古诗词

长安古意

周是修

长安二月三月时,千门万户春风吹。zhǎng ān èr yuè sān yuè shí,qiān mén wàn hù chūn fēng chuī。
绮构瑶台相照耀,香车宝马并驱驰。qǐ gòu yáo tái xiāng zhào yào,xiāng chē bǎo mǎ bìng qū chí。
驱驰照耀皆豪贵,九棘三槐夹三市。qū chí zhào yào jiē háo guì,jiǔ jí sān huái jiā sān shì。
鼎食钟鸣将相家,朱帘绣柱王侯第。dǐng shí zhōng míng jiāng xiāng jiā,zhū lián xiù zhù wáng hóu dì。
王孙公子盛繁华,山珍海错弃泥沙。wáng sūn gōng zi shèng fán huá,shān zhēn hǎi cuò qì ní shā。
银鞍斜度官沟柳,丹毂横移御苑花。yín ān xié dù guān gōu liǔ,dān gǔ héng yí yù yuàn huā。
花欹柳艳春明媚,娇鸟乱啼花雨细。huā yī liǔ yàn chūn míng mèi,jiāo niǎo luàn tí huā yǔ xì。
璚宫锦殿傍云开,鼍鼓龙箫震天起。qióng gōng jǐn diàn bàng yún kāi,tuó gǔ lóng xiāo zhèn tiān qǐ。
美人内屋艳神仙,铅华炫转春争妍。měi rén nèi wū yàn shén xiān,qiān huá xuàn zhuǎn chūn zhēng yán。
烨烨珠屏交彩幄,隐隐罗帏分玳筵。yè yè zhū píng jiāo cǎi wò,yǐn yǐn luó wéi fēn dài yán。
兰殽桂酒芬芳发,象箸瑶杯光彩彻。lán xiáo guì jiǔ fēn fāng fā,xiàng zhù yáo bēi guāng cǎi chè。
翠釜金罍不暂停,雕盘玉碗纷成列。cuì fǔ jīn léi bù zàn tíng,diāo pán yù wǎn fēn chéng liè。
回瞻复道接飞甍,都城佳气正氤氲。huí zhān fù dào jiē fēi méng,dōu chéng jiā qì zhèng yīn yūn。
双龙绛阙凌青汉,九凤红楼瞰紫云。shuāng lóng jiàng quē líng qīng hàn,jiǔ fèng hóng lóu kàn zǐ yún。
紫云翠雾碧烟空,文窗藻槛何玲珑。zǐ yún cuì wù bì yān kōng,wén chuāng zǎo kǎn hé líng lóng。
流莺独绕昭阳殿,芳草深迷长乐宫。liú yīng dú rào zhāo yáng diàn,fāng cǎo shēn mí zhǎng lè gōng。
汉代中兴富名将,百战功成心益壮。hàn dài zhōng xīng fù míng jiāng,bǎi zhàn gōng chéng xīn yì zhuàng。
闲来赌酒千仆姑,意气相排不相让。xián lái dǔ jiǔ qiān pū gū,yì qì xiāng pái bù xiāng ràng。
半酣径上宝钗楼,赤阑四面俯皇州。bàn hān jìng shàng bǎo chāi lóu,chì lán sì miàn fǔ huáng zhōu。
一群粉黛成歌舞,千种风流生劝酬。yī qún fěn dài chéng gē wǔ,qiān zhǒng fēng liú shēng quàn chóu。
楼前两两鸳鸯度,楼下双双凤凰举。lóu qián liǎng liǎng yuān yāng dù,lóu xià shuāng shuāng fèng huáng jǔ。
鸣珰背解玉纤轻,弄色凝情羞不语。míng dāng bèi jiě yù xiān qīng,nòng sè níng qíng xiū bù yǔ。
就中心思可谁同,平明扶上玉花骢。jiù zhōng xīn sī kě shuí tóng,píng míng fú shàng yù huā cōng。
自言百世无衰老,自谓千载长英雄。zì yán bǎi shì wú shuāi lǎo,zì wèi qiān zài zhǎng yīng xióng。
可怜光景留难住,秋风一夕生庭树。kě lián guāng jǐng liú nán zhù,qiū fēng yī xī shēng tíng shù。
歌亭寂寞荒草寒,舞榭萧条残叶暮。gē tíng jì mò huāng cǎo hán,wǔ xiè xiāo tiáo cán yè mù。
昨日红颜美少年,今朝潦倒那须数。zuó rì hóng yán měi shǎo nián,jīn cháo lǎo dào nà xū shù。
将军舍外无人过,廷尉门前堪雀罗。jiāng jūn shě wài wú rén guò,tíng wèi mén qián kān què luó。
吁嗟盛时不复作,金茎铜狄随消磨。xū jiē shèng shí bù fù zuò,jīn jīng tóng dí suí xiāo mó。
君不见广成山中白云宿,安期海上颜如玉。jūn bù jiàn guǎng chéng shān zhōng bái yún sù,ān qī hǎi shàng yán rú yù。
轩辕已驾鼎湖龙,汉武终归茂陵麓。xuān yuán yǐ jià dǐng hú lóng,hàn wǔ zhōng guī mào líng lù。
别来倏忽三千年,海水几变桑田绿。bié lái shū hū sān qiān nián,hǎi shuǐ jǐ biàn sāng tián lǜ。

周是修

明江西泰和人,名德,以字行。少孤力学,洪武末举明经,为霍丘县学训导,建文间为衡王府纪善,留京师,预翰林纂修。好荐士,屡陈国家大计。燕兵入京城,自经于应天府学尊经阁。尝辑古今忠节事为《观感录》。 周是修的作品>>

猜您喜欢

述怀五十三首

周是修

孤凤日空谷,群龙已满朝。gū fèng rì kōng gǔ,qún lóng yǐ mǎn cháo。
济济论大道,何君不舜尧。jì jì lùn dà dào,hé jūn bù shùn yáo。
九衢凌禁籞,万井寂春宵。jiǔ qú líng jìn yù,wàn jǐng jì chūn xiāo。
旗旌隐阊阖,钟鼓转招摇。qí jīng yǐn chāng hé,zhōng gǔ zhuǎn zhāo yáo。
鸡鸣长乐曙,珂佩响云霄。jī míng zhǎng lè shǔ,kē pèi xiǎng yún xiāo。
披诚谒明主,天鉴亦非遥。pī chéng yè míng zhǔ,tiān jiàn yì fēi yáo。
愿言光圣化,亘古听箾韶。yuàn yán guāng shèng huà,gèn gǔ tīng shuò sháo。

述怀五十三首

周是修

大贤始未达,蕴德恒若愚。dà xián shǐ wèi dá,yùn dé héng ruò yú。
一朝离草野,虎变惊寰区。yī cháo lí cǎo yě,hǔ biàn jīng huán qū。
禄位极卿相,勋业应都俞。lù wèi jí qīng xiāng,xūn yè yīng dōu yú。
云何渭川叟,获载周王车。yún hé wèi chuān sǒu,huò zài zhōu wáng chē。
云何阳武士,得赞汉皇图。yún hé yáng wǔ shì,dé zàn hàn huáng tú。
当其囊括时,举于众不如。dāng qí náng kuò shí,jǔ yú zhòng bù rú。
飞腾在顷刻,四海谩嗟吁。fēi téng zài qǐng kè,sì hǎi mán jiē xū。

述怀五十三首

周是修

浮云蔽天日,游子何时归。fú yún bì tiān rì,yóu zi hé shí guī。
关陇无穷极,北风始寒威。guān lǒng wú qióng jí,běi fēng shǐ hán wēi。
荒城饶古木,落叶随人飞。huāng chéng ráo gǔ mù,luò yè suí rén fēi。
昔别期半载,三秋音信稀。xī bié qī bàn zài,sān qiū yīn xìn xī。
何如比翼鸟,何如连理枝。hé rú bǐ yì niǎo,hé rú lián lǐ zhī。
同生亦同死,终始得相依。tóng shēng yì tóng sǐ,zhōng shǐ dé xiāng yī。
感之益惆怅,涕泪满裳衣。gǎn zhī yì chóu chàng,tì lèi mǎn shang yī。

述怀五十三首

周是修

人生如梦泡,忧乐无定端。rén shēng rú mèng pào,yōu lè wú dìng duān。
归休常未久,别去每漫漫。guī xiū cháng wèi jiǔ,bié qù měi màn màn。
云平雨雪暗,阴盛北风寒。yún píng yǔ xuě àn,yīn shèng běi fēng hán。
君今在万里,言念衣裳单。jūn jīn zài wàn lǐ,yán niàn yī shang dān。
光景亦何速,曾不比奔湍。guāng jǐng yì hé sù,céng bù bǐ bēn tuān。
安贞信为吉,古道良独难。ān zhēn xìn wèi jí,gǔ dào liáng dú nán。
幽愤积中曲,无言坐长叹。yōu fèn jī zhōng qū,wú yán zuò zhǎng tàn。

述怀五十三首

周是修

萋萋南涧草,灼灼东园花。qī qī nán jiàn cǎo,zhuó zhuó dōng yuán huā。
岂不念容色,独奈景光何。qǐ bù niàn róng sè,dú nài jǐng guāng hé。
昨日日苦短,今日日复斜。zuó rì rì kǔ duǎn,jīn rì rì fù xié。
青阳坐迟暮,为乐何蹉跎。qīng yáng zuò chí mù,wèi lè hé cuō tuó。
李膺匪名士,石崇岂豪家。lǐ yīng fěi míng shì,shí chóng qǐ háo jiā。
得失更相酬,盛衰递来过。dé shī gèng xiāng chóu,shèng shuāi dì lái guò。
宁不知至理,悲悔徒自多。níng bù zhī zhì lǐ,bēi huǐ tú zì duō。

述怀五十三首

周是修

前有三十年,强半向蒙童。qián yǒu sān shí nián,qiáng bàn xiàng méng tóng。
后有三十年,强半已老翁。hòu yǒu sān shí nián,qiáng bàn yǐ lǎo wēng。
少壮几何时,荣辱在其中。shǎo zhuàng jǐ hé shí,róng rǔ zài qí zhōng。
苟于志弗立,徒尔荣厥躬。gǒu yú zhì fú lì,tú ěr róng jué gōng。
世治贵行道,世乱尚高风。shì zhì guì xíng dào,shì luàn shàng gāo fēng。
颜子在陋巷,一瓢常固穷。yán zi zài lòu xiàng,yī piáo cháng gù qióng。
而不改其乐,贤哉畴与同。ér bù gǎi qí lè,xián zāi chóu yǔ tóng。

述怀五十三首

周是修

出门省时物,薄言向东郊。chū mén shěng shí wù,báo yán xiàng dōng jiāo。
秋风入灌木,百鸟为悲号。qiū fēng rù guàn mù,bǎi niǎo wèi bēi hào。
复见孤飞鹤,唳绕长林梢。fù jiàn gū fēi hè,lì rào zhǎng lín shāo。
传书亘辽海,羽翮无乃劳。chuán shū gèn liáo hǎi,yǔ hé wú nǎi láo。
于焉思一息,而奈失其曹。yú yān sī yī xī,ér nài shī qí cáo。
鸱枭上翔集,狼虎下咆哮。chī xiāo shàng xiáng jí,láng hǔ xià páo xiāo。
飘然载高举,人间那可巢。piāo rán zài gāo jǔ,rén jiān nà kě cháo。

述怀五十三首

周是修

悠悠世间事,得失何定期。yōu yōu shì jiān shì,dé shī hé dìng qī。
贵富信匪荣,只自取驱驰。guì fù xìn fěi róng,zhǐ zì qǔ qū chí。
苟违取舍机,几不取倾危。gǒu wéi qǔ shě jī,jǐ bù qǔ qīng wēi。
君看石崇宅,金璧烂光辉。jūn kàn shí chóng zhái,jīn bì làn guāng huī。
始谓可千岁,祸乃不移时。shǐ wèi kě qiān suì,huò nǎi bù yí shí。
慢藏祗诲盗,圣言岂我欺。màn cáng zhī huì dào,shèng yán qǐ wǒ qī。
咽绝无复续,虽悔其何追。yàn jué wú fù xù,suī huǐ qí hé zhuī。

述怀五十三首

周是修

去日复来日,光阴苦相催。qù rì fù lái rì,guāng yīn kǔ xiāng cuī。
千里复万里,世道何悠哉。qiān lǐ fù wàn lǐ,shì dào hé yōu zāi。
古人已不复,今人徒自哀。gǔ rén yǐ bù fù,jīn rén tú zì āi。
甲第变耕陇,荒墟且崇台。jiǎ dì biàn gēng lǒng,huāng xū qiě chóng tái。
兴废在眼前,恻然感我怀。xīng fèi zài yǎn qián,cè rán gǎn wǒ huái。
干名羞苟进,著业乏长材。gàn míng xiū gǒu jìn,zhù yè fá zhǎng cái。
惟酒可托兴,焉得日衔杯。wéi jiǔ kě tuō xīng,yān dé rì xián bēi。

述怀五十三首

周是修

昨日见君情,不殊弟与兄。zuó rì jiàn jūn qíng,bù shū dì yǔ xiōng。
今日见君情,不殊岐路人。jīn rì jiàn jūn qíng,bù shū qí lù rén。
其故为何欤,无乃有衰荣。qí gù wèi hé yú,wú nǎi yǒu shuāi róng。
苏秦未得志,妻嫂亦相轻。sū qín wèi dé zhì,qī sǎo yì xiāng qīng。
买臣既贵遇,愚妇悔何胜。mǎi chén jì guì yù,yú fù huǐ hé shèng。
交态亦如此,翟公昔署门。jiāo tài yì rú cǐ,dí gōng xī shǔ mén。
邈哉管鲍道,千古畴能并。miǎo zāi guǎn bào dào,qiān gǔ chóu néng bìng。

述怀五十三首

周是修

迟迟三春日,照耀绮罗园。chí chí sān chūn rì,zhào yào qǐ luó yuán。
园中松柏姿,何如桃李妍。yuán zhōng sōng bǎi zī,hé rú táo lǐ yán。
惟见东家妇,采花时笑喧。wéi jiàn dōng jiā fù,cǎi huā shí xiào xuān。
妾非以离恨,禀性恶其然。qiè fēi yǐ lí hèn,bǐng xìng è qí rán。
但愿君早归,白首共周旋。dàn yuàn jūn zǎo guī,bái shǒu gòng zhōu xuán。
桃李任衰荣,松柏且孤坚。táo lǐ rèn shuāi róng,sōng bǎi qiě gū jiān。
海水浚不测,关山高不逾。hǎi shuǐ jùn bù cè,guān shān gāo bù yú。

述怀五十三首

周是修

君去日已远,妾在当何如。jūn qù rì yǐ yuǎn,qiè zài dāng hé rú。
风烟眇吴越,徒此长嗟吁。fēng yān miǎo wú yuè,tú cǐ zhǎng jiē xū。
所愿山可摧,复愿海可枯。suǒ yuàn shān kě cuī,fù yuàn hǎi kě kū。
山摧为平地,海枯成坦途。shān cuī wèi píng dì,hǎi kū chéng tǎn tú。
万里无寸险,一日可回车。wàn lǐ wú cùn xiǎn,yī rì kě huí chē。

述怀五十三首

周是修

登山采灵草,悠悠念长生。dēng shān cǎi líng cǎo,yōu yōu niàn zhǎng shēng。
长生不可念,且遂探芳行。zhǎng shēng bù kě niàn,qiě suì tàn fāng xíng。
旷哉秦台子,双声调玉笙。kuàng zāi qín tái zi,shuāng shēng diào yù shēng。
清商泛穹昊,鸾凤感和鸣。qīng shāng fàn qióng hào,luán fèng gǎn hé míng。
倏尔凌空去,眇若秋云轻。shū ěr líng kōng qù,miǎo ruò qiū yún qīng。
徒令企望者,苍然热五情。tú lìng qǐ wàng zhě,cāng rán rè wǔ qíng。
世间荣辱梦,终古未应醒。shì jiān róng rǔ mèng,zhōng gǔ wèi yīng xǐng。

述怀五十三首

周是修

违世慕真境,洗心谒名山。wéi shì mù zhēn jìng,xǐ xīn yè míng shān。
数峰稍前入,斗已失人间。shù fēng shāo qián rù,dòu yǐ shī rén jiān。
珠泉激琼涧,碧殿照瑶关。zhū quán jī qióng jiàn,bì diàn zhào yáo guān。
松桂更无古,鸾鹤不胜闲。sōng guì gèng wú gǔ,luán hè bù shèng xián。
仙人长笑出,握手话金丹。xiān rén zhǎng xiào chū,wò shǒu huà jīn dān。
谷神期不死,铅汞任循环。gǔ shén qī bù sǐ,qiān gǒng rèn xún huán。
愿言就兹隐,千载驻红颜。yuàn yán jiù zī yǐn,qiān zài zhù hóng yán。

咏林居散生

周是修

隐山不在深,情高喧自寂。yǐn shān bù zài shēn,qíng gāo xuān zì jì。
交友不在和,谊合疏自密。jiāo yǒu bù zài hé,yì hé shū zì mì。
世人多巧智,动静恒匪然。shì rén duō qiǎo zhì,dòng jìng héng fěi rán。
末荣本不滋,曷免终摧颠。mò róng běn bù zī,hé miǎn zhōng cuī diān。
惟君拔俗流,于余寔同调。wéi jūn bá sú liú,yú yú shí tóng diào。
惟余好斯人,于君亦知要。wéi yú hǎo sī rén,yú jūn yì zhī yào。
白云荫松石,寒泉漱庭除。bái yún yīn sōng shí,hán quán shù tíng chú。
匡坐论太古,方寸拟堪舆。kuāng zuò lùn tài gǔ,fāng cùn nǐ kān yú。
万里出从中,舒卷俱自得。wàn lǐ chū cóng zhōng,shū juǎn jù zì dé。
山重非可移,渊浚宜莫测。shān zhòng fēi kě yí,yuān jùn yí mò cè。
清风千万古,浊酒三五杯。qīng fēng qiān wàn gǔ,zhuó jiǔ sān wǔ bēi。
弹咏续欢洽,浮名何有哉。dàn yǒng xù huān qià,fú míng hé yǒu zāi。
琴以扬徽音,诗以发素抱。qín yǐ yáng huī yīn,shī yǐ fā sù bào。
愿言永陶陶,穷通付穹昊。yuàn yán yǒng táo táo,qióng tōng fù qióng hào。