古诗词

胡将军歌

李昱

胡将军,邦之良,武之豪。hú jiāng jūn,bāng zhī liáng,wǔ zhī háo。
身长八尺面如铁,敌人见之凛凛生寒毛。shēn zhǎng bā chǐ miàn rú tiě,dí rén jiàn zhī lǐn lǐn shēng hán máo。
忆昨辛夘岁,九州沸鲸涛。yì zuó xīn mǎo suì,jiǔ zhōu fèi jīng tāo。
苍生日涂炭,呼天雨泣何嗷嗷。cāng shēng rì tú tàn,hū tiān yǔ qì hé áo áo。
吴王气宇真天人,手提秋水三尺之豪曹。wú wáng qì yǔ zhēn tiān rén,shǒu tí qiū shuǐ sān chǐ zhī háo cáo。
貔貅万灶会滁上,左右环列俱贤髦。pí xiū wàn zào huì chú shàng,zuǒ yòu huán liè jù xián máo。
将军谒辕门,开口谈六韬。jiāng jūn yè yuán mén,kāi kǒu tán liù tāo。
为王之爪牙,出入行阵躬鞬櫜。wèi wáng zhī zhǎo yá,chū rù xíng zhèn gōng jiān gāo。
溲江江水流滔滔,疾如风雨飞十艘。sōu jiāng jiāng shuǐ liú tāo tāo,jí rú fēng yǔ fēi shí sōu。
王命胡将军,蝥弧蝥弧尔所操。wáng mìng hú jiāng jūn,máo hú máo hú ěr suǒ cāo。
义声西来动白日,电光闪烁摇旌旄。yì shēng xī lái dòng bái rì,diàn guāng shǎn shuò yáo jīng máo。
金陵宣城不日得,徽州严郡随风逃。jīn líng xuān chéng bù rì dé,huī zhōu yán jùn suí fēng táo。
洞兵三万馀,刃鞘弓藏韬。dòng bīng sān wàn yú,rèn qiào gōng cáng tāo。
灵旗却指金华城,父老争先将酒羔。líng qí què zhǐ jīn huá chéng,fù lǎo zhēng xiān jiāng jiǔ gāo。
喉衿闽楚信州地,将军又为殚力营城壕。hóu jīn mǐn chǔ xìn zhōu dì,jiāng jūn yòu wèi dān lì yíng chéng háo。
乃从元戎上台鼎,横金拖紫独立青云高。nǎi cóng yuán róng shàng tái dǐng,héng jīn tuō zǐ dú lì qīng yún gāo。
将军未下车,民庶忧忉忉。jiāng jūn wèi xià chē,mín shù yōu dāo dāo。
将军既下车,所犯无秋毫。jiāng jūn jì xià chē,suǒ fàn wú qiū háo。
健儿不敢忤民意,酷吏不敢搜民膏。jiàn ér bù gǎn wǔ mín yì,kù lì bù gǎn sōu mín gāo。
男儿务农耕,妇女勤蚕缫。nán ér wù nóng gēng,fù nǚ qín cán sāo。
将军为之垣墉使生厚,民适自乐将军劳。jiāng jūn wèi zhī yuán yōng shǐ shēng hòu,mín shì zì lè jiāng jūn láo。
兜鍪貂蝉本无异,拟变方名为夔皋。dōu móu diāo chán běn wú yì,nǐ biàn fāng míng wèi kuí gāo。
呜呼壬寅春二月,肘腋祸所遭。wū hū rén yín chūn èr yuè,zhǒu yè huò suǒ zāo。
三军尽踯躅,万姓皆号啕。sān jūn jǐn zhí zhú,wàn xìng jiē hào táo。
朝廷闻之为痛惜,遣中使,降丹诏,遂有光禄大夫越国之崇褒。cháo tíng wén zhī wèi tòng xī,qiǎn zhōng shǐ,jiàng dān zhào,suì yǒu guāng lù dà fū yuè guó zhī chóng bāo。
有庙有庙依岩㠂,春秋二时祠太牢。yǒu miào yǒu miào yī yán áo,chūn qiū èr shí cí tài láo。
吹笙鼓瑟兼伐鼛,玉杯春酒酿蒲萄。chuī shēng gǔ sè jiān fá gāo,yù bēi chūn jiǔ niàng pú táo。
画梁文栱倍辉赫,焚香仿佛来焄蒿。huà liáng wén gǒng bèi huī hè,fén xiāng fǎng fú lái xūn hāo。
英姿飒爽毛发竖,阴风吹动团花袍。yīng zī sà shuǎng máo fā shù,yīn fēng chuī dòng tuán huā páo。
殿前近侍扪锦绦,壁上先驱腰宝刀。diàn qián jìn shì mén jǐn tāo,bì shàng xiān qū yāo bǎo dāo。
出师或衔枚,班师或鸣鼗。chū shī huò xián méi,bān shī huò míng táo。
将军虽死有馀乐,魂魄上与星辰遨。jiāng jūn suī sǐ yǒu yú lè,hún pò shàng yǔ xīng chén áo。
有子有子如将军,志欲与国除么么。yǒu zi yǒu zi rú jiāng jūn,zhì yù yǔ guó chú me me。
邻敌侵我疆,勇捷如飞猱。lín dí qīn wǒ jiāng,yǒng jié rú fēi náo。
奋身与之战,以一当百战已鏖。fèn shēn yǔ zhī zhàn,yǐ yī dāng bǎi zhàn yǐ áo。
将军阴兵实助之,似闻人马声嘈嘈。jiāng jūn yīn bīng shí zhù zhī,shì wén rén mǎ shēng cáo cáo。
敌惊灵火遍原野,如中羽镞相呼号。dí jīng líng huǒ biàn yuán yě,rú zhōng yǔ zú xiāng hū hào。
我来祠下谒遗像,秋林叶落风萧骚。wǒ lái cí xià yè yí xiàng,qiū lín yè luò fēng xiāo sāo。
雄文大字纪颠末,翠珉已载黄金鳌,翠珉已载黄金鳌。xióng wén dà zì jì diān mò,cuì mín yǐ zài huáng jīn áo,cuì mín yǐ zài huáng jīn áo。
呜呼胡将军,将军生为名臣死,庙食将军之死犹未死,呜呼劝忠之作吾其叨。wū hū hú jiāng jūn,jiāng jūn shēng wèi míng chén sǐ,miào shí jiāng jūn zhī sǐ yóu wèi sǐ,wū hū quàn zhōng zhī zuò wú qí dāo。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

方岩喜雨

李昱

触热区区到上方,疏帘小簟梦秋光。chù rè qū qū dào shàng fāng,shū lián xiǎo diàn mèng qiū guāng。
片云忽作千峰暗,一雨能为五月凉。piàn yún hū zuò qiān fēng àn,yī yǔ néng wèi wǔ yuè liáng。
从此洗兵无战伐,况今多稼免逃亡。cóng cǐ xǐ bīng wú zhàn fá,kuàng jīn duō jià miǎn táo wáng。
天涯野客虽寥落,吟罢新诗喜欲狂。tiān yá yě kè suī liáo luò,yín bà xīn shī xǐ yù kuáng。

哀钱塘

李昱

妖兵七月犯钱塘,百万吾民总可伤。yāo bīng qī yuè fàn qián táng,bǎi wàn wú mín zǒng kě shāng。
白璧黄金随虎豹,青娥红颊伴豺狼。bái bì huáng jīn suí hǔ bào,qīng é hóng jiá bàn chái láng。
交游半是泉台客,城郭今为瓦砾场。jiāo yóu bàn shì quán tái kè,chéng guō jīn wèi wǎ lì chǎng。
休向吴山高处望,满前骸骨白如霜。xiū xiàng wú shān gāo chù wàng,mǎn qián hái gǔ bái rú shuāng。

登城一首

李昱

春来懒上最高城,一望令人百感生。chūn lái lǎn shàng zuì gāo chéng,yī wàng lìng rén bǎi gǎn shēng。
山岳无如今日碎,河流不似旧时清。shān yuè wú rú jīn rì suì,hé liú bù shì jiù shí qīng。
青年士子多投笔,白首乡民屡避兵。qīng nián shì zi duō tóu bǐ,bái shǒu xiāng mín lǚ bì bīng。
休向东风歌此曲,野花啼鸟亦伤情。xiū xiàng dōng fēng gē cǐ qū,yě huā tí niǎo yì shāng qíng。

次韵李斯文及与予蒋仲启刘九德会于杨仲章家

李昱

溪上留连景物春,天涯牢落宦游人。xī shàng liú lián jǐng wù chūn,tiān yá láo luò huàn yóu rén。
金尊绿酒那辞醉,朱绶银鱼懒挂身。jīn zūn lǜ jiǔ nà cí zuì,zhū shòu yín yú lǎn guà shēn。
杨子法言应有法,李侯佳句不无神。yáng zi fǎ yán yīng yǒu fǎ,lǐ hóu jiā jù bù wú shén。
相逢况是桃源侣,此去同为竹径邻。xiāng féng kuàng shì táo yuán lǚ,cǐ qù tóng wèi zhú jìng lín。

和章仲弘梅花灯诗

李昱

玉奴檠烛座添春,索笑题诗觉有神。yù nú qíng zhú zuò tiān chūn,suǒ xiào tí shī jué yǒu shén。
冰树生花何太喜,银槎犯斗宛如真。bīng shù shēng huā hé tài xǐ,yín chá fàn dòu wǎn rú zhēn。
香涵和靖祠前月,光射罗浮梦里人。xiāng hán hé jìng cí qián yuè,guāng shè luó fú mèng lǐ rén。
谁羡繁华五侯宅,金莲开遍软红尘。shuí xiàn fán huá wǔ hóu zhái,jīn lián kāi biàn ruǎn hóng chén。

梅花

李昱

到处梅花照眼新,纵横变态似伤春。dào chù méi huā zhào yǎn xīn,zòng héng biàn tài shì shāng chūn。
冰霜节操元非俗,铁石心肠亦可亲。bīng shuāng jié cāo yuán fēi sú,tiě shí xīn cháng yì kě qīn。
纵使六花多一出,也先百卉几分春。zòng shǐ liù huā duō yī chū,yě xiān bǎi huì jǐ fēn chūn。
海棠虽美终难倡,谁使明皇比太真。hǎi táng suī měi zhōng nán chàng,shuí shǐ míng huáng bǐ tài zhēn。

喜钱塘归附因思先陇

李昱

边城昨夜羽书飞,传道临安亦已归。biān chéng zuó yè yǔ shū fēi,chuán dào lín ān yì yǐ guī。
鱼鳖不惊随土纳,貔貅无敌见天威。yú biē bù jīng suí tǔ nà,pí xiū wú dí jiàn tiān wēi。
吴山东向晴云起,浙水西流落日微。wú shān dōng xiàng qíng yún qǐ,zhè shuǐ xī liú luò rì wēi。
欲扫松楸归未得,诗成喜极泪沾衣。yù sǎo sōng qiū guī wèi dé,shī chéng xǐ jí lèi zhān yī。

李昱

烽火连天黑,旌旗照地红。fēng huǒ lián tiān hēi,jīng qí zhào dì hóng。
秋风破茅屋,愁杀杜陵翁。qiū fēng pò máo wū,chóu shā dù líng wēng。

小画

李昱

雨林含清风,群峰翠如洗。yǔ lín hán qīng fēng,qún fēng cuì rú xǐ。
野猿啼一声,白云在秋水。yě yuán tí yī shēng,bái yún zài qiū shuǐ。

学圃斋杂咏五首

李昱

淅淅风生砌,沄沄水满塘。xī xī fēng shēng qì,yún yún shuǐ mǎn táng。
藕根穿土阔,茭叶过人长。ǒu gēn chuān tǔ kuò,jiāo yè guò rén zhǎng。

学圃斋杂咏五首

李昱

野竹编篱细,山泉灌圃浑。yě zhú biān lí xì,shān quán guàn pǔ hún。
碧瓜方布子,紫芋更添孙。bì guā fāng bù zi,zǐ yù gèng tiān sūn。

学圃斋杂咏五首

李昱

朽壤虫遍蚀,枯藜蚁倒行。xiǔ rǎng chóng biàn shí,kū lí yǐ dào xíng。
姜生黄菌蠢,茄熟紫膨脝。jiāng shēng huáng jūn chǔn,jiā shú zǐ péng hēng。

学圃斋杂咏五首

李昱

枉渚雨晴后,幔坡风暖初。wǎng zhǔ yǔ qíng hòu,màn pō fēng nuǎn chū。
雁头收芡实,鱼子剥棕榈。yàn tóu shōu qiàn shí,yú zi bō zōng lǘ。

学圃斋杂咏五首

李昱

对客蒸壶烂,呼童剪韭频。duì kè zhēng hú làn,hū tóng jiǎn jiǔ pín。
何如郑公俭,不让庾郎贫。hé rú zhèng gōng jiǎn,bù ràng yǔ láng pín。

偶成

李昱

独木桥头芳草齐,野人缚屋正临溪。dú mù qiáo tóu fāng cǎo qí,yě rén fù wū zhèng lín xī。
日长课罢浑无事,自向花檐扫燕泥。rì zhǎng kè bà hún wú shì,zì xiàng huā yán sǎo yàn ní。