古诗词

岁暮杂题示儿复闻十首

娄坚

最是台衡地,寻常莫浪跻。zuì shì tái héng dì,xún cháng mò làng jī。
安危堪借箸,献替始通闺。ān wēi kān jiè zhù,xiàn tì shǐ tōng guī。
欲遇能无巷,不言还有蹊。yù yù néng wú xiàng,bù yán hái yǒu qī。
一辞轻倒屣,谁复问云泥。yī cí qīng dào xǐ,shuí fù wèn yún ní。

娄坚

明苏州府嘉定人,字子柔。经明行修,学者推为大师。隆庆、万历间贡于国学。不仕。工书法,诗清新。晚年学佛,长斋持戒。有《吴歈小草》。与唐时升、程嘉燧、李流芳三人合称嘉定四先生,诗集合刻本有《嘉定四先生集》。有《学古绪言》。 娄坚的作品>>

猜您喜欢

孟阳以诗招雪后泛舟同殷丈唐兄次韵

娄坚

饶君酒会竞新年,难得江头白满天。ráo jūn jiǔ huì jìng xīn nián,nán dé jiāng tóu bái mǎn tiān。
未是野梅催出郭,好留岸雪待回船。wèi shì yě méi cuī chū guō,hǎo liú àn xuě dài huí chuán。
窗迎斜日明棋局,棹转东风拂伎筵。chuāng yíng xié rì míng qí jú,zhào zhuǎn dōng fēng fú jì yán。
坐待红裙惟纵酒,勿云文字有人怜。zuò dài hóng qún wéi zòng jiǔ,wù yún wén zì yǒu rén lián。

寄孟阳二首

娄坚

炎蒸客路子如何,秋入庭兰阻啸歌。yán zhēng kè lù zi rú hé,qiū rù tíng lán zǔ xiào gē。
京口列营看射戟,石头荒刹共扪萝。jīng kǒu liè yíng kàn shè jǐ,shí tóu huāng shā gòng mén luó。
画图层岭青岚出,诗句长江白浪多。huà tú céng lǐng qīng lán chū,shī jù zhǎng jiāng bái làng duō。
纵道山川殊快意,不将离索饱经过。zòng dào shān chuān shū kuài yì,bù jiāng lí suǒ bǎo jīng guò。

寄孟阳二首

娄坚

君家庖馔出须臾,能使吾曹兴不孤。jūn jiā páo zhuàn chū xū yú,néng shǐ wú cáo xīng bù gū。
若待兼珍才下箸,何如斗酒便呼卢。ruò dài jiān zhēn cái xià zhù,hé rú dòu jiǔ biàn hū lú。
清歌徐点当筵拍,半醉还开挂壁弧。qīng gē xú diǎn dāng yán pāi,bàn zuì hái kāi guà bì hú。
如此风流人在远,料侬应得好怀无。rú cǐ fēng liú rén zài yuǎn,liào nóng yīng dé hǎo huái wú。

再呈殷丈

娄坚

祓禊风流自昔年,胜游行及暮春天。fú xì fēng liú zì xī nián,shèng yóu xíng jí mù chūn tiān。
梅村屡策高人杖,桃岸频牵渔父船。méi cūn lǚ cè gāo rén zhàng,táo àn pín qiān yú fù chuán。
念我暂辞中圣会,丐君留作解斋筵。niàn wǒ zàn cí zhōng shèng huì,gài jūn liú zuò jiě zhāi yán。
诗才酒事俱非敌,倚得疏狂每见怜。shī cái jiǔ shì jù fēi dí,yǐ dé shū kuáng měi jiàn lián。

孟阳长蘅游西山又到虞山遥有此寄

娄坚

春游处处屐堪携,看遍青山暮霭低。chūn yóu chù chù jī kān xié,kàn biàn qīng shān mù ǎi dī。
高兴又闻寻覆釜,伤心应不到藤溪。gāo xīng yòu wén xún fù fǔ,shāng xīn yīng bù dào téng xī。
梅花绽尽香犹远,柳叶开迟色未齐。méi huā zhàn jǐn xiāng yóu yuǎn,liǔ yè kāi chí sè wèi qí。
我怯轻寒身懒动,时传客至问幽栖。wǒ qiè qīng hán shēn lǎn dòng,shí chuán kè zhì wèn yōu qī。

岁暮寄孟阳武昌

娄坚

瓜步金陵一日程,遥闻半月阻西征。guā bù jīn líng yī rì chéng,yáo wén bàn yuè zǔ xī zhēng。
清吟浪鹔天涯枕,醉墨云横江上城。qīng yín làng sù tiān yá zhěn,zuì mò yún héng jiāng shàng chéng。
望里蒹葭秋旋老,到时梅柳岁将更。wàng lǐ jiān jiā qiū xuán lǎo,dào shí méi liǔ suì jiāng gèng。
新知自可宽羁旅,书札无忘慰友生。xīn zhī zì kě kuān jī lǚ,shū zhá wú wàng wèi yǒu shēng。

寿钱太史母顾太孺人六十

娄坚

旭日深闺侍宴温,如云上客颂玙璠。xù rì shēn guī shì yàn wēn,rú yún shàng kè sòng yú fán。
十年不负丸熊意,三岁长怀化鹤魂。shí nián bù fù wán xióng yì,sān suì zhǎng huái huà hè hún。
广被早容寒士接,䦱门时共族人言。guǎng bèi zǎo róng hán shì jiē,wěi mén shí gòng zú rén yán。
他年相业归田稷,古道由来寿母敦。tā nián xiāng yè guī tián jì,gǔ dào yóu lái shòu mǔ dūn。

寄沈公路

娄坚

我贫君病未须颦,但可逍遥莫损神。wǒ pín jūn bìng wèi xū pín,dàn kě xiāo yáo mò sǔn shén。
唤作马牛能便应,梦为鱼鸟定谁真。huàn zuò mǎ niú néng biàn yīng,mèng wèi yú niǎo dìng shuí zhēn。
白公不要全强健,荣叟偏矜老贱贫。bái gōng bù yào quán qiáng jiàn,róng sǒu piān jīn lǎo jiàn pín。
若个匏肥罗鼎食,忙中多暇少缁磷。ruò gè páo féi luó dǐng shí,máng zhōng duō xiá shǎo zī lín。

闻禽阁绝句为顾学宪赋二首

娄坚

小阁深深曲径开,竹光长送午阴来。xiǎo gé shēn shēn qū jìng kāi,zhú guāng zhǎng sòng wǔ yīn lái。
主暂人遣清商歇,别有幽禽劝酒杯。zhǔ zàn rén qiǎn qīng shāng xiē,bié yǒu yōu qín quàn jiǔ bēi。

闻禽阁绝句为顾学宪赋二首

娄坚

鸟啼何处最关情,不是啼时分外清。niǎo tí hé chù zuì guān qíng,bù shì tí shí fēn wài qīng。
酒醒阁中闻唤起,为惊残月半窗明。jiǔ xǐng gé zhōng wén huàn qǐ,wèi jīng cán yuè bàn chuāng míng。

娄塘里桃蹊即事三首

娄坚

迎潮小艇漉鱼虾,临水居人引钓车。yíng cháo xiǎo tǐng lù yú xiā,lín shuǐ jū rén yǐn diào chē。
不怕桃源迷处所,潮回应带树头花。bù pà táo yuán mí chù suǒ,cháo huí yīng dài shù tóu huā。

娄塘里桃蹊即事三首

娄坚

雨洗燕脂风卷霞,醒来零落醉时花。yǔ xǐ yàn zhī fēng juǎn xiá,xǐng lái líng luò zuì shí huā。
残尊好为轻阴尽,一片澄波隔绛纱。cán zūn hǎo wèi qīng yīn jǐn,yī piàn chéng bō gé jiàng shā。

娄塘里桃蹊即事三首

娄坚

无数乱红看不足,碧潭还对一枝斜。wú shù luàn hóng kàn bù zú,bì tán hái duì yī zhī xié。
春光欲去谁留得,水面浮来几落花。chūn guāng yù qù shuí liú dé,shuǐ miàn fú lái jǐ luò huā。

伏枕有怀口占四首

娄坚

亦知难怪鬓毛斑,爱染由来意不悭。yì zhī nán guài bìn máo bān,ài rǎn yóu lái yì bù qiān。
简点一身犹未会,更惭开口论人间。jiǎn diǎn yī shēn yóu wèi huì,gèng cán kāi kǒu lùn rén jiān。

伏枕有怀口占四首

娄坚

闲将旧史看兴衰,辙覆舟翻或可回。xián jiāng jiù shǐ kàn xīng shuāi,zhé fù zhōu fān huò kě huí。
不愿凤麟为世瑞,且须鹰犬亦无才。bù yuàn fèng lín wèi shì ruì,qiě xū yīng quǎn yì wú cái。
40123