古诗词

五言古诗凡十四首一

李昱

牝鸡司晨祸,变乱五十秋。pìn jī sī chén huò,biàn luàn wǔ shí qiū。
向非张公能,唐室几为周。xiàng fēi zhāng gōng néng,táng shì jǐ wèi zhōu。
斩本须斩根,绝水当绝流。zhǎn běn xū zhǎn gēn,jué shuǐ dāng jué liú。
惜哉不及此,三思乃见优。xī zāi bù jí cǐ,sān sī nǎi jiàn yōu。
事机一以失,养患成奸谋。shì jī yī yǐ shī,yǎng huàn chéng jiān móu。
崎岖道路远,竟死谁之尤。qí qū dào lù yuǎn,jìng sǐ shuí zhī yóu。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

送程知县赴最官

李昱

雨后官河水接连,行人初上木兰船。yǔ hòu guān hé shuǐ jiē lián,xíng rén chū shàng mù lán chuán。
即看治政闻天上,便有徵书下日边。jí kàn zhì zhèng wén tiān shàng,biàn yǒu zhēng shū xià rì biān。
玉佩晓趋宫草色,锦衣春染御炉烟。yù pèi xiǎo qū gōng cǎo sè,jǐn yī chūn rǎn yù lú yān。
龙盘虎踞多形胜,共祝皇图亿万年。lóng pán hǔ jù duō xíng shèng,gòng zhù huáng tú yì wàn nián。

送徐允中赴国子监

李昱

归觐匆匆有命催,式瞻江左莫徘徊。guī jìn cōng cōng yǒu mìng cuī,shì zhān jiāng zuǒ mò pái huái。
南州徐孺应同族,太学何蕃不乏才。nán zhōu xú rú yīng tóng zú,tài xué hé fān bù fá cái。
风暖虎闱群玉聚,天高龙阙五云开。fēng nuǎn hǔ wéi qún yù jù,tiān gāo lóng quē wǔ yún kāi。
须知圣主崇文地,衮衮衣冠上省台。xū zhī shèng zhǔ chóng wén dì,gǔn gǔn yī guān shàng shěng tái。

咏菊二首一

李昱

君家盆内菊花栽,三本偏能二色开。jūn jiā pén nèi jú huā zāi,sān běn piān néng èr sè kāi。
白玉仙童迎我笑,紫衣卿相为谁来。bái yù xiān tóng yíng wǒ xiào,zǐ yī qīng xiāng wèi shuí lái。
休嫌风景当迟暮,正倚文章逼上台。xiū xián fēng jǐng dāng chí mù,zhèng yǐ wén zhāng bī shàng tái。
如此秋光莫辜负,倚阑欢赏且衔杯。rú cǐ qiū guāng mò gū fù,yǐ lán huān shǎng qiě xián bēi。

咏菊二首一

李昱

念子爱宾如爱菊,殷勤相赏坐无时。niàn zi ài bīn rú ài jú,yīn qín xiāng shǎng zuò wú shí。
已知紫白能专美,更遣红黄为出奇。yǐ zhī zǐ bái néng zhuān měi,gèng qiǎn hóng huáng wèi chū qí。
毕卓将螯须左手,陶潜把酒只东篱。bì zhuó jiāng áo xū zuǒ shǒu,táo qián bǎ jiǔ zhǐ dōng lí。
秋风满地皆萧艾,老眼看花且赋诗。qiū fēng mǎn dì jiē xiāo ài,lǎo yǎn kàn huā qiě fù shī。

李昱

莫怪寒云蔽日昏,雪花如浪洒乾坤。mò guài hán yún bì rì hūn,xuě huā rú làng sǎ qián kūn。
今年恨不高三尺,去岁何曾落一番。jīn nián hèn bù gāo sān chǐ,qù suì hé céng luò yī fān。
入地遗蝗虽已尽,绕枝饥雀奈相喧。rù dì yí huáng suī yǐ jǐn,rào zhī jī què nài xiāng xuān。
由来造化无兼美,且对春风浊酒尊。yóu lái zào huà wú jiān měi,qiě duì chūn fēng zhuó jiǔ zūn。

途中雪

李昱

出门飞雪大如拳,客子山行兴可怜。chū mén fēi xuě dà rú quán,kè zi shān xíng xīng kě lián。
谩道珠光生合浦,真成玉气满蓝田。mán dào zhū guāng shēng hé pǔ,zhēn chéng yù qì mǎn lán tián。
惟惊十里无人迹,曾见孤村有灶烟。wéi jīng shí lǐ wú rén jì,céng jiàn gū cūn yǒu zào yān。
肌骨苦寒何足恨,来秋准拟是丰年。jī gǔ kǔ hán hé zú hèn,lái qiū zhǔn nǐ shì fēng nián。

挽赵世良

李昱

乔木如龙在五云,玉堂家世自超群。qiáo mù rú lóng zài wǔ yún,yù táng jiā shì zì chāo qún。
六旬已弃人间事,一夕俄修地下文。liù xún yǐ qì rén jiān shì,yī xī é xiū dì xià wén。
古丽诸甥情惨切,陈留老友泪缤纷。gǔ lì zhū shēng qíng cǎn qiè,chén liú lǎo yǒu lèi bīn fēn。
明年九日魁山下,共插茱萸只欠君。míng nián jiǔ rì kuí shān xià,gòng chā zhū yú zhǐ qiàn jūn。

别胡伯弘仲源叔敬季祥诸昆仲

李昱

斗魁山下树参天,文定流风几代传。dòu kuí shān xià shù cān tiān,wén dìng liú fēng jǐ dài chuán。
兄弟四人皆好客,乡闾诸老总称贤。xiōng dì sì rén jiē hǎo kè,xiāng lǘ zhū lǎo zǒng chēng xián。
花溪雪霁春摇荡,翠岘云深路接连。huā xī xuě jì chūn yáo dàng,cuì xiàn yún shēn lù jiē lián。
金石交情有如此,临分焉敢废诗篇。jīn shí jiāo qíng yǒu rú cǐ,lín fēn yān gǎn fèi shī piān。

移居

李昱

岘山西望翠蒙蒙,客子移居似画中。xiàn shān xī wàng cuì méng méng,kè zi yí jū shì huà zhōng。
正喜孟郊家具少,不愁阮籍路途穷。zhèng xǐ mèng jiāo jiā jù shǎo,bù chóu ruǎn jí lù tú qióng。
昔时朝野青云士,今日山林白发翁。xī shí cháo yě qīng yún shì,jīn rì shān lín bái fā wēng。
从此杜门甘寂寞,著书多暇教儿童。cóng cǐ dù mén gān jì mò,zhù shū duō xiá jiào ér tóng。

题李愿归盘谷图

李昱

晴峰万叠翠屏张,风景分明似太行。qíng fēng wàn dié cuì píng zhāng,fēng jǐng fēn míng shì tài xíng。
野鸭飞时穿柳乱,春泉濯处带花香。yě yā fēi shí chuān liǔ luàn,chūn quán zhuó chù dài huā xiāng。
李侯兴趣山林远,韩子文章日月光。lǐ hóu xīng qù shān lín yuǎn,hán zi wén zhāng rì yuè guāng。
安得携书白云里,画图千古共徜徉。ān dé xié shū bái yún lǐ,huà tú qiān gǔ gòng cháng yáng。

题徐孟玑爱日堂

李昱

高堂春暖昼阴阴,爱日只缘爱母心。gāo táng chūn nuǎn zhòu yīn yīn,ài rì zhǐ yuán ài mǔ xīn。
寸晷岂惟同尺璧,一时何啻直千金。cùn guǐ qǐ wéi tóng chǐ bì,yī shí hé chì zhí qiān jīn。
承欢未觉斑衣老,介寿长为白发深。chéng huān wèi jué bān yī lǎo,jiè shòu zhǎng wèi bái fā shēn。
安得挥戈驻流景,莫教寒暑互相侵。ān dé huī gē zhù liú jǐng,mò jiào hán shǔ hù xiāng qīn。

中秋玩月简橙川诸友

李昱

海上风高八月天,分明吹出大银盘。hǎi shàng fēng gāo bā yuè tiān,fēn míng chuī chū dà yín pán。
光含宇宙无偏照,影纳山河却倒看。guāng hán yǔ zhòu wú piān zhào,yǐng nà shān hé què dào kàn。
今夜正须倾凿落,几人能共倚阑干。jīn yè zhèng xū qīng záo luò,jǐ rén néng gòng yǐ lán gàn。
嫦娥也念题诗苦,赐与长生白兔丹。cháng é yě niàn tí shī kǔ,cì yǔ zhǎng shēng bái tù dān。

橙川四咏橙峰晚云

李昱

壮观橙川第一峰,寻常云气接飞龙。zhuàng guān chéng chuān dì yī fēng,xún cháng yún qì jiē fēi lóng。
玉漦流地春无尽,翠髻撑天晓更重。yù chí liú dì chūn wú jǐn,cuì jì chēng tiān xiǎo gèng zhòng。
几度采芝身缥缈,连朝拄笏兴从容。jǐ dù cǎi zhī shēn piāo miǎo,lián cháo zhǔ hù xīng cóng róng。
虽然不作他山雨,灵物何曾有定踪。suī rán bù zuò tā shān yǔ,líng wù hé céng yǒu dìng zōng。

橙川四咏橙峰晚云

李昱

陇上曾传负米生,至今知姓不知名。lǒng shàng céng chuán fù mǐ shēng,zhì jīn zhī xìng bù zhī míng。
乡人但比庞公隐,使者能忘冀缺耕。xiāng rén dàn bǐ páng gōng yǐn,shǐ zhě néng wàng jì quē gēng。
红槿日边黄犊卧,绿蓑雨里锦鸠鸣。hóng jǐn rì biān huáng dú wò,lǜ suō yǔ lǐ jǐn jiū míng。
有时醉倒枌榆社,隔舍扶归稚子迎。yǒu shí zuì dào fén yú shè,gé shě fú guī zhì zi yíng。

橙川四咏橙峰晚云

李昱

莫怪斋居山似航,徐君教子有馀芳。mò guài zhāi jū shān shì háng,xú jūn jiào zi yǒu yú fāng。
青灯只假梅梢月,彩笔兼书柿叶霜。qīng dēng zhǐ jiǎ méi shāo yuè,cǎi bǐ jiān shū shì yè shuāng。
千古南州名不废,几人东阁兴难忘。qiān gǔ nán zhōu míng bù fèi,jǐ rén dōng gé xīng nán wàng。
百花榜上魁名在,要借嫦娥一寸光。bǎi huā bǎng shàng kuí míng zài,yào jiè cháng é yī cùn guāng。