古诗词

少年行

蓝仁

东家少年子,挺挺七尺躯。dōng jiā shǎo nián zi,tǐng tǐng qī chǐ qū。
适遭风尘起,应募趋名都。shì zāo fēng chén qǐ,yīng mù qū míng dōu。
明甲金铁坚,宝刀冰雪如。míng jiǎ jīn tiě jiān,bǎo dāo bīng xuě rú。
朝随霍嫖姚,暮逐李轻车。cháo suí huò piáo yáo,mù zhú lǐ qīng chē。
手挽二石弓,腰悬双虎符。shǒu wǎn èr shí gōng,yāo xuán shuāng hǔ fú。
击刺当万人,飞扬凌八区。jī cì dāng wàn rén,fēi yáng líng bā qū。
椎牛会宾客,考鼓吹笙竽。chuí niú huì bīn kè,kǎo gǔ chuī shēng yú。
意气拟卿相,光辉生里闾。yì qì nǐ qīng xiāng,guāng huī shēng lǐ lǘ。
西邻有迂士,白首讲玄虚。xī lín yǒu yū shì,bái shǒu jiǎng xuán xū。
贫无担石储,富有万卷书。pín wú dān shí chǔ,fù yǒu wàn juǎn shū。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

次韵答刘用贞

蓝仁

明时出处系遭逢,投足山林长物同。míng shí chū chù xì zāo féng,tóu zú shān lín zhǎng wù tóng。
疏食每留佳客坐,缊袍自爱野人从。shū shí měi liú jiā kè zuò,yūn páo zì ài yě rén cóng。
开园橡栗群狙喜,满屋诗书五鬼穷。kāi yuán xiàng lì qún jū xǐ,mǎn wū shī shū wǔ guǐ qióng。
犹有短琴随白首,兴来一曲鼓松风。yóu yǒu duǎn qín suí bái shǒu,xīng lái yī qū gǔ sōng fēng。

挽牛自牧

蓝仁

皓首论交二十年,西风吹泪一潸然。hào shǒu lùn jiāo èr shí nián,xī fēng chuī lèi yī shān rán。
鹿皮尚想山中隐,鹤骨元知海上仙。lù pí shàng xiǎng shān zhōng yǐn,hè gǔ yuán zhī hǎi shàng xiān。
宾榻动随长有酒,药囊好施不留钱。bīn tà dòng suí zhǎng yǒu jiǔ,yào náng hǎo shī bù liú qián。
门人应窆空衣在,何处青山是墓田。mén rén yīng biǎn kōng yī zài,hé chù qīng shān shì mù tián。

小楼对雪有怀西山道人

蓝仁

西山白雪一丈深,北风吹倒长松林。xī shān bái xuě yī zhàng shēn,běi fēng chuī dào zhǎng sōng lín。
千崖无人虎豹死,中夜有客乌鸢吟。qiān yá wú rén hǔ bào sǐ,zhōng yè yǒu kè wū yuān yín。
高楼此时最相忆,弱水隔海知难寻。gāo lóu cǐ shí zuì xiāng yì,ruò shuǐ gé hǎi zhī nán xún。
凡身毛骨更萧爽,愿借黄鹤栖云岑。fán shēn máo gǔ gèng xiāo shuǎng,yuàn jiè huáng hè qī yún cén。

挽蒋鹤田

蓝仁

乾坤惨淡士林空,又折南山百丈松。qián kūn cǎn dàn shì lín kōng,yòu zhé nán shān bǎi zhàng sōng。
只有骑驴嗔李白,更无覆瓿笑扬雄。zhǐ yǒu qí lǘ chēn lǐ bái,gèng wú fù bù xiào yáng xióng。
清文金石传来世,高节田园托老农。qīng wén jīn shí chuán lái shì,gāo jié tián yuán tuō lǎo nóng。
他日汉廷兴礼乐,安车不复到闽中。tā rì hàn tíng xīng lǐ lè,ān chē bù fù dào mǐn zhōng。

挽蒋鹤田

蓝仁

忆过秋山访隐居,三年怅望信音疏。yì guò qiū shān fǎng yǐn jū,sān nián chàng wàng xìn yīn shū。
共知邻境征徭密,不念斯文老病馀。gòng zhī lín jìng zhēng yáo mì,bù niàn sī wén lǎo bìng yú。
易箦恨迟千里驾,成家须护一楼书。yì zé hèn chí qiān lǐ jià,chéng jiā xū hù yī lóu shū。
门人蓝涧修文早,不及哀歌共挽车。mén rén lán jiàn xiū wén zǎo,bù jí āi gē gòng wǎn chē。

墨梅

蓝仁

不必论清白,犹怀度暗香。bù bì lùn qīng bái,yóu huái dù àn xiāng。
无人知此意,月色正昏黄。wú rén zhī cǐ yì,yuè sè zhèng hūn huáng。

墨菊

蓝仁

晚节黄金尽,霜枝淡墨新。wǎn jié huáng jīn jǐn,shuāng zhī dàn mò xīn。
东篱日昏黑,不见白衣人。dōng lí rì hūn hēi,bù jiàn bái yī rén。

题车老人墨竹

蓝仁

秋色映琅玕,青青共岁寒。qiū sè yìng láng gān,qīng qīng gòng suì hán。
过庭山月白,留影易栖鸾。guò tíng shān yuè bái,liú yǐng yì qī luán。

题张兼善云树图

蓝仁

平川开远景,倦客忆先庐。píng chuān kāi yuǎn jǐng,juàn kè yì xiān lú。
数里闲云在,东风过雨初。shù lǐ xián yún zài,dōng fēng guò yǔ chū。

题平川云树图

蓝仁

窈窕川谷静,苍茫云树深。yǎo tiǎo chuān gǔ jìng,cāng máng yún shù shēn。
十年岐路者,一片故园心。shí nián qí lù zhě,yī piàn gù yuán xīn。

桃花双雀

蓝仁

双雀睡方浓,桃花笑暖风。shuāng què shuì fāng nóng,táo huā xiào nuǎn fēng。
休惊春梦断,长在彩云中。xiū jīng chūn mèng duàn,zhǎng zài cǎi yún zhōng。

桃花双雀

蓝仁

花鸟最娱人,良工笔更真。huā niǎo zuì yú rén,liáng gōng bǐ gèng zhēn。
双栖无限思,长占一枝春。shuāng qī wú xiàn sī,zhǎng zhàn yī zhī chūn。

题樵隐图

蓝仁

野桥横涧浅,茅屋傍林微。yě qiáo héng jiàn qiǎn,máo wū bàng lín wēi。
隐者无寻处,春山伐木归。yǐn zhě wú xún chù,chūn shān fá mù guī。

题方方壶画垂纶意

蓝仁

渔父空头白,生涯一舸微。yú fù kōng tóu bái,shēng yá yī gě wēi。
欲浮沧海去,又逐暮潮归。yù fú cāng hǎi qù,yòu zhú mù cháo guī。

题方方壶画垂纶意

蓝仁

云树远重重,川平夕有风。yún shù yuǎn zhòng zhòng,chuān píng xī yǒu fēng。
买鱼呼不应,船过钓台东。mǎi yú hū bù yīng,chuán guò diào tái dōng。