古诗词

寄寿徐封君

曹于汴

淮水之南北,时与鸣卿晤。huái shuǐ zhī nán běi,shí yǔ míng qīng wù。
一晤一倾怀,琼树凝清露。yī wù yī qīng huái,qióng shù níng qīng lù。
世艳扬州鹤,而乃类寒素。shì yàn yáng zhōu hè,ér nǎi lèi hán sù。
云是严若翁,积金当见怒。yún shì yán ruò wēng,jī jīn dāng jiàn nù。
翁才大崒嵂,六籍蚤能富。wēng cái dà zú lǜ,liù jí zǎo néng fù。
回首谢青云,惟以盟鸥鹭。huí shǒu xiè qīng yún,wéi yǐ méng ōu lù。
名理佩前哲,孝道永孺慕。míng lǐ pèi qián zhé,xiào dào yǒng rú mù。
昆弟乐且耽,千年愧尺布。kūn dì lè qiě dān,qiān nián kuì chǐ bù。
九族惇以睦,不殊奏大頀。jiǔ zú dūn yǐ mù,bù shū zòu dà hù。
玮行嗜如炙,鸿名亦若赴。wěi xíng shì rú zhì,hóng míng yì ruò fù。
邻里薰之良,种德已成圃。lín lǐ xūn zhī liáng,zhǒng dé yǐ chéng pǔ。
谊高戒吉甫,中岁不再妇。yì gāo jiè jí fǔ,zhōng suì bù zài fù。
课子为通儒,探搜破训诂。kè zi wèi tōng rú,tàn sōu pò xùn gǔ。
理郡露奇颖,芳猷罕能步。lǐ jùn lù qí yǐng,fāng yóu hǎn néng bù。
寰宇珍明珠,灵渊应可溯。huán yǔ zhēn míng zhū,líng yuān yīng kě sù。
烂烂紫泥书,曰以报是父。làn làn zǐ ní shū,yuē yǐ bào shì fù。
家庆流德光,国威藉戎务。jiā qìng liú dé guāng,guó wēi jí róng wù。
当是趋庭日,干橹灿武库。dāng shì qū tíng rì,gàn lǔ càn wǔ kù。
皇华飞绛节,五月长江渡。huáng huá fēi jiàng jié,wǔ yuè zhǎng jiāng dù。
过里拜慈闱,和气生门户。guò lǐ bài cí wéi,hé qì shēng mén hù。
久予栖京邸,寸肠感乌哺。jiǔ yǔ qī jīng dǐ,cùn cháng gǎn wū bǔ。
夜诵春晖吟,朝上乞身疏。yè sòng chūn huī yín,cháo shàng qǐ shēn shū。
辛楚归未得,供张惭道祖。xīn chǔ guī wèi dé,gōng zhāng cán dào zǔ。
去去乎鸣卿,华堂袅香雾。qù qù hū míng qīng,huá táng niǎo xiāng wù。
为翁举霞觞,为予歌此赋。wèi wēng jǔ xiá shāng,wèi yǔ gē cǐ fù。
黑发拥诸孙,如川绵寿祚。hēi fā yōng zhū sūn,rú chuān mián shòu zuò。

曹于汴

曹于汴,字自梁,一字贞予,解州安邑(今山西省运城市)人。明代万历二十年(公元1592年)进士。以淮安推官徵授刑科左、右给事中,转吏科给事中,遇事敢言。擢太常少卿。光宗时,转大理少卿。熹宗立,迁左佥都御史,佐赵南星主京察,进吏部右侍郎。力抉善类,为魏忠贤所斥。崇祯初,拜左都御史,振顿宪规。他平生制行高洁,风节凛然。荆著有《仰节堂集》十四卷,与《共发编》均《四库总目》并传于世。崇祯七年(1634年)卒,年77岁。赠太子太保。 曹于汴的作品>>

猜您喜欢

省躬诗

曹于汴

杰人千仞壁,卓见亦横中。jié rén qiān rèn bì,zhuó jiàn yì héng zhōng。
方识不闻睹,穆然洵圣功。fāng shí bù wén dǔ,mù rán xún shèng gōng。

省躬诗

曹于汴

事因忙处错,中道在从容。shì yīn máng chù cuò,zhōng dào zài cóng róng。
拟议为言动,免令愆戾丛。nǐ yì wèi yán dòng,miǎn lìng qiān lì cóng。

省躬诗

曹于汴

止止还止止,休休休坐驰。zhǐ zhǐ hái zhǐ zhǐ,xiū xiū xiū zuò chí。
兀兀固在此,浪浪将何之。wù wù gù zài cǐ,làng làng jiāng hé zhī。

省躬诗

曹于汴

魄我魂仍我,梦胡不我由。pò wǒ hún réng wǒ,mèng hú bù wǒ yóu。
夜梦原从昼,云何不静修。yè mèng yuán cóng zhòu,yún hé bù jìng xiū。

省躬诗

曹于汴

闻鸡频问夜,非是爱辛勤。wén jī pín wèn yè,fēi shì ài xīn qín。
老至光阴少,那能不惜阴。lǎo zhì guāng yīn shǎo,nà néng bù xī yīn。

省躬诗

曹于汴

匪拟人相重,不嫌人我轻。fěi nǐ rén xiāng zhòng,bù xián rén wǒ qīng。
察言知不足,从此日兢兢。chá yán zhī bù zú,cóng cǐ rì jīng jīng。

省躬诗

曹于汴

古人惜寸阴,寸寸必有事。gǔ rén xī cùn yīn,cùn cùn bì yǒu shì。
古不专诵书,所事果何事。gǔ bù zhuān sòng shū,suǒ shì guǒ hé shì。

省躬诗

曹于汴

名利真成祟,英雄奈尔何。míng lì zhēn chéng suì,yīng xióng nài ěr hé。
清江平似席,倏忽起风波。qīng jiāng píng shì xí,shū hū qǐ fēng bō。

省躬诗

曹于汴

问路非行路,年年在户庭。wèn lù fēi xíng lù,nián nián zài hù tíng。
果然行路客,问罢即登程。guǒ rán xíng lù kè,wèn bà jí dēng chéng。

省躬诗

曹于汴

不欺人功浅,功深绝自欺。bù qī rén gōng qiǎn,gōng shēn jué zì qī。
自欺宁易绝,还在欺人时。zì qī níng yì jué,hái zài qī rén shí。

省躬诗

曹于汴

何处窥刚德,应于众聒时。hé chù kuī gāng dé,yīng yú zhòng guā shí。
初心原不恶,底事为人移。chū xīn yuán bù è,dǐ shì wèi rén yí。

省躬诗

曹于汴

不慑于巨祸,不怵于殊荣。bù shè yú jù huò,bù chù yú shū róng。
不眩于久昵,白首鲜能行。bù xuàn yú jiǔ nì,bái shǒu xiān néng xíng。

省躬诗

曹于汴

饮毒十年前,毒发十年后。yǐn dú shí nián qián,dú fā shí nián hòu。
智人慎举匕,懵人悼成疚。zhì rén shèn jǔ bǐ,měng rén dào chéng jiù。

省躬诗

曹于汴

日照不择地,雨润无遗草。rì zhào bù zé dì,yǔ rùn wú yí cǎo。
吾心藏仁机,嫉恶亦能槁。wú xīn cáng rén jī,jí è yì néng gǎo。

省躬诗

曹于汴

饱食卧北窗,多少恩难补。bǎo shí wò běi chuāng,duō shǎo ēn nán bǔ。
征人捍边陲,农夫劳畎亩。zhēng rén hàn biān chuí,nóng fū láo quǎn mǔ。