古诗词

题首善书院

曹于汴

维皇建有极,日月丽霄汉。wéi huáng jiàn yǒu jí,rì yuè lì xiāo hàn。
借问极云何,至善谁容畔。jiè wèn jí yún hé,zhì shàn shuí róng pàn。
此善来自天,大宝逾琼瓘。cǐ shàn lái zì tiān,dà bǎo yú qióng guàn。
主之为师模,阐之为性案。zhǔ zhī wèi shī mó,chǎn zhī wèi xìng àn。
为之圣者徒,积之庆可断。wèi zhī shèng zhě tú,jī zhī qìng kě duàn。
帝京天下首,千方支体贯。dì jīng tiān xià shǒu,qiān fāng zhī tǐ guàn。
坦坦王路遵,蒸蒸登于岸。tǎn tǎn wáng lù zūn,zhēng zhēng dēng yú àn。
明善善以明,洵其乐且衎。míng shàn shàn yǐ míng,xún qí lè qiě kàn。
先觉觉斯民,构馆敩学半。xiān jué jué sī mín,gòu guǎn xiào xué bàn。
将期实行修,宁啻缛文烜。jiāng qī shí xíng xiū,níng chì rù wén xuǎn。
登其门崔嵬,升其堂轮奂。dēng qí mén cuī wéi,shēng qí táng lún huàn。
入其室深幽,敬止何敢玩。rù qí shì shēn yōu,jìng zhǐ hé gǎn wán。
不学善乃湮,不善世乃乱。bù xué shàn nǎi yān,bù shàn shì nǎi luàn。
谁兮匪天民,勿作如是观。shuí xī fěi tiān mín,wù zuò rú shì guān。

曹于汴

曹于汴,字自梁,一字贞予,解州安邑(今山西省运城市)人。明代万历二十年(公元1592年)进士。以淮安推官徵授刑科左、右给事中,转吏科给事中,遇事敢言。擢太常少卿。光宗时,转大理少卿。熹宗立,迁左佥都御史,佐赵南星主京察,进吏部右侍郎。力抉善类,为魏忠贤所斥。崇祯初,拜左都御史,振顿宪规。他平生制行高洁,风节凛然。荆著有《仰节堂集》十四卷,与《共发编》均《四库总目》并传于世。崇祯七年(1634年)卒,年77岁。赠太子太保。 曹于汴的作品>>

猜您喜欢

省躬诗

曹于汴

人情诞固诞,评章密似毛。rén qíng dàn gù dàn,píng zhāng mì shì máo。
评人如评鬼,双泪落青袍。píng rén rú píng guǐ,shuāng lèi luò qīng páo。

省躬诗

曹于汴

大济肇于忍,大怼肇于忍。dà jì zhào yú rěn,dà duì zhào yú rěn。
一忍不复辨,刚道是愚蠢。yī rěn bù fù biàn,gāng dào shì yú chǔn。

省躬诗

曹于汴

先朝肇大礼,群议竞纷然。xiān cháo zhào dà lǐ,qún yì jìng fēn rán。
文成问不答,聊尔咏青天。wén chéng wèn bù dá,liáo ěr yǒng qīng tiān。

省躬诗

曹于汴

千里难一师,百拜难一语。qiān lǐ nán yī shī,bǎi bài nán yī yǔ。
诟言感如饴,相成出相龉。gòu yán gǎn rú yí,xiāng chéng chū xiāng yǔ。

省躬诗

曹于汴

口虚而内实,欲入闭之门。kǒu xū ér nèi shí,yù rù bì zhī mén。
空洞绝伎俩,是为百益原。kōng dòng jué jì liǎ,shì wèi bǎi yì yuán。

省躬诗

曹于汴

天雨之润禾,倾盆不如细。tiān yǔ zhī rùn hé,qīng pén bù rú xì。
侈口相开陈,知应匪求济。chǐ kǒu xiāng kāi chén,zhī yīng fěi qiú jì。

省躬诗

曹于汴

知人真不易,咨询失亦频。zhī rén zhēn bù yì,zī xún shī yì pín。
勿谓凭高客,勿谓听密人。wù wèi píng gāo kè,wù wèi tīng mì rén。

省躬诗

曹于汴

人亦何容辱,人亦何容欺。rén yì hé róng rǔ,rén yì hé róng qī。
我否而人可,貌诺而中携。wǒ fǒu ér rén kě,mào nuò ér zhōng xié。

省躬诗

曹于汴

叉手成经济,揖授何森然。chā shǒu chéng jīng jì,yī shòu hé sēn rán。
欹侧谈条理,沉醉说醒言。yī cè tán tiáo lǐ,chén zuì shuō xǐng yán。

省躬诗

曹于汴

眼净微成巨,三年贯虱心。yǎn jìng wēi chéng jù,sān nián guàn shī xīn。
羊羹与鸡距,戈甲起缤纷。yáng gēng yǔ jī jù,gē jiǎ qǐ bīn fēn。

省躬诗

曹于汴

制念如缚鹿,一排而一抵。zhì niàn rú fù lù,yī pái ér yī dǐ。
无念乃无缚,正襟堕支体。wú niàn nǎi wú fù,zhèng jīn duò zhī tǐ。

省躬诗

曹于汴

雄辩如求胜,直穷亦似争。xióng biàn rú qiú shèng,zhí qióng yì shì zhēng。
才胜负者远,才争大道崩。cái shèng fù zhě yuǎn,cái zhēng dà dào bēng。

省躬诗

曹于汴

刘戒释文义,潘不议论予。liú jiè shì wén yì,pān bù yì lùn yǔ。
无乃谈学圣,勿越各身躯。wú nǎi tán xué shèng,wù yuè gè shēn qū。

省躬诗

曹于汴

何事须明心,神通无更有。hé shì xū míng xīn,shén tōng wú gèng yǒu。
一朝心其心,宇宙在吾手。yī cháo xīn qí xīn,yǔ zhòu zài wú shǒu。

省躬诗

曹于汴

何事赏巴曲,何事唱阳春。hé shì shǎng bā qū,hé shì chàng yáng chūn。
既成立语式,更得听言人。jì chéng lì yǔ shì,gèng dé tīng yán rén。