古诗词

春怀

李昱

少隐乌皮几,群书且罢看。shǎo yǐn wū pí jǐ,qún shū qiě bà kàn。
客怀灯下集,春事雨中残。kè huái dēng xià jí,chūn shì yǔ zhōng cán。
湖柳藏歌棹,山花拂马鞍。hú liǔ cáng gē zhào,shān huā fú mǎ ān。
如今归未得,道路正艰难。rú jīn guī wèi dé,dào lù zhèng jiān nán。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

忆昔

李昱

西湖湖上数追随,好友相忘发兴奇。xī hú hú shàng shù zhuī suí,hǎo yǒu xiāng wàng fā xīng qí。
蛮榼花间行载酒,胡床月下坐谈诗。mán kē huā jiān xíng zài jiǔ,hú chuáng yuè xià zuò tán shī。
升平乐事怀前日,老大光阴愧此时。shēng píng lè shì huái qián rì,lǎo dà guāng yīn kuì cǐ shí。
无复能夸人似玉,只今惟有鬓如丝。wú fù néng kuā rén shì yù,zhǐ jīn wéi yǒu bìn rú sī。

题崇寿堂三老图

李昱

崇寿堂前三老图,画师落笔擅江湖。chóng shòu táng qián sān lǎo tú,huà shī luò bǐ shàn jiāng hú。
即看生面云为气,尽是高年雪满须。jí kàn shēng miàn yún wèi qì,jǐn shì gāo nián xuě mǎn xū。
洛社诸公今在否,香山盛事近来无。luò shè zhū gōng jīn zài fǒu,xiāng shān shèng shì jìn lái wú。
松傍侍立衣冠者,亦是人间寄傲夫。sōng bàng shì lì yī guān zhě,yì shì rén jiān jì ào fū。

挽傅仲先

李昱

百年家计老无愁,三子才能长最优。bǎi nián jiā jì lǎo wú chóu,sān zi cái néng zhǎng zuì yōu。
暂往句容因禄养,将归古丽竟仙游。zàn wǎng jù róng yīn lù yǎng,jiāng guī gǔ lì jìng xiān yóu。
丹山碧水迎飞旐,白叟黄童望远舟。dān shān bì shuǐ yíng fēi zhào,bái sǒu huáng tóng wàng yuǎn zhōu。
为寄南丰香一瓣,临风哀此泪双流。wèi jì nán fēng xiāng yī bàn,lín fēng āi cǐ lèi shuāng liú。

题金华王傅朋墓志铭后

李昱

忆昔衣冠聚一门,至今人物见诸孙。yì xī yī guān jù yī mén,zhì jīn rén wù jiàn zhū sūn。
岂无济济才名继,况有堂堂相业存。qǐ wú jì jì cái míng jì,kuàng yǒu táng táng xiāng yè cún。
文宪先生铭已刻,奎章学士句堪论。wén xiàn xiān shēng míng yǐ kè,kuí zhāng xué shì jù kān lùn。
庭前手植三槐树,应是频沾雨露恩。tíng qián shǒu zhí sān huái shù,yīng shì pín zhān yǔ lù ēn。

别俞光大

李昱

常怀秉烛赋新篇,忽复开樽就别筵。cháng huái bǐng zhú fù xīn piān,hū fù kāi zūn jiù bié yán。
奔走为谁频道路,栖迟无分共林泉。bēn zǒu wèi shuí pín dào lù,qī chí wú fēn gòng lín quán。
黄肥梅子千滩雨,红烂桃花五月天。huáng féi méi zi qiān tān yǔ,hóng làn táo huā wǔ yuè tiān。
此际思君远相过,葛衣萧瑟晚风前。cǐ jì sī jūn yuǎn xiāng guò,gé yī xiāo sè wǎn fēng qián。

胡生仕中九日载酒

李昱

门生载酒来衡宇,野客簪花忆故乡。mén shēng zài jiǔ lái héng yǔ,yě kè zān huā yì gù xiāng。
酒色才于今岁绿,花枝仍似去年黄。jiǔ sè cái yú jīn suì lǜ,huā zhī réng shì qù nián huáng。
残山剩水登临厌,短句长歌属和忙。cán shān shèng shuǐ dēng lín yàn,duǎn jù zhǎng gē shǔ hé máng。
信是乾坤容晚景,不知风雨过重阳。xìn shì qián kūn róng wǎn jǐng,bù zhī fēng yǔ guò zhòng yáng。

春雪

李昱

盈尺江南雪未闻,花时况复落纷纷。yíng chǐ jiāng nán xuě wèi wén,huā shí kuàng fù luò fēn fēn。
长河不雨来春水,平地无山起白云。zhǎng hé bù yǔ lái chūn shuǐ,píng dì wú shān qǐ bái yún。
掠兔鹰鹯偏得食,衔鱼鸥鹭亦成群。lüè tù yīng zhān piān dé shí,xián yú ōu lù yì chéng qún。
草堂幸喜明如昼,独自看书到夜分。cǎo táng xìng xǐ míng rú zhòu,dú zì kàn shū dào yè fēn。

薰风

李昱

舜殿南风何太好,阜财解愠意相仍。shùn diàn nán fēng hé tài hǎo,fù cái jiě yùn yì xiāng réng。
五弦琴内声初起,三尺阶前教已兴。wǔ xián qín nèi shēng chū qǐ,sān chǐ jiē qián jiào yǐ xīng。
比屋有民皆长养,康衢无处不薰蒸。bǐ wū yǒu mín jiē zhǎng yǎng,kāng qú wú chù bù xūn zhēng。
兰台此日雌雄赋,宋玉多才亦浪称。lán tái cǐ rì cí xióng fù,sòng yù duō cái yì làng chēng。

牡丹

李昱

红紫春来总浪夸,风流须让牡丹花。hóng zǐ chūn lái zǒng làng kuā,fēng liú xū ràng mǔ dān huā。
盈盈仙掌盛朝露,冉冉酡颜映晚霞。yíng yíng xiān zhǎng shèng cháo lù,rǎn rǎn tuó yán yìng wǎn xiá。
此物宜栽天子苑,为谁来自野人家。cǐ wù yí zāi tiān zi yuàn,wèi shuí lái zì yě rén jiā。
客中相对俱寥落,且与殷勤举玉洼。kè zhōng xiāng duì jù liáo luò,qiě yǔ yīn qín jǔ yù wā。

梅山义塾秋丁

李昱

庭燎光寒宿雨过,无眠数问夜如何。tíng liáo guāng hán sù yǔ guò,wú mián shù wèn yè rú hé。
鼓钟既作声音间,冠佩初临礼数多。gǔ zhōng jì zuò shēng yīn jiān,guān pèi chū lín lǐ shù duō。
圣德由来同日月,文章元不阻山河。shèng dé yóu lái tóng rì yuè,wén zhāng yuán bù zǔ shān hé。
小儒才劣叨司教,相与从容托咏歌。xiǎo rú cái liè dāo sī jiào,xiāng yǔ cóng róng tuō yǒng gē。

留别陈世恭

李昱

数年胶漆方投分,今日萍逢又索居。shù nián jiāo qī fāng tóu fēn,jīn rì píng féng yòu suǒ jū。
好客每令樽有酒,辞君非为食无鱼。hǎo kè měi lìng zūn yǒu jiǔ,cí jūn fēi wèi shí wú yú。
海棠亭暖春题句,檐卜林香夜读书。hǎi táng tíng nuǎn chūn tí jù,yán bo lín xiāng yè dú shū。
两地关心正相忆,便风毋使问音疏。liǎng dì guān xīn zhèng xiāng yì,biàn fēng wú shǐ wèn yīn shū。

题贞节堂

李昱

孔氏之家贞节堂,大姑守志育贤郎。kǒng shì zhī jiā zhēn jié táng,dà gū shǒu zhì yù xián láng。
贞如白石凌风雨,节比苍筠傲雪霜。zhēn rú bái shí líng fēng yǔ,jié bǐ cāng yún ào xuě shuāng。
截鼻未须论令女,髧髦应不让共姜。jié bí wèi xū lùn lìng nǚ,dàn máo yīng bù ràng gòng jiāng。
明年二月寻巢燕,争忍双飞入画梁。míng nián èr yuè xún cháo yàn,zhēng rěn shuāng fēi rù huà liáng。

韩信

李昱

蓐食相过识者稀,时因漂母念寒微。rù shí xiāng guò shí zhě xī,shí yīn piāo mǔ niàn hán wēi。
设坛拜将功虽称,蹑足封王祸已机。shè tán bài jiāng gōng suī chēng,niè zú fēng wáng huò yǐ jī。
既以解衣辞武涉,如何挈手教陈豨。jì yǐ jiě yī cí wǔ shè,rú hé qiè shǒu jiào chén xī。
藏弓烹狗寻常事,青史千秋有是非。cáng gōng pēng gǒu xún cháng shì,qīng shǐ qiān qiū yǒu shì fēi。

夜望

李昱

阶除萤火乱纵横,独立虚无见紫清。jiē chú yíng huǒ luàn zòng héng,dú lì xū wú jiàn zǐ qīng。
北斗三更昏夜色,南风五月变秋声。běi dòu sān gèng hūn yè sè,nán fēng wǔ yuè biàn qiū shēng。
思归不但如王粲,恸哭真应似贾生。sī guī bù dàn rú wáng càn,tòng kū zhēn yīng shì jiǎ shēng。
天上银河千尺水,几时能洗永休兵。tiān shàng yín hé qiān chǐ shuǐ,jǐ shí néng xǐ yǒng xiū bīng。

方岩喜雨

李昱

触热区区到上方,疏帘小簟梦秋光。chù rè qū qū dào shàng fāng,shū lián xiǎo diàn mèng qiū guāng。
片云忽作千峰暗,一雨能为五月凉。piàn yún hū zuò qiān fēng àn,yī yǔ néng wèi wǔ yuè liáng。
从此洗兵无战伐,况今多稼免逃亡。cóng cǐ xǐ bīng wú zhàn fá,kuàng jīn duō jià miǎn táo wáng。
天涯野客虽寥落,吟罢新诗喜欲狂。tiān yá yě kè suī liáo luò,yín bà xīn shī xǐ yù kuáng。