古诗词

庆源堂

黄廷用

嵩岳崚嶒中天地,三十六峰皆环翠。sōng yuè léng céng zhōng tiān dì,sān shí liù fēng jiē huán cuì。
比控大河来激湍,望沬扬奔何时已。bǐ kòng dà hé lái jī tuān,wàng mèi yáng bēn hé shí yǐ。
君不见河源浚发自昆仑,迤逦大活之井承渊之谷,甘水神液何太温。jūn bù jiàn hé yuán jùn fā zì kūn lún,yí lǐ dà huó zhī jǐng chéng yuān zhī gǔ,gān shuǐ shén yè hé tài wēn。
东徙人间驻长寿,纡回积石度龙门。dōng xǐ rén jiān zhù zhǎng shòu,yū huí jī shí dù lóng mén。
公家溯河枕天险,巨灵呵护符宝存。gōng jiā sù hé zhěn tiān xiǎn,jù líng hē hù fú bǎo cún。
安定传经破坟典,岂止道德五千言。ān dìng chuán jīng pò fén diǎn,qǐ zhǐ dào dé wǔ qiān yán。
相迹肇基皆戬谷,汤汤福泽贻仍昆。xiāng jì zhào jī jiē jiǎn gǔ,tāng tāng fú zé yí réng kūn。
芳兰玉树丛十洲,朱门甲第列五侯。fāng lán yù shù cóng shí zhōu,zhū mén jiǎ dì liè wǔ hóu。
兄弟两都联八座,四世公卿陈太丘。xiōng dì liǎng dōu lián bā zuò,sì shì gōng qīng chén tài qiū。
天老居然沛霖两,调梅视昔凤池头。tiān lǎo jū rán pèi lín liǎng,diào méi shì xī fèng chí tóu。
朝回群从榻堆笏,仙□琼浆醉卿月。cháo huí qún cóng tà duī hù,xiān qióng jiāng zuì qīng yuè。
十轮三戟谢汉家,以嗣以续登□阙。shí lún sān jǐ xiè hàn jiā,yǐ sì yǐ xù dēng quē。
今人共羡全盛时,昔贤苦心那得知。jīn rén gòng xiàn quán shèng shí,xī xián kǔ xīn nà dé zhī。
佐唐□封自文叔,浚源导流无尽期。zuǒ táng fēng zì wén shū,jùn yuán dǎo liú wú jǐn qī。
愿言来世召公似,夙夜遑遑懋敬止。yuàn yán lái shì zhào gōng shì,sù yè huáng huáng mào jìng zhǐ。
请问嵩下河流何日得西归,庆源与之相终始。qǐng wèn sōng xià hé liú hé rì dé xī guī,qìng yuán yǔ zhī xiāng zhōng shǐ。

黄廷用

明福建莆田人,字汝行,号少村、四素居士。嘉靖十四年进士。选庶吉士,授翰林检讨,历司经局洗马兼翰林侍讲,以言官论,出为衡州府通判,累官至工部右侍郎,又被论罢归。倭寇陷莆田,被俘,历五月乃得归。有《少村漫稿》。 黄廷用的作品>>

猜您喜欢

回雁峰竹院口占

黄廷用

欲截一枝鸣凤吹,无端风雨忽萧萧。yù jié yī zhī míng fèng chuī,wú duān fēng yǔ hū xiāo xiāo。
琅玕满地无人扫,遗却蓝田春日遥。láng gān mǎn dì wú rén sǎo,yí què lán tián chūn rì yáo。

回雁峰竹院口占

黄廷用

梵乐乍惊宿鸟飞,片云江上月华微。fàn lè zhà jīng sù niǎo fēi,piàn yún jiāng shàng yuè huá wēi。
如何湘竹当年泪,犹向西风洒客衣。rú hé xiāng zhú dāng nián lèi,yóu xiàng xī fēng sǎ kè yī。

寺中见桂

黄廷用

可堪一日几回肠,南盻闽云带夕阳。kě kān yī rì jǐ huí cháng,nán xì mǐn yún dài xī yáng。
欲寄愁心明月里,春兰秋桂为谁香。yù jì chóu xīn míng yuè lǐ,chūn lán qiū guì wèi shuí xiāng。

花药寺

黄廷用

旧传仙子丹成日,花下尝栖五色禽。jiù chuán xiān zi dān chéng rì,huā xià cháng qī wǔ sè qín。
药鼎已侵芳草地,松阴空锁白云岑。yào dǐng yǐ qīn fāng cǎo dì,sōng yīn kōng suǒ bái yún cén。

花药寺

黄廷用

秋入岳亭清磬远,春来湘水落花多。qiū rù yuè tíng qīng qìng yuǎn,chūn lái xiāng shuǐ luò huā duō。
吏情似与禅心共,月色空中一啸歌。lì qíng shì yǔ chán xīn gòng,yuè sè kōng zhōng yī xiào gē。

对月

黄廷用

云本无心翻妒月,晚来疏雨黯江城。yún běn wú xīn fān dù yuè,wǎn lái shū yǔ àn jiāng chéng。
广寒忽放嫦娥影,依旧关山万里明。guǎng hán hū fàng cháng é yǐng,yī jiù guān shān wàn lǐ míng。

对莲

黄廷用

山下池开半亩莲,香侵翰墨度帘前。shān xià chí kāi bàn mǔ lián,xiāng qīn hàn mò dù lián qián。
夜来风雨何相妒,溅落荷一碎却圆。yè lái fēng yǔ hé xiāng dù,jiàn luò hé yī suì què yuán。

对莲

黄廷用

亭亭翠盖出泥中,错献千层菡萏红。tíng tíng cuì gài chū ní zhōng,cuò xiàn qiān céng hàn dàn hóng。
□喜群芳□间白,赏心人在水晶宫。xǐ qún fāng jiān bái,shǎng xīn rén zài shuǐ jīng gōng。

对酒

黄廷用

风送西峰午两来,莲花娇艳半塘开。fēng sòng xī fēng wǔ liǎng lái,lián huā jiāo yàn bàn táng kāi。
碧筒欲折怜丝綍,山鸟飞来一劝杯。bì tǒng yù zhé lián sī fú,shān niǎo fēi lái yī quàn bēi。

秋日偶作

黄廷用

谁言秋入诗人兴,我每逢秋动客愁。shuí yán qiū rù shī rén xīng,wǒ měi féng qiū dòng kè chóu。
带甲貔貅今满地,庾公何意独登楼。dài jiǎ pí xiū jīn mǎn dì,yǔ gōng hé yì dú dēng lóu。

观蒙惠二泉

黄廷用

二泉喷玉下荆门,流钵峰前试一尊。èr quán pēn yù xià jīng mén,liú bō fēng qián shì yī zūn。
石罅微茫通蜀道,胡僧眼底识泉源。shí xià wēi máng tōng shǔ dào,hú sēng yǎn dǐ shí quán yuán。

疑冢

黄廷用

分香卖履事堪悲,枉用机心至死时。fēn xiāng mài lǚ shì kān bēi,wǎng yòng jī xīn zhì sǐ shí。
犹恐一身归未定,多堆黄土使人疑。yóu kǒng yī shēn guī wèi dìng,duō duī huáng tǔ shǐ rén yí。

谒武穆庙次壁间韵

黄廷用

书生早计识权臣,事主肝肠越与秦。shū shēng zǎo jì shí quán chén,shì zhǔ gān cháng yuè yǔ qín。
南渡已随流水去,空怜祠下吊忠人。nán dù yǐ suí liú shuǐ qù,kōng lián cí xià diào zhōng rén。

谒武穆庙次壁间韵

黄廷用

怪尔靖康献纳臣,言和惟恐不同秦。guài ěr jìng kāng xiàn nà chén,yán hé wéi kǒng bù tóng qín。
甘心君父双囚虏,偏杀尽忠报国人。gān xīn jūn fù shuāng qiú lǔ,piān shā jǐn zhōng bào guó rén。

登醒心亭

黄廷用

夕阳人渡小桥东,隐隐云屏入尽中。xī yáng rén dù xiǎo qiáo dōng,yǐn yǐn yún píng rù jǐn zhōng。
醉里同游谁独醒,半轮明月挂前峰。zuì lǐ tóng yóu shuí dú xǐng,bàn lún míng yuè guà qián fēng。