古诗词

春雪

蓝仁

大雪自来南地少,腊前春后苦寒生。dà xuě zì lái nán dì shǎo,là qián chūn hòu kǔ hán shēng。
江清已压渔舟重,风逆还随柳絮轻。jiāng qīng yǐ yā yú zhōu zhòng,fēng nì hái suí liǔ xù qīng。
万里山川同一色,谁家烟火起初晴。wàn lǐ shān chuān tóng yī sè,shuí jiā yān huǒ qǐ chū qíng。
春风欲解昆仑冻,愿借黄河一洗兵。chūn fēng yù jiě kūn lún dòng,yuàn jiè huáng hé yī xǐ bīng。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

悲流人

蓝仁

为农未免租调瘢,从军可辞刀箭痕。wèi nóng wèi miǎn zū diào bān,cóng jūn kě cí dāo jiàn hén。
布衣一日任民社,鞭挞不救肌肤完。bù yī yī rì rèn mín shè,biān tà bù jiù jī fū wán。
足兵足食万世计,征衣战甲无宁岁。zú bīng zú shí wàn shì jì,zhēng yī zhàn jiǎ wú níng suì。
但知城郭倍光辉,谁问闾阎久凋敝。dàn zhī chéng guō bèi guāng huī,shuí wèn lǘ yán jiǔ diāo bì。
深机巧宦何为者,暴虐施民自宽假。shēn jī qiǎo huàn hé wèi zhě,bào nüè shī mín zì kuān jiǎ。
山头白石城下泥,已有行人先问舍。shān tóu bái shí chéng xià ní,yǐ yǒu xíng rén xiān wèn shě。
前车后车相继摧,满山枯骨白成堆。qián chē hòu chē xiāng jì cuī,mǎn shān kū gǔ bái chéng duī。
呜呼古人不可作,自书下考真贤哉。wū hū gǔ rén bù kě zuò,zì shū xià kǎo zhēn xián zāi。

清明

蓝仁

清明日,大风起。qīng míng rì,dà fēng qǐ。
纸钱飞作灰,散落千山与万水。zhǐ qián fēi zuò huī,sàn luò qiān shān yǔ wàn shuǐ。
旧坟间新墓,哀哀哭不已。jiù fén jiān xīn mù,āi āi kū bù yǐ。
百役转沟壑,首丘宁有几。bǎi yì zhuǎn gōu hè,shǒu qiū níng yǒu jǐ。
朝廷自忠厚,恻然念无祀。cháo tíng zì zhōng hòu,cè rán niàn wú sì。
天下向万城,科条戒乡里。tiān xià xiàng wàn chéng,kē tiáo jiè xiāng lǐ。
缁黄施法食,县官具羊豕。zī huáng shī fǎ shí,xiàn guān jù yáng shǐ。
日昃天暝晦,阴灵集坛所。rì zè tiān míng huì,yīn líng jí tán suǒ。
饮食歆飨馀,似闻相告语。yǐn shí xīn xiǎng yú,shì wén xiāng gào yǔ。
秋冬复继惠,有后竟何似。qiū dōng fù jì huì,yǒu hòu jìng hé shì。
长林或扫松,荒阡谁挂纸。zhǎng lín huò sǎo sōng,huāng qiān shuí guà zhǐ。
生者不自给,死者长已矣。shēng zhě bù zì gěi,sǐ zhě zhǎng yǐ yǐ。
因思上世人,未明仙佛理。yīn sī shàng shì rén,wèi míng xiān fú lǐ。
诸儒动引经,不肯祭非鬼。zhū rú dòng yǐn jīng,bù kěn jì fēi guǐ。
推思九泉下,著令今代始。tuī sī jiǔ quán xià,zhù lìng jīn dài shǐ。
从知征战场,饥魂怨千古。cóng zhī zhēng zhàn chǎng,jī hún yuàn qiān gǔ。

求河泊刘昌期贡馀茶其一

蓝仁

苍颜白发未投闲,祇讶名兼吏隐难。cāng yán bái fā wèi tóu xián,qí yà míng jiān lì yǐn nán。
月校舟缗留渡口,春催茶贡住林间。yuè xiào zhōu mín liú dù kǒu,chūn cuī chá gòng zhù lín jiān。
何年天禄然藜杖,旧日霜台借铁冠。hé nián tiān lù rán lí zhàng,jiù rì shuāng tái jiè tiě guān。
圣代于今偏敬老,几人半俸卧柴关。shèng dài yú jīn piān jìng lǎo,jǐ rén bàn fèng wò chái guān。

题青山白云图

蓝仁

茆屋何人共住,石林似我曾游。máo wū hé rén gòng zhù,shí lín shì wǒ céng yóu。
白云只在半岭,青山谁到上头。bái yún zhǐ zài bàn lǐng,qīng shān shuí dào shàng tóu。

题南山秋色

蓝仁

南山一片秋色,老子半间白云。nán shān yī piàn qiū sè,lǎo zi bàn jiān bái yún。
他日瓢中酒熟,竹林风月平分。tā rì piáo zhōng jiǔ shú,zhú lín fēng yuè píng fēn。

题湖山清隐图

蓝仁

南山北山秋色,东崦西崦人家。nán shān běi shān qiū sè,dōng yān xī yān rén jiā。
倦客不归头白,数年空负烟霞。juàn kè bù guī tóu bái,shù nián kōng fù yān xiá。

少年行

蓝仁

东家少年子,挺挺七尺躯。dōng jiā shǎo nián zi,tǐng tǐng qī chǐ qū。
适遭风尘起,应募趋名都。shì zāo fēng chén qǐ,yīng mù qū míng dōu。
明甲金铁坚,宝刀冰雪如。míng jiǎ jīn tiě jiān,bǎo dāo bīng xuě rú。
朝随霍嫖姚,暮逐李轻车。cháo suí huò piáo yáo,mù zhú lǐ qīng chē。
手挽二石弓,腰悬双虎符。shǒu wǎn èr shí gōng,yāo xuán shuāng hǔ fú。
击刺当万人,飞扬凌八区。jī cì dāng wàn rén,fēi yáng líng bā qū。
椎牛会宾客,考鼓吹笙竽。chuí niú huì bīn kè,kǎo gǔ chuī shēng yú。
意气拟卿相,光辉生里闾。yì qì nǐ qīng xiāng,guāng huī shēng lǐ lǘ。
西邻有迂士,白首讲玄虚。xī lín yǒu yū shì,bái shǒu jiǎng xuán xū。
贫无担石储,富有万卷书。pín wú dān shí chǔ,fù yǒu wàn juǎn shū。