古诗词

赠光禄沈玄洲奉使省觐

黄廷用

秋日祥云曜紫渍,金茎玉露洒神京。qiū rì xiáng yún yào zǐ zì,jīn jīng yù lù sǎ shén jīng。
报道新裁五凤诏,赦文尽出君王情。bào dào xīn cái wǔ fèng zhào,shè wén jǐn chū jūn wáng qíng。
香蜡紫泥函尚湿,千官拱听彩鸾声。xiāng là zǐ ní hán shàng shī,qiān guān gǒng tīng cǎi luán shēng。
使臣衔恩出驰道,九关五陌欢娱生。shǐ chén xián ēn chū chí dào,jiǔ guān wǔ mò huān yú shēng。
行入江南春似海,衣绣昼游阊阖城。xíng rù jiāng nán chūn shì hǎi,yī xiù zhòu yóu chāng hé chéng。
城中车马皆相识,故园草木亦含荣。chéng zhōng chē mǎ jiē xiāng shí,gù yuán cǎo mù yì hán róng。
吾闻高士双溪翁,纫兰钓璜吴之东。wú wén gāo shì shuāng xī wēng,rèn lán diào huáng wú zhī dōng。
卜筑纡回蛟龙浦,夜夜龙吟啸天风。bo zhù yū huí jiāo lóng pǔ,yè yè lóng yín xiào tiān fēng。
圣代华封当古稀,金章绮服争光辉。shèng dài huá fēng dāng gǔ xī,jīn zhāng qǐ fú zhēng guāng huī。
风送瀛洲青鸟下,雨深湖水白鱼肥。fēng sòng yíng zhōu qīng niǎo xià,yǔ shēn hú shuǐ bái yú féi。
雕楹□栋列樽俎,舞影歌声杂珠玑。diāo yíng dòng liè zūn zǔ,wǔ yǐng gē shēng zá zhū jī。
醉看吴王宫里月,月照几人能白发。zuì kàn wú wáng gōng lǐ yuè,yuè zhào jǐ rén néng bái fā。
何况中丞风烈存,大官犹是旧袍笏。hé kuàng zhōng chéng fēng liè cún,dà guān yóu shì jiù páo hù。
以兹行乐须及时,长生本是神仙骨。yǐ zī xíng lè xū jí shí,zhǎng shēng běn shì shén xiān gǔ。
金光璚蕊出昆山,探玄吸景驻红颜。jīn guāng qióng ruǐ chū kūn shān,tàn xuán xī jǐng zhù hóng yán。
我欲驾鸿凌云幄,与翁海上相往还。wǒ yù jià hóng líng yún wò,yǔ wēng hǎi shàng xiāng wǎng hái。

黄廷用

明福建莆田人,字汝行,号少村、四素居士。嘉靖十四年进士。选庶吉士,授翰林检讨,历司经局洗马兼翰林侍讲,以言官论,出为衡州府通判,累官至工部右侍郎,又被论罢归。倭寇陷莆田,被俘,历五月乃得归。有《少村漫稿》。 黄廷用的作品>>

猜您喜欢

康砺峰宅中上元宴集

黄廷用

门连棨戟五侯家,风送鸾笙锦曲赊。mén lián qǐ jǐ wǔ hóu jiā,fēng sòng luán shēng jǐn qū shē。
杯泛黄金迟月色,盘行白玉荐春华。bēi fàn huáng jīn chí yuè sè,pán xíng bái yù jiàn chūn huá。

建宁道中

黄廷用

毵毵短鬓镜中多,逆旅光阴似转梭。sān sān duǎn bìn jìng zhōng duō,nì lǚ guāng yīn shì zhuǎn suō。
山径独怜春雨后,奇花无数杂藤萝。shān jìng dú lián chūn yǔ hòu,qí huā wú shù zá téng luó。

招隐

黄廷用

几树桃花洞口开,春风遥送谪仙来。jǐ shù táo huā dòng kǒu kāi,chūn fēng yáo sòng zhé xiān lái。
不知天地何年老,醉吸山泉当酒杯。bù zhī tiān dì hé nián lǎo,zuì xī shān quán dāng jiǔ bēi。

招隐

黄廷用

六朝宫殿没苍苔,往事江流去不回。liù cháo gōng diàn méi cāng tái,wǎng shì jiāng liú qù bù huí。
惟有龙光犹未歇,夜深偏照读书台。wéi yǒu lóng guāng yóu wèi xiē,yè shēn piān zhào dú shū tái。

招隐

黄廷用

蹑尽山亭石径回,我心麋鹿自为媒。niè jǐn shān tíng shí jìng huí,wǒ xīn mí lù zì wèi méi。
老僧欲别云关外,何意朱衣送酒来。lǎo sēng yù bié yún guān wài,hé yì zhū yī sòng jiǔ lái。

招隐

黄廷用

招隐寻春又鹤林,白云相伴亦禅心。zhāo yǐn xún chūn yòu hè lín,bái yún xiāng bàn yì chán xīn。
请看古寺阶前竹,依旧斜阳半院阴。qǐng kàn gǔ sì jiē qián zhú,yī jiù xié yáng bàn yuàn yīn。

为参军郑以材赋双亲荣寿

黄廷用

南湖遥望北辰中,锦轴天书下汉宫。nán hú yáo wàng běi chén zhōng,jǐn zhóu tiān shū xià hàn gōng。
家住鹿门持绿玉,长从仙母醉春风。jiā zhù lù mén chí lǜ yù,zhǎng cóng xiān mǔ zuì chūn fēng。

为参军郑以材赋双亲荣寿

黄廷用

几度秋风客帝城,不堪游子远离情。jǐ dù qiū fēng kè dì chéng,bù kān yóu zi yuǎn lí qíng。
词人欲拟长生曲,并入江南彩凤鸣。cí rén yù nǐ zhǎng shēng qū,bìng rù jiāng nán cǎi fèng míng。

题棕庵

黄廷用

高僧说法住名山,只在孤灯双树间。gāo sēng shuō fǎ zhù míng shān,zhǐ zài gū dēng shuāng shù jiān。
怪底禅心犹未灭,双移棕树与云闲。guài dǐ chán xīn yóu wèi miè,shuāng yí zōng shù yǔ yún xián。

题棕庵

黄廷用

都门大隐喜看山,鹤榻时横梵宇间。dōu mén dà yǐn xǐ kàn shān,hè tà shí héng fàn yǔ jiān。
风动数声棕叶响,却惊清昼梦魂闲。fēng dòng shù shēng zōng yè xiǎng,què jīng qīng zhòu mèng hún xián。

寄适

黄廷用

紫阁调梅供奉频,锦园花木自芳春。zǐ gé diào méi gōng fèng pín,jǐn yuán huā mù zì fāng chūn。
临风不暇携尊赏,吟望台阶一注神。lín fēng bù xiá xié zūn shǎng,yín wàng tái jiē yī zhù shén。

寄适

黄廷用

园中种树多桃李,每到开时不及看。yuán zhōng zhǒng shù duō táo lǐ,měi dào kāi shí bù jí kàn。
但愿花神长入思,芳情岂必在凭阑。dàn yuàn huā shén zhǎng rù sī,fāng qíng qǐ bì zài píng lán。

寄适

黄廷用

自从结发侍君王,白首论心在建章。zì cóng jié fā shì jūn wáng,bái shǒu lùn xīn zài jiàn zhāng。
忽忆绮园芳草绿,赏心无计付春光。hū yì qǐ yuán fāng cǎo lǜ,shǎng xīn wú jì fù chūn guāng。

寄适

黄廷用

上林松竹映空明,漫兴相看晚翠荣。shàng lín sōng zhú yìng kōng míng,màn xīng xiāng kàn wǎn cuì róng。
即与名园春色似,乾坤何处不怡情。jí yǔ míng yuán chūn sè shì,qián kūn hé chù bù yí qíng。

回雁峰竹院口占

黄廷用

秋入小亭楚水边,万竿翠色尚依然。qiū rù xiǎo tíng chǔ shuǐ biān,wàn gān cuì sè shàng yī rán。
分明迥与尘寰隔,吹老清风不记年。fēn míng jiǒng yǔ chén huán gé,chuī lǎo qīng fēng bù jì nián。