古诗词

题蜀山图五十四韵

李昱

蚕丛开迹处,追旧已茫然。cán cóng kāi jì chù,zhuī jiù yǐ máng rán。
霸业依天险,王图度地偏。bà yè yī tiān xiǎn,wáng tú dù dì piān。
蜀乡繁景物,秦塞迥人烟。shǔ xiāng fán jǐng wù,qín sāi jiǒng rén yān。
邛笮名非一,褒斜路几千。qióng zé míng fēi yī,bāo xié lù jǐ qiān。
尧封终未遍,禹贡岂应全。yáo fēng zhōng wèi biàn,yǔ gòng qǐ yīng quán。
不尽山环绕,无穷水接连。bù jǐn shān huán rào,wú qióng shuǐ jiē lián。
岷峨相互属,沱汉共洄沿。mín é xiāng hù shǔ,tuó hàn gòng huí yán。
飞鹤犹难过,哀猿尚可缘。fēi hè yóu nán guò,āi yuán shàng kě yuán。
扪参还历井,入地忽登天。mén cān hái lì jǐng,rù dì hū dēng tiān。
峻坂青泥滑,嵌岩碧树圆。jùn bǎn qīng ní huá,qiàn yán bì shù yuán。
一吟三叹息,十步九欹颠。yī yín sān tàn xī,shí bù jiǔ yī diān。
行路难如此,伤时益勉旃。xíng lù nán rú cǐ,shāng shí yì miǎn zhān。
良工曾夙契,绘事至今传。liáng gōng céng sù qì,huì shì zhì jīn chuán。
路始蚕崖入,人于鸟道旋。lù shǐ cán yá rù,rén yú niǎo dào xuán。
锦江元自阔,玉垒为谁坚。jǐn jiāng yuán zì kuò,yù lěi wèi shuí jiān。
迤?瞻眉曲,苍茫忆磬川。yí lǐ zhān méi qū,cāng máng yì qìng chuān。
犍为藏小县,宣化瞰层巅。jiān wèi cáng xiǎo xiàn,xuān huà kàn céng diān。
僧寺随高下,商帆或后先。sēng sì suí gāo xià,shāng fān huò hòu xiān。
盘涡宜鹭浴,枉渚称鸥眠。pán wō yí lù yù,wǎng zhǔ chēng ōu mián。
锁水通旁港,泸州带野壖。suǒ shuǐ tōng páng gǎng,lú zhōu dài yě ruán。
涪翁亭共仰,堡子塞堪怜。fú wēng tíng gòng yǎng,bǎo zi sāi kān lián。
南定楼云矗,嘉陵石黛妍。nán dìng lóu yún chù,jiā líng shí dài yán。
平林方蓊郁,远嶂复联翩。píng lín fāng wěng yù,yuǎn zhàng fù lián piān。
黔水明沙溆,酆山夹市廛。qián shuǐ míng shā xù,fēng shān jiā shì chán。
载经夔子国,多羡武侯贤。zài jīng kuí zi guó,duō xiàn wǔ hóu xián。
八阵躬耕后,三分未出前。bā zhèn gōng gēng hòu,sān fēn wèi chū qián。
北来愁魏武,东下骇孙权。běi lái chóu wèi wǔ,dōng xià hài sūn quán。
猿鸟今萧瑟,风云亦渺悬。yuán niǎo jīn xiāo sè,fēng yún yì miǎo xuán。
空馀滩漠漠,惟有月娟娟。kōng yú tān mò mò,wéi yǒu yuè juān juān。
工部人千古,成都屋数椽。gōng bù rén qiān gǔ,chéng dōu wū shù chuán。
云安尝伏枕,涪万不闻鹃。yún ān cháng fú zhěn,fú wàn bù wén juān。
屡过瞿唐峡,须乘滟滪船。lǚ guò qú táng xiá,xū chéng yàn yù chuán。
垂堂能弗戒,上濑却劳牵。chuí táng néng fú jiè,shàng lài què láo qiān。
捩柂凭三老,摊钱问长年。liè yí píng sān lǎo,tān qián wèn zhǎng nián。
壮游虽去邑,故隐必归田。zhuàng yóu suī qù yì,gù yǐn bì guī tián。
步履西郊外,移家二崦边。bù lǚ xī jiāo wài,yí jiā èr yān biān。
白盐疑雪积,赤甲与霞褰。bái yán yí xuě jī,chì jiǎ yǔ xiá qiān。
所值干戈地,皆成锦绣篇。suǒ zhí gàn gē dì,jiē chéng jǐn xiù piān。
江花供句好,汀草映袍鲜。jiāng huā gōng jù hǎo,tīng cǎo yìng páo xiān。
一老俱云已,群公抑有焉。yī lǎo jù yún yǐ,qún gōng yì yǒu yān。
凝神搜僻壤,游思究残编。níng shén sōu pì rǎng,yóu sī jiū cán biān。
高祖炎基肇,文翁美化专。gāo zǔ yán jī zhào,wén wēng měi huà zhuān。
喧腾长卿檄,寂寞子云玄。xuān téng zhǎng qīng xí,jì mò zi yún xuán。
跃马城难恃,鸣蛙井易穿。yuè mǎ chéng nán shì,míng wā jǐng yì chuān。
赤符重烜赫,白帝谩迁延。chì fú zhòng xuǎn hè,bái dì mán qiān yán。
莫哂姜维阁,休夸邓艾毡。mò shěn jiāng wéi gé,xiū kuā dèng ài zhān。
英雄基始创,庸闇祚难绵。yīng xióng jī shǐ chuàng,yōng àn zuò nán mián。
中土名犹正,边夷僣罔悛。zhōng tǔ míng yóu zhèng,biān yí tiě wǎng quān。
晋唐初改辙,李孟又摩肩。jìn táng chū gǎi zhé,lǐ mèng yòu mó jiān。
守固宁修德,乘危乃慕膻。shǒu gù níng xiū dé,chéng wēi nǎi mù shān。
浮云驰往誉,流水逐前愆。fú yún chí wǎng yù,liú shuǐ zhú qián qiān。
草阁秋风老,花溪夜雨悬。cǎo gé qiū fēng lǎo,huā xī yè yǔ xuán。
纷纷看崒嵂,历历数潺湲。fēn fēn kàn zú lǜ,lì lì shù chán yuán。
咫尺登临罢,挥毫染素笺。zhǐ chǐ dēng lín bà,huī háo rǎn sù jiān。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

方岩喜雨

李昱

触热区区到上方,疏帘小簟梦秋光。chù rè qū qū dào shàng fāng,shū lián xiǎo diàn mèng qiū guāng。
片云忽作千峰暗,一雨能为五月凉。piàn yún hū zuò qiān fēng àn,yī yǔ néng wèi wǔ yuè liáng。
从此洗兵无战伐,况今多稼免逃亡。cóng cǐ xǐ bīng wú zhàn fá,kuàng jīn duō jià miǎn táo wáng。
天涯野客虽寥落,吟罢新诗喜欲狂。tiān yá yě kè suī liáo luò,yín bà xīn shī xǐ yù kuáng。

哀钱塘

李昱

妖兵七月犯钱塘,百万吾民总可伤。yāo bīng qī yuè fàn qián táng,bǎi wàn wú mín zǒng kě shāng。
白璧黄金随虎豹,青娥红颊伴豺狼。bái bì huáng jīn suí hǔ bào,qīng é hóng jiá bàn chái láng。
交游半是泉台客,城郭今为瓦砾场。jiāo yóu bàn shì quán tái kè,chéng guō jīn wèi wǎ lì chǎng。
休向吴山高处望,满前骸骨白如霜。xiū xiàng wú shān gāo chù wàng,mǎn qián hái gǔ bái rú shuāng。

登城一首

李昱

春来懒上最高城,一望令人百感生。chūn lái lǎn shàng zuì gāo chéng,yī wàng lìng rén bǎi gǎn shēng。
山岳无如今日碎,河流不似旧时清。shān yuè wú rú jīn rì suì,hé liú bù shì jiù shí qīng。
青年士子多投笔,白首乡民屡避兵。qīng nián shì zi duō tóu bǐ,bái shǒu xiāng mín lǚ bì bīng。
休向东风歌此曲,野花啼鸟亦伤情。xiū xiàng dōng fēng gē cǐ qū,yě huā tí niǎo yì shāng qíng。

次韵李斯文及与予蒋仲启刘九德会于杨仲章家

李昱

溪上留连景物春,天涯牢落宦游人。xī shàng liú lián jǐng wù chūn,tiān yá láo luò huàn yóu rén。
金尊绿酒那辞醉,朱绶银鱼懒挂身。jīn zūn lǜ jiǔ nà cí zuì,zhū shòu yín yú lǎn guà shēn。
杨子法言应有法,李侯佳句不无神。yáng zi fǎ yán yīng yǒu fǎ,lǐ hóu jiā jù bù wú shén。
相逢况是桃源侣,此去同为竹径邻。xiāng féng kuàng shì táo yuán lǚ,cǐ qù tóng wèi zhú jìng lín。

和章仲弘梅花灯诗

李昱

玉奴檠烛座添春,索笑题诗觉有神。yù nú qíng zhú zuò tiān chūn,suǒ xiào tí shī jué yǒu shén。
冰树生花何太喜,银槎犯斗宛如真。bīng shù shēng huā hé tài xǐ,yín chá fàn dòu wǎn rú zhēn。
香涵和靖祠前月,光射罗浮梦里人。xiāng hán hé jìng cí qián yuè,guāng shè luó fú mèng lǐ rén。
谁羡繁华五侯宅,金莲开遍软红尘。shuí xiàn fán huá wǔ hóu zhái,jīn lián kāi biàn ruǎn hóng chén。

梅花

李昱

到处梅花照眼新,纵横变态似伤春。dào chù méi huā zhào yǎn xīn,zòng héng biàn tài shì shāng chūn。
冰霜节操元非俗,铁石心肠亦可亲。bīng shuāng jié cāo yuán fēi sú,tiě shí xīn cháng yì kě qīn。
纵使六花多一出,也先百卉几分春。zòng shǐ liù huā duō yī chū,yě xiān bǎi huì jǐ fēn chūn。
海棠虽美终难倡,谁使明皇比太真。hǎi táng suī měi zhōng nán chàng,shuí shǐ míng huáng bǐ tài zhēn。

喜钱塘归附因思先陇

李昱

边城昨夜羽书飞,传道临安亦已归。biān chéng zuó yè yǔ shū fēi,chuán dào lín ān yì yǐ guī。
鱼鳖不惊随土纳,貔貅无敌见天威。yú biē bù jīng suí tǔ nà,pí xiū wú dí jiàn tiān wēi。
吴山东向晴云起,浙水西流落日微。wú shān dōng xiàng qíng yún qǐ,zhè shuǐ xī liú luò rì wēi。
欲扫松楸归未得,诗成喜极泪沾衣。yù sǎo sōng qiū guī wèi dé,shī chéng xǐ jí lèi zhān yī。

李昱

烽火连天黑,旌旗照地红。fēng huǒ lián tiān hēi,jīng qí zhào dì hóng。
秋风破茅屋,愁杀杜陵翁。qiū fēng pò máo wū,chóu shā dù líng wēng。

小画

李昱

雨林含清风,群峰翠如洗。yǔ lín hán qīng fēng,qún fēng cuì rú xǐ。
野猿啼一声,白云在秋水。yě yuán tí yī shēng,bái yún zài qiū shuǐ。

学圃斋杂咏五首

李昱

淅淅风生砌,沄沄水满塘。xī xī fēng shēng qì,yún yún shuǐ mǎn táng。
藕根穿土阔,茭叶过人长。ǒu gēn chuān tǔ kuò,jiāo yè guò rén zhǎng。

学圃斋杂咏五首

李昱

野竹编篱细,山泉灌圃浑。yě zhú biān lí xì,shān quán guàn pǔ hún。
碧瓜方布子,紫芋更添孙。bì guā fāng bù zi,zǐ yù gèng tiān sūn。

学圃斋杂咏五首

李昱

朽壤虫遍蚀,枯藜蚁倒行。xiǔ rǎng chóng biàn shí,kū lí yǐ dào xíng。
姜生黄菌蠢,茄熟紫膨脝。jiāng shēng huáng jūn chǔn,jiā shú zǐ péng hēng。

学圃斋杂咏五首

李昱

枉渚雨晴后,幔坡风暖初。wǎng zhǔ yǔ qíng hòu,màn pō fēng nuǎn chū。
雁头收芡实,鱼子剥棕榈。yàn tóu shōu qiàn shí,yú zi bō zōng lǘ。

学圃斋杂咏五首

李昱

对客蒸壶烂,呼童剪韭频。duì kè zhēng hú làn,hū tóng jiǎn jiǔ pín。
何如郑公俭,不让庾郎贫。hé rú zhèng gōng jiǎn,bù ràng yǔ láng pín。

偶成

李昱

独木桥头芳草齐,野人缚屋正临溪。dú mù qiáo tóu fāng cǎo qí,yě rén fù wū zhèng lín xī。
日长课罢浑无事,自向花檐扫燕泥。rì zhǎng kè bà hún wú shì,zì xiàng huā yán sǎo yàn ní。