古诗词

题南山献寿图

李昱

将军落笔怪且雄,能画嵯峨崒嵂万仞之奇峰。jiāng jūn luò bǐ guài qiě xióng,néng huà cuó é zú lǜ wàn rèn zhī qí fēng。
模糊犹含太古色,惨澹颇带清秋容。mó hú yóu hán tài gǔ sè,cǎn dàn pǒ dài qīng qiū róng。
俨如蓬莱三山翠且重,又如庐山五老削出金芙蓉。yǎn rú péng lái sān shān cuì qiě zhòng,yòu rú lú shān wǔ lǎo xuē chū jīn fú róng。
千盘万转不可测,恍惚云气随飞龙。qiān pán wàn zhuǎn bù kě cè,huǎng hū yún qì suí fēi lóng。
下有■灂之流泉,上有偃蹇之长松。xià yǒu zhuó zhī liú quán,shàng yǒu yǎn jiǎn zhī zhǎng sōng。
松根羽人颜色好,抱膝盘陁事幽讨。sōng gēn yǔ rén yán sè hǎo,bào xī pán tuó shì yōu tǎo。
云是南极天边之寿星,遨游先天后天老。yún shì nán jí tiān biān zhī shòu xīng,áo yóu xiān tiān hòu tiān lǎo。
被以青霞裘,荫以白羽葆。bèi yǐ qīng xiá qiú,yīn yǐ bái yǔ bǎo。
龟游绿沼沉沧波,鹿放苍崖食瑶草。guī yóu lǜ zhǎo chén cāng bō,lù fàng cāng yá shí yáo cǎo。
有鹤有鹤飞鸣雪衣丹顶随风轻,两鹤飘然入紫清。yǒu hè yǒu hè fēi míng xuě yī dān dǐng suí fēng qīng,liǎng hè piāo rán rù zǐ qīng。
一鹤独立和以箫韶声,手招㕠青童,载以白玉笙。yī hè dú lì hé yǐ xiāo sháo shēng,shǒu zhāo shuāng qīng tóng,zài yǐ bái yù shēng。
上朝三十六帝京,五云仙乐来相迎。shàng cháo sān shí liù dì jīng,wǔ yún xiān lè lái xiāng yíng。
玉女投壶其声铮铮,白兔捣药使人长生。yù nǚ tóu hú qí shēng zhēng zhēng,bái tù dǎo yào shǐ rén zhǎng shēng。
胡君欣得之,喜气何盈盈。hú jūn xīn dé zhī,xǐ qì hé yíng yíng。
是时七月天气凉,君来饮我黄金觥。shì shí qī yuè tiān qì liáng,jūn lái yǐn wǒ huáng jīn gōng。
酒酣载拜求我歌,须臾落笔雷霆轰。jiǔ hān zài bài qiú wǒ gē,xū yú luò bǐ léi tíng hōng。
五岳为之动,三江为之倾。wǔ yuè wèi zhī dòng,sān jiāng wèi zhī qīng。
此图足为仁者寿,题以南山献寿之佳名。cǐ tú zú wèi rén zhě shòu,tí yǐ nán shān xiàn shòu zhī jiā míng。
胡君胡君宜爱惜,我歌歌罢千金直。hú jūn hú jūn yí ài xī,wǒ gē gē bà qiān jīn zhí。
挂向高堂雪色璧,夜夜虹光射天赤。guà xiàng gāo táng xuě sè bì,yè yè hóng guāng shè tiān chì。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

中秋同唐仲暹玩月二绝句

李昱

故人乘兴夜相过,正为中秋月色多。gù rén chéng xīng yè xiāng guò,zhèng wèi zhōng qiū yuè sè duō。
绿酒倾来?着醉,要题诗句赠嫦娥。lǜ jiǔ qīng lái pīn zhe zuì,yào tí shī jù zèng cháng é。

中秋同唐仲暹玩月二绝句

李昱

八月十五是中秋,月色娟娟似水流。bā yuè shí wǔ shì zhōng qiū,yuè sè juān juān shì shuǐ liú。
却忆湖州船子唱,几人欢乐几人愁。què yì hú zhōu chuán zi chàng,jǐ rén huān lè jǐ rén chóu。

访戴

李昱

雪月流光射客衣,雪风吹浪打船扉。xuě yuè liú guāng shè kè yī,xuě fēng chuī làng dǎ chuán fēi。
故人溪上苑茨远,乘兴何如兴尽归。gù rén xī shàng yuàn cí yuǎn,chéng xīng hé rú xīng jǐn guī。

题画二绝句

李昱

紫翠萦纡千万重,僧归日午始闻钟。zǐ cuì yíng yū qiān wàn zhòng,sēng guī rì wǔ shǐ wén zhōng。
若非越上云门寺,定是庐山五老峰。ruò fēi yuè shàng yún mén sì,dìng shì lú shān wǔ lǎo fēng。

题画二绝句

李昱

老翁居处不胜幽,无数青山在屋头。lǎo wēng jū chù bù shèng yōu,wú shù qīng shān zài wū tóu。
客至便分云半席,坐看落日大江流。kè zhì biàn fēn yún bàn xí,zuò kàn luò rì dà jiāng liú。

日铸坠壁岭

李昱

两岭相望四十里,十五年前曾此游。liǎng lǐng xiāng wàng sì shí lǐ,shí wǔ nián qián céng cǐ yóu。
野花依旧自春色,行路几人成白头。yě huā yī jiù zì chūn sè,xíng lù jǐ rén chéng bái tóu。

泊练祈塘

李昱

枕上春寒酒未醒,小舟还此泊芦汀。zhěn shàng chūn hán jiǔ wèi xǐng,xiǎo zhōu hái cǐ pō lú tīng。
雨声欲趁夜船到,一夜东风吹塔铃。yǔ shēng yù chèn yè chuán dào,yī yè dōng fēng chuī tǎ líng。

山水画扇

李昱

溪上寒云落日虚,青山绕屋树扶疏。xī shàng hán yún luò rì xū,qīng shān rào wū shù fú shū。
抱琴高士纷纷出,从此林泉少隐居。bào qín gāo shì fēn fēn chū,cóng cǐ lín quán shǎo yǐn jū。

题画梅二绝句

李昱

江梅信是丈人行,老干能开白玉花。jiāng méi xìn shì zhàng rén xíng,lǎo gàn néng kāi bái yù huā。
笑杀天台桃几树,不分清俗要相夸。xiào shā tiān tái táo jǐ shù,bù fēn qīng sú yào xiāng kuā。

题画梅二绝句

李昱

梅花三昧是华光,复有徐生远擅场。méi huā sān mèi shì huá guāng,fù yǒu xú shēng yuǎn shàn chǎng。
遮莫高楼夜吹笛,玉奴自有返魂香。zhē mò gāo lóu yè chuī dí,yù nú zì yǒu fǎn hún xiāng。

晚闻雨声至有作

李昱

雨声来处冷萧萧,万木无风亦动摇。yǔ shēng lái chù lěng xiāo xiāo,wàn mù wú fēng yì dòng yáo。
恰似西陵船乍泊,坐听八月浙江潮。qià shì xī líng chuán zhà pō,zuò tīng bā yuè zhè jiāng cháo。

越中灯夕

李昱

浙西骸骨白如银,日莫江东起战尘。zhè xī hái gǔ bái rú yín,rì mò jiāng dōng qǐ zhàn chén。
独有此城三五夜,风光浑似太平民。dú yǒu cǐ chéng sān wǔ yè,fēng guāng hún shì tài píng mín。

鸥梦

李昱

雪羽眠来近钓舟,几番魂逐海翁游。xuě yǔ mián lái jìn diào zhōu,jǐ fān hún zhú hǎi wēng yóu。
夜深遮莫风吹醒,依旧江湖万顷秋。yè shēn zhē mò fēng chuī xǐng,yī jiù jiāng hú wàn qǐng qiū。

题友人听雨诗卷

李昱

青草池边梦未成,紫荆花下兴还清。qīng cǎo chí biān mèng wèi chéng,zǐ jīng huā xià xīng hái qīng。
一家兄弟如联璧,爱听西窗夜雨声。yī jiā xiōng dì rú lián bì,ài tīng xī chuāng yè yǔ shēng。

双丽图

李昱

玉阑围着看花王,银烛烧来照海棠。yù lán wéi zhe kàn huā wáng,yín zhú shāo lái zhào hǎi táng。
如向美人图上论,不知若个是专房。rú xiàng měi rén tú shàng lùn,bù zhī ruò gè shì zhuān fáng。