān lì yào gōng shǎng,yòu gǎn zāo jū lèi。
诏言犯我□,群然送圜扉。zhào yán fàn wǒ,qún rán sòng huán fēi。
将云罪当斩,掾云罪当棰。jiāng yún zuì dāng zhǎn,yuàn yún zuì dāng chuí。
师律公所守,吏议我所持。shī lǜ gōng suǒ shǒu,lì yì wǒ suǒ chí。
此本无辜人,未尝战交绥。cǐ běn wú gū rén,wèi cháng zhàn jiāo suí。
死者不可生,安得恣芟夷。sǐ zhě bù kě shēng,ān dé zì shān yí。
不然请杀掾,不能相诡随。bù rán qǐng shā yuàn,bù néng xiāng guǐ suí。
钳纸不令署,抗言动旌旗。qián zhǐ bù lìng shǔ,kàng yán dòng jīng qí。
将威亦少解,往往免为尸。jiāng wēi yì shǎo jiě,wǎng wǎng miǎn wèi shī。
从容抱案下,一军为之危。cóng róng bào àn xià,yī jūn wèi zhī wēi。
事过不言功,但言职当为。shì guò bù yán gōng,dàn yán zhí dāng wèi。
直声撼大府,加官升左司。zhí shēng hàn dà fǔ,jiā guān shēng zuǒ sī。
归来田野间,婆娑鬓如丝。guī lái tián yě jiān,pó suō bìn rú sī。
乱世身独全,家有两孝儿。luàn shì shēn dú quán,jiā yǒu liǎng xiào ér。
当时共事人,窜死吁可悲。dāng shí gòng shì rén,cuàn sǐ xū kě bēi。
天道当与善,此语不吾欺。tiān dào dāng yǔ shàn,cǐ yǔ bù wú qī。
岁久恐埋没,高义无人知。suì jiǔ kǒng mái méi,gāo yì wú rén zhī。
我欲为纪述,传信不传疑。wǒ yù wèi jì shù,chuán xìn bù chuán yí。
请君细记忆,追录休阙遗。qǐng jūn xì jì yì,zhuī lù xiū quē yí。
所活几何人,主名复为谁。suǒ huó jǐ hé rén,zhǔ míng fù wèi shuí。
新春幸缄来,此事匪我私。xīn chūn xìng jiān lái,cǐ shì fěi wǒ sī。
虽微良史才,要为来者规。suī wēi liáng shǐ cái,yào wèi lái zhě guī。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

题倭翁

张羽

青宫甲观倚云开,侍从如云总俊才。qīng gōng jiǎ guān yǐ yún kāi,shì cóng rú yún zǒng jùn cái。
昨暮传宣容握扇,丹墀清晓谢恩来。zuó mù chuán xuān róng wò shàn,dān chí qīng xiǎo xiè ēn lái。

赠卜者

张羽

老依卜市不论钱,习静年来白已玄。lǎo yī bo shì bù lùn qián,xí jìng nián lái bái yǐ xuán。
安得相逢王辅嗣,垂帘闲坐说先天。ān dé xiāng féng wáng fǔ sì,chuí lián xián zuò shuō xiān tiān。

暮过西崦

张羽

白水泱泱绕坏堤,隔林遥听夕阳鸡。bái shuǐ yāng yāng rào huài dī,gé lín yáo tīng xī yáng jī。
闲行每到东边少,为有青山在屋西。xián xíng měi dào dōng biān shǎo,wèi yǒu qīng shān zài wū xī。

题画二首

张羽

千里生还不负期,入门成喜复成悲。qiān lǐ shēng hái bù fù qī,rù mén chéng xǐ fù chéng bēi。
忽看画里青山色,犹道长干雨后时。hū kàn huà lǐ qīng shān sè,yóu dào zhǎng gàn yǔ hòu shí。

题画二首

张羽

孤舟五月发金陵,遥见家山喜不胜。gū zhōu wǔ yuè fā jīn líng,yáo jiàn jiā shān xǐ bù shèng。
却忆石头城上望,白云何处是吴兴。què yì shí tóu chéng shàng wàng,bái yún hé chù shì wú xīng。

横云迭嶂图

张羽

丹崖碧嶂杳难攀,台殿高低积翠间。dān yá bì zhàng yǎo nán pān,tái diàn gāo dī jī cuì jiān。
试遣北人来看着,多应说似洛阳山。shì qiǎn běi rén lái kàn zhe,duō yīng shuō shì luò yáng shān。

题画赠长兴杜典史浚

张羽

下若溪头山似戟,武昌门外柳如烟。xià ruò xī tóu shān shì jǐ,wǔ chāng mén wài liǔ rú yān。
何如肆射平其去,束带闲耕墓下田。hé rú sì shè píng qí qù,shù dài xián gēng mù xià tián。

题画

张羽

百道清泉石上流,白云初起乱峰秋。bǎi dào qīng quán shí shàng liú,bái yún chū qǐ luàn fēng qiū。
此中疑有陶弘景,高卧松风第一楼。cǐ zhōng yí yǒu táo hóng jǐng,gāo wò sōng fēng dì yī lóu。

题画

张羽

旧是云山自在身,误将书剑逐风尘。jiù shì yún shān zì zài shēn,wù jiāng shū jiàn zhú fēng chén。
犊车何日移家去,还作条桑种杏人。dú chē hé rì yí jiā qù,hái zuò tiáo sāng zhǒng xìng rén。

题画赠税司吏

张羽

缗钱算罢无余事,日日溪头醒复醉。mín qián suàn bà wú yú shì,rì rì xī tóu xǐng fù zuì。
长安七相并五侯,何似吴兴折腰吏。zhǎng ān qī xiāng bìng wǔ hóu,hé shì wú xīng zhé yāo lì。

梦中赋

张羽

西施江上采荷花,孔盖如云万扇遮。xī shī jiāng shàng cǎi hé huā,kǒng gài rú yún wàn shàn zhē。
如今不敢人窥着,昔日人看隘若耶。rú jīn bù gǎn rén kuī zhe,xī rì rén kàn ài ruò yé。

重午回文

张羽

轻罗扇试新词好,玉臂双□彩缕长。qīng luó shàn shì xīn cí hǎo,yù bì shuāng cǎi lǚ zhǎng。
清簟昼闲人斗草,午风微袅篆炉香。qīng diàn zhòu xián rén dòu cǎo,wǔ fēng wēi niǎo zhuàn lú xiāng。

寄灵隐良泐二长老

张羽

两禅相对一灯悬,鹫岭龙宫地悄然。liǎng chán xiāng duì yī dēng xuán,jiù lǐng lóng gōng dì qiāo rán。
七百年来无好句,泉声空绕寺门前。qī bǎi nián lái wú hǎo jù,quán shēng kōng rào sì mén qián。

孟浩然雪竹图

张羽

雪满秦京欲去迟,故人当路谩相知。xuě mǎn qín jīng yù qù chí,gù rén dāng lù mán xiāng zhī。
平生多少惊人句,却向君前诵怨诗。píng shēng duō shǎo jīng rén jù,què xiàng jūn qián sòng yuàn shī。

林下烧笋

张羽

乱堆黄叶就林边,火力均时味已全。luàn duī huáng yè jiù lín biān,huǒ lì jūn shí wèi yǐ quán。
日暮栖禽疑未下,竹根犹自起残烟。rì mù qī qín yí wèi xià,zhú gēn yóu zì qǐ cán yān。