古诗词

处女吟

李昱

深闺有处女,盈盈好颜色。shēn guī yǒu chù nǚ,yíng yíng hǎo yán sè。
施朱太赤粉太白,画工如山貌不得。shī zhū tài chì fěn tài bái,huà gōng rú shān mào bù dé。
年逾三十不嫁人,蹇修塞门守愈真。nián yú sān shí bù jià rén,jiǎn xiū sāi mén shǒu yù zhēn。
清晨去来山上柏,愿以苦节终吾身。qīng chén qù lái shān shàng bǎi,yuàn yǐ kǔ jié zhōng wú shēn。
东风吹绿阶前草,蝴蝶双飞一何早。dōng fēng chuī lǜ jiē qián cǎo,hú dié shuāng fēi yī hé zǎo。
长门白日苦花多,人生只似花开好。zhǎng mén bái rì kǔ huā duō,rén shēng zhǐ shì huā kāi hǎo。
东家小姑嫁大官,锦靴笑坐黄金鞍。dōng jiā xiǎo gū jià dà guān,jǐn xuē xiào zuò huáng jīn ān。
一朝失宠如敝屣,镜中孤影愁离鸾。yī cháo shī chǒng rú bì xǐ,jìng zhōng gū yǐng chóu lí luán。
西邻小妹嫁豪贾,聘与黄金贱如土。xī lín xiǎo mèi jià háo jiǎ,pìn yǔ huáng jīn jiàn rú tǔ。
失身乃在江海间,梦魂长怨风波苦。shī shēn nǎi zài jiāng hǎi jiān,mèng hún zhǎng yuàn fēng bō kǔ。
何似深闺处女吟,许身真比双南金。hé shì shēn guī chù nǚ yín,xǔ shēn zhēn bǐ shuāng nán jīn。
寄声小妹小姑道,嫁人容易红颜老。jì shēng xiǎo mèi xiǎo gū dào,jià rén róng yì hóng yán lǎo。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

方岩喜雨

李昱

触热区区到上方,疏帘小簟梦秋光。chù rè qū qū dào shàng fāng,shū lián xiǎo diàn mèng qiū guāng。
片云忽作千峰暗,一雨能为五月凉。piàn yún hū zuò qiān fēng àn,yī yǔ néng wèi wǔ yuè liáng。
从此洗兵无战伐,况今多稼免逃亡。cóng cǐ xǐ bīng wú zhàn fá,kuàng jīn duō jià miǎn táo wáng。
天涯野客虽寥落,吟罢新诗喜欲狂。tiān yá yě kè suī liáo luò,yín bà xīn shī xǐ yù kuáng。

哀钱塘

李昱

妖兵七月犯钱塘,百万吾民总可伤。yāo bīng qī yuè fàn qián táng,bǎi wàn wú mín zǒng kě shāng。
白璧黄金随虎豹,青娥红颊伴豺狼。bái bì huáng jīn suí hǔ bào,qīng é hóng jiá bàn chái láng。
交游半是泉台客,城郭今为瓦砾场。jiāo yóu bàn shì quán tái kè,chéng guō jīn wèi wǎ lì chǎng。
休向吴山高处望,满前骸骨白如霜。xiū xiàng wú shān gāo chù wàng,mǎn qián hái gǔ bái rú shuāng。

登城一首

李昱

春来懒上最高城,一望令人百感生。chūn lái lǎn shàng zuì gāo chéng,yī wàng lìng rén bǎi gǎn shēng。
山岳无如今日碎,河流不似旧时清。shān yuè wú rú jīn rì suì,hé liú bù shì jiù shí qīng。
青年士子多投笔,白首乡民屡避兵。qīng nián shì zi duō tóu bǐ,bái shǒu xiāng mín lǚ bì bīng。
休向东风歌此曲,野花啼鸟亦伤情。xiū xiàng dōng fēng gē cǐ qū,yě huā tí niǎo yì shāng qíng。

次韵李斯文及与予蒋仲启刘九德会于杨仲章家

李昱

溪上留连景物春,天涯牢落宦游人。xī shàng liú lián jǐng wù chūn,tiān yá láo luò huàn yóu rén。
金尊绿酒那辞醉,朱绶银鱼懒挂身。jīn zūn lǜ jiǔ nà cí zuì,zhū shòu yín yú lǎn guà shēn。
杨子法言应有法,李侯佳句不无神。yáng zi fǎ yán yīng yǒu fǎ,lǐ hóu jiā jù bù wú shén。
相逢况是桃源侣,此去同为竹径邻。xiāng féng kuàng shì táo yuán lǚ,cǐ qù tóng wèi zhú jìng lín。

和章仲弘梅花灯诗

李昱

玉奴檠烛座添春,索笑题诗觉有神。yù nú qíng zhú zuò tiān chūn,suǒ xiào tí shī jué yǒu shén。
冰树生花何太喜,银槎犯斗宛如真。bīng shù shēng huā hé tài xǐ,yín chá fàn dòu wǎn rú zhēn。
香涵和靖祠前月,光射罗浮梦里人。xiāng hán hé jìng cí qián yuè,guāng shè luó fú mèng lǐ rén。
谁羡繁华五侯宅,金莲开遍软红尘。shuí xiàn fán huá wǔ hóu zhái,jīn lián kāi biàn ruǎn hóng chén。

梅花

李昱

到处梅花照眼新,纵横变态似伤春。dào chù méi huā zhào yǎn xīn,zòng héng biàn tài shì shāng chūn。
冰霜节操元非俗,铁石心肠亦可亲。bīng shuāng jié cāo yuán fēi sú,tiě shí xīn cháng yì kě qīn。
纵使六花多一出,也先百卉几分春。zòng shǐ liù huā duō yī chū,yě xiān bǎi huì jǐ fēn chūn。
海棠虽美终难倡,谁使明皇比太真。hǎi táng suī měi zhōng nán chàng,shuí shǐ míng huáng bǐ tài zhēn。

喜钱塘归附因思先陇

李昱

边城昨夜羽书飞,传道临安亦已归。biān chéng zuó yè yǔ shū fēi,chuán dào lín ān yì yǐ guī。
鱼鳖不惊随土纳,貔貅无敌见天威。yú biē bù jīng suí tǔ nà,pí xiū wú dí jiàn tiān wēi。
吴山东向晴云起,浙水西流落日微。wú shān dōng xiàng qíng yún qǐ,zhè shuǐ xī liú luò rì wēi。
欲扫松楸归未得,诗成喜极泪沾衣。yù sǎo sōng qiū guī wèi dé,shī chéng xǐ jí lèi zhān yī。

李昱

烽火连天黑,旌旗照地红。fēng huǒ lián tiān hēi,jīng qí zhào dì hóng。
秋风破茅屋,愁杀杜陵翁。qiū fēng pò máo wū,chóu shā dù líng wēng。

小画

李昱

雨林含清风,群峰翠如洗。yǔ lín hán qīng fēng,qún fēng cuì rú xǐ。
野猿啼一声,白云在秋水。yě yuán tí yī shēng,bái yún zài qiū shuǐ。

学圃斋杂咏五首

李昱

淅淅风生砌,沄沄水满塘。xī xī fēng shēng qì,yún yún shuǐ mǎn táng。
藕根穿土阔,茭叶过人长。ǒu gēn chuān tǔ kuò,jiāo yè guò rén zhǎng。

学圃斋杂咏五首

李昱

野竹编篱细,山泉灌圃浑。yě zhú biān lí xì,shān quán guàn pǔ hún。
碧瓜方布子,紫芋更添孙。bì guā fāng bù zi,zǐ yù gèng tiān sūn。

学圃斋杂咏五首

李昱

朽壤虫遍蚀,枯藜蚁倒行。xiǔ rǎng chóng biàn shí,kū lí yǐ dào xíng。
姜生黄菌蠢,茄熟紫膨脝。jiāng shēng huáng jūn chǔn,jiā shú zǐ péng hēng。

学圃斋杂咏五首

李昱

枉渚雨晴后,幔坡风暖初。wǎng zhǔ yǔ qíng hòu,màn pō fēng nuǎn chū。
雁头收芡实,鱼子剥棕榈。yàn tóu shōu qiàn shí,yú zi bō zōng lǘ。

学圃斋杂咏五首

李昱

对客蒸壶烂,呼童剪韭频。duì kè zhēng hú làn,hū tóng jiǎn jiǔ pín。
何如郑公俭,不让庾郎贫。hé rú zhèng gōng jiǎn,bù ràng yǔ láng pín。

偶成

李昱

独木桥头芳草齐,野人缚屋正临溪。dú mù qiáo tóu fāng cǎo qí,yě rén fù wū zhèng lín xī。
日长课罢浑无事,自向花檐扫燕泥。rì zhǎng kè bà hún wú shì,zì xiàng huā yán sǎo yàn ní。