古诗词

与韩孟郁夜坐论诗诠叙其意得五言排律六十韵岂谓进退古今必无纰谬然嗜痂之癖何妨梁肉人各有见毋务党同观者宜有以恕之

邓云霄

浩荡千古心,流连一壶酒。hào dàng qiān gǔ xīn,liú lián yī hú jiǔ。
堂虚明月夜,榻下如兰友。táng xū míng yuè yè,tà xià rú lán yǒu。
论诗穷奥窔,秘藏抉枢纽。lùn shī qióng ào yào,mì cáng jué shū niǔ。
微茫风雅前,廓落骚些后。wēi máng fēng yǎ qián,kuò luò sāo xiē hòu。
已将混沌凿,未觉针铓剖。yǐ jiāng hùn dùn záo,wèi jué zhēn máng pōu。
至味出牺尊,古迹存蝌蚪。zhì wèi chū xī zūn,gǔ jì cún kē dǒu。
分水敞逸宴,河梁振词薮。fēn shuǐ chǎng yì yàn,hé liáng zhèn cí sǒu。
东西擅二京,魏晋矜群手。dōng xī shàn èr jīng,wèi jìn jīn qún shǒu。
朝华虽尽披,夕秀足不朽。cháo huá suī jǐn pī,xī xiù zú bù xiǔ。
清声陆机鹤,淡色陶潜柳。qīng shēng lù jī hè,dàn sè táo qián liǔ。
齐梁工绮靡,隋陈益昏蔀。qí liáng gōng qǐ mí,suí chén yì hūn bù。
六代鲜洪钟,百曲应覆瓿。liù dài xiān hóng zhōng,bǎi qū yīng fù bù。
唐夸沈宋妍,尚堕徐庾臼。táng kuā shěn sòng yán,shàng duò xú yǔ jiù。
谁能挽颓波,独立众匠首?shuí néng wǎn tuí bō,dú lì zhòng jiàng shǒu?
李杜并衔辔,王杨可驱走。lǐ dù bìng xián pèi,wáng yáng kě qū zǒu。
二曜夺星辰,五岳低陵阜。èr yào duó xīng chén,wǔ yuè dī líng fù。
更有紫霞姿,飘出青莲右。gèng yǒu zǐ xiá zī,piāo chū qīng lián yòu。
摩诘若梵呗,应物如岩浏。mó jí ruò fàn bei,yīng wù rú yán liú。
寂寥彭泽意,复发襄阳口。jì liáo péng zé yì,fù fā xiāng yáng kǒu。
天籁薄丝竹,仙裾厌琼玖。tiān lài báo sī zhú,xiān jū yàn qióng jiǔ。
独游蓬岛外,不与尘寰耦。dú yóu péng dǎo wài,bù yǔ chén huán ǒu。
钱郎扬清风,高岑绝氛垢。qián láng yáng qīng fēng,gāo cén jué fēn gòu。
凤箫乘月弄,石磬迎秋扣。fèng xiāo chéng yuè nòng,shí qìng yíng qiū kòu。
粗豪韩退之,峭刻柳子厚。cū háo hán tuì zhī,qiào kè liǔ zi hòu。
苦心无遗力,镂骨时露肘。kǔ xīn wú yí lì,lòu gǔ shí lù zhǒu。
因知天工趣,不在毛颖取。yīn zhī tiān gōng qù,bù zài máo yǐng qǔ。
贺仝伤鬼怪,郊岛真窭叟。hè tóng shāng guǐ guài,jiāo dǎo zhēn jù sǒu。
元白击土鼓,籍建鸣瓦缶。yuán bái jī tǔ gǔ,jí jiàn míng wǎ fǒu。
晚唐转纤碎,古法纷荡蹂。wǎn táng zhuǎn xiān suì,gǔ fǎ fēn dàng róu。
飞卿倚门妓,商隐浓妆妇。fēi qīng yǐ mén jì,shāng yǐn nóng zhuāng fù。
禅宗入野狐,艺圃生稂莠。chán zōng rù yě hú,yì pǔ shēng láng yǒu。
宋调嗤腐儒,元曲鄙乳勃。sòng diào chī fǔ rú,yuán qū bǐ rǔ bó。
冥行弃策杖,失路怜蒙瞍。míng xíng qì cè zhàng,shī lù lián méng sǒu。
皇明叶吹万,泰道回阳九。huáng míng yè chuī wàn,tài dào huí yáng jiǔ。
金石奏广庭,秬鬯扬清卣。jīn shí zòu guǎng tíng,jù chàng yáng qīng yǒu。
宗工醉醍醐,下土觅滫醙。zōng gōng zuì tí hú,xià tǔ mì xiǔ sōu。
北地屹崆峒,诸家尽培塿。běi dì yì kōng dòng,zhū jiā jǐn péi lǒu。
奔腾风震天,要眇丝穿藕。bēn téng fēng zhèn tiān,yào miǎo sī chuān ǒu。
元气盘其间,万象罔不有。yuán qì pán qí jiān,wàn xiàng wǎng bù yǒu。
众喙任输攻,长城坚墨守。zhòng huì rèn shū gōng,zhǎng chéng jiān mò shǒu。
雄视实绝伦,挺出固非偶。xióng shì shí jué lún,tǐng chū gù fēi ǒu。
信阳舍津筏,逞臆开户牗。xìn yáng shě jīn fá,chěng yì kāi hù yǒu。
陆篱雉映波,焕烂鸡吐绶。lù lí zhì yìng bō,huàn làn jī tǔ shòu。
终属片琮清,那似长鲸吼。zhōng shǔ piàn cóng qīng,nà shì zhǎng jīng hǒu。
岂宜呼伯仲,止合称甥舅。qǐ yí hū bó zhòng,zhǐ hé chēng shēng jiù。
格律日渐移,浮薄风相诱。gé lǜ rì jiàn yí,fú báo fēng xiāng yòu。
七子盟俨然,千秋知能否。qī zi méng yǎn rán,qiān qiū zhī néng fǒu。
与白云紫气,枝指复骈拇。yǔ bái yún zǐ qì,zhī zhǐ fù pián mǔ。
好画失真龙,吠声肯类狗。hǎo huà shī zhēn lóng,fèi shēng kěn lèi gǒu。
相勉探玄珠,毋徒珍敝帚。xiāng miǎn tàn xuán zhū,wú tú zhēn bì zhǒu。
书期富五车,学必窥二酉。shū qī fù wǔ chē,xué bì kuī èr yǒu。
夏虫妄语冰,航海唯占斗。xià chóng wàng yǔ bīng,háng hǎi wéi zhàn dòu。
勿失前哲规,而开后人咎。wù shī qián zhé guī,ér kāi hòu rén jiù。
君看汉掌轻,远让齐宫丑。jūn kàn hàn zhǎng qīng,yuǎn ràng qí gōng chǒu。
芳菲槿易谢,苍郁松偏寿。fāng fēi jǐn yì xiè,cāng yù sōng piān shòu。
调高和或希,论定传应久。diào gāo hé huò xī,lùn dìng chuán yīng jiǔ。
馀堂仅旋马,种蕙已盈亩。yú táng jǐn xuán mǎ,zhǒng huì yǐ yíng mǔ。
闭关无剥啄,抱膝绝喧揉。bì guān wú bō zhuó,bào xī jué xuān róu。
君来连坐卧,言出互弹纠。jūn lái lián zuò wò,yán chū hù dàn jiū。
莫嫌供给薄,折葵剪新韭。mò xián gōng gěi báo,zhé kuí jiǎn xīn jiǔ。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

游华山诗十二首

邓云霄

九天飞瀑落岩扃,触石敲云鸟亦惊。jiǔ tiān fēi pù luò yán jiōng,chù shí qiāo yún niǎo yì jīng。
白昼雷霆喧暗壑,晴天风雨起寒声。bái zhòu léi tíng xuān àn hè,qíng tiān fēng yǔ qǐ hán shēng。
奔来溅沫侵衣湿,转入澄潭照胆明。bēn lái jiàn mò qīn yī shī,zhuǎn rù chéng tán zhào dǎn míng。
漫道出山泉水浊,渭滨东去共流清。màn dào chū shān quán shuǐ zhuó,wèi bīn dōng qù gòng liú qīng。

游华山诗十二首

邓云霄

山中仙酒足留连,更遣茅龙唤子先。shān zhōng xiān jiǔ zú liú lián,gèng qiǎn máo lóng huàn zi xiān。
兴到拍浮斟玉井,醉来身世在金天。xīng dào pāi fú zhēn yù jǐng,zuì lái shēn shì zài jīn tiān。
水帘风动摇环佩,灵籁山空胜管弦。shuǐ lián fēng dòng yáo huán pèi,líng lài shān kōng shèng guǎn xián。
戏与叔卿相对博,西岩赢得种芝田。xì yǔ shū qīng xiāng duì bó,xī yán yíng dé zhǒng zhī tián。

游华山诗十二首

邓云霄

度栈休歌蜀道难,扪萝胁息凛相看。dù zhàn xiū gē shǔ dào nán,mén luó xié xī lǐn xiāng kàn。
乘危一盼头堪白,引满三杯胆尚寒。chéng wēi yī pàn tóu kān bái,yǐn mǎn sān bēi dǎn shàng hán。
擦耳崖前缘绝壁,回心石上俯惊湍。cā ěr yá qián yuán jué bì,huí xīn shí shàng fǔ jīng tuān。
金丹换骨风堪御,愿向飞仙借羽翰。jīn dān huàn gǔ fēng kān yù,yuàn xiàng fēi xiān jiè yǔ hàn。

游华山诗十二首

邓云霄

崚嶒十步已三休,错认山腰是上头。léng céng shí bù yǐ sān xiū,cuò rèn shān yāo shì shàng tóu。
客子魂惊啼越鸟,仆夫力尽喘吴牛。kè zi hún jīng tí yuè niǎo,pū fū lì jǐn chuǎn wú niú。
莺花已报青春晚,霜月先传白帝秋。yīng huā yǐ bào qīng chūn wǎn,shuāng yuè xiān chuán bái dì qiū。
谁见黄河小如带,微茫一气罩神州。shuí jiàn huáng hé xiǎo rú dài,wēi máng yī qì zhào shén zhōu。

游华山诗十二首

邓云霄

双华中分诧巨灵,丹青面面削银屏。shuāng huá zhōng fēn chà jù líng,dān qīng miàn miàn xuē yín píng。
阴崖雪积岚光冷,古峡龙藏雾气腥。yīn yá xuě jī lán guāng lěng,gǔ xiá lóng cáng wù qì xīng。
百二关河分地轴,三千世界拱天庭。bǎi èr guān hé fēn dì zhóu,sān qiān shì jiè gǒng tiān tíng。
谁能话尽开山事,欲访希夷尚未醒。shuí néng huà jǐn kāi shān shì,yù fǎng xī yí shàng wèi xǐng。

游华山诗十二首

邓云霄

下界风沙白日昏,山中幽胜更谁论。xià jiè fēng shā bái rì hūn,shān zhōng yōu shèng gèng shuí lùn。
参禅直踞莲花座,沐发轻翻玉女盆。cān chán zhí jù lián huā zuò,mù fā qīng fān yù nǚ pén。
杳杳河源迷宿海,茫茫山势暗昆仑。yǎo yǎo hé yuán mí sù hǎi,máng máng shān shì àn kūn lún。
虚传箭栝通天路,咫尺无由叩帝阍。xū chuán jiàn guā tōng tiān lù,zhǐ chǐ wú yóu kòu dì hūn。

游华山诗十二首

邓云霄

凭高坐石阅人寰,今古匆匆醉梦间。píng gāo zuò shí yuè rén huán,jīn gǔ cōng cōng zuì mèng jiān。
七国分争才半局,一丸何用闭重关。qī guó fēn zhēng cái bàn jú,yī wán hé yòng bì zhòng guān。
转轮日月圈中急,挥麈烟霞象外闲。zhuǎn lún rì yuè quān zhōng jí,huī zhǔ yān xiá xiàng wài xián。
可是岳灵容傲吏,谪居长得傍名山。kě shì yuè líng róng ào lì,zhé jū zhǎng dé bàng míng shān。

游华山诗十二首

邓云霄

洞中鸡犬寂无哗,疑是秦人别有家。dòng zhōng jī quǎn jì wú huā,yí shì qín rén bié yǒu jiā。
偃盖古松垂五粒,缀珠奇树吐三花。yǎn gài gǔ sōng chuí wǔ lì,zhuì zhū qí shù tǔ sān huā。
惊看玉井船如藕,遥忆蓬山枣似瓜。jīng kàn yù jǐng chuán rú ǒu,yáo yì péng shān zǎo shì guā。
问讯关门仙令尹,青牛何日返流沙。wèn xùn guān mén xiān lìng yǐn,qīng niú hé rì fǎn liú shā。

游华山诗十二首

邓云霄

感时怀古不胜情,肘后苍精夜自鸣。gǎn shí huái gǔ bù shèng qíng,zhǒu hòu cāng jīng yè zì míng。
禹迹九河沉大陆,秦关千嶂护长城。yǔ jì jiǔ hé chén dà lù,qín guān qiān zhàng hù zhǎng chéng。
华阳地敞堪归马,太白星高喜弄兵。huá yáng dì chǎng kān guī mǎ,tài bái xīng gāo xǐ nòng bīng。
北望浮云连朔漠,日边何处是神京。běi wàng fú yún lián shuò mò,rì biān hé chù shì shén jīng。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

曾思峻极咏周诗,此日经行拜古祠。céng sī jùn jí yǒng zhōu shī,cǐ rì jīng xíng bài gǔ cí。
百代封文藏玉检,三花晴色映龙墀。bǎi dài fēng wén cáng yù jiǎn,sān huā qíng sè yìng lóng chí。
紫宫高敞金银阙,黄鹤能通祝史词。zǐ gōng gāo chǎng jīn yín quē,huáng hè néng tōng zhù shǐ cí。
闻道今皇新秩祀,祈灵天语使臣知。wén dào jīn huáng xīn zhì sì,qí líng tiān yǔ shǐ chén zhī。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

历险探奇无尽日,才登华岳又嵩邱。lì xiǎn tàn qí wú jǐn rì,cái dēng huá yuè yòu sōng qiū。
八方风气推中土,一统河山据上游。bā fāng fēng qì tuī zhōng tǔ,yī tǒng hé shān jù shàng yóu。
仙跸昔传青鸟下,封坛今有白云留。xiān bì xī chuán qīng niǎo xià,fēng tán jīn yǒu bái yún liú。
谁能尽解人间缚?shuí néng jǐn jiě rén jiān fù?
直驾銮骖到十洲。zhí jià luán cān dào shí zhōu。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

崤函叠嶂走轘辕,伊阙城皋锁壁门。xiáo hán dié zhàng zǒu huán yuán,yī quē chéng gāo suǒ bì mén。
四岳按方皆就列,中央之帝独称尊。sì yuè àn fāng jiē jiù liè,zhōng yāng zhī dì dú chēng zūn。
浑浑土气通黄道,灿烂星躔贯紫垣。hún hún tǔ qì tōng huáng dào,càn làn xīng chán guàn zǐ yuán。
静听天鸡三唱后,缤纷芝盖上朝元。jìng tīng tiān jī sān chàng hòu,bīn fēn zhī gài shàng cháo yuán。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

中原顾盼雾沉沙,俯视诸峰几点鸦。zhōng yuán gù pàn wù chén shā,fǔ shì zhū fēng jǐ diǎn yā。
冬雪尚留封二室,春风已报到三花。dōng xuě shàng liú fēng èr shì,chūn fēng yǐ bào dào sān huā。
短筇时伴松间鹿,半榻闲眠嶂里霞。duǎn qióng shí bàn sōng jiān lù,bàn tà xián mián zhàng lǐ xiá。
瑶草朝来行问讯,南峰气暖渐抽芽。yáo cǎo cháo lái xíng wèn xùn,nán fēng qì nuǎn jiàn chōu yá。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

君山彩翠共氤氲,独见中峰拥绛云。jūn shān cǎi cuì gòng yīn yūn,dú jiàn zhōng fēng yōng jiàng yún。
河洛分流蟠水府,图书并出焕灵文。hé luò fēn liú pán shuǐ fǔ,tú shū bìng chū huàn líng wén。
登临已遍三千界,封禅曾经七十君。dēng lín yǐ biàn sān qiān jiè,fēng chán céng jīng qī shí jūn。
想像羽林纷扈从,今存惟有柏将军。xiǎng xiàng yǔ lín fēn hù cóng,jīn cún wéi yǒu bǎi jiāng jūn。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

京洛名园翳绿芜,何如珠树满仙都。jīng luò míng yuán yì lǜ wú,hé rú zhū shù mǎn xiān dōu。
周遭峦嶂团城阙,朝暮云烟写画图。zhōu zāo luán zhàng tuán chéng quē,cháo mù yún yān xiě huà tú。
剩有声名高四岳,为传灵响效三呼。shèng yǒu shēng míng gāo sì yuè,wèi chuán líng xiǎng xiào sān hū。
不知历代登封者,若个能餐九节蒲。bù zhī lì dài dēng fēng zhě,ruò gè néng cān jiǔ jié pú。