古诗词

受长洲令出都门戏作长歌

邓云霄

从来懒慢喜逍遥,林下闻风欲弃瓢。cóng lái lǎn màn xǐ xiāo yáo,lín xià wén fēng yù qì piáo。
东海肯将龙性扰,北山谁把鹤书招?dōng hǎi kěn jiāng lóng xìng rǎo,běi shān shuí bǎ hè shū zhāo?
朅来京陌红尘里,奏对明光谒天子。qiè lái jīng mò hóng chén lǐ,zòu duì míng guāng yè tiān zi。
骥尾犹随十九人,鹏溟休说三千里。jì wěi yóu suí shí jiǔ rén,péng míng xiū shuō sān qiān lǐ。
一行作吏傍凫飞,此日驱车出帝畿。yī xíng zuò lì bàng fú fēi,cǐ rì qū chē chū dì jī。
风木哀吟愁捧檄,尘埃世态易沾衣。fēng mù āi yín chóu pěng xí,chén āi shì tài yì zhān yī。
平生疑是劳薪骨,簿领从今终矻矻。píng shēng yí shì láo xīn gǔ,bù lǐng cóng jīn zhōng kū kū。
折腰断不受人怜,强项雄心未全歇。zhé yāo duàn bù shòu rén lián,qiáng xiàng xióng xīn wèi quán xiē。
丈夫有甑学莱芜,独鹤随行兴不孤。zhàng fū yǒu zèng xué lái wú,dú hè suí xíng xīng bù gū。
物力东南今正竭,谁能鞭扑更催租。wù lì dōng nán jīn zhèng jié,shuí néng biān pū gèng cuī zū。
莫言下吏翻嫌俗,百里郎官高列宿。mò yán xià lì fān xián sú,bǎi lǐ láng guān gāo liè sù。
一曲琴清化茧丝,九还丹就骑鸿鹄。yī qū qín qīng huà jiǎn sī,jiǔ hái dān jiù qí hóng gǔ。
梦中彩笔去曾携,一片闲心物外栖。mèng zhōng cǎi bǐ qù céng xié,yī piàn xián xīn wù wài qī。
吴门烟月宜仙令,处处湖山待品题。wú mén yān yuè yí xiān lìng,chù chù hú shān dài pǐn tí。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

少妇红颜黯自怜,下机鸣杵小楼前。shǎo fù hóng yán àn zì lián,xià jī míng chǔ xiǎo lóu qián。
捣残鸳锦非今日,梦隔龙沙又一年。dǎo cán yuān jǐn fēi jīn rì,mèng gé lóng shā yòu yī nián。
不惜哀音催木叶,愿随明月到胡天。bù xī āi yīn cuī mù yè,yuàn suí míng yuè dào hú tiān。
中原荒土无人辟,汉武时巡尚事边。zhōng yuán huāng tǔ wú rén pì,hàn wǔ shí xún shàng shì biān。

古六宫诗六首吴宫

邓云霄

南国佳人自苎萝,屧廊香径夜经过。nán guó jiā rén zì zhù luó,xiè láng xiāng jìng yè jīng guò。
啼乌渐散城头鼓,斜月潜窥帐底歌。tí wū jiàn sàn chéng tóu gǔ,xié yuè qián kuī zhàng dǐ gē。
金虎气沉三尺剑,红颜春载五湖波。jīn hǔ qì chén sān chǐ jiàn,hóng yán chūn zài wǔ hú bō。
千秋胜地多游女,笑上荒台踏绿莎。qiān qiū shèng dì duō yóu nǚ,xiào shàng huāng tái tà lǜ shā。

古六宫诗六首吴宫

邓云霄

柳色章台半欲凋,烟霏残黛暮还朝。liǔ sè zhāng tái bàn yù diāo,yān fēi cán dài mù hái cháo。
君王本自怜神女,屏障空教贮细腰。jūn wáng běn zì lián shén nǚ,píng zhàng kōng jiào zhù xì yāo。
梦泽猎归存石马,巫山雨散落秋潮。mèng zé liè guī cún shí mǎ,wū shān yǔ sàn luò qiū cháo。
行人莫问宫前水,声咽忠魂恨未消。xíng rén mò wèn gōng qián shuǐ,shēng yàn zhōng hún hèn wèi xiāo。

古六宫诗六首吴宫

邓云霄

三月咸阳火已红,遥闻新构压秦宫。sān yuè xián yáng huǒ yǐ hóng,yáo wén xīn gòu yā qín gōng。
汉皇自定河山鼎,萧相徒劳土木工。hàn huáng zì dìng hé shān dǐng,xiāo xiāng tú láo tǔ mù gōng。
运去赤龙伤逝水,时来铜雀更摩空。yùn qù chì lóng shāng shì shuǐ,shí lái tóng què gèng mó kōng。
遗基指点无人识,弹剑高歌想大风。yí jī zhǐ diǎn wú rén shí,dàn jiàn gāo gē xiǎng dà fēng。

古六宫诗六首吴宫

邓云霄

太平天子漫焚裘,何事羊车恣浪游。tài píng tiān zi màn fén qiú,hé shì yáng chē zì làng yóu。
深苑虾蟆喧雨夜,蒙尘龙马渡江秋。shēn yuàn xiā má xuān yǔ yè,méng chén lóng mǎ dù jiāng qiū。
清谈未罢了胡语,醉客初醒对楚囚。qīng tán wèi bà le hú yǔ,zuì kè chū xǐng duì chǔ qiú。
莫道偏安成霸业,中原无处觅神州。mò dào piān ān chéng bà yè,zhōng yuán wú chù mì shén zhōu。

古六宫诗六首吴宫

邓云霄

璧月团团满锦筵,宫中行乐足芳年。bì yuè tuán tuán mǎn jǐn yán,gōng zhōng xíng lè zú fāng nián。
新词结构文如绮,妙舞轻盈望似仙。xīn cí jié gòu wén rú qǐ,miào wǔ qīng yíng wàng shì xiān。
春去不知琼树老,井深犹有酒龙眠。chūn qù bù zhī qióng shù lǎo,jǐng shēn yóu yǒu jiǔ lóng mián。
遗声飘落知何处,曾记秦淮夜泊船。yí shēng piāo luò zhī hé chù,céng jì qín huái yè pō chuán。

古六宫诗六首吴宫

邓云霄

台殿东京倚绛霄,凿河通道气逾骄。tái diàn dōng jīng yǐ jiàng xiāo,záo hé tōng dào qì yú jiāo。
天垂帐幕秋临塞,月引笙箫夜度辽。tiān chuí zhàng mù qiū lín sāi,yuè yǐn shēng xiāo yè dù liáo。
汴柳竟移龙舸缆,芜城空拍广陵潮。biàn liǔ jìng yí lóng gě lǎn,wú chéng kōng pāi guǎng líng cháo。
吴公台下雷塘路,点点山萤照寂寥。wú gōng tái xià léi táng lù,diǎn diǎn shān yíng zhào jì liáo。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

长林啼鴂妒年芳,怜尔萧疏古道傍。zhǎng lín tí jué dù nián fāng,lián ěr xiāo shū gǔ dào bàng。
楚客旅魂搴宿莽,谢家清梦落寒塘。chǔ kè lǚ hún qiān sù mǎng,xiè jiā qīng mèng luò hán táng。
西风匹马人千里,南国孤帆水一方。xī fēng pǐ mǎ rén qiān lǐ,nán guó gū fān shuǐ yī fāng。
正是天涯逢岁晏,萋萋空结九回场。zhèng shì tiān yá féng suì yàn,qī qī kōng jié jiǔ huí chǎng。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

谁家捣练下鸣机,叹息萦砧又挂衣。shuí jiā dǎo liàn xià míng jī,tàn xī yíng zhēn yòu guà yī。
山下蘼芜伤北望,朔方边马想南归。shān xià mí wú shāng běi wàng,shuò fāng biān mǎ xiǎng nán guī。
青青浥露临关尽,白白侵沙出塞微。qīng qīng yì lù lín guān jǐn,bái bái qīn shā chū sāi wēi。
闻道五原烽火急,战场几处傍磷飞。wén dào wǔ yuán fēng huǒ jí,zhàn chǎng jǐ chù bàng lín fēi。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

春郊青绿细如丝,还记香车出郭时。chūn jiāo qīng lǜ xì rú sī,hái jì xiāng chē chū guō shí。
已衬花茵眠醉客,更承琼佩拥歌儿。yǐ chèn huā yīn mián zuì kè,gèng chéng qióng pèi yōng gē ér。
芳心岂恃青皇宠,薄命难逢白帝知。fāng xīn qǐ shì qīng huáng chǒng,báo mìng nán féng bái dì zhī。
回首旧游欢赏处,疏烟残照总离离。huí shǒu jiù yóu huān shǎng chù,shū yān cán zhào zǒng lí lí。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

秋来满目尽堪伤,叶冷枝斜不任霜。qiū lái mǎn mù jǐn kān shāng,yè lěng zhī xié bù rèn shuāng。
夜静荒原闻蟋蟀,风吹旷野见牛羊。yè jìng huāng yuán wén xī shuài,fēng chuī kuàng yě jiàn niú yáng。
平铺秋色浑无际,暗惜春期渺未央。píng pù qiū sè hún wú jì,àn xī chūn qī miǎo wèi yāng。
莫向金天怨摇落,李家池馆爱迎凉。mò xiàng jīn tiān yuàn yáo luò,lǐ jiā chí guǎn ài yíng liáng。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

皂雕高掣阵云平,猎骑骎骎出汉营。zào diāo gāo chè zhèn yún píng,liè qí qīn qīn chū hàn yíng。
霜剪蓬蒿狐穴浅,风生沙碛马蹄轻。shuāng jiǎn péng hāo hú xué qiǎn,fēng shēng shā qì mǎ tí qīng。
烧荒已见无遗烬,丛薄谁云有伏兵。shāo huāng yǐ jiàn wú yí jìn,cóng báo shuí yún yǒu fú bīng。
极目萧条空万里,更催飞将取龙城。jí mù xiāo tiáo kōng wàn lǐ,gèng cuī fēi jiāng qǔ lóng chéng。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

晚上平皋叹后凋,寒堤望去正迢迢。wǎn shàng píng gāo tàn hòu diāo,hán dī wàng qù zhèng tiáo tiáo。
芳菲漫自疑蘅杜,零落谁能辨艾萧?fāng fēi màn zì yí héng dù,líng luò shuí néng biàn ài xiāo?
临水数枝斜日短,连天一色断鸿遥。lín shuǐ shù zhī xié rì duǎn,lián tiān yī sè duàn hóng yáo。
可怜仲蔚无人问,惆怅高踪竟寂寥。kě lián zhòng wèi wú rén wèn,chóu chàng gāo zōng jìng jì liáo。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

秋老空嗟百卉腓,愁心此夕转依依。qiū lǎo kōng jiē bǎi huì féi,chóu xīn cǐ xī zhuǎn yī yī。
征夫泪落明妃冢,少妇苔侵长信扉。zhēng fū lèi luò míng fēi zhǒng,shǎo fù tái qīn zhǎng xìn fēi。
天外关山何处尽?tiān wài guān shān hé chù jǐn?
阶前綦履向来稀。jiē qián qí lǚ xiàng lái xī。
红颜渐与群芳歇,来岁王孙归未归。hóng yán jiàn yǔ qún fāng xiē,lái suì wáng sūn guī wèi guī。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

步出溪桥俨画图,残黄衰绿满平芜。bù chū xī qiáo yǎn huà tú,cán huáng shuāi lǜ mǎn píng wú。
泥寒归燕能留否?ní hán guī yàn néng liú fǒu?
露重啼螀近有无。lù zhòng tí jiāng jìn yǒu wú。
故国田园荒径没,前朝陵阙野烟孤。gù guó tián yuán huāng jìng méi,qián cháo líng quē yě yān gū。
古来兴废皆如此,一笑牛山只自愚。gǔ lái xīng fèi jiē rú cǐ,yī xiào niú shān zhǐ zì yú。