古诗词

杂诗二十二首

曹于汴

孔方何丑类,昔人誉为兄。kǒng fāng hé chǒu lèi,xī rén yù wèi xiōng。
或亦名之奴,差似称厥情。huò yì míng zhī nú,chà shì chēng jué qíng。
仍为奴中贼,残狡恣纵横。réng wèi nú zhōng zéi,cán jiǎo zì zòng héng。
渠能离至戚,因之失良朋。qú néng lí zhì qī,yīn zhī shī liáng péng。
渠去凋人颜,渠来躁人膺。qú qù diāo rén yán,qú lái zào rén yīng。
内险藏岩谷,外狞耸刀兵。nèi xiǎn cáng yán gǔ,wài níng sǒng dāo bīng。
幻忽安可诘,举世堕其坑。huàn hū ān kě jí,jǔ shì duò qí kēng。
便移绝交檄,勿致扰吾庭。biàn yí jué jiāo xí,wù zhì rǎo wú tíng。

曹于汴

曹于汴,字自梁,一字贞予,解州安邑(今山西省运城市)人。明代万历二十年(公元1592年)进士。以淮安推官徵授刑科左、右给事中,转吏科给事中,遇事敢言。擢太常少卿。光宗时,转大理少卿。熹宗立,迁左佥都御史,佐赵南星主京察,进吏部右侍郎。力抉善类,为魏忠贤所斥。崇祯初,拜左都御史,振顿宪规。他平生制行高洁,风节凛然。荆著有《仰节堂集》十四卷,与《共发编》均《四库总目》并传于世。崇祯七年(1634年)卒,年77岁。赠太子太保。 曹于汴的作品>>

猜您喜欢

癸丑村居杂诗

曹于汴

村小不盈数十家,回回相见问桑麻。cūn xiǎo bù yíng shù shí jiā,huí huí xiāng jiàn wèn sāng má。
稚儿未任犁锄力,也向溪头解种瓜。zhì ér wèi rèn lí chú lì,yě xiàng xī tóu jiě zhǒng guā。

曹于汴

嫩枝柔干倩相扶,未信终成矮地铺。nèn zhī róu gàn qiàn xiāng fú,wèi xìn zhōng chéng ǎi dì pù。
当是老龙离玉阙,昂头藏角隐平芜。dāng shì lǎo lóng lí yù quē,áng tóu cáng jiǎo yǐn píng wú。

闻报书怀四首

曹于汴

钝质生来故不奇,科名官位总逾涯。dùn zhì shēng lái gù bù qí,kē míng guān wèi zǒng yú yá。
若人刚好投闲地,犹费夕郎夜草辞。ruò rén gāng hǎo tóu xián dì,yóu fèi xī láng yè cǎo cí。

闻报书怀四首

曹于汴

郑重多贤辅圣君,不才自合老烟云。zhèng zhòng duō xián fǔ shèng jūn,bù cái zì hé lǎo yān yún。
儿童课罢书堂寂,种竹栽花日又曛。ér tóng kè bà shū táng jì,zhǒng zhú zāi huā rì yòu xūn。

闻报书怀四首

曹于汴

利锁名缰久若遗,无端犹尔浪猜疑。lì suǒ míng jiāng jiǔ ruò yí,wú duān yóu ěr làng cāi yí。
而今想在相抛却,正是茅檐稳睡时。ér jīn xiǎng zài xiāng pāo què,zhèng shì máo yán wěn shuì shí。

闻报书怀四首

曹于汴

尘世繁劳不上肩,山中长夏日如年。chén shì fán láo bù shàng jiān,shān zhōng zhǎng xià rì rú nián。
千秋未了遗编在,且喜蝇头也会看。qiān qiū wèi le yí biān zài,qiě xǐ yíng tóu yě huì kàn。

曹于汴

偶因月上横疏影,不为霜来发劲枝。ǒu yīn yuè shàng héng shū yǐng,bù wèi shuāng lái fā jìn zhī。
休把贞操漫相拟,还须些个自然时。xiū bǎ zhēn cāo màn xiāng nǐ,hái xū xiē gè zì rán shí。

梁燕重来二首

曹于汴

万里都门春复春,雕梁燕垒又更新。wàn lǐ dōu mén chūn fù chūn,diāo liáng yàn lěi yòu gèng xīn。
呢喃相向如相讶,不是燕人是晋人。ne nán xiāng xiàng rú xiāng yà,bù shì yàn rén shì jìn rén。

梁燕重来二首

曹于汴

年年作客客华堂,归燕殷勤话暖凉。nián nián zuò kè kè huá táng,guī yàn yīn qín huà nuǎn liáng。
飞过回廊还对语,主人何事鬓成霜。fēi guò huí láng hái duì yǔ,zhǔ rén hé shì bìn chéng shuāng。

迎春花

曹于汴

轻黄不似首春时,果是青青但此枝。qīng huáng bù shì shǒu chūn shí,guǒ shì qīng qīng dàn cǐ zhī。
欲识花无与花有,且言春去竟何之。yù shí huā wú yǔ huā yǒu,qiě yán chūn qù jìng hé zhī。

葵花

曹于汴

自白自黄还自红,赏不加喜折不恫。zì bái zì huáng hái zì hóng,shǎng bù jiā xǐ zhé bù dòng。
若教着意才倾日,花若能言应笑侬。ruò jiào zhe yì cái qīng rì,huā ruò néng yán yīng xiào nóng。

题首善书院

曹于汴

维皇建有极,日月丽霄汉。wéi huáng jiàn yǒu jí,rì yuè lì xiāo hàn。
借问极云何,至善谁容畔。jiè wèn jí yún hé,zhì shàn shuí róng pàn。
此善来自天,大宝逾琼瓘。cǐ shàn lái zì tiān,dà bǎo yú qióng guàn。
主之为师模,阐之为性案。zhǔ zhī wèi shī mó,chǎn zhī wèi xìng àn。
为之圣者徒,积之庆可断。wèi zhī shèng zhě tú,jī zhī qìng kě duàn。
帝京天下首,千方支体贯。dì jīng tiān xià shǒu,qiān fāng zhī tǐ guàn。
坦坦王路遵,蒸蒸登于岸。tǎn tǎn wáng lù zūn,zhēng zhēng dēng yú àn。
明善善以明,洵其乐且衎。míng shàn shàn yǐ míng,xún qí lè qiě kàn。
先觉觉斯民,构馆敩学半。xiān jué jué sī mín,gòu guǎn xiào xué bàn。
将期实行修,宁啻缛文烜。jiāng qī shí xíng xiū,níng chì rù wén xuǎn。
登其门崔嵬,升其堂轮奂。dēng qí mén cuī wéi,shēng qí táng lún huàn。
入其室深幽,敬止何敢玩。rù qí shì shēn yōu,jìng zhǐ hé gǎn wán。
不学善乃湮,不善世乃乱。bù xué shàn nǎi yān,bù shàn shì nǎi luàn。
谁兮匪天民,勿作如是观。shuí xī fěi tiān mín,wù zuò rú shì guān。

题徐翼所年伯素履图说十二首庭闱受业

曹于汴

人以官拓产,伊产以官落。rén yǐ guān tuò chǎn,yī chǎn yǐ guān luò。
何能卑小官,而不清献若。hé néng bēi xiǎo guān,ér bù qīng xiàn ruò。
世情难与偕,所贵在空橐。shì qíng nán yǔ xié,suǒ guì zài kōng tuó。
贻谋亦有良,一经不为薄。yí móu yì yǒu liáng,yī jīng bù wèi báo。

题徐翼所年伯素履图说十二首庭闱受业

曹于汴

曩未采芹日,芸窗现鬼魑。nǎng wèi cǎi qín rì,yún chuāng xiàn guǐ chī。
移居免覆压,人谋讵及斯。yí jū miǎn fù yā,rén móu jù jí sī。
毋乃人四旁,有鬼相依随。wú nǎi rén sì páng,yǒu guǐ xiāng yī suí。
慎旃涤厥衷,谁云可射思。shèn zhān dí jué zhōng,shuí yún kě shè sī。

题徐翼所年伯素履图说十二首庭闱受业

曹于汴

昔人羡一鹗,况乃双桂芳。xī rén xiàn yī è,kuàng nǎi shuāng guì fāng。
贺者交于闾,若为共荣光。hè zhě jiāo yú lǘ,ruò wèi gòng róng guāng。
或亦怙其贵,邻里转彷徨。huò yì hù qí guì,lín lǐ zhuǎn páng huáng。
徐翁仍往役,吾以酬吾乡。xú wēng réng wǎng yì,wú yǐ chóu wú xiāng。