古诗词

章三益匡山行

李昱

仙人休吹紫鸾笙,听我一曲匡山行。xiān rén xiū chuī zǐ luán shēng,tīng wǒ yī qū kuāng shān xíng。
青莲居士读书处,至今石室丹霞明。qīng lián jū shì dú shū chù,zhì jīn shí shì dān xiá míng。
龙泉西南百馀里,四面峥嵘翠峰起。lóng quán xī nán bǎi yú lǐ,sì miàn zhēng róng cuì fēng qǐ。
先生结庵当画图,正与匡山景相似。xiān shēng jié ān dāng huà tú,zhèng yǔ kuāng shān jǐng xiāng shì。
屋前屋后皆种松,坐看百尺苍精龙。wū qián wū hòu jiē zhǒng sōng,zuò kàn bǎi chǐ cāng jīng lóng。
苔皮深含霜雪古,铁干返走风云从。tái pí shēn hán shuāng xuě gǔ,tiě gàn fǎn zǒu fēng yún cóng。
一亭下浸苍波冷,缥缈烟云成万顷。yī tíng xià jìn cāng bō lěng,piāo miǎo yān yún chéng wàn qǐng。
中有神鱼长比人,翠鬐翻动玻瓈影。zhōng yǒu shén yú zhǎng bǐ rén,cuì qí fān dòng bō lí yǐng。
一亭上与浮云齐,赤阑干外青天低。yī tíng shàng yǔ fú yún qí,chì lán gàn wài qīng tiān dī。
分明投壶笑玉女,仿佛出海闻金鸡。fēn míng tóu hú xiào yù nǚ,fǎng fú chū hǎi wén jīn jī。
东南一亭隐林樾,地位清高隔炎热。dōng nán yī tíng yǐn lín yuè,dì wèi qīng gāo gé yán rè。
人间赤日如火流,疏簟琅玕自苍雪。rén jiān chì rì rú huǒ liú,shū diàn láng gān zì cāng xuě。
最其秀者环中庭,周遭万朵芙蓉青。zuì qí xiù zhě huán zhōng tíng,zhōu zāo wàn duǒ fú róng qīng。
朝来爽气落我袂,萝风吹日天冥冥。cháo lái shuǎng qì luò wǒ mèi,luó fēng chuī rì tiān míng míng。
鹤怨猿啼归未得,绣衣今作青云客。hè yuàn yuán tí guī wèi dé,xiù yī jīn zuò qīng yún kè。
故山四首五情摇,归梦时时到寒碧。gù shān sì shǒu wǔ qíng yáo,guī mèng shí shí dào hán bì。
自古山林钟鼎同,先生况有前贤风。zì gǔ shān lín zhōng dǐng tóng,xiān shēng kuàng yǒu qián xián fēng。
少待功成拂衣去,入门依旧山花红。shǎo dài gōng chéng fú yī qù,rù mén yī jiù shān huā hóng。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

老树擎霜图

李昱

夜寒霜气裂沧溟,潭底老龙眠欲醒。yè hán shuāng qì liè cāng míng,tán dǐ lǎo lóng mián yù xǐng。
万劫玉漦流不尽,化人来听蕊珠经。wàn jié yù chí liú bù jǐn,huà rén lái tīng ruǐ zhū jīng。

渊明醉像

李昱

玉山颓矣葛巾偏,老仆扶持步不前。yù shān tuí yǐ gé jīn piān,lǎo pū fú chí bù bù qián。
莫道先生浑不醒,醉中犹记义熙年。mò dào xiān shēng hún bù xǐng,zuì zhōng yóu jì yì xī nián。

画马二首

李昱

黄金如土筑高台,郭隗才登乐毅来。huáng jīn rú tǔ zhù gāo tái,guō kuí cái dēng lè yì lái。
若使当年轻骏骨,临时焉有急难材。ruò shǐ dāng nián qīng jùn gǔ,lín shí yān yǒu jí nán cái。

画马二首

李昱

银鬃绣膊气偏骄,应是房星降赤霄。yín zōng xiù bó qì piān jiāo,yīng shì fáng xīng jiàng chì xiāo。
汗血沙场宜百战,凭谁借与霍嫖姚。hàn xuè shā chǎng yí bǎi zhàn,píng shuí jiè yǔ huò piáo yáo。

画鹰

李昱

金眸玉爪下云端,能使群狙胆气寒。jīn móu yù zhǎo xià yún duān,néng shǐ qún jū dǎn qì hán。
山木萧萧秋色老,英姿犹向画图看。shān mù xiāo xiāo qiū sè lǎo,yīng zī yóu xiàng huà tú kàn。

题胡伯奇兰

李昱

澧浦春深长绿芽,国香一种最堪夸。lǐ pǔ chūn shēn zhǎng lǜ yá,guó xiāng yī zhǒng zuì kān kuā。
纷纷俗眼迷凡卉,只有君家识此花。fēn fēn sú yǎn mí fán huì,zhǐ yǒu jūn jiā shí cǐ huā。

初夏书怀一绝

李昱

柴门无事昼长关,四月书声绿树间。chái mén wú shì zhòu zhǎng guān,sì yuè shū shēng lǜ shù jiān。
借问当年谁似我,除非盘谷与匡山。jiè wèn dāng nián shuí shì wǒ,chú fēi pán gǔ yǔ kuāng shān。

梨花图

李昱

梨花如雪弄春寒,常记清明马上看。lí huā rú xuě nòng chūn hán,cháng jì qīng míng mǎ shàng kàn。
今日赋诗劳想像,美人和梦倚阑干。jīn rì fù shī láo xiǎng xiàng,měi rén hé mèng yǐ lán gàn。

题芷阳书斋

李昱

芷阳山中屋数椽,树阴将绿绕阶前。zhǐ yáng shān zhōng wū shù chuán,shù yīn jiāng lǜ rào jiē qián。
客来敲户不出应,看到马蹄秋水萹。kè lái qiāo hù bù chū yīng,kàn dào mǎ tí qiū shuǐ biǎn。

柬童良仲聚远庵绝句

李昱

兰江书法妙无伦,铁笔兼逢远上人。lán jiāng shū fǎ miào wú lún,tiě bǐ jiān féng yuǎn shàng rén。
肯向魁山寻野老,不辞沽酒典衣频。kěn xiàng kuí shān xún yě lǎo,bù cí gū jiǔ diǎn yī pín。

题扇图

李昱

忆昨扁舟落鉴湖,山庄随处索菱租。yì zuó biǎn zhōu luò jiàn hú,shān zhuāng suí chù suǒ líng zū。
谁知三十年前事,今日秋风见画图。shuí zhī sān shí nián qián shì,jīn rì qiū fēng jiàn huà tú。

题李后主画竹

李昱

落笔还同铁钩锁,照眼何如金错刀。luò bǐ hái tóng tiě gōu suǒ,zhào yǎn hé rú jīn cuò dāo。
老可小坡应王气,一竿秋影拂沧涛。lǎo kě xiǎo pō yīng wáng qì,yī gān qiū yǐng fú cāng tāo。

食茭白

李昱

西风吹雨饱秋菰,卸却青衣见玉肤。xī fēng chuī yǔ bǎo qiū gū,xiè què qīng yī jiàn yù fū。
客里尝新成一笑,不图今日见西湖。kè lǐ cháng xīn chéng yī xiào,bù tú jīn rì jiàn xī hú。

白云亲舍图

李昱

昔闻孟母三迁教,今见此乡陈大家。xī wén mèng mǔ sān qiān jiào,jīn jiàn cǐ xiāng chén dà jiā。
马鬣蓬科自长夜,流传郤有白云图。mǎ liè péng kē zì zhǎng yè,liú chuán xì yǒu bái yún tú。

白云亲舍图

李昱

萱草谁云儿女花,侵陵雪色耐年华。xuān cǎo shuí yún ér nǚ huā,qīn líng xuě sè nài nián huá。
瞻云莫使斑衣湿,好事辛勤到五车。zhān yún mò shǐ bān yī shī,hǎo shì xīn qín dào wǔ chē。