古诗词

闻同年王淑明何充符因忤税监被逮作四首

邓云霄

中宵兴浩叹,明月入梁虚。zhōng xiāo xīng hào tàn,míng yuè rù liáng xū。
有梦疑颜色,无人脱槛车。yǒu mèng yí yán sè,wú rén tuō kǎn chē。
更裁穷鸟赋,好授狱中书。gèng cái qióng niǎo fù,hǎo shòu yù zhōng shū。
李杜齐名在,千秋孰尔如。lǐ dù qí míng zài,qiān qiū shú ěr rú。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

排墙叹

邓云霄

挥麈尾,谈转清。huī zhǔ wěi,tán zhuǎn qīng。
谋兔窟,何营营。móu tù kū,hé yíng yíng。
尚言君少无宦情。shàng yán jūn shǎo wú huàn qíng。
临危乞哀仍不免,试问墙边窟深浅。lín wēi qǐ āi réng bù miǎn,shì wèn qiáng biān kū shēn qiǎn。

博山炉

邓云霄

春鸟催百花,紫陌香车骛。chūn niǎo cuī bǎi huā,zǐ mò xiāng chē wù。
长安多名园,歌舞应无数。zhǎng ān duō míng yuán,gē wǔ yīng wú shù。
可怪粤南客,杜门守真素。kě guài yuè nán kè,dù mén shǒu zhēn sù。
道书行尚把,不惹春芳妒。dào shū xíng shàng bǎ,bù rě chūn fāng dù。
叩齿静漱泉,博山萦轻雾。kòu chǐ jìng shù quán,bó shān yíng qīng wù。
壶中自有天,任彼流年度。hú zhōng zì yǒu tiān,rèn bǐ liú nián dù。

清泉钵

邓云霄

井花出辘轳,清彻静无滓。jǐng huā chū lù lú,qīng chè jìng wú zǐ。
洗钵贮空明,置之白石几。xǐ bō zhù kōng míng,zhì zhī bái shí jǐ。
澄心想天一,至味乃无味。chéng xīn xiǎng tiān yī,zhì wèi nǎi wú wèi。
□洞可降龙,渊默堪洗耳。dòng kě jiàng lóng,yuān mò kān xǐ ěr。
门前红尘满,问君何能尔。mén qián hóng chén mǎn,wèn jūn hé néng ěr。
臣门虽近市,臣心乃如水。chén mén suī jìn shì,chén xīn nǎi rú shuǐ。
世路多风波,吾以观其止。shì lù duō fēng bō,wú yǐ guān qí zhǐ。

九鸶观

邓云霄

砚池一掬水,荷叶自田田。yàn chí yī jū shuǐ,hé yè zì tián tián。
中有九鹭鸶,唼藻何翩跹。zhōng yǒu jiǔ lù sī,shà zǎo hé piān xiān。
良工巧斫琢,几夺造化权。liáng gōng qiǎo zhuó zuó,jǐ duó zào huà quán。
石质铿清磬,墨花吐轻烟。shí zhì kēng qīng qìng,mò huā tǔ qīng yān。
时关飞动意,恍惚浮青莲。shí guān fēi dòng yì,huǎng hū fú qīng lián。
余非梦鸟客,亦异笼鹅贤。yú fēi mèng niǎo kè,yì yì lóng é xián。
对此皎洁姿,如游江海边。duì cǐ jiǎo jié zī,rú yóu jiāng hǎi biān。
静观齐物理,大小未云偏。jìng guān qí wù lǐ,dà xiǎo wèi yún piān。
砚池即鲲溟,鹭翼可垂天。yàn chí jí kūn míng,lù yì kě chuí tiān。
更乘莲叶舟,卧读逍遥篇。gèng chéng lián yè zhōu,wò dú xiāo yáo piān。

古方镜

邓云霄

阴阳鼓大炉,水火相交扇。yīn yáng gǔ dà lú,shuǐ huǒ xiāng jiāo shàn。
化为双飞镜,照入大千遍。huà wèi shuāng fēi jìng,zhào rù dà qiān biàn。
虚室自生白,毫光粲然现。xū shì zì shēng bái,háo guāng càn rán xiàn。
泠泠望若空,心胆了可见。líng líng wàng ruò kōng,xīn dǎn le kě jiàn。
非由魏国宫,岂出秦王殿。fēi yóu wèi guó gōng,qǐ chū qín wáng diàn。
虽无妆七宝,只有冰一片。suī wú zhuāng qī bǎo,zhǐ yǒu bīng yī piàn。
对此问形影,幻真谁复辨。duì cǐ wèn xíng yǐng,huàn zhēn shuí fù biàn。

古琴

邓云霄

首夏当清和,薰风咽新蝉。shǒu xià dāng qīng hé,xūn fēng yàn xīn chán。
槐阴荫广庭,秀色媚远天。huái yīn yīn guǎng tíng,xiù sè mèi yuǎn tiān。
沐馀换绛帻,虚徐鼓冰弦。mù yú huàn jiàng zé,xū xú gǔ bīng xián。
一为出塞吟,堂闼如穷边。yī wèi chū sāi yín,táng tà rú qióng biān。
广陵散已绝,兹法更谁传。guǎng líng sàn yǐ jué,zī fǎ gèng shuí chuán。
欲知希声意,当在无弦前。yù zhī xī shēng yì,dāng zài wú xián qián。

又登风度楼

邓云霄

朝登风度楼,城郭何绵延。cháo dēng fēng dù lóu,chéng guō hé mián yán。
城头早日出,万井开寒烟。chéng tóu zǎo rì chū,wàn jǐng kāi hán yān。
目断千山外,心飞百代前。mù duàn qiān shān wài,xīn fēi bǎi dài qián。
九原今已矣,风度尚依然。jiǔ yuán jīn yǐ yǐ,fēng dù shàng yī rán。
巍楼夹道衢,古墓知何处。wēi lóu jiā dào qú,gǔ mù zhī hé chù。
栋宇神鬼扶,柱石英灵聚。dòng yǔ shén guǐ fú,zhù shí yīng líng jù。
招魂学楚歌,有泪风吹去。zhāo hún xué chǔ gē,yǒu lèi fēng chuī qù。
想像放逐时,为君三痛哭。xiǎng xiàng fàng zhú shí,wèi jūn sān tòng kū。
忽闻弦管音,似听梨园曲。hū wén xián guǎn yīn,shì tīng lí yuán qū。
笑彼开元主,间关蜀道悲。xiào bǐ kāi yuán zhǔ,jiān guān shǔ dào bēi。
临危识孤忠,去后枉劳思。lín wēi shí gū zhōng,qù hòu wǎng láo sī。
欲去不忍去,危栏且复凭。yù qù bù rěn qù,wēi lán qiě fù píng。
沉吟白羽扇,如见赤心人。chén yín bái yǔ shàn,rú jiàn chì xīn rén。
千秋鉴不磨,可以蹑清芬。qiān qiū jiàn bù mó,kě yǐ niè qīng fēn。

游九疑拟古二首

邓云霄

一生耻低眉,八极纵遐想。yī shēng chǐ dī méi,bā jí zòng xiá xiǎng。
迩来宦况淡,自署方外长。ěr lái huàn kuàng dàn,zì shǔ fāng wài zhǎng。
乘闲穷杳眇,及霁搜深广。chéng xián qióng yǎo miǎo,jí jì sōu shēn guǎng。
名山号九疑,俶诡还方状。míng shān hào jiǔ yí,chù guǐ hái fāng zhuàng。
一登耳目骇,久涉形神王。yī dēng ěr mù hài,jiǔ shè xíng shén wáng。
水石拂霜清,岩峦入秋爽。shuǐ shí fú shuāng qīng,yán luán rù qiū shuǎng。
朝旭射高峰,璀璨如银榜。cháo xù shè gāo fēng,cuǐ càn rú yín bǎng。
中有帝寝陵,龙气伏层嶂。zhōng yǒu dì qǐn líng,lóng qì fú céng zhàng。
悲风日夕起,草木犹含怆。bēi fēng rì xī qǐ,cǎo mù yóu hán chuàng。
桂酒降神时,哀哀凤凰响。guì jiǔ jiàng shén shí,āi āi fèng huáng xiǎng。
微臣吊千古,感慨增激赏。wēi chén diào qiān gǔ,gǎn kǎi zēng jī shǎng。
求仙彼何人,却笑骊山葬。qiú xiān bǐ hé rén,què xiào lí shān zàng。

游九疑拟古二首

邓云霄

人生百年内,天地总如寄。rén shēng bǎi nián nèi,tiān dì zǒng rú jì。
大哉帝王居,八荒堂闼尔。dà zāi dì wáng jū,bā huāng táng tà ěr。
形骸有雕谢,神理无终始。xíng hái yǒu diāo xiè,shén lǐ wú zhōng shǐ。
远近岂殊观,徒劳泣妃子。yuǎn jìn qǐ shū guān,tú láo qì fēi zi。
沾沾妇女仁,应为达者嗤。zhān zhān fù nǚ rén,yīng wèi dá zhě chī。
赢博无不可,延陵悟兹旨。yíng bó wú bù kě,yán líng wù zī zhǐ。

集瓦官寺观竹酌赋

邓云霄

同人喜于野,素尚敦夙秉。tóng rén xǐ yú yě,sù shàng dūn sù bǐng。
选胜到城南,顿入清凉境。xuǎn shèng dào chéng nán,dùn rù qīng liáng jìng。
悬梦一径幽,秀竹千竿挺。xuán mèng yī jìng yōu,xiù zhú qiān gān tǐng。
不见火龙飞,但看苍玉映。bù jiàn huǒ lóng fēi,dàn kàn cāng yù yìng。
微风度万叶,天籁自寥迥。wēi fēng dù wàn yè,tiān lài zì liáo jiǒng。
青浮白氎巾,绿动金杯影。qīng fú bái dié jīn,lǜ dòng jīn bēi yǐng。
扫地坐莓苔,一片罗茵净。sǎo dì zuò méi tái,yī piàn luó yīn jìng。
伊蒲行素盘,晚饭催清磬。yī pú xíng sù pán,wǎn fàn cuī qīng qìng。
夕阳斜透林,侧布金光竟。xī yáng xié tòu lín,cè bù jīn guāng jìng。
淹留澹爽襟,宴笑开谈柄。yān liú dàn shuǎng jīn,yàn xiào kāi tán bǐng。
曰余寡谐俗,此君得吾性。yuē yú guǎ xié sú,cǐ jūn dé wú xìng。
游非三湘远,迹偶七贤并。yóu fēi sān xiāng yuǎn,jì ǒu qī xián bìng。
陶然羲皇上,诸虑已尽屏。táo rán xī huáng shàng,zhū lǜ yǐ jǐn píng。
愿截翠琅玕,吹笙踏缑岭。yuàn jié cuì láng gān,chuī shēng tà gōu lǐng。

西园闲坐读韩城薛节妇传有感辄作长话

邓云霄

衙斋坐岁晏,西园草木腓。yá zhāi zuò suì yàn,xī yuán cǎo mù féi。
倚石抚孤松,苍干何崔巍。yǐ shí fǔ gū sōng,cāng gàn hé cuī wēi。
闲披薜妇传,殉夫竟同归。xián pī bì fù chuán,xùn fū jìng tóng guī。
激我侠烈肠,悲歌欲沾衣。jī wǒ xiá liè cháng,bēi gē yù zhān yī。
松风鸣谡谡,倒卷严霜飞。sōng fēng míng sù sù,dào juǎn yán shuāng fēi。
愁云自西来,白日惨无晖。chóu yún zì xī lái,bái rì cǎn wú huī。
人生孰不死,此节古今稀。rén shēng shú bù sǐ,cǐ jié gǔ jīn xī。
何地堪为葬,当在华山畿。hé dì kān wèi zàng,dāng zài huá shān jī。
何物堪为奠,当采首阳薇。hé wù kān wèi diàn,dāng cǎi shǒu yáng wēi。
魂缠青陵蝶,伴逐湘江妃。hún chán qīng líng dié,bàn zhú xiāng jiāng fēi。
昔年两掬泪,应变为珠玑。xī nián liǎng jū lèi,yīng biàn wèi zhū jī。
双龙终会合,地下启重帏。shuāng lóng zhōng huì hé,dì xià qǐ zhòng wéi。
一坯掩香骨,千载留音徽。yī pī yǎn xiāng gǔ,qiān zài liú yīn huī。
寄语须眉子,胡多习脂韦。jì yǔ xū méi zi,hú duō xí zhī wéi。

沐浴子

邓云霄

金刀裁白纻,楚楚洁衣裳。jīn dāo cái bái zhù,chǔ chǔ jié yī shang。
当户兰已锄,谁为具温汤?dāng hù lán yǐ chú,shuí wèi jù wēn tāng?
玉质不受染,十暑犹含霜。yù zhì bù shòu rǎn,shí shǔ yóu hán shuāng。
乘风散发去,长啸过沧浪。chéng fēng sàn fā qù,zhǎng xiào guò cāng làng。

门有车马客行

邓云霄

侯门势翕赫,气与秋天高。hóu mén shì xī hè,qì yǔ qiū tiān gāo。
结交遍海内,轩盖同游遨。jié jiāo biàn hǎi nèi,xuān gài tóng yóu áo。
歌钟日夜起,弦管声嘈嘈。gē zhōng rì yè qǐ,xián guǎn shēng cáo cáo。
欢呼屋瓦振,饮博各分曹。huān hū wū wǎ zhèn,yǐn bó gè fēn cáo。
借问堂上客,皆云五陵豪。jiè wèn táng shàng kè,jiē yún wǔ líng háo。
落花随玉舄,华烛粲珠袍。luò huā suí yù xì,huá zhú càn zhū páo。
三杯意气豁,慷慨视宝刀。sān bēi yì qì huō,kāng kǎi shì bǎo dāo。
申言恩义重,泰岱轻鸿毛。shēn yán ēn yì zhòng,tài dài qīng hóng máo。
一朝人事别,田窦相倾夺。yī cháo rén shì bié,tián dòu xiāng qīng duó。
众宾掉臂去,相弃如屣脱。zhòng bīn diào bì qù,xiāng qì rú xǐ tuō。
昔时歌舞地,日暮呼鸧鸹。xī shí gē wǔ dì,rì mù hū cāng guā。
得宠交自深,失势情斯割。dé chǒng jiāo zì shēn,shī shì qíng sī gē。
为谢书门者,毋劳更咄咄。wèi xiè shū mén zhě,wú láo gèng duō duō。

独不见

邓云霄

流水终到海,浮云岂归山。liú shuǐ zhōng dào hǎi,fú yún qǐ guī shān。
大堤芳草绿,游子何时还?dà dī fāng cǎo lǜ,yóu zi hé shí hái?
人去曾寄衣,鸿归无一字。rén qù céng jì yī,hóng guī wú yī zì。
锦纹终夜织,不尽心中事。jǐn wén zhōng yè zhī,bù jǐn xīn zhōng shì。
妾心长似水,君意散如云。qiè xīn zhǎng shì shuǐ,jūn yì sàn rú yún。
寥寥怯空房,梦合晓更分。liáo liáo qiè kōng fáng,mèng hé xiǎo gèng fēn。
春来忆玉箫,秋后悲纨扇。chūn lái yì yù xiāo,qiū hòu bēi wán shàn。
泪眼几时晴,年年独不见。lèi yǎn jǐ shí qíng,nián nián dú bù jiàn。

长安大道行

邓云霄

高楼错如绣,大道平如水。gāo lóu cuò rú xiù,dà dào píng rú shuǐ。
裘马彼何人,经过赵与李。qiú mǎ bǐ hé rén,jīng guò zhào yǔ lǐ。
斗鸡入南坊,蹴鞠归下里。dòu jī rù nán fāng,cù jū guī xià lǐ。
几群珠履随,十丈香尘起。jǐ qún zhū lǚ suí,shí zhàng xiāng chén qǐ。
横冲丞相车,唾骂金吾子。héng chōng chéng xiāng chē,tuò mà jīn wú zi。
自倚椒房亲,骄矜极奢侈。zì yǐ jiāo fáng qīn,jiāo jīn jí shē chǐ。
一朝恩爱夺,门径生荆杞。yī cháo ēn ài duó,mén jìng shēng jīng qǐ。
谁言大道平,往往催辀死。shuí yán dà dào píng,wǎng wǎng cuī zhōu sǐ。