古诗词

再赠西山本淳

蓝仁

穴处巢居避市廛,南山构架白云巅。xué chù cháo jū bì shì chán,nán shān gòu jià bái yún diān。
风高茆苇三重掩,涧险藤萝百尺牵。fēng gāo máo wěi sān zhòng yǎn,jiàn xiǎn téng luó bǎi chǐ qiān。
旦食有狙分芧地,春耕无犊废芝田。dàn shí yǒu jū fēn xù dì,chūn gēng wú dú fèi zhī tián。
野人不但贫输力,甲首敲门横索钱。yě rén bù dàn pín shū lì,jiǎ shǒu qiāo mén héng suǒ qián。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

丙寅正月三日作二首

蓝仁

开岁仍愁雨,交春已听雷。kāi suì réng chóu yǔ,jiāo chūn yǐ tīng léi。
衰容万感集,生意几时回。shuāi róng wàn gǎn jí,shēng yì jǐ shí huí。
强饭扶斑杖,巡檐看落梅。qiáng fàn fú bān zhàng,xún yán kàn luò méi。
敝衣风更冷,吹送雪花来。bì yī fēng gèng lěng,chuī sòng xuě huā lái。

丙寅正月三日作二首

蓝仁

书罢迎春帖,家家应节多。shū bà yíng chūn tiē,jiā jiā yīng jié duō。
老年难再拜,佳客莫相过。lǎo nián nán zài bài,jiā kè mò xiāng guò。
闭户唯僵卧,临觞忽放歌。bì hù wéi jiāng wò,lín shāng hū fàng gē。
太平宜有待,暮色欲如何。tài píng yí yǒu dài,mù sè yù rú hé。

又人日怀兼善

蓝仁

元日至人日,檐声断复闻。yuán rì zhì rén rì,yán shēng duàn fù wén。
山头雪待雪,溪上云连云。shān tóu xuě dài xuě,xī shàng yún lián yún。
牧犊空年老,听鸡过夜分。mù dú kōng nián lǎo,tīng jī guò yè fēn。
平川张逸士,最念久离群。píng chuān zhāng yì shì,zuì niàn jiǔ lí qún。

齿落

蓝仁

池草梦难成,风蝉断又鸣。chí cǎo mèng nán chéng,fēng chán duàn yòu míng。
衰年惟有睡,浮世自多惊。shuāi nián wéi yǒu shuì,fú shì zì duō jīng。
映日携书近,分泉滴砚清。yìng rì xié shū jìn,fēn quán dī yàn qīng。
如何牙齿落,更欲较诗名。rú hé yá chǐ luò,gèng yù jiào shī míng。

喜雨

蓝仁

数夜不能寐,乾坤如大炉。shù yè bù néng mèi,qián kūn rú dà lú。
衰颜值炎赫,生意转焦枯。shuāi yán zhí yán hè,shēng yì zhuǎn jiāo kū。
偶听雷霆过,仍看雨泽俱。ǒu tīng léi tíng guò,réng kàn yǔ zé jù。
茅斋慰岑寂,凉思满桑榆。máo zhāi wèi cén jì,liáng sī mǎn sāng yú。

春日

蓝仁

陋巷断人行,柴门不用扃。lòu xiàng duàn rén xíng,chái mén bù yòng jiōng。
衰年柏酒绿,春日菜盘青。shuāi nián bǎi jiǔ lǜ,chūn rì cài pán qīng。
强饮邻翁对,长歌稚子听。qiáng yǐn lín wēng duì,zhǎng gē zhì zi tīng。
午窗闲试墨,只写《相牛经》。wǔ chuāng xián shì mò,zhǐ xiě xiāng niú jīng。

春日

蓝仁

草木消冰雪,林园换岁时。cǎo mù xiāo bīng xuě,lín yuán huàn suì shí。
病传方士剂,闲咏古人诗。bìng chuán fāng shì jì,xián yǒng gǔ rén shī。
兄弟飘零恨,儿孙懒钝姿。xiōng dì piāo líng hèn,ér sūn lǎn dùn zī。
一杯春日酒,无奈醒愁悲。yī bēi chūn rì jiǔ,wú nài xǐng chóu bēi。

雨脚

蓝仁

雨脚时时急,溪头日日浑。yǔ jiǎo shí shí jí,xī tóu rì rì hún。
渔舟侵野市,虎迹遍荒村。yú zhōu qīn yě shì,hǔ jì biàn huāng cūn。
老去心空壮,忧来眼并昏。lǎo qù xīn kōng zhuàng,yōu lái yǎn bìng hūn。
无生差近理,欲究梵王言。wú shēng chà jìn lǐ,yù jiū fàn wáng yán。

雨歇用前韵

蓝仁

雨歇尘仍暗,秋来水更浑。yǔ xiē chén réng àn,qiū lái shuǐ gèng hún。
草深迷虎穴,雾重失渔村。cǎo shēn mí hǔ xué,wù zhòng shī yú cūn。
生理何多难,吟怀久已昏。shēng lǐ hé duō nán,yín huái jiǔ yǐ hūn。
彷徨如有得,惆怅竟无言。páng huáng rú yǒu dé,chóu chàng jìng wú yán。

寄云松昆仲

蓝仁

丘园无雅况,经训有馀闲。qiū yuán wú yǎ kuàng,jīng xùn yǒu yú xián。
偶过柴门外,相期药肆间。ǒu guò chái mén wài,xiāng qī yào sì jiān。
谈诗不知倦,看画欲忘还。tán shī bù zhī juàn,kàn huà yù wàng hái。
二仲称仪表,衰容讵可攀。èr zhòng chēng yí biǎo,shuāi róng jù kě pān。

经赵师节故居

蓝仁

五亩城边宅,过门忆往年。wǔ mǔ chéng biān zhái,guò mén yì wǎng nián。
病抛诗社卷,贫索酒家钱。bìng pāo shī shè juǎn,pín suǒ jiǔ jiā qián。
古道能追辙,新声不改弦。gǔ dào néng zhuī zhé,xīn shēng bù gǎi xián。
鹿门秋月色,因照德公阡。lù mén qiū yuè sè,yīn zhào dé gōng qiān。

题观音岩

蓝仁

石色依庐阜,潮音接普陀。shí sè yī lú fù,cháo yīn jiē pǔ tuó。
江云晴自远,水月夜还多。jiāng yún qíng zì yuǎn,shuǐ yuè yè hái duō。
鸟为衔花至,龙因问法过。niǎo wèi xián huā zhì,lóng yīn wèn fǎ guò。
瓣香瞻仿佛,帆影拂嵯峨。bàn xiāng zhān fǎng fú,fān yǐng fú cuó é。

题伯颖云林茅屋图

蓝仁

将军今为庶,茅屋住云林。jiāng jūn jīn wèi shù,máo wū zhù yún lín。
白帽长年著,黄精积雪寻。bái mào zhǎng nián zhù,huáng jīng jī xuě xún。
已闻瓜地近,更说鹿门深。yǐ wén guā dì jìn,gèng shuō lù mén shēn。
猿鹤频来往,真知避世心。yuán hè pín lái wǎng,zhēn zhī bì shì xīn。

题伯颖云林茅屋图

蓝仁

中林避世士,茅屋一闲云。zhōng lín bì shì shì,máo wū yī xián yún。
雨笠寻芝术,晴窗究典坟。yǔ lì xún zhī shù,qíng chuāng jiū diǎn fén。
竹深羊仲至,瓜熟邵平分。zhú shēn yáng zhòng zhì,guā shú shào píng fēn。
也有幽栖处,长随鹿豕群。yě yǒu yōu qī chù,zhǎng suí lù shǐ qún。

题伯颖云林茅屋图

蓝仁

避人深卜隐,食力自为园。bì rén shēn bo yǐn,shí lì zì wèi yuán。
卖药从过市,催租不到门。mài yào cóng guò shì,cuī zū bù dào mén。
厨烟蒸术起,社酒漉醅浑。chú yān zhēng shù qǐ,shè jiǔ lù pēi hún。
风雨相期夜,诗成更细论。fēng yǔ xiāng qī yè,shī chéng gèng xì lùn。
4271234567»