古诗词

少年行

蓝仁

东家少年子,挺挺七尺躯。dōng jiā shǎo nián zi,tǐng tǐng qī chǐ qū。
适遭风尘起,应募趋名都。shì zāo fēng chén qǐ,yīng mù qū míng dōu。
明甲金铁坚,宝刀冰雪如。míng jiǎ jīn tiě jiān,bǎo dāo bīng xuě rú。
朝随霍嫖姚,暮逐李轻车。cháo suí huò piáo yáo,mù zhú lǐ qīng chē。
手挽二石弓,腰悬双虎符。shǒu wǎn èr shí gōng,yāo xuán shuāng hǔ fú。
击刺当万人,飞扬凌八区。jī cì dāng wàn rén,fēi yáng líng bā qū。
椎牛会宾客,考鼓吹笙竽。chuí niú huì bīn kè,kǎo gǔ chuī shēng yú。
意气拟卿相,光辉生里闾。yì qì nǐ qīng xiāng,guāng huī shēng lǐ lǘ。
西邻有迂士,白首讲玄虚。xī lín yǒu yū shì,bái shǒu jiǎng xuán xū。
贫无担石储,富有万卷书。pín wú dān shí chǔ,fù yǒu wàn juǎn shū。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

吴子仁氏有斑竹杖藏之数年矣文彩烨然坚劲可爱近以赠仲温葛先生葛公得之甚喜登山临水之兴浩然不可遏也过余求诗为赋二律

蓝仁

前得修篁滴沥斑,湘妃泪洒几时乾。qián dé xiū huáng dī lì bān,xiāng fēi lèi sǎ jǐ shí qián。
蛟龙变化休临水,虎豹文章本在山。jiāo lóng biàn huà xiū lín shuǐ,hǔ bào wén zhāng běn zài shān。
孤干自怜高节迈,虚心相倚暮年安。gū gàn zì lián gāo jié mài,xū xīn xiāng yǐ mù nián ān。
花村酒熟邀皆去,乌帽春风酩酊还。huā cūn jiǔ shú yāo jiē qù,wū mào chūn fēng mǐng dīng hái。

病起偶成

蓝仁

春来春去总匆匆,九十光阴卧病中。chūn lái chūn qù zǒng cōng cōng,jiǔ shí guāng yīn wò bìng zhōng。
缓步也愁平地险,加餐不与去年同。huǎn bù yě chóu píng dì xiǎn,jiā cān bù yǔ qù nián tóng。
生憎野草侵人绿,可惜残花过眼红。shēng zēng yě cǎo qīn rén lǜ,kě xī cán huā guò yǎn hóng。
昨日邻童偶相值,不知何处一衰翁。zuó rì lín tóng ǒu xiāng zhí,bù zhī hé chù yī shuāi wēng。

赋梅杖

蓝仁

剪得孤山最旧枝,老年筋力赖扶持。jiǎn dé gū shān zuì jiù zhī,lǎo nián jīn lì lài fú chí。
雪中拄去馀香在,月下携来瘦影随。xuě zhōng zhǔ qù yú xiāng zài,yuè xià xié lái shòu yǐng suí。
生长冰霜怜硬骨,摩挲苔藓露苍皮。shēng zhǎng bīng shuāng lián yìng gǔ,mó sā tái xiǎn lù cāng pí。
仙人九节休相笑,也欲看山入武夷。xiān rén jiǔ jié xiū xiāng xiào,yě yù kàn shān rù wǔ yí。

赋梅杖

蓝仁

携得南枝拄白云,天寒时复出柴门。xié dé nán zhī zhǔ bái yún,tiān hán shí fù chū chái mén。
交头共倚春风力,到手还疑夜月痕。jiāo tóu gòng yǐ chūn fēng lì,dào shǒu hái yí yè yuè hén。
禹庙星霜空自化,葛陂雷雨未应存。yǔ miào xīng shuāng kōng zì huà,gé bēi léi yǔ wèi yīng cún。
老来只为寻诗苦,踏雪明朝过远村。lǎo lái zhǐ wèi xún shī kǔ,tà xuě míng cháo guò yuǎn cūn。

赋梅杖

蓝仁

绿竹新栽节节方,老年与尔共行藏。lǜ zhú xīn zāi jié jié fāng,lǎo nián yǔ ěr gòng xíng cáng。
游山鹿豕休相讶,倚壁蛟龙恐欲翔。yóu shān lù shǐ xiū xiāng yà,yǐ bì jiāo lóng kǒng yù xiáng。
不用虚心随石转,自来直干拂云长。bù yòng xū xīn suí shí zhuǎn,zì lái zhí gàn fú yún zhǎng。
扶持莫问颠崖远,但愧微踪久雪霜。fú chí mò wèn diān yá yuǎn,dàn kuì wēi zōng jiǔ xuě shuāng。

赋梅杖

蓝仁

伐竹为筇共我长,不烦绳削自然方。fá zhú wèi qióng gòng wǒ zhǎng,bù fán shéng xuē zì rán fāng。
端形只是生来少,直节谁怜老干刚。duān xíng zhǐ shì shēng lái shǎo,zhí jié shuí lián lǎo gàn gāng。
拄过苍苔窥鸟迹,踏残黄叶出羊肠。zhǔ guò cāng tái kuī niǎo jì,tà cán huáng yè chū yáng cháng。
此君尽力扶衰朽,一日平安不可忘。cǐ jūn jǐn lì fú shuāi xiǔ,yī rì píng ān bù kě wàng。

次韵云松病中见寄

蓝仁

谢病投闲素愿酬,广文毡冷脱官囚。xiè bìng tóu xián sù yuàn chóu,guǎng wén zhān lěng tuō guān qiú。
叩龟勿药终为喜,枉札加餐不用愁。kòu guī wù yào zhōng wèi xǐ,wǎng zhá jiā cān bù yòng chóu。
更向画图评水石,偶题诗句寄林丘。gèng xiàng huà tú píng shuǐ shí,ǒu tí shī jù jì lín qiū。
西山风雨茅斋冷,独老如今万事休。xī shān fēng yǔ máo zhāi lěng,dú lǎo rú jīn wàn shì xiū。

病中

蓝仁

能得浮生几日闲,桑榆夕景渐阑珊。néng dé fú shēng jǐ rì xián,sāng yú xī jǐng jiàn lán shān。
病魔可避宁浮海,诗债相寻且闭关。bìng mó kě bì níng fú hǎi,shī zhài xiāng xún qiě bì guān。
灯影背窗愁作伴,雨声喧枕梦惊还。dēng yǐng bèi chuāng chóu zuò bàn,yǔ shēng xuān zhěn mèng jīng hái。
鹿车记得清溪路,稍待秋风更入山。lù chē jì dé qīng xī lù,shāo dài qiū fēng gèng rù shān。

病中

蓝仁

西窗僵卧动逾旬,世事凄凉泪满巾。xī chuāng jiāng wò dòng yú xún,shì shì qī liáng lèi mǎn jīn。
老去已无儿可托,病来直与死为邻。lǎo qù yǐ wú ér kě tuō,bìng lái zhí yǔ sǐ wèi lín。
孤虚履运成何事,悔吝连秋为此身。gū xū lǚ yùn chéng hé shì,huǐ lìn lián qiū wèi cǐ shēn。
抗节拟同松柏固,颠崖从尔雪霜频。kàng jié nǐ tóng sōng bǎi gù,diān yá cóng ěr xuě shuāng pín。

病中

蓝仁

衰年卧病闭柴荆,有客相过问死生。shuāi nián wò bìng bì chái jīng,yǒu kè xiāng guò wèn sǐ shēng。
隐几祗饶昏欲睡,杖藜非复跛能行。yǐn jǐ zhī ráo hūn yù shuì,zhàng lí fēi fù bǒ néng xíng。
社中漫忝诗名共,方外虚思药术成。shè zhōng màn tiǎn shī míng gòng,fāng wài xū sī yào shù chéng。
寄语郡斋张博士,寂寥犹望故人情。jì yǔ jùn zhāi zhāng bó shì,jì liáo yóu wàng gù rén qíng。

病中

蓝仁

无才只欲苦吟诗,肝肾雕锼气久衰。wú cái zhǐ yù kǔ yín shī,gān shèn diāo sōu qì jiǔ shuāi。
白虎痛传关节遍,乌蛇方送药资迟。bái hǔ tòng chuán guān jié biàn,wū shé fāng sòng yào zī chí。
下床腓股坚于石,览镜头颅白胜丝。xià chuáng féi gǔ jiān yú shí,lǎn jìng tóu lú bái shèng sī。
多谢道人余复古,酒瓢新浸五加皮。duō xiè dào rén yú fù gǔ,jiǔ piáo xīn jìn wǔ jiā pí。

同云松西山怀旧

蓝仁

蓝田丘壑费攀缘,因忆前游一惘然。lán tián qiū hè fèi pān yuán,yīn yì qián yóu yī wǎng rán。
丹药难徵勾漏令,虹桥去说武夷仙。dān yào nán zhēng gōu lòu lìng,hóng qiáo qù shuō wǔ yí xiān。
西风老鹤松间语,白石群羊洞口眠。xī fēng lǎo hè sōng jiān yǔ,bái shí qún yáng dòng kǒu mián。
无分在山空有屋,尘埃衮衮送流年。wú fēn zài shān kōng yǒu wū,chén āi gǔn gǔn sòng liú nián。

次韵寿云松

蓝仁

才名久滞广文毡,甲子频催绛县年。cái míng jiǔ zhì guǎng wén zhān,jiǎ zi pín cuī jiàng xiàn nián。
共说称觞华旦近,那知扶杖白云边。gòng shuō chēng shāng huá dàn jìn,nà zhī fú zhàng bái yún biān。
道人酒熟应同醉,坐客诗成忽远传。dào rén jiǔ shú yīng tóng zuì,zuò kè shī chéng hū yuǎn chuán。
黄石赤松长不老,从来山泽号癯仙。huáng shí chì sōng zhǎng bù lǎo,cóng lái shān zé hào qú xiān。

寿日醮坛有感

蓝仁

三天符箓授长生,凡骨尤惭炼未轻。sān tiān fú lù shòu zhǎng shēng,fán gǔ yóu cán liàn wèi qīng。
方士久传餐白石,野人相劝饭青精。fāng shì jiǔ chuán cān bái shí,yě rén xiāng quàn fàn qīng jīng。
宫商缥缈仙歌远,楼阁玲珑梵气成。gōng shāng piāo miǎo xiān gē yuǎn,lóu gé líng lóng fàn qì chéng。
弱冠有闻今白首,空山何处候方平。ruò guān yǒu wén jīn bái shǒu,kōng shān hé chù hòu fāng píng。

题六朝遗秀图

蓝仁

登临长忆凤凰台,六代兴衰迹已灰。dēng lín zhǎng yì fèng huáng tái,liù dài xīng shuāi jì yǐ huī。
山色共知今日好,水声如诉旧时哀。shān sè gòng zhī jīn rì hǎo,shuǐ shēng rú sù jiù shí āi。
天低白日浮云合,地胜黄金与土埋。tiān dī bái rì fú yún hé,dì shèng huáng jīn yǔ tǔ mái。
王谢诸公吟不尽,风光留待后人来。wáng xiè zhū gōng yín bù jǐn,fēng guāng liú dài hòu rén lái。