古诗词

访白鹿洞书院

黎贞

古贤去已远,千载无真儒。gǔ xián qù yǐ yuǎn,qiān zài wú zhēn rú。
滔滔声利者,立教各以殊。tāo tāo shēng lì zhě,lì jiào gè yǐ shū。
蜂虿异端起,颓风动堪舆。fēng chài yì duān qǐ,tuí fēng dòng kān yú。
急功数睢鞅,乱德首翟朱。jí gōng shù suī yāng,luàn dé shǒu dí zhū。
炎刘贵黄老,典午尚清虚。yán liú guì huáng lǎo,diǎn wǔ shàng qīng xū。
正道既已屈,斯文那能舒。zhèng dào jì yǐ qū,sī wén nà néng shū。
所以蠹孽起,中原生虫蛆。suǒ yǐ dù niè qǐ,zhōng yuán shēng chóng qū。
五湖迭兴替,黄屋为穷庐。wǔ hú dié xīng tì,huáng wū wèi qióng lú。
干戈日流血,腥膻秽寰区。gàn gē rì liú xuè,xīng shān huì huán qū。
沙门虚无教,大兴南朝都。shā mén xū wú jiào,dà xīng nán cháo dōu。
唐相重其道,梁武舍其躯。táng xiāng zhòng qí dào,liáng wǔ shě qí qū。
遂使天下士,靡然从所趋。suì shǐ tiān xià shì,mí rán cóng suǒ qū。
炫烂蛊心目,薰陶入肌肤。xuàn làn gǔ xīn mù,xūn táo rù jī fū。
惑世既已远,孰能究其馀。huò shì jì yǐ yuǎn,shú néng jiū qí yú。
韩公昌黎伯,不避斧钺诛。hán gōng chāng lí bó,bù bì fǔ yuè zhū。
一鸣通其志,争恨羽翼孤。yī míng tōng qí zhì,zhēng hèn yǔ yì gū。
更益炽其焰,胡能塞其涂。gèng yì chì qí yàn,hú néng sāi qí tú。
只令学礼者,俯首空嗟吁。zhǐ lìng xué lǐ zhě,fǔ shǒu kōng jiē xū。
堂堂炎宋兴,治化中古无。táng táng yán sòng xīng,zhì huà zhōng gǔ wú。
周程应时出,吾道其来苏。zhōu chéng yīng shí chū,wú dào qí lái sū。
示以四勿箴,启以太极图。shì yǐ sì wù zhēn,qǐ yǐ tài jí tú。
至哉考亭老,博约谁能如。zhì zāi kǎo tíng lǎo,bó yuē shuí néng rú。
大振濂洛学,上续洙泗徒。dà zhèn lián luò xué,shàng xù zhū sì tú。
镛钟出东序,叩之震江湖。yōng zhōng chū dōng xù,kòu zhī zhèn jiāng hú。
润泽若时雨,甄陶似烘炉。rùn zé ruò shí yǔ,zhēn táo shì hōng lú。
王者惟有鉴,学者惟有谟。wáng zhě wéi yǒu jiàn,xué zhě wéi yǒu mó。
坐令风俗改,骎骎追唐虞。zuò lìng fēng sú gǎi,qīn qīn zhuī táng yú。
出守南康军,乘风之舞雩。chū shǒu nán kāng jūn,chéng fēng zhī wǔ yú。
于以安所适,于以卜所居。yú yǐ ān suǒ shì,yú yǐ bo suǒ jū。
摩空五老下,峨然建庭除。mó kōng wǔ lǎo xià,é rán jiàn tíng chú。
白鹿颜其扁,五车储其书。bái lù yán qí biǎn,wǔ chē chǔ qí shū。
时趋物亦改,废兴与之俱。shí qū wù yì gǎi,fèi xīng yǔ zhī jù。
颓垣卧云烟,敝础迷蓁芜。tuí yuán wò yún yān,bì chǔ mí zhēn wú。
狐兔自出没,鹰鸦竞相呼。hú tù zì chū méi,yīng yā jìng xiāng hū。
我来重叹息,三顾仍踌躇。wǒ lái zhòng tàn xī,sān gù réng chóu chú。
圣朝贵文教,重才别贤愚。shèng cháo guì wén jiào,zhòng cái bié xián yú。
相将见此屋,突兀庐山隅。xiāng jiāng jiàn cǐ wū,tū wù lú shān yú。

黎贞

明广东新会人,字彦晦,号陶陶生、秫坡。元末从孙蕡学。为人坦荡不羁,以诗酒自放。洪武初,署本县训导。坐事戍辽东。时孙蕡亦戍辽东,坐蓝玉党被杀,为敛葬之。历十八年,放还。卒年五十九。有《秫坡集》、《古今一览》。 黎贞的作品>>

猜您喜欢

望山海访孟姜女望夫台遗址

黎贞

长城遗迹已尘埃,犹说秦人此地开。zhǎng chéng yí jì yǐ chén āi,yóu shuō qín rén cǐ dì kāi。
姜女茫茫千载后,海边还有望夫台。jiāng nǚ máng máng qiān zài hòu,hǎi biān hái yǒu wàng fū tái。

寄澄渊张州判

黎贞

自向浑河问濯缨,闲云野鹤共幽盟。zì xiàng hún hé wèn zhuó yīng,xián yún yě hè gòng yōu méng。
因风寄语洪都客,何日扁舟访子陵。yīn fēng jì yǔ hóng dōu kè,hé rì biǎn zhōu fǎng zi líng。

辽阳赠使者南还

黎贞

辽阳三月朔风高,使者南归衣锦袍。liáo yáng sān yuè shuò fēng gāo,shǐ zhě nán guī yī jǐn páo。
持节直从三岛过,紫云深处宴蟠桃。chí jié zhí cóng sān dǎo guò,zǐ yún shēn chù yàn pán táo。

宿蓟门

黎贞

胡烟漠漠昼云垂,万里边台客到稀。hú yān mò mò zhòu yún chuí,wàn lǐ biān tái kè dào xī。
直上筹边楼上望,蓟门秋雨湿旌旗。zhí shàng chóu biān lóu shàng wàng,jì mén qiū yǔ shī jīng qí。

寄诸弟二首

黎贞

几年书剑笑从军,多少征鸿入塞云。jǐ nián shū jiàn xiào cóng jūn,duō shǎo zhēng hóng rù sāi yún。
惟有故园音信杳,别来时复念离群。wéi yǒu gù yuán yīn xìn yǎo,bié lái shí fù niàn lí qún。

寄诸弟二首

黎贞

自怜汩没在天涯,几度春风阅岁华。zì lián gǔ méi zài tiān yá,jǐ dù chūn fēng yuè suì huá。
最念田真苦相失,月明空对紫荆花。zuì niàn tián zhēn kǔ xiāng shī,yuè míng kōng duì zǐ jīng huā。

忆幼子

黎贞

别后寒梅几度开,前时骥子尚婴孩。bié hòu hán méi jǐ dù kāi,qián shí jì zi shàng yīng hái。
愿言他日相逢处,莫问客从何处来。yuàn yán tā rì xiāng féng chù,mò wèn kè cóng hé chù lái。

喜得家书

黎贞

少年意气欲横秋,此日闲看东逝流。shǎo nián yì qì yù héng qiū,cǐ rì xián kàn dōng shì liú。
道路干戈怜阻绝,封书还慰客边愁。dào lù gàn gē lián zǔ jué,fēng shū hái wèi kè biān chóu。

寄家

黎贞

蓟云朔雪映征衣,夜夜故园入梦思。jì yún shuò xuě yìng zhēng yī,yè yè gù yuán rù mèng sī。
书剑飘零浑未定,今年犹见雁南飞。shū jiàn piāo líng hún wèi dìng,jīn nián yóu jiàn yàn nán fēi。

绝句五首

黎贞

宝篆香消梦乍回,好怀聊为晚凉开。bǎo zhuàn xiāng xiāo mèng zhà huí,hǎo huái liáo wèi wǎn liáng kāi。
珠帘半卷春如海,无数青山入座来。zhū lián bàn juǎn chūn rú hǎi,wú shù qīng shān rù zuò lái。

绝句五首

黎贞

谁怜客里病厌厌,自觉乡思日日添。shuí lián kè lǐ bìng yàn yàn,zì jué xiāng sī rì rì tiān。
从此无心爱良夜,任教花影过疏帘。cóng cǐ wú xīn ài liáng yè,rèn jiào huā yǐng guò shū lián。

绝句五首

黎贞

十二朱楼多丽人,红颜绿鬓颊生春。shí èr zhū lóu duō lì rén,hóng yán lǜ bìn jiá shēng chūn。
闲情不惹巫山梦,明月清风作两邻。xián qíng bù rě wū shān mèng,míng yuè qīng fēng zuò liǎng lín。

绝句五首

黎贞

椆柳河边夜雨过,诗怀偏少客怀多。chóu liǔ hé biān yè yǔ guò,shī huái piān shǎo kè huái duō。
东邻轻薄诸年少,争唱高阳出塞歌。dōng lín qīng báo zhū nián shǎo,zhēng chàng gāo yáng chū sāi gē。

绝句五首

黎贞

朔雪霏霏拥被眠,柳营偏近戍楼边。shuò xuě fēi fēi yōng bèi mián,liǔ yíng piān jìn shù lóu biān。
石床惊觉还家梦,梅角一声霜满天。shí chuáng jīng jué hái jiā mèng,méi jiǎo yī shēng shuāng mǎn tiān。

登台二首

黎贞

几回送目上层台,强把幽怀借酒开。jǐ huí sòng mù shàng céng tái,qiáng bǎ yōu huái jiè jiǔ kāi。
归路茫茫杳南北,晚烟连树接蓬莱。guī lù máng máng yǎo nán běi,wǎn yān lián shù jiē péng lái。