古诗词

乙巳七月再游西园二首

曹于汴

遭逢亦已足,胡不笑颜酡。zāo féng yì yǐ zú,hú bù xiào yán tuó。
杰士时连袂,逸情入放歌。jié shì shí lián mèi,yì qíng rù fàng gē。
三生由命铸,四壁奈吾何。sān shēng yóu mìng zhù,sì bì nài wú hé。
强起加餐饭,萱堂双鬓皤。qiáng qǐ jiā cān fàn,xuān táng shuāng bìn pó。

曹于汴

曹于汴,字自梁,一字贞予,解州安邑(今山西省运城市)人。明代万历二十年(公元1592年)进士。以淮安推官徵授刑科左、右给事中,转吏科给事中,遇事敢言。擢太常少卿。光宗时,转大理少卿。熹宗立,迁左佥都御史,佐赵南星主京察,进吏部右侍郎。力抉善类,为魏忠贤所斥。崇祯初,拜左都御史,振顿宪规。他平生制行高洁,风节凛然。荆著有《仰节堂集》十四卷,与《共发编》均《四库总目》并传于世。崇祯七年(1634年)卒,年77岁。赠太子太保。 曹于汴的作品>>

猜您喜欢

大同歌

曹于汴

农人农,贾人贾。nóng rén nóng,jiǎ rén jiǎ。
文人文,武人武。wén rén wén,wǔ rén wǔ。
左贾右农,谁与通功。zuǒ jiǎ yòu nóng,shuí yǔ tōng gōng。
轩文轾武,谁与御侮。xuān wén zhì wǔ,shuí yǔ yù wǔ。
瞽师典乐,刖夫司阍。gǔ shī diǎn lè,yuè fū sī hūn。
智愚迭役,孰去孰存。zhì yú dié yì,shú qù shú cún。
乾坤何磅礴,为蟨为蛩蛩。qián kūn hé bàng bó,wèi jué wèi qióng qióng。
周主昌君义,殷士揭臣忠。zhōu zhǔ chāng jūn yì,yīn shì jiē chén zhōng。
山青云霭白,草绿花舒红。shān qīng yún ǎi bái,cǎo lǜ huā shū hóng。
东家圣,老于行,西家愚,没于市。dōng jiā shèng,lǎo yú xíng,xī jiā yú,méi yú shì。
无用费平章,亦各毕其事。wú yòng fèi píng zhāng,yì gè bì qí shì。

哀丁生宾

曹于汴

丁郎皎皎玉为姿,灵輀忍睹赴郊圻。dīng láng jiǎo jiǎo yù wèi zī,líng ér rěn dǔ fù jiāo qí。
斯人厌世一何蚤,斯世可无宁馨儿。sī rén yàn shì yī hé zǎo,sī shì kě wú níng xīn ér。
克孝两亲悌厥长,肯忘根本伤同枝。kè xiào liǎng qīn tì jué zhǎng,kěn wàng gēn běn shāng tóng zhī。
若兄先去悲无歇,镕金为主相奉持。ruò xiōng xiān qù bēi wú xiē,róng jīn wèi zhǔ xiāng fèng chí。
锦袭真容时左右,千里间关不暂遗。jǐn xí zhēn róng shí zuǒ yòu,qiān lǐ jiān guān bù zàn yí。
嗟余平生罕窥此,何不住世挽风靡。jiē yú píng shēng hǎn kuī cǐ,hé bù zhù shì wǎn fēng mí。
谁不孝悌本至性,谁将此道不陵夷。shuí bù xiào tì běn zhì xìng,shuí jiāng cǐ dào bù líng yí。
尔可赎兮我身百,伤怀为尔泣涟洏。ěr kě shú xī wǒ shēn bǎi,shāng huái wèi ěr qì lián ér。

良良歌

曹于汴

曹宁夫妇病且老,有子良良行孝道。cáo níng fū fù bìng qiě lǎo,yǒu zi liáng liáng xíng xiào dào。
苦筋竭力得毫厘,奉养双亲常温饱。kǔ jīn jié lì dé háo lí,fèng yǎng shuāng qīn cháng wēn bǎo。
我虽峨冠为朝臣,睹此美行感怀抱。wǒ suī é guān wèi cháo chén,dǔ cǐ měi xíng gǎn huái bào。
世上岂乏峨冠人,上天下地能论讨。shì shàng qǐ fá é guān rén,shàng tiān xià dì néng lùn tǎo。
妻罗子绮愁不足,不为父母添布袄。qī luó zi qǐ chóu bù zú,bù wèi fù mǔ tiān bù ǎo。
嗟尔良良是我师,愿尔多寿多财宝。jiē ěr liáng liáng shì wǒ shī,yuàn ěr duō shòu duō cái bǎo。

寿何年伯

曹于汴

世人世出谁为可,经世以世不以我。shì rén shì chū shuí wèi kě,jīng shì yǐ shì bù yǐ wǒ。
九族既惇百亩耕,以斯出世以斯经。jiǔ zú jì dūn bǎi mǔ gēng,yǐ sī chū shì yǐ sī jīng。
三语课儿清慎勤,一米一蔬君父恩。sān yǔ kè ér qīng shèn qín,yī mǐ yī shū jūn fù ēn。
里闬旄倪生忻心,何妨俯首诵观音。lǐ hàn máo ní shēng xīn xīn,hé fáng fǔ shǒu sòng guān yīn。
封君孺人德何闳,仲子言之感我膺。fēng jūn rú rén dé hé hóng,zhòng zi yán zhī gǎn wǒ yīng。
仲子鸣珂朝珥笔,世胡以经胡以出。zhòng zi míng kē cháo ěr bǐ,shì hú yǐ jīng hú yǐ chū。
亦有钦崇大士者,一米何有空天下。yì yǒu qīn chóng dà shì zhě,yī mǐ hé yǒu kōng tiān xià。
大道难窥请以扣,抑以扣言为之寿。dà dào nán kuī qǐng yǐ kòu,yì yǐ kòu yán wèi zhī shòu。

沈孟威年兄乃堂伯母节寿歌

曹于汴

孟威索句寿其母,子孝母贞两俱睹。mèng wēi suǒ jù shòu qí mǔ,zi xiào mǔ zhēn liǎng jù dǔ。
孝将寸草报三春,贞如劲柏凌千古。xiào jiāng cùn cǎo bào sān chūn,zhēn rú jìn bǎi líng qiān gǔ。
孝道从来重显亲,不亏厥体显为真。xiào dào cóng lái zhòng xiǎn qīn,bù kuī jué tǐ xiǎn wèi zhēn。
体分大小谁与辨,不亏其大几何人。tǐ fēn dà xiǎo shuí yǔ biàn,bù kuī qí dà jǐ hé rén。
贞母德寿天与齐,笔匪如椽将焉题。zhēn mǔ dé shòu tiān yǔ qí,bǐ fěi rú chuán jiāng yān tí。
孟威孟威以忠孝,南极北堂绚紫泥。mèng wēi mèng wēi yǐ zhōng xiào,nán jí běi táng xuàn zǐ ní。

挽熊太孺人

曹于汴

人羡孺人诞贵子,扶摇万里纡青紫。rén xiàn rú rén dàn guì zi,fú yáo wàn lǐ yū qīng zǐ。
我羡孺人诞子贤,玉峰千丈倚中天。wǒ xiàn rú rén dàn zi xián,yù fēng qiān zhàng yǐ zhōng tiān。
有子不肯置王家,百年不诀亦焉嗟。yǒu zi bù kěn zhì wáng jiā,bǎi nián bù jué yì yān jiē。
贤郎几上思亲书,正是萱帏无恙初。xián láng jǐ shàng sī qīn shū,zhèng shì xuān wéi wú yàng chū。
肠枯舌烂归不去,西风洒泪可何如。cháng kū shé làn guī bù qù,xī fēng sǎ lèi kě hé rú。
奚童反命恸欲死,东村母子方治耜。xī tóng fǎn mìng tòng yù sǐ,dōng cūn mǔ zi fāng zhì sì。
长号奔去天冥冥,相看谁不泣横膺。zhǎng hào bēn qù tiān míng míng,xiāng kàn shuí bù qì héng yīng。
噫嘻乎翟冠鼎养今已矣,永终慈誉惟贤耳。yī xī hū dí guān dǐng yǎng jīn yǐ yǐ,yǒng zhōng cí yù wéi xián ěr。

揭晓前一日有友索歌歌此

曹于汴

春风晓入曲江曲,西山客子但呼醁。chūn fēng xiǎo rù qū jiāng qū,xī shān kè zi dàn hū lù。
座上有高士,相看惊侧玉。zuò shàng yǒu gāo shì,xiāng kàn jīng cè yù。
为君发长歌,有口不食弹铗粟。wèi jūn fā zhǎng gē,yǒu kǒu bù shí dàn jiá sù。
御垆携馥度玉堂,故园烟柳竞新黄。yù lú xié fù dù yù táng,gù yuán yān liǔ jìng xīn huáng。
谁能轩轾此,乾坤万里足徜徉。shuí néng xuān zhì cǐ,qián kūn wàn lǐ zú cháng yáng。
渭滨一丝系九鼎,当年未遇垂孤艇。wèi bīn yī sī xì jiǔ dǐng,dāng nián wèi yù chuí gū tǐng。
手持盐梅上丹毂,梦怀不入岩前筑。shǒu chí yán méi shàng dān gǔ,mèng huái bù rù yán qián zhù。
生不愿扣角鸣呜呜,悬车前弩亦区区。shēng bù yuàn kòu jiǎo míng wū wū,xuán chē qián nǔ yì qū qū。
人生容膝俱长物,勿用扰扰逐隙驹。rén shēng róng xī jù zhǎng wù,wù yòng rǎo rǎo zhú xì jū。
为君歌,君浮白。wèi jūn gē,jūn fú bái。
君才崒嵂追謋砉,仰视长天流浩碧。jūn cái zú lǜ zhuī huò huò,yǎng shì zhǎng tiān liú hào bì。

咏知一张年伯似绿汀年丈

曹于汴

知一先生胸如日,直从造化窥灵根。zhī yī xiān shēng xiōng rú rì,zhí cóng zào huà kuī líng gēn。
加纩不忧身且去,方忧吾道蓁其门。jiā kuàng bù yōu shēn qiě qù,fāng yōu wú dào zhēn qí mén。
校勘理气授冢嗣,双瞑浩浩归九原。xiào kān lǐ qì shòu zhǒng sì,shuāng míng hào hào guī jiǔ yuán。
兹念固已达浑沌,下通万亿剖篱藩。zī niàn gù yǐ dá hún dùn,xià tōng wàn yì pōu lí fān。
匪修匪证匪克悟,纷纷离析愧支言。fěi xiū fěi zhèng fěi kè wù,fēn fēn lí xī kuì zhī yán。
冢嗣孝廉真大孝,号天踊地昼为昏。zhǒng sì xiào lián zhēn dà xiào,hào tiān yǒng dì zhòu wèi hūn。
先生有神应注瞩,绵绵道脉绳绳孙。xiān shēng yǒu shén yīng zhù zhǔ,mián mián dào mài shéng shéng sūn。
张君孝亲孝以道,理气不裂孔颜存。zhāng jūn xiào qīn xiào yǐ dào,lǐ qì bù liè kǒng yán cún。
我学愦愦赖发觉,他年寸地夜可暾。wǒ xué kuì kuì lài fā jué,tā nián cùn dì yè kě tūn。

赠别刘冲倩

曹于汴

刘生索赋诗,欲赋无可赋。liú shēng suǒ fù shī,yù fù wú kě fù。
吾喜刘生来,悟言如祛雾。wú xǐ liú shēng lái,wù yán rú qū wù。
聊于岁月间,回头试一顾。liáo yú suì yuè jiān,huí tóu shì yī gù。
不行何用言,不行不为悟。bù xíng hé yòng yán,bù xíng bù wèi wù。
忽忽将百年,抑以将求副。hū hū jiāng bǎi nián,yì yǐ jiāng qiú fù。
岁月不副犹可图,百年不副真堪怖。suì yuè bù fù yóu kě tú,bǎi nián bù fù zhēn kān bù。
眼前自有相副时,转盼休成千里路。yǎn qián zì yǒu xiāng fù shí,zhuǎn pàn xiū chéng qiān lǐ lù。