古诗词

邻翁叹

孙传庭

邻翁有三男,长男差膂力。lín wēng yǒu sān nán,zhǎng nán chà lǚ lì。
仲也绝怯弱,季尤可矜恻。zhòng yě jué qiè ruò,jì yóu kě jīn cè。
一身都废弃,所存惟视息。yī shēn dōu fèi qì,suǒ cún wéi shì xī。
忽惊辽事非,缮发遍四国。hū jīng liáo shì fēi,shàn fā biàn sì guó。
纷纷闾左儿,不能安稼穑。fēn fēn lǘ zuǒ ér,bù néng ān jià sè。
长以力见选,执殳将军侧。zhǎng yǐ lì jiàn xuǎn,zhí shū jiāng jūn cè。
王师二十万,军容亦既饰。wáng shī èr shí wàn,jūn róng yì jì shì。
岂知不惯战,闻鼓皆变色。qǐ zhī bù guàn zhàn,wén gǔ jiē biàn sè。
长男遂死之,全军尽奔北。zhǎng nán suì sǐ zhī,quán jūn jǐn bēn běi。
司马复徵兵,仓皇请严敕。sī mǎ fù zhēng bīng,cāng huáng qǐng yán chì。
长令畏谴诃,何敢迟顷刻。zhǎng lìng wèi qiǎn hē,hé gǎn chí qǐng kè。
又佥仲男往,且称百夫特。yòu qiān zhòng nán wǎng,qiě chēng bǎi fū tè。
邻翁前致语,哀鸣声唧唧。lín wēng qián zhì yǔ,āi míng shēng jī jī。
长男且战亡,仲弱岂办贼。zhǎng nán qiě zhàn wáng,zhòng ruò qǐ bàn zéi。
长令亦信然,材勇不可得。zhǎng lìng yì xìn rán,cái yǒng bù kě dé。
强驱出关去,勍敌何以克。qiáng qū chū guān qù,qíng dí hé yǐ kè。
再战复不利,疆事益叵测。zài zhàn fù bù lì,jiāng shì yì pǒ cè。
司马计安施,徵调且倍亟。sī mǎ jì ān shī,zhēng diào qiě bèi jí。
邻翁顾季男,恐亦不能匿。lín wēng gù jì nán,kǒng yì bù néng nì。
出门官使至,复以威令逼。chū mén guān shǐ zhì,fù yǐ wēi lìng bī。
邻翁惨不言,苍天曷有极。lín wēng cǎn bù yán,cāng tiān hé yǒu jí。
孙传庭

孙传庭

明代州振武卫人,字伯雅,一说字百雅,号白谷。万历四十七年进士。授永城知县,以才调商丘。天启中,历吏部主事、郎中。魏忠贤乱政,乞归。崇祯八年,由验封郎中超迁顺天府丞。陕西农民军势盛,地方人谓巡抚庸懦,乃推边才用传庭。次年赴抚陕。在任严征发期会,一切以军法办事,擒杀高迎祥、蝎子块(拓养坤)等。与本兵杨嗣昌之议不合,遂相矛盾。十一年,与曹变蛟大破李自成。关中无战事。旋以清兵入畿辅,被召入卫,要求见帝面陈大计。为杨嗣昌所诬,下狱。十五年,陕督汪乔年败死,开封危急,乃起兵部侍郎,总督陕西。以朝命促战,出兵河南,败于郏县。还陕后,备战练兵。明年加尚书,称督师。复以朝命促战,不得已而出兵,败于汝州,退至潼关而死。谥忠靖。有《白谷集》、《鉴劳录》。 孙传庭的作品>>

猜您喜欢

送王彭伯先生北上

孙传庭

轺车明日问长安,尊酒离筵且尽欢。yáo chē míng rì wèn zhǎng ān,zūn jiǔ lí yán qiě jǐn huān。
论将中原豪杰动,谈兵午夜斗星寒。lùn jiāng zhōng yuán háo jié dòng,tán bīng wǔ yè dòu xīng hán。
新秋早见边声急,时政深怜外吏难。xīn qiū zǎo jiàn biān shēng jí,shí zhèng shēn lián wài lì nán。
圣主久虚前席待,伫成霖雨到江干。shèng zhǔ jiǔ xū qián xí dài,zhù chéng lín yǔ dào jiāng gàn。

送王彭伯先生北上

孙传庭

多乱冥鸿不可寻,何来空谷转传音。duō luàn míng hóng bù kě xún,hé lái kōng gǔ zhuǎn chuán yīn。
烽烟正想匡时策,霄汉长悬报主心。fēng yān zhèng xiǎng kuāng shí cè,xiāo hàn zhǎng xuán bào zhǔ xīn。
上国群公疏漫切,强邻此日祸方深。shàng guó qún gōng shū màn qiè,qiáng lín cǐ rì huò fāng shēn。
驱车忽动中朝色,几席相看击筑吟。qū chē hū dòng zhōng cháo sè,jǐ xí xiāng kàn jī zhù yín。

饮明远楼次李梦阳先生壁间韵

孙传庭

巀嶪飞楼俯夕烟,招携吾党一开筵。jié yè fēi lóu fǔ xī yān,zhāo xié wú dǎng yī kāi yán。
感时客有悲秋赋,揽胜人同入洛年。gǎn shí kè yǒu bēi qiū fù,lǎn shèng rén tóng rù luò nián。
指点河山分槛外,笑谈星斗落檐前。zhǐ diǎn hé shān fēn kǎn wài,xiào tán xīng dòu luò yán qián。
元龙自昔多豪兴,应拟身临尺五天。yuán lóng zì xī duō háo xīng,yīng nǐ shēn lín chǐ wǔ tiān。

寓相国寺有怀

孙传庭

僧房落叶满荒苔,小院烟光暝欲开。sēng fáng luò yè mǎn huāng tái,xiǎo yuàn yān guāng míng yù kāi。
万里秋风人入洛,一天夜月客衔杯。wàn lǐ qiū fēng rén rù luò,yī tiān yè yuè kè xián bēi。
疏钟渐向高楼断,清梵频从古殿来。shū zhōng jiàn xiàng gāo lóu duàn,qīng fàn pín cóng gǔ diàn lái。
客舍不堪成独啸,近邻疑有谪仙才。kè shě bù kān chéng dú xiào,jìn lín yí yǒu zhé xiān cái。

送友人还里

孙传庭

正惜天涯聚首难,风尘何故促征鞍。zhèng xī tiān yá jù shǒu nán,fēng chén hé gù cù zhēng ān。
百年兄弟三秋阔,千里关河十月寒。bǎi nián xiōng dì sān qiū kuò,qiān lǐ guān hé shí yuè hán。
解橐自怜官况薄,开樽常忆故情欢。jiě tuó zì lián guān kuàng báo,kāi zūn cháng yì gù qíng huān。
何时我亦偕归计,紫塞青山好共看。hé shí wǒ yì xié guī jì,zǐ sāi qīng shān hǎo gòng kàn。

秋夜同杨慕垣贡二山小集醉后闻二山诵曹孟德短歌声甚悲壮漫赋

孙传庭

雨馀官署动新凉,纵饮高呼自酒狂。yǔ yú guān shǔ dòng xīn liáng,zòng yǐn gāo hū zì jiǔ kuáng。
忽忆昔年歌转啸,相怜此夜慨当慷。hū yì xī nián gē zhuǎn xiào,xiāng lián cǐ yè kǎi dāng kāng。
愁听魏武乌三匝,惊见燕京雁几行。chóu tīng wèi wǔ wū sān zā,jīng jiàn yàn jīng yàn jǐ xíng。
尽醉不须悲去日,乾坤万古总苍茫。jǐn zuì bù xū bēi qù rì,qián kūn wàn gǔ zǒng cāng máng。

梁大煦来自白下因言道逢倪武双致询出其扇头次韵诗次之

孙传庭

燕台一别几经秋,兄弟天涯尚黑头。yàn tái yī bié jǐ jīng qiū,xiōng dì tiān yá shàng hēi tóu。
音信漫凭天外雁,行藏都付水中鸥。yīn xìn màn píng tiān wài yàn,xíng cáng dōu fù shuǐ zhōng ōu。
梁园才子如君几,南国佳人不可求。liáng yuán cái zi rú jūn jǐ,nán guó jiā rén bù kě qiú。
二十四桥明月好,不知今夜共谁游。èr shí sì qiáo míng yuè hǎo,bù zhī jīn yè gòng shuí yóu。

大梁道中

孙传庭

桃花烂漫水潺湲,何事风尘恼客颜。táo huā làn màn shuǐ chán yuán,hé shì fēng chén nǎo kè yán。
四海几人堪定乱,百年吾道合投闲。sì hǎi jǐ rén kān dìng luàn,bǎi nián wú dào hé tóu xián。
怀中有璧羞逢主,囊里无钱欲买山。huái zhōng yǒu bì xiū féng zhǔ,náng lǐ wú qián yù mǎi shān。
几度言归归未得,梦魂空绕雁门关。jǐ dù yán guī guī wèi dé,mèng hún kōng rào yàn mén guān。

黄年伯京兆招饮园亭留咏

孙传庭

招游忽漫问名园,把酒偏怜北海樽。zhāo yóu hū màn wèn míng yuán,bǎ jiǔ piān lián běi hǎi zūn。
花径芳菲通近沼,竹篱宛转护高轩。huā jìng fāng fēi tōng jìn zhǎo,zhú lí wǎn zhuǎn hù gāo xuān。
三春浍水烟光远,一曲芒山夜色繁。sān chūn huì shuǐ yān guāng yuǎn,yī qū máng shān yè sè fán。
尽醉不妨归去晚,几将时事坐中论。jǐn zuì bù fáng guī qù wǎn,jǐ jiāng shí shì zuò zhōng lùn。

黄年伯京兆招饮园亭留咏

孙传庭

廿年幽赏寄丘园,谢傅东山道益尊。niàn nián yōu shǎng jì qiū yuán,xiè fù dōng shān dào yì zūn。
杨柳风来春绕砌,梨花雨过夜开轩。yáng liǔ fēng lái chūn rào qì,lí huā yǔ guò yè kāi xuān。
坐看兰玉前庭秀,仰视星河北阙繁。zuò kàn lán yù qián tíng xiù,yǎng shì xīng hé běi quē fán。
京兆新承明主诏,白门烟月正堪论。jīng zhào xīn chéng míng zhǔ zhào,bái mén yān yuè zhèng kān lùn。

宿安平集

孙传庭

草舍茅檐障短屏,荒村事事总飘零。cǎo shě máo yán zhàng duǎn píng,huāng cūn shì shì zǒng piāo líng。
秋风况是愁中见,夜雨那堪客里听。qiū fēng kuàng shì chóu zhōng jiàn,yè yǔ nà kān kè lǐ tīng。
浊酒漫供劳吏醉,邻鸡频唤仆夫醒。zhuó jiǔ màn gōng láo lì zuì,lín jī pín huàn pū fū xǐng。
未明忽又驱车去,踪迹真同泛水萍。wèi míng hū yòu qū chē qù,zōng jì zhēn tóng fàn shuǐ píng。

考绩

孙传庭

悠悠两地忽三年,抚字催科俱惘然。yōu yōu liǎng dì hū sān nián,fǔ zì cuī kē jù wǎng rán。
墨绶方惭臣职旷,丹书复荷主恩偏。mò shòu fāng cán chén zhí kuàng,dān shū fù hé zhǔ ēn piān。
九边此日仍多垒,四海何时可息肩。jiǔ biān cǐ rì réng duō lěi,sì hǎi hé shí kě xī jiān。
为语登闳新谏议,苍生满眼尽堪怜。wèi yǔ dēng hóng xīn jiàn yì,cāng shēng mǎn yǎn jǐn kān lián。

考绩

孙传庭

亳都潦倒竟何为,严剧疏庸总不宜。bó dōu lǎo dào jìng hé wèi,yán jù shū yōng zǒng bù yí。
五凤人争推汉吏,双凫我自愧明时。wǔ fèng rén zhēng tuī hàn lì,shuāng fú wǒ zì kuì míng shí。
传家清白虽无忝,治邑艰辛未有裨。chuán jiā qīng bái suī wú tiǎn,zhì yì jiān xīn wèi yǒu bì。
圣主若虚前席待,愿将血泪洒彤墀。shèng zhǔ ruò xū qián xí dài,yuàn jiāng xuè lèi sǎ tóng chí。

庞雪涛至署中留酌

孙传庭

思君愁逐太行高,此夕芳尊任我曹。sī jūn chóu zhú tài xíng gāo,cǐ xī fāng zūn rèn wǒ cáo。
月满空庭生桂树,风翻清漏落松涛。yuè mǎn kōng tíng shēng guì shù,fēng fān qīng lòu luò sōng tāo。
百年道义交元古,一载天涯意转豪。bǎi nián dào yì jiāo yuán gǔ,yī zài tiān yá yì zhuǎn háo。
多难独怜余未已,却因时事惨皮毛。duō nán dú lián yú wèi yǐ,què yīn shí shì cǎn pí máo。

庞雪涛至署中留酌

孙传庭

中原寥落总消魂,慷慨犹怜我辈存。zhōng yuán liáo luò zǒng xiāo hún,kāng kǎi yóu lián wǒ bèi cún。
旧有奇文倾海舶,今皈禅思叩风幡。jiù yǒu qí wén qīng hǎi bó,jīn guī chán sī kòu fēng fān。
深谈六月炎蒸失,尽醉三更意态翻。shēn tán liù yuè yán zhēng shī,jǐn zuì sān gèng yì tài fān。
不道梁园俱是客,十年难得此宵论。bù dào liáng yuán jù shì kè,shí nián nán dé cǐ xiāo lùn。