古诗词

午日西溪宴集歌

孙传庭

五月五日霁色鲜,西溪开宴罗群贤。wǔ yuè wǔ rì jì sè xiān,xī xī kāi yàn luó qún xián。
薰风微动水清涟,宝树琼枝纷四筵。xūn fēng wēi dòng shuǐ qīng lián,bǎo shù qióng zhī fēn sì yán。
王郎善谑至独先,往往令人发狂颠。wáng láng shàn xuè zhì dú xiān,wǎng wǎng lìng rén fā kuáng diān。
雄饮真如吸巨川,髯张意兴凌青毡。xióng yǐn zhēn rú xī jù chuān,rán zhāng yì xīng líng qīng zhān。
挥麈能谭秋水篇,曹生雅是青门传。huī zhǔ néng tán qiū shuǐ piān,cáo shēng yǎ shì qīng mén chuán。
畏饮却知听管弦,窦叔愿者亦复然。wèi yǐn què zhī tīng guǎn xián,dòu shū yuàn zhě yì fù rán。
刘家兄弟殊翩翩,伯仲叔季华萼联。liú jiā xiōng dì shū piān piān,bó zhòng shū jì huá è lián。
阿侄文采独披宣,太学冯君任侠偏。ā zhí wén cǎi dú pī xuān,tài xué féng jūn rèn xiá piān。
一掷能轻百万钱,弟充落魄爱逃禅。yī zhì néng qīng bǎi wàn qián,dì chōng luò pò ài táo chán。
两郎词坛何蹁跹,元三时花美女妍。liǎng láng cí tán hé pián xiān,yuán sān shí huā měi nǚ yán。
令我一见心诚怜,元瑞奇古薄丹铅。lìng wǒ yī jiàn xīn chéng lián,yuán ruì qí gǔ báo dān qiān。
欲夺苏韩印独专,相马常思九方歅。yù duó sū hán yìn dú zhuān,xiāng mǎ cháng sī jiǔ fāng yīn。
犹子修隐文行全,朝舞莱衣夕韦编。yóu zi xiū yǐn wén xíng quán,cháo wǔ lái yī xī wéi biān。
宸居早著祖逖鞭,群季俊秀皆惠连。chén jū zǎo zhù zǔ tì biān,qún jì jùn xiù jiē huì lián。
独有六古堪比肩,余家大阮尽招延。dú yǒu liù gǔ kān bǐ jiān,yú jiā dà ruǎn jǐn zhāo yán。
新叔扬州跨鹤还,不贪腰无十万缠。xīn shū yáng zhōu kuà hè hái,bù tān yāo wú shí wàn chán。
纶叔修饬自娟娟,吉叔临池笔如椽。lún shū xiū chì zì juān juān,jí shū lín chí bǐ rú chuán。
常来醉倒习池边,健叔绝伎擅鸣弦。cháng lái zuì dào xí chí biān,jiàn shū jué jì shàn míng xián。
时向新丰酒家眠,德叔尤喜酒如泉。shí xiàng xīn fēng jiǔ jiā mián,dé shū yóu xǐ jiǔ rú quán。
经叔□□美且鬈,瑞儿才知放纸鸢。jīng shū měi qiě quán,ruì ér cái zhī fàng zhǐ yuān。
相与调笑弄潺湲,亲知骨肉相周旋。xiāng yǔ diào xiào nòng chán yuán,qīn zhī gǔ ròu xiāng zhōu xuán。
固知此乐属性天,况复良辰美景骈。gù zhī cǐ lè shǔ xìng tiān,kuàng fù liáng chén měi jǐng pián。
少长杂列不问年,登高临水随其便。shǎo zhǎng zá liè bù wèn nián,dēng gāo lín shuǐ suí qí biàn。
主宾迭进摇画船,夹岸歌儿唱采莲。zhǔ bīn dié jìn yáo huà chuán,jiā àn gē ér chàng cǎi lián。
鸣筝挝鼓声阗阗,柳外新月一钩穿。míng zhēng wō gǔ shēng tián tián,liǔ wài xīn yuè yī gōu chuān。
长去少留素手牵,更纵兰桡破暝烟。zhǎng qù shǎo liú sù shǒu qiān,gèng zòng lán ráo pò míng yān。
一曲沧浪意欲仙,曾闻沧海变桑田。yī qū cāng làng yì yù xiān,céng wén cāng hǎi biàn sāng tián。
金谷兰亭久弃捐,及时我辈毋拘挛。jīn gǔ lán tíng jiǔ qì juān,jí shí wǒ bèi wú jū luán。
孙传庭

孙传庭

明代州振武卫人,字伯雅,一说字百雅,号白谷。万历四十七年进士。授永城知县,以才调商丘。天启中,历吏部主事、郎中。魏忠贤乱政,乞归。崇祯八年,由验封郎中超迁顺天府丞。陕西农民军势盛,地方人谓巡抚庸懦,乃推边才用传庭。次年赴抚陕。在任严征发期会,一切以军法办事,擒杀高迎祥、蝎子块(拓养坤)等。与本兵杨嗣昌之议不合,遂相矛盾。十一年,与曹变蛟大破李自成。关中无战事。旋以清兵入畿辅,被召入卫,要求见帝面陈大计。为杨嗣昌所诬,下狱。十五年,陕督汪乔年败死,开封危急,乃起兵部侍郎,总督陕西。以朝命促战,出兵河南,败于郏县。还陕后,备战练兵。明年加尚书,称督师。复以朝命促战,不得已而出兵,败于汝州,退至潼关而死。谥忠靖。有《白谷集》、《鉴劳录》。 孙传庭的作品>>

猜您喜欢

红菊

孙传庭

为爱秋容淡似余,谁令云锦烂吾庐。wèi ài qiū róng dàn shì yú,shuí lìng yún jǐn làn wú lú。
一从娇殿千花后,老圃春回九月馀。yī cóng jiāo diàn qiān huā hòu,lǎo pǔ chūn huí jiǔ yuè yú。
岂待先生披绛帐,疑徵晚节被丹书。qǐ dài xiān shēng pī jiàng zhàng,yí zhēng wǎn jié bèi dān shū。
海棠亦有秋时种,香色元来总不如。hǎi táng yì yǒu qiū shí zhǒng,xiāng sè yuán lái zǒng bù rú。

九日邀诸友同集

孙传庭

招携素友共清嬉,倾倒高斋九日期。zhāo xié sù yǒu gòng qīng xī,qīng dào gāo zhāi jiǔ rì qī。
应节茱萸看自好,经秋菡萏讶全衰。yīng jié zhū yú kàn zì hǎo,jīng qiū hàn dàn yà quán shuāi。
乾坤此会人同健,风雨连宵酒更宜。qián kūn cǐ huì rén tóng jiàn,fēng yǔ lián xiāo jiǔ gèng yí。
酩酊不禁狂态发,偶然落帽未为奇。mǐng dīng bù jìn kuáng tài fā,ǒu rán luò mào wèi wèi qí。

九日邀诸友同集

孙传庭

霜天摇落动清哀,词客相将自快哉。shuāng tiān yáo luò dòng qīng āi,cí kè xiāng jiāng zì kuài zāi。
雅兴不随枫叶落,芳樽好共菊花开。yǎ xīng bù suí fēng yè luò,fāng zūn hǎo gòng jú huā kāi。
百年胜日登高会,四座雄风作赋才。bǎi nián shèng rì dēng gāo huì,sì zuò xióng fēng zuò fù cái。
新酿正饶看菊饮,门前不用白衣来。xīn niàng zhèng ráo kàn jú yǐn,mén qián bù yòng bái yī lái。

送冯生元瑞赴试

孙传庭

与子深期在此行,开尊不是怅离情。yǔ zi shēn qī zài cǐ xíng,kāi zūn bù shì chàng lí qíng。
高文欲擅千秋业,弱冠先操十载盟。gāo wén yù shàn qiān qiū yè,ruò guān xiān cāo shí zài méng。
燕赵凄凉歌调迥,井参灿烂剑光横。yàn zhào qī liáng gē diào jiǒng,jǐng cān càn làn jiàn guāng héng。
忻闻主者饶元赏,艺苑司南久著名。xīn wén zhǔ zhě ráo yuán shǎng,yì yuàn sī nán jiǔ zhù míng。

又菊四咏醉杨妃

孙传庭

宿酒沉沉困未抛,犹馀醉态倚香苞。sù jiǔ chén chén kùn wèi pāo,yóu yú zuì tài yǐ xiāng bāo。
真同妃子柔无骨,殊异先生懒折腰。zhēn tóng fēi zi róu wú gǔ,shū yì xiān shēng lǎn zhé yāo。
妆罢岂容飞燕似,睡来不数海棠娇。zhuāng bà qǐ róng fēi yàn shì,shuì lái bù shù hǎi táng jiāo。
凌霜晚节胡如此,堪与倾城作解嘲。líng shuāng wǎn jié hú rú cǐ,kān yǔ qīng chéng zuò jiě cháo。

又菊四咏醉杨妃

孙传庭

飞锡篱边日欲斜,遗将破衲冷霜华。fēi xī lí biān rì yù xié,yí jiāng pò nà lěng shuāng huá。
远公旧在渊明社,释氏应拈隐逸花。yuǎn gōng jiù zài yuān míng shè,shì shì yīng niān yǐn yì huā。
不分禅心常寂寞,故教秋色满袈裟。bù fēn chán xīn cháng jì mò,gù jiào qiū sè mǎn jiā shā。
何当收向维摩室,笑指诸天落晚霞。hé dāng shōu xiàng wéi mó shì,xiào zhǐ zhū tiān luò wǎn xiá。

又菊四咏醉杨妃

孙传庭

孤芳无分侍东皇,惨淡堪怜委径旁。gū fāng wú fēn shì dōng huáng,cǎn dàn kān lián wěi jìng páng。
羞傍晓星迎剑佩,故教秋露冷衣裳。xiū bàng xiǎo xīng yíng jiàn pèi,gù jiào qiū lù lěng yī shang。
自知应着寒篱色,谁谓犹携满袖香。zì zhī yīng zhe hán lí sè,shuí wèi yóu xié mǎn xiù xiāng。
遥忆上林红共紫,每陪春赏沐恩光。yáo yì shàng lín hóng gòng zǐ,měi péi chūn shǎng mù ēn guāng。

又菊四咏醉杨妃

孙传庭

耻作空斋老蠹鱼,携樽篱畔兴偏馀。chǐ zuò kōng zhāi lǎo dù yú,xié zūn lí pàn xīng piān yú。
我方欲纵千觞酒,尔却先开万卷书。wǒ fāng yù zòng qiān shāng jiǔ,ěr què xiān kāi wàn juǎn shū。
求解自知元亮懒,欲眠谁道孝先疏。qiú jiě zì zhī yuán liàng lǎn,yù mián shuí dào xiào xiān shū。
坐看蓓蕾愁呫哔,一任西风仔细茹。zuò kàn bèi lěi chóu tiè bì,yī rèn xī fēng zǎi xì rú。

送冯生修隐暨弟宸居元振赴试

孙传庭

相看意兴总纵横,入夜星文照举觥。xiāng kàn yì xīng zǒng zòng héng,rù yè xīng wén zhào jǔ gōng。
累代文章重振响,一时兄弟尽知名。lèi dài wén zhāng zhòng zhèn xiǎng,yī shí xiōng dì jǐn zhī míng。
无衣合为吾侪赋,有酒当同尔辈倾。wú yī hé wèi wú chái fù,yǒu jiǔ dāng tóng ěr bèi qīng。
留酌莫辞持共醉,阶前明月正多情。liú zhuó mò cí chí gòng zuì,jiē qián míng yuè zhèng duō qíng。

新正十三夜李念腾招饮署中赋谢

孙传庭

良宵清宴酒如渑,剧饮酣歌逸兴增。liáng xiāo qīng yàn jiǔ rú miǎn,jù yǐn hān gē yì xīng zēng。
我欲问天宜有月,君堪照夜不关灯。wǒ yù wèn tiān yí yǒu yuè,jūn kān zhào yè bù guān dēng。
慨慷元自空三辅,裘马何妨似五陵。kǎi kāng yuán zì kōng sān fǔ,qiú mǎ hé fáng shì wǔ líng。
玉树临风殊皎皎,阶前火树漫相矜。yù shù lín fēng shū jiǎo jiǎo,jiē qián huǒ shù màn xiāng jīn。

新正十三夜李念腾招饮署中赋谢

孙传庭

当筵谁似度支郎,酌酒论诗总擅长。dāng yán shuí shì dù zhī láng,zhuó jiǔ lùn shī zǒng shàn zhǎng。
文雅不存才子色,风流曾入少年场。wén yǎ bù cún cái zi sè,fēng liú céng rù shǎo nián chǎng。
龙门旧识家声重,雁塞新承使节光。lóng mén jiù shí jiā shēng zhòng,yàn sāi xīn chéng shǐ jié guāng。
爱我粗豪差脱俗,中堂小集任疏狂。ài wǒ cū háo chà tuō sú,zhōng táng xiǎo jí rèn shū kuáng。

送冯生益之刘生琴轩赴试

孙传庭

同驱秋色下河汾,南浦扳留酒欲醺。tóng qū qiū sè xià hé fén,nán pǔ bān liú jiǔ yù xūn。
岂但文章堪脱颖,即论肝膈亦空群。qǐ dàn wén zhāng kān tuō yǐng,jí lùn gān gé yì kōng qún。
离亭剑影连霄动,会省鸡声入晓闻。lí tíng jiàn yǐng lián xiāo dòng,huì shěng jī shēng rù xiǎo wén。
为属联镳须努力,广寒仙萼好平分。wèi shǔ lián biāo xū nǔ lì,guǎng hán xiān è hǎo píng fēn。

七夕有怀

孙传庭

长空雨霁月初波,恍见灵妃驾鹊过。zhǎng kōng yǔ jì yuè chū bō,huǎng jiàn líng fēi jià què guò。
对景不禁人去远,举觞无奈客愁何。duì jǐng bù jìn rén qù yuǎn,jǔ shāng wú nài kè chóu hé。
乾坤七夕元无尽,今古双星会已多。qián kūn qī xī yuán wú jǐn,jīn gǔ shuāng xīng huì yǐ duō。
闻道桥边犹怅别,此情吾欲问明河。wén dào qiáo biān yóu chàng bié,cǐ qíng wú yù wèn míng hé。

田御宿大参携榼饮余映碧园李念腾计部同约以事阻未至

孙传庭

壶觞就我河之滨,雅兴高情事事真。hú shāng jiù wǒ hé zhī bīn,yǎ xīng gāo qíng shì shì zhēn。
看竹不知谁是主,爱莲其谓此何人。kàn zhú bù zhī shuí shì zhǔ,ài lián qí wèi cǐ hé rén。
游岩本是耽泉石,思邈从来志隐沦。yóu yán běn shì dān quán shí,sī miǎo cóng lái zhì yǐn lún。
独怪长源虚此会,空斋应怅月华新。dú guài zhǎng yuán xū cǐ huì,kōng zhāi yīng chàng yuè huá xīn。

春雪喜赋得飞字

孙传庭

塞上春寒春事微,却怜玉蕊竞芳菲。sāi shàng chūn hán chūn shì wēi,què lián yù ruǐ jìng fāng fēi。
陇梅欲发花先落,岸柳才舒絮已飞。lǒng méi yù fā huā xiān luò,àn liǔ cái shū xù yǐ fēi。
登眺正宜浮白醉,招游不信踏青归。dēng tiào zhèng yí fú bái zuì,zhāo yóu bù xìn tà qīng guī。
吟成谩讶多奇句,郢曲由来和者稀。yín chéng mán yà duō qí jù,yǐng qū yóu lái hé zhě xī。