古诗词

早春宴朱萐庵都督东园

黄廷用

春寒还未减,日暖总相宜。chūn hán hái wèi jiǎn,rì nuǎn zǒng xiāng yí。
出郭寻芳远,缘林吐艳迟。chū guō xún fāng yuǎn,yuán lín tǔ yàn chí。
柳芽黄欲绽,草色翠将滋。liǔ yá huáng yù zhàn,cǎo sè cuì jiāng zī。
天节催人景,流光付酒卮。tiān jié cuī rén jǐng,liú guāng fù jiǔ zhī。

黄廷用

明福建莆田人,字汝行,号少村、四素居士。嘉靖十四年进士。选庶吉士,授翰林检讨,历司经局洗马兼翰林侍讲,以言官论,出为衡州府通判,累官至工部右侍郎,又被论罢归。倭寇陷莆田,被俘,历五月乃得归。有《少村漫稿》。 黄廷用的作品>>

猜您喜欢

小至雪次韵

黄廷用

参天古柏几重围,苍翠阶前相映辉。cān tiān gǔ bǎi jǐ zhòng wéi,cāng cuì jiē qián xiāng yìng huī。
阳复侵凌梅蕊绽,山空点缀雪花飞。yáng fù qīn líng méi ruǐ zhàn,shān kōng diǎn zhuì xuě huā fēi。
纵长晷刻人仍老,不闭关城客亦稀。zòng zhǎng guǐ kè rén réng lǎo,bù bì guān chéng kè yì xī。
顾我年来双鬓改,逢人岁晚寸心违。gù wǒ nián lái shuāng bìn gǎi,féng rén suì wǎn cùn xīn wéi。

小至雪次韵

黄廷用

拥书公暇独徘徊,连日江云黯不开。yōng shū gōng xiá dú pái huái,lián rì jiāng yún àn bù kāi。
倏尔寒山铺玉树,无端平地起瑶台。shū ěr hán shān pù yù shù,wú duān píng dì qǐ yáo tái。
奇当错落全成胜,巧至乘危半忽摧。qí dāng cuò luò quán chéng shèng,qiǎo zhì chéng wēi bàn hū cuī。
安得负薪岩薮者,频闻黄竹自天来。ān dé fù xīn yán sǒu zhě,pín wén huáng zhú zì tiān lái。

游琅玡寺用韵

黄廷用

帝子当年来避暑,古城今只见僧家。dì zi dāng nián lái bì shǔ,gǔ chéng jīn zhǐ jiàn sēng jiā。
净心谁复能明果,说法空传有献花。jìng xīn shuí fù néng míng guǒ,shuō fǎ kōng chuán yǒu xiàn huā。
白发数茎知旅况,青山一片是生涯。bái fā shù jīng zhī lǚ kuàng,qīng shān yī piàn shì shēng yá。
留欢恰值秋容晚,更儗春游玩物华。liú huān qià zhí qiū róng wǎn,gèng nǐ chūn yóu wán wù huá。

丁巳九日同寅卿卢涞西戴晋庵登高四首

黄廷用

丰山之上何崔嵬,皇祖曾提甲士来。fēng shān zhī shàng hé cuī wéi,huáng zǔ céng tí jiǎ shì lái。
此地恰当龙虎会,隔江遥指凤凰台。cǐ dì qià dāng lóng hǔ huì,gé jiāng yáo zhǐ fèng huáng tái。
六朝形胜归真主,百代风流属俊才。liù cháo xíng shèng guī zhēn zhǔ,bǎi dài fēng liú shǔ jùn cái。
不必尊前论往事,黄花绿鬓暗相催。bù bì zūn qián lùn wǎng shì,huáng huā lǜ bìn àn xiāng cuī。

丁巳九日同寅卿卢涞西戴晋庵登高四首

黄廷用

倚云亭馆郁崔嵬,飞盖交轩的的来。yǐ yún tíng guǎn yù cuī wéi,fēi gài jiāo xuān de de lái。
吹帽风高怜地主,授衣日落望乡台。chuī mào fēng gāo lián dì zhǔ,shòu yī rì luò wàng xiāng tái。
江淮犹冒鲸鲵苦,关塞谁兼虎豹才。jiāng huái yóu mào jīng ní kǔ,guān sāi shuí jiān hǔ bào cái。
不觉感时翻溅泪,流华容易镜中催。bù jué gǎn shí fān jiàn lèi,liú huá róng yì jìng zhōng cuī。

丁巳九日同寅卿卢涞西戴晋庵登高四首

黄廷用

晓霁攀萝缘石磴,翠微高处有仙家。xiǎo jì pān luó yuán shí dèng,cuì wēi gāo chù yǒu xiān jiā。
紫薇泉远堪成酿,黄菊山深尚未花。zǐ wēi quán yuǎn kān chéng niàng,huáng jú shān shēn shàng wèi huā。
御气凌风天北极,因声过雁海南涯。yù qì líng fēng tiān běi jí,yīn shēng guò yàn hǎi nán yá。
去年京国酬佳节,转盻滁阳又岁华。qù nián jīng guó chóu jiā jié,zhuǎn xì chú yáng yòu suì huá。

丁巳九日同寅卿卢涞西戴晋庵登高四首

黄廷用

旅泊江湖经几载,行踪何处不为家。lǚ pō jiāng hú jīng jǐ zài,xíng zōng hé chù bù wèi jiā。
仙郎欲醉须臾酒,神女偏悭烂熳花。xiān láng yù zuì xū yú jiǔ,shén nǚ piān qiān làn màn huā。
遥忆故人依日下,谁怜游子在天涯。yáo yì gù rén yī rì xià,shuí lián yóu zi zài tiān yá。
山前草木伤摇落,尚有茱萸湿露华。shān qián cǎo mù shāng yáo luò,shàng yǒu zhū yú shī lù huá。

门士俞应和出守处州道由滁阳留之信宿志喜

黄廷用

秦越关川何阻绝,明珠梦里已先投。qín yuè guān chuān hé zǔ jué,míng zhū mèng lǐ yǐ xiān tóu。
春风入彀元非偶,秋日登台亦壮游。chūn fēng rù gòu yuán fēi ǒu,qiū rì dēng tái yì zhuàng yóu。
野旷天低山月蚤,云归洞湿石泉流。yě kuàng tiān dī shān yuè zǎo,yún guī dòng shī shí quán liú。
西湖从此堪乘兴,历览东南王气浮。xī hú cóng cǐ kān chéng xīng,lì lǎn dōng nán wáng qì fú。

门士俞应和出守处州道由滁阳留之信宿志喜

黄廷用

乘舟访戴下山阴,风雨官斋细论心。chéng zhōu fǎng dài xià shān yīn,fēng yǔ guān zhāi xì lùn xīn。
万里驱驰怀尺剑,百年交谊重兼金。wàn lǐ qū chí huái chǐ jiàn,bǎi nián jiāo yì zhòng jiān jīn。
寻幽径里黄花暮,言别尊前绿酒深。xún yōu jìng lǐ huáng huā mù,yán bié zūn qián lǜ jiǔ shēn。
明日悠悠旌旆杳,远惭张翰独知音。míng rì yōu yōu jīng pèi yǎo,yuǎn cán zhāng hàn dú zhī yīn。

惜花

黄廷用

好花难种不长开,每到开时旧雨来。hǎo huā nán zhǒng bù zhǎng kāi,měi dào kāi shí jiù yǔ lái。
心赏几?□夜醉,兴来翻惧晚春催。xīn shǎng jǐ pīn yè zuì,xīng lái fān jù wǎn chūn cuī。
胭脂点缀高盈树,锦绣纷披乱作堆。yān zhī diǎn zhuì gāo yíng shù,jǐn xiù fēn pī luàn zuò duī。
去日已多浑似梦,欲留无计独徘徊。qù rì yǐ duō hún shì mèng,yù liú wú jì dú pái huái。

次蒋侍御重阳后病起登丰山韵

黄廷用

司马著书应病暍,起来徐步上高峰。sī mǎ zhù shū yīng bìng yē,qǐ lái xú bù shàng gāo fēng。
帘栊近月低相映,洞壑归云远更浓。lián lóng jìn yuè dī xiāng yìng,dòng hè guī yún yuǎn gèng nóng。
白日不悬车下景,青年那复镜中容。bái rì bù xuán chē xià jǐng,qīng nián nà fù jìng zhōng róng。
当筵喜有琼瑶赠,何处山城杳暮钟。dāng yán xǐ yǒu qióng yáo zèng,hé chù shān chéng yǎo mù zhōng。

次蒋侍御重阳后病起登丰山韵

黄廷用

秋杪升高同谢眺,天南缥缈起云峰。qiū miǎo shēng gāo tóng xiè tiào,tiān nán piāo miǎo qǐ yún fēng。
若迷桂岭乡心远,莫为湘江客思浓。ruò mí guì lǐng xiāng xīn yuǎn,mò wèi xiāng jiāng kè sī nóng。
皂盖逢人如有问,青山何处不相容。zào gài féng rén rú yǒu wèn,qīng shān hé chù bù xiāng róng。
请看陶令开三径,敢儗王公食万钟。qǐng kàn táo lìng kāi sān jìng,gǎn nǐ wáng gōng shí wàn zhōng。

再叠前韵答蒋侍御

黄廷用

自昔东南多王气,龙翔凤翥叠层峰。zì xī dōng nán duō wáng qì,lóng xiáng fèng zhù dié céng fēng。
天回日月金风冷,地切星辰玉露浓。tiān huí rì yuè jīn fēng lěng,dì qiè xīng chén yù lù nóng。
帘外青歌添逸兴,灯前妙舞若为容。lián wài qīng gē tiān yì xīng,dēng qián miào wǔ ruò wèi róng。
豺狼夜里争相避,隐隐江村野寺钟。chái láng yè lǐ zhēng xiāng bì,yǐn yǐn jiāng cūn yě sì zhōng。

再叠前韵答蒋侍御

黄廷用

一声过雁涵云影,指点长江江上峰。yī shēng guò yàn hán yún yǐng,zhǐ diǎn zhǎng jiāng jiāng shàng fēng。
莫苦病魔寻药去,且乘酒兴对花浓。mò kǔ bìng mó xún yào qù,qiě chéng jiǔ xīng duì huā nóng。
汉朝霜简推公雅,晋代风流说仲容。hàn cháo shuāng jiǎn tuī gōng yǎ,jìn dài fēng liú shuō zhòng róng。
月下归来清梦绕,与君长乐听疏钟。yuè xià guī lái qīng mèng rào,yǔ jūn zhǎng lè tīng shū zhōng。

次户侍霖原侄孙赠翰撰环江还朝韵

黄廷用

共次夔龙舜日边,曾将礼乐献三千。gòng cì kuí lóng shùn rì biān,céng jiāng lǐ lè xiàn sān qiān。
暂违天上游名岳,岂是人间作谪仙。zàn wéi tiān shàng yóu míng yuè,qǐ shì rén jiān zuò zhé xiān。
魏阙承恩仍玉笋,汉宫缓步复金莲。wèi quē chéng ēn réng yù sǔn,hàn gōng huǎn bù fù jīn lián。
独惭山寺牵缨冕,芳草萋萋花满川。dú cán shān sì qiān yīng miǎn,fāng cǎo qī qī huā mǎn chuān。