古诗词

归宁妇归

周是修

门前石桥路,东去何悠长。mén qián shí qiáo lù,dōng qù hé yōu zhǎng。
妾从此路嫁他方,还从此路归故乡。qiè cóng cǐ lù jià tā fāng,hái cóng cǐ lù guī gù xiāng。
朅来别郎五六月,朝夕不离慈母傍。qiè lái bié láng wǔ liù yuè,cháo xī bù lí cí mǔ bàng。
月满西堂夜未央,乌啼金井梧桐黄。yuè mǎn xī táng yè wèi yāng,wū tí jīn jǐng wú tóng huáng。
此时与郎惜景光,独守罗帏愁断肠。cǐ shí yǔ láng xī jǐng guāng,dú shǒu luó wéi chóu duàn cháng。
忽向楼前听嘶马,报郎迎妾将同行。hū xiàng lóu qián tīng sī mǎ,bào láng yíng qiè jiāng tóng xíng。
慈母许辞亲为妆,膏车秣马当晨霜。cí mǔ xǔ cí qīn wèi zhuāng,gāo chē mò mǎ dāng chén shuāng。
母恩亦如郎爱厚,妾心怀母若怀郎。mǔ ēn yì rú láng ài hòu,qiè xīn huái mǔ ruò huái láng。
但愿母寿郎安康,岁岁与郎登母堂。dàn yuàn mǔ shòu láng ān kāng,suì suì yǔ láng dēng mǔ táng。

周是修

明江西泰和人,名德,以字行。少孤力学,洪武末举明经,为霍丘县学训导,建文间为衡王府纪善,留京师,预翰林纂修。好荐士,屡陈国家大计。燕兵入京城,自经于应天府学尊经阁。尝辑古今忠节事为《观感录》。 周是修的作品>>

猜您喜欢

牧童谣

周是修

远牧牛,朝出东溪溪上头。yuǎn mù niú,cháo chū dōng xī xī shàng tóu。
溪头草短牛不住,直过水南芳草洲。xī tóu cǎo duǎn niú bù zhù,zhí guò shuǐ nán fāng cǎo zhōu。
脱衣渡水随牛去,黄芦飒飒风和雨。tuō yī dù shuǐ suí niú qù,huáng lú sà sà fēng hé yǔ。
老鸦乱啼野羊走,绝谷无人惊四顾。lǎo yā luàn tí yě yáng zǒu,jué gǔ wú rén jīng sì gù。
寒藤枯木暮山苍,同伴相呼归又忙。hán téng kū mù mù shān cāng,tóng bàn xiāng hū guī yòu máng。
石棱割脚茅割耳,身上无有乾衣裳。shí léng gē jiǎo máo gē ěr,shēn shàng wú yǒu qián yī shang。
却思昨日西边好,旷坂平原尽丰草。què sī zuó rì xī biān hǎo,kuàng bǎn píng yuán jǐn fēng cǎo。
短蓑一卧午风轻,长笛三吹夕阳早。duǎn suō yī wò wǔ fēng qīng,zhǎng dí sān chuī xī yáng zǎo。

樵夫谣

周是修

樵夫采樵乐有馀,数家茅屋深林居。qiáo fū cǎi qiáo lè yǒu yú,shù jiā máo wū shēn lín jū。
朝朝磨斧涧底石,牵萝直上青山隅。cháo cháo mó fǔ jiàn dǐ shí,qiān luó zhí shàng qīng shān yú。
爱斫苍枝桂,爱伐枯死樗,眼前取足随所如。ài zhuó cāng zhī guì,ài fá kū sǐ chū,yǎn qián qǔ zú suí suǒ rú。
束担不归就向城,卖钱籴米养慈亲。shù dān bù guī jiù xiàng chéng,mài qián dí mǐ yǎng cí qīn。
慈亲在堂乞长健,年年卖薪奉馀羡。cí qīn zài táng qǐ zhǎng jiàn,nián nián mài xīn fèng yú xiàn。
但愿身安口得充,免因赋役走西东。dàn yuàn shēn ān kǒu dé chōng,miǎn yīn fù yì zǒu xī dōng。
昨朝富贵千钟禄,今日云南亲种粟。zuó cháo fù guì qiān zhōng lù,jīn rì yún nán qīn zhǒng sù。

田夫谣

周是修

田夫住东乡,今年八十强。tián fū zhù dōng xiāng,jīn nián bā shí qiáng。
儿孙满屋足指使,老病常时卧在床。ér sūn mǎn wū zú zhǐ shǐ,lǎo bìng cháng shí wò zài chuáng。
戒儿早纳官家税,莫学庸顽事推避。jiè ér zǎo nà guān jiā shuì,mò xué yōng wán shì tuī bì。
官家税了即身轻,归来努力复经营。guān jiā shuì le jí shēn qīng,guī lái nǔ lì fù jīng yíng。
生计随时不愿丰,但愿千载无戈兵。shēng jì suí shí bù yuàn fēng,dàn yuàn qiān zài wú gē bīng。
不思往前离乱日,有米作糜不得食。bù sī wǎng qián lí luàn rì,yǒu mǐ zuò mí bù dé shí。
出门亡命走烟尘,骨肉回头各相失。chū mén wáng mìng zǒu yān chén,gǔ ròu huí tóu gè xiāng shī。
只今虽贫何可恨,天地生人要安分。zhǐ jīn suī pín hé kě hèn,tiān dì shēng rén yào ān fēn。
风调雨顺禾米熟,尽纳官家心亦足。fēng diào yǔ shùn hé mǐ shú,jǐn nà guān jiā xīn yì zú。

桑妇谣

周是修

采桑妇,朝朝暮暮南园路,出入宁论晴与雨。cǎi sāng fù,cháo cháo mù mù nán yuán lù,chū rù níng lùn qíng yǔ yǔ。
蚕盛愁桑稀,蚕衰恐姑怒。cán shèng chóu sāng xī,cán shuāi kǒng gū nù。
大眠起来忙更忙,寝食不遑儿不顾。dà mián qǐ lái máng gèng máng,qǐn shí bù huáng ér bù gù。
年年养蚕多茧丝,身上到头无一缕。nián nián yǎng cán duō jiǎn sī,shēn shàng dào tóu wú yī lǚ。
小半输官大半卖,缫织未成先有主。xiǎo bàn shū guān dà bàn mài,sāo zhī wèi chéng xiān yǒu zhǔ。
可怜寸寸手中过,竟作何人袄衫去。kě lián cùn cùn shǒu zhōng guò,jìng zuò hé rén ǎo shān qù。
采尽桑叶空留树,树下青青长麻苎。cǎi jǐn sāng yè kōng liú shù,shù xià qīng qīng zhǎng má zhù。
山鸡角角终日啼,桑椹渐红春雨住。shān jī jiǎo jiǎo zhōng rì tí,sāng shèn jiàn hóng chūn yǔ zhù。
妾尚无襦夫少裤,事事令人乱心绪。qiè shàng wú rú fū shǎo kù,shì shì lìng rén luàn xīn xù。
呜呼人家生男复生女,生男犹得传门户,生女徒多累父母。wū hū rén jiā shēng nán fù shēng nǚ,shēng nán yóu dé chuán mén hù,shēng nǚ tú duō lèi fù mǔ。
若兼长大嫁贫家,不似生时弃尘土。ruò jiān zhǎng dà jià pín jiā,bù shì shēng shí qì chén tǔ。
君不闻,采桑妇。jūn bù wén,cǎi sāng fù。

瞿塘贾

周是修

瞿塘贾,前年二月离乡去。qú táng jiǎ,qián nián èr yuè lí xiāng qù。
去时许妾半年归,指定桃花成誓语。qù shí xǔ qiè bàn nián guī,zhǐ dìng táo huā chéng shì yǔ。
桃花三度谢还开,望断天涯不见来。táo huā sān dù xiè hái kāi,wàng duàn tiān yá bù jiàn lái。
相思未惜容颜老,但恐君心不长好。xiāng sī wèi xī róng yán lǎo,dàn kǒng jūn xīn bù zhǎng hǎo。
君心重利岂重情,有钱何处不荣身。jūn xīn zhòng lì qǐ zhòng qíng,yǒu qián hé chù bù róng shēn。
花落黄昏风雨急,独掩重门愁杀人。huā luò huáng hūn fēng yǔ jí,dú yǎn zhòng mén chóu shā rén。

临川女

周是修

临川女,日日临川望何处。lín chuān nǚ,rì rì lín chuān wàng hé chù。
临川路,前月征人从此去。lín chuān lù,qián yuè zhēng rén cóng cǐ qù。
征人此去九千里,持戈远赴交河戍。zhēng rén cǐ qù jiǔ qiān lǐ,chí gē yuǎn fù jiāo hé shù。
交河沙塞窅茫茫,尽是古来争战场。jiāo hé shā sāi yǎo máng máng,jǐn shì gǔ lái zhēng zhàn chǎng。
白骨连山中夜月,铁衣倚马五更霜。bái gǔ lián shān zhōng yè yuè,tiě yī yǐ mǎ wǔ gèng shuāng。
此时王事好辛苦,将军号令严如虎。cǐ shí wáng shì hǎo xīn kǔ,jiāng jūn hào lìng yán rú hǔ。
一声敌骑寇边州,生死向前无转头。yī shēng dí qí kòu biān zhōu,shēng sǐ xiàng qián wú zhuǎn tóu。
丈夫重义轻生死,动肯捐躯报天子。zhàng fū zhòng yì qīng shēng sǐ,dòng kěn juān qū bào tiān zi。
妾在深闺君在边,何当破敌遂生还。qiè zài shēn guī jūn zài biān,hé dāng pò dí suì shēng hái。
但令百岁能相见,离别寻常安足怨。dàn lìng bǎi suì néng xiāng jiàn,lí bié xún cháng ān zú yuàn。

白杨花

周是修

白杨花,何纷纷,是谁种汝当墓门?墓经盗发无所有,但有朽骨犹纵横。bái yáng huā,hé fēn fēn,shì shuí zhǒng rǔ dāng mù mén?mù jīng dào fā wú suǒ yǒu,dàn yǒu xiǔ gǔ yóu zòng héng。
昔为将相公侯贵,今成无主同孤魂。xī wèi jiāng xiāng gōng hóu guì,jīn chéng wú zhǔ tóng gū hún。
万家第宅人如雾,尽如他茔之子孙。wàn jiā dì zhái rén rú wù,jǐn rú tā yíng zhī zi sūn。
断碑芳草何年代,寒鸦流水几黄昏。duàn bēi fāng cǎo hé nián dài,hán yā liú shuǐ jǐ huáng hūn。
君不见百川沸腾山冢崩,高岸为谷谷为陵。jūn bù jiàn bǎi chuān fèi téng shān zhǒng bēng,gāo àn wèi gǔ gǔ wèi líng。
又不见五陵松柏无馀根,玉鱼金碗人间行。yòu bù jiàn wǔ líng sōng bǎi wú yú gēn,yù yú jīn wǎn rén jiān xíng。
古墓适存何足恨,犹胜平除作地耕。gǔ mù shì cún hé zú hèn,yóu shèng píng chú zuò dì gēng。

姑恶鸟

周是修

有鸟有鸟终日啼,万口千声如一词。yǒu niǎo yǒu niǎo zhōng rì tí,wàn kǒu qiān shēng rú yī cí。
云是悍妇怨姑恶,精魂幻化之所为。yún shì hàn fù yuàn gū è,jīng hún huàn huà zhī suǒ wèi。
我听此言重惆怅,惆怅思之谁是非。wǒ tīng cǐ yán zhòng chóu chàng,chóu chàng sī zhī shuí shì fēi。
人家生男愿取妇,取妇愿能纂家务。rén jiā shēng nán yuàn qǔ fù,qǔ fù yuàn néng zuǎn jiā wù。
自古物从勤上生,讵容怠惰无思虑。zì gǔ wù cóng qín shàng shēng,jù róng dài duò wú sī lǜ。
姑詈汝,愿汝勤,姑挞汝,愿汝能。gū lì rǔ,yuàn rǔ qín,gū tà rǔ,yuàn rǔ néng。
汝改姑欣欣,不改姑难平。rǔ gǎi gū xīn xīn,bù gǎi gū nán píng。
如何重恩爱,翻化深愤嗔。rú hé zhòng ēn ài,fān huà shēn fèn chēn。
殒身化鸟道姑恶,孙孙子子传怨声。yǔn shēn huà niǎo dào gū è,sūn sūn zi zi chuán yuàn shēng。
古有孝妇冢,亦有义女亭。gǔ yǒu xiào fù zhǒng,yì yǒu yì nǚ tíng。
至今人叹慕,至今人颂称。zhì jīn rén tàn mù,zhì jīn rén sòng chēng。
汝言姑恶姑不恶,自此吞声休更鸣。rǔ yán gū è gū bù è,zì cǐ tūn shēng xiū gèng míng。

张子房歌

周是修

汉家重器张子房,起身报仇来博浪。hàn jiā zhòng qì zhāng zi fáng,qǐ shēn bào chóu lái bó làng。
金槌一挥祖龙怒,四海惊涛随播扬。jīn chuí yī huī zǔ lóng nù,sì hǎi jīng tāo suí bō yáng。
忽遇山东隆准公,契合君臣鱼水同。hū yù shān dōng lóng zhǔn gōng,qì hé jūn chén yú shuǐ tóng。
当年不取下邳履,岂有神策先群雄。dāng nián bù qǔ xià pī lǚ,qǐ yǒu shén cè xiān qún xióng。
萧曹忠贞平勃智,信越武威樊纪义。xiāo cáo zhōng zhēn píng bó zhì,xìn yuè wǔ wēi fán jì yì。
蛟腾虎变各英豪,复总机谟归掌指。jiāo téng hǔ biàn gè yīng háo,fù zǒng jī mó guī zhǎng zhǐ。
灭霸成王建业秋,元功茅土遂封留。miè bà chéng wáng jiàn yè qiū,yuán gōng máo tǔ suì fēng liú。
固知富贵非可久,便逐乔松仙者游。gù zhī fù guì fēi kě jiǔ,biàn zhú qiáo sōng xiān zhě yóu。
丹经洞府闲终日,云白山青江水碧。dān jīng dòng fǔ xián zhōng rì,yún bái shān qīng jiāng shuǐ bì。
回头世事等浮萍,梁楚他年血波赤。huí tóu shì shì děng fú píng,liáng chǔ tā nián xuè bō chì。

朝霞歌

周是修

朝霞拥晴迎太阳,满空炫转朱火扬。cháo xiá yōng qíng yíng tài yáng,mǎn kōng xuàn zhuǎn zhū huǒ yáng。
凤彩龙文结缥缈,歘忽变化神灵张。fèng cǎi lóng wén jié piāo miǎo,chuā hū biàn huà shén líng zhāng。
始疑天孙织锦过,七襄百花就剪将。shǐ yí tiān sūn zhī jǐn guò,qī xiāng bǎi huā jiù jiǎn jiāng。
缝裳精光倏烁帝为喜,命呈下土旌成章。fèng shang jīng guāng shū shuò dì wèi xǐ,mìng chéng xià tǔ jīng chéng zhāng。
又疑女娲鍊石初得方,功肇洪炉开混茫。yòu yí nǚ wā liàn shí chū dé fāng,gōng zhào hóng lú kāi hùn máng。
火精水银出铸冶,金花五色填穹苍。huǒ jīng shuǐ yín chū zhù yě,jīn huā wǔ sè tián qióng cāng。
玉京瑶台如帝乡,道德君王同紫皇。yù jīng yáo tái rú dì xiāng,dào dé jūn wáng tóng zǐ huáng。
阊阖九门辟荡荡,文武干官鸿雁行。chāng hé jiǔ mén pì dàng dàng,wén wǔ gàn guān hóng yàn xíng。
时和气应群物育,从兹衮衮来祯祥,载睹卿云歌八荒。shí hé qì yīng qún wù yù,cóng zī gǔn gǔn lái zhēn xiáng,zài dǔ qīng yún gē bā huāng。

达怀歌

周是修

天下万事如浮云,倏忽变化不可测。tiān xià wàn shì rú fú yún,shū hū biàn huà bù kě cè。
鸾凤终非枳棘栖,蛟龙曾是池中物。luán fèng zhōng fēi zhǐ jí qī,jiāo lóng céng shì chí zhōng wù。
君不见孔明南阳卧,安石东山游。jūn bù jiàn kǒng míng nán yáng wò,ān shí dōng shān yóu。
三顾幡然鱼水合,七辟始为苍生忧。sān gù fān rán yú shuǐ hé,qī pì shǐ wèi cāng shēng yōu。
大贤抱材思济世,时止时行付天意。dà xián bào cái sī jì shì,shí zhǐ shí xíng fù tiān yì。
区区取誉焉足论,长笑望尘潘氏子。qū qū qǔ yù yān zú lùn,zhǎng xiào wàng chén pān shì zi。
古今兴废两悠悠,声利难将屈巳求。gǔ jīn xīng fèi liǎng yōu yōu,shēng lì nán jiāng qū sì qiú。
且唱樽前三五曲,都消心上百千愁。qiě chàng zūn qián sān wǔ qū,dōu xiāo xīn shàng bǎi qiān chóu。

君不闻歌

周是修

君不闻和氏璧,楚王刖之以为石。jūn bù wén hé shì bì,chǔ wáng yuè zhī yǐ wèi shí。
又不闻丰城剑,千载埋藏遇华焕。yòu bù wén fēng chéng jiàn,qiān zài mái cáng yù huá huàn。
世间万事有穷通,何况壮士夸材雄。shì jiān wàn shì yǒu qióng tōng,hé kuàng zhuàng shì kuā cái xióng。
于时未际君且守,春到花开不须久。yú shí wèi jì jūn qiě shǒu,chūn dào huā kāi bù xū jiǔ。

秋思歌

周是修

明月明月照我庭,晴光作云翳寒星。míng yuè míng yuè zhào wǒ tíng,qíng guāng zuò yún yì hán xīng。
夜寂寂兮天冥冥,草木凄兮霜露零。yè jì jì xī tiān míng míng,cǎo mù qī xī shuāng lù líng。
怀帝子兮湘水滨,哀窈窕兮伤娉婷。huái dì zi xī xiāng shuǐ bīn,āi yǎo tiǎo xī shāng pīng tíng。
启珠箔兮开银屏,凝幽思兮发遐征。qǐ zhū bó xī kāi yín píng,níng yōu sī xī fā xiá zhēng。
秋风高兮鸾凤鸣,莫往从之兮泪纵横,水泠泠兮山青青。qiū fēng gāo xī luán fèng míng,mò wǎng cóng zhī xī lèi zòng héng,shuǐ líng líng xī shān qīng qīng。

秋思歌

周是修

清风清风吹我裳,飘飘羽翠随飞扬。qīng fēng qīng fēng chuī wǒ shang,piāo piāo yǔ cuì suí fēi yáng。
秋寂历兮夜悠长,水无声兮山苍苍。qiū jì lì xī yè yōu zhǎng,shuǐ wú shēng xī shān cāng cāng。
指佳人兮北斗傍,听玉佩兮鸣锵锵。zhǐ jiā rén xī běi dòu bàng,tīng yù pèi xī míng qiāng qiāng。
玄霜坠兮金屋凉,彩云结兮罗帏香。xuán shuāng zhuì xī jīn wū liáng,cǎi yún jié xī luó wéi xiāng。
神忽来兮忽已往,莫往从之兮空断肠,记年岁兮安可忘。shén hū lái xī hū yǐ wǎng,mò wǎng cóng zhī xī kōng duàn cháng,jì nián suì xī ān kě wàng。

一壶酒歌

周是修

一壶之酒三四客,阁暖炉红窗月白。yī hú zhī jiǔ sān sì kè,gé nuǎn lú hóng chuāng yuè bái。
围炉把酒且饮之,须臾相顾皆春色。wéi lú bǎ jiǔ qiě yǐn zhī,xū yú xiāng gù jiē chūn sè。
酒亦何美意何长,人生百年内,嘉会不可常,且乐今夕同徜徉。jiǔ yì hé měi yì hé zhǎng,rén shēng bǎi nián nèi,jiā huì bù kě cháng,qiě lè jīn xī tóng cháng yáng。
飞霜落尽衡阳树,哀鸿叫下潇湘浦。fēi shuāng luò jǐn héng yáng shù,āi hóng jiào xià xiāo xiāng pǔ。
潇湘浦,九疑云隔苍梧路。xiāo xiāng pǔ,jiǔ yí yún gé cāng wú lù。
帝子香魂招不来,空馀竹上啼痕处。dì zi xiāng hún zhāo bù lái,kōng yú zhú shàng tí hén chù。
放歌一曲壮心悲,天涯漂泊我何为。fàng gē yī qū zhuàng xīn bēi,tiān yá piāo pō wǒ hé wèi。
明当径度禾川水,却望庐陵山翠归。míng dāng jìng dù hé chuān shuǐ,què wàng lú líng shān cuì guī。