古诗词

题郑德彰员外所藏高彦敬画楚江春晓图

蓝仁

旭日未出群山昏,苍茫楚江多白云。xù rì wèi chū qún shān hūn,cāng máng chǔ jiāng duō bái yún。
芳洲无人采蘅杜,落花飞絮春纷纷。fāng zhōu wú rén cǎi héng dù,luò huā fēi xù chūn fēn fēn。
晴岚满户渔家晓,花枝仿佛闻啼鸟。qíng lán mǎn hù yú jiā xiǎo,huā zhī fǎng fú wén tí niǎo。
巫阳梦断三峡空,湘渚愁深九疑小。wū yáng mèng duàn sān xiá kōng,xiāng zhǔ chóu shēn jiǔ yí xiǎo。
文彩风流高尚书,如此江山归画图。wén cǎi fēng liú gāo shàng shū,rú cǐ jiāng shān guī huà tú。
平芜烟蔼水空阔,阴壑松桧天模糊。píng wú yān ǎi shuǐ kōng kuò,yīn hè sōng guì tiān mó hú。
左司郎官何处得,高堂紫翠生春色。zuǒ sī láng guān hé chù dé,gāo táng zǐ cuì shēng chūn sè。
是中宜有五湖人,一叶扁舟荡空碧。shì zhōng yí yǒu wǔ hú rén,yī yè biǎn zhōu dàng kōng bì。
风尘兵革浩茫茫,对此便欲歌沧浪。fēng chén bīng gé hào máng máng,duì cǐ biàn yù gē cāng làng。
碧梧翠竹生高冈,岂无彩凤鸣朝阳。bì wú cuì zhú shēng gāo gāng,qǐ wú cǎi fèng míng cháo yáng。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

寄苏明远

蓝仁

钓船移向夕阳边,春水桃花绿满川。diào chuán yí xiàng xī yáng biān,chūn shuǐ táo huā lǜ mǎn chuān。
一曲渔歌聊自乐,晚风休为世人传。yī qū yú gē liáo zì lè,wǎn fēng xiū wèi shì rén chuán。

桃花马

蓝仁

君家骏骑自超群,毛色桃花个个文。jūn jiā jùn qí zì chāo qún,máo sè táo huā gè gè wén。
安得腾骧三万匹,满川应似涨红云。ān dé téng xiāng sān wàn pǐ,mǎn chuān yīng shì zhǎng hóng yún。

桃花马

蓝仁

生从渥水真奇骨,卧向华阳亦素心。shēng cóng wò shuǐ zhēn qí gǔ,wò xiàng huá yáng yì sù xīn。
何事落红飞满背,随风冲雨过桃林。hé shì luò hóng fēi mǎn bèi,suí fēng chōng yǔ guò táo lín。

赠云壑

蓝仁

望山寻水不惮遥,白云红树喜相招。wàng shān xún shuǐ bù dàn yáo,bái yún hóng shù xǐ xiāng zhāo。
梦回茅屋潇潇雨,又得留君住一宵。mèng huí máo wū xiāo xiāo yǔ,yòu dé liú jūn zhù yī xiāo。

病中

蓝仁

朽骨不禁风露冷,衰容更畏雪霜繁。xiǔ gǔ bù jìn fēng lù lěng,shuāi róng gèng wèi xuě shuāng fán。
呼儿欲问春深浅,柳絮梨花已满园。hū ér yù wèn chūn shēn qiǎn,liǔ xù lí huā yǐ mǎn yuán。

病中

蓝仁

杖策儿扶村舍翁,一樽花下卧春风。zhàng cè ér fú cūn shě wēng,yī zūn huā xià wò chūn fēng。
社前雷动催茶笋,兴入千岩万壑中。shè qián léi dòng cuī chá sǔn,xīng rù qiān yán wàn hè zhōng。

病中

蓝仁

山城雨过草萋萋,无数残红逐马蹄。shān chéng yǔ guò cǎo qī qī,wú shù cán hóng zhú mǎ tí。
燕子不知春景异,傍人华屋又衔泥。yàn zi bù zhī chūn jǐng yì,bàng rén huá wū yòu xián ní。

兼善携仲文竹至

蓝仁

青山久隔故人面,修竹自同君子心。qīng shān jiǔ gé gù rén miàn,xiū zhú zì tóng jūn zi xīn。
老可近来无一事,为添清影满东林。lǎo kě jìn lái wú yī shì,wèi tiān qīng yǐng mǎn dōng lín。

寄文明病中

蓝仁

童冠论交五十春,巷南巷北日相亲。tóng guān lùn jiāo wǔ shí chūn,xiàng nán xiàng běi rì xiāng qīn。
年来颇恨俱衰病,欲候平安却问人。nián lái pǒ hèn jù shuāi bìng,yù hòu píng ān què wèn rén。

寄文明病中

蓝仁

欲疗疮痍未有方,闭门扶枕换年光。yù liáo chuāng yí wèi yǒu fāng,bì mén fú zhěn huàn nián guāng。
从来祸福分淫善,天道如何转渺茫。cóng lái huò fú fēn yín shàn,tiān dào rú hé zhuǎn miǎo máng。

西山道人惠江南笋

蓝仁

江南苦竹生甘笋,春社雷惊出土长。jiāng nán kǔ zhú shēng gān sǔn,chūn shè léi jīng chū tǔ zhǎng。
扶病欲来参玉版,道人晓起赠双筐。fú bìng yù lái cān yù bǎn,dào rén xiǎo qǐ zèng shuāng kuāng。

寄题五夫先垄

蓝仁

双亲远葬傍西岩,麦饭来迟每自惭。shuāng qīn yuǎn zàng bàng xī yán,mài fàn lái chí měi zì cán。
愿得太平徭役少,结茅此地守松杉。yuàn dé tài píng yáo yì shǎo,jié máo cǐ dì shǒu sōng shān。

先垄有感

蓝仁

双亲已远弟兄稀,魂梦相逢似旧时。shuāng qīn yǐ yuǎn dì xiōng xī,hún mèng xiāng féng shì jiù shí。
茅屋数椽田二顷,白头犹受一安遗。máo wū shù chuán tián èr qǐng,bái tóu yóu shòu yī ān yí。

纸帐

蓝仁

数幅秋藤拂地齐,匡床闲对竹炉低。shù fú qiū téng fú dì qí,kuāng chuáng xián duì zhú lú dī。
山中一枕梅花月,不识鸡声送马蹄。shān zhōng yī zhěn méi huā yuè,bù shí jī shēng sòng mǎ tí。

和云松雪中十绝

蓝仁

夜寒敢叹卧如弓,起傍残炉榾柮红。yè hán gǎn tàn wò rú gōng,qǐ bàng cán lú gǔ duò hóng。
童子偶看门外白,谁将琼玖赈诗穷。tóng zi ǒu kàn mén wài bái,shuí jiāng qióng jiǔ zhèn shī qióng。