古诗词

陆丹徒年兄招饮甘露寺

邓云霄

古来北固号吴关,云水楼台罨画间。gǔ lái běi gù hào wú guān,yún shuǐ lóu tái yǎn huà jiān。
主人风流美为政,暇日携客同登攀。zhǔ rén fēng liú měi wèi zhèng,xiá rì xié kè tóng dēng pān。
长洲仙令罗浮子,喜往名山洗心耳。zhǎng zhōu xiān lìng luó fú zi,xǐ wǎng míng shān xǐ xīn ěr。
蹑屐高冲宿雾收,振衣长啸雄风起。niè jī gāo chōng sù wù shōu,zhèn yī zhǎng xiào xióng fēng qǐ。
此时春日丽春台,桃花杏花次第开。cǐ shí chūn rì lì chūn tái,táo huā xìng huā cì dì kāi。
山头莺鹤不避客,眼底鱼鸟皆迎杯。shān tóu yīng hè bù bì kè,yǎn dǐ yú niǎo jiē yíng bēi。
江胥出游群龙舞,湘妃挟瑟冯夷鼓。jiāng xū chū yóu qún lóng wǔ,xiāng fēi xié sè féng yí gǔ。
命句愁翻鲛室珠,挥巾恐挂珊瑚树。mìng jù chóu fān jiāo shì zhū,huī jīn kǒng guà shān hú shù。
春台长日坐氤氲,下界喧嚣寂不闻。chūn tái zhǎng rì zuò yīn yūn,xià jiè xuān xiāo jì bù wén。
冯阑洒酒来空翠,击节征歌伫白云。féng lán sǎ jiǔ lái kōng cuì,jī jié zhēng gē zhù bái yún。
半酣遥措金陵城,六代兴亡似醉醒。bàn hān yáo cuò jīn líng chéng,liù dài xīng wáng shì zuì xǐng。
连天江水千重碧,隔岸扬州一片青。lián tiān jiāng shuǐ qiān zhòng bì,gé àn yáng zhōu yī piàn qīng。
江水东流达海门,烟波渺渺得仙源。jiāng shuǐ dōng liú dá hǎi mén,yān bō miǎo miǎo dé xiān yuán。
金焦何必夸名胜,蓬岛犹闻列上尊。jīn jiāo hé bì kuā míng shèng,péng dǎo yóu wén liè shàng zūn。
两腋雄风将羽化,半生傲骨终难下。liǎng yè xióng fēng jiāng yǔ huà,bàn shēng ào gǔ zhōng nán xià。
便可三山跨凤皇,谁堪五斗呼牛马。biàn kě sān shān kuà fèng huáng,shuí kān wǔ dòu hū niú mǎ。
携来甘露满冰壶,一滴灵芽永不枯。xié lái gān lù mǎn bīng hú,yī dī líng yá yǒng bù kū。
主人已傍山阴住,为问门前旧镜湖。zhǔ rén yǐ bàng shān yīn zhù,wèi wèn mén qián jiù jìng hú。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

燕京春怀八首

邓云霄

西苑芳湖绕绿堤,凫鹥鸂□浪参差。xī yuàn fāng hú rào lǜ dī,fú yī xī làng cān chà。
昆明不动旌旗影,汾水空思鼓棹词。kūn míng bù dòng jīng qí yǐng,fén shuǐ kōng sī gǔ zhào cí。
好鸟闲啼三殿柳,和风长护万年枝。hǎo niǎo xián tí sān diàn liǔ,hé fēng zhǎng hù wàn nián zhī。
萋萋碧草欣承辇,伫望花阴彩仗移。qī qī bì cǎo xīn chéng niǎn,zhù wàng huā yīn cǎi zhàng yí。

燕京春怀八首

邓云霄

载酒郊圻晚兴慵,愁心落日满卢龙。zài jiǔ jiāo qí wǎn xīng yōng,chóu xīn luò rì mǎn lú lóng。
金元战地存遗垒,燕赵狂徒伏旧封。jīn yuán zhàn dì cún yí lěi,yàn zhào kuáng tú fú jiù fēng。
雨后黾蛙喧水草,荒馀鸡犬罢村舂。yǔ hòu mǐn wā xuān shuǐ cǎo,huāng yú jī quǎn bà cūn chōng。
谁怜问柳寻花客,欲向松门伴赤松。shuí lián wèn liǔ xún huā kè,yù xiàng sōng mén bàn chì sōng。

燕京春怀八首

邓云霄

寒暑京华几暗移,槐阴草色静荆扉。hán shǔ jīng huá jǐ àn yí,huái yīn cǎo sè jìng jīng fēi。
堂虚燕子从教入,日永杨花好慢飞。táng xū yàn zi cóng jiào rù,rì yǒng yáng huā hǎo màn fēi。
海上乡书新到少,城中车马近来稀。hǎi shàng xiāng shū xīn dào shǎo,chéng zhōng chē mǎ jìn lái xī。
纸屏石枕堪高卧,今世谁云隐吏非。zhǐ píng shí zhěn kān gāo wò,jīn shì shuí yún yǐn lì fēi。

燕京春怀八首

邓云霄

豺虎中原尚爪牙,氛霾飒飒惨风沙。chái hǔ zhōng yuán shàng zhǎo yá,fēn mái sà sà cǎn fēng shā。
也知漆室能忧国,却笑荆门独忆家。yě zhī qī shì néng yōu guó,què xiào jīng mén dú yì jiā。
宛马天山肥苜蓿,宣房春水涨桃花。wǎn mǎ tiān shān féi mù xu,xuān fáng chūn shuǐ zhǎng táo huā。
老成南北烦筹策,翘首云边待相麻。lǎo chéng nán běi fán chóu cè,qiào shǒu yún biān dài xiāng má。

燕京中秋十五首

邓云霄

芙蓉水落凤凰城,台馆翛然白玉京。fú róng shuǐ luò fèng huáng chéng,tái guǎn xiāo rán bái yù jīng。
秋色平分中夜月,风光偏借此宵晴。qiū sè píng fēn zhōng yè yuè,fēng guāng piān jiè cǐ xiāo qíng。
霜侵桂阙仙衣冷,轮度银河碧浪轻。shuāng qīn guì quē xiān yī lěng,lún dù yín hé bì làng qīng。
欲向银蟾乞灵药,共骑黄鹤听吹笙。yù xiàng yín chán qǐ líng yào,gòng qí huáng hè tīng chuī shēng。

燕京中秋十五首

邓云霄

西来爽气净寥天,金粟飘香集绮筵。xī lái shuǎng qì jìng liáo tiān,jīn sù piāo xiāng jí qǐ yán。
青女踏残燕市草,紫箫吹散蓟门烟。qīng nǚ tà cán yàn shì cǎo,zǐ xiāo chuī sàn jì mén yān。
壮怀潦倒惟杯酒,往事凄凉自岁年。zhuàng huái lǎo dào wéi bēi jiǔ,wǎng shì qī liáng zì suì nián。
迢递故乡临桂水,愁看两地共婵娟。tiáo dì gù xiāng lín guì shuǐ,chóu kàn liǎng dì gòng chán juān。

燕京中秋十五首

邓云霄

广寒游罢回龙驭,金母初归欲进桃。guǎng hán yóu bà huí lóng yù,jīn mǔ chū guī yù jìn táo。
露湛玉盘铺白练,月翻宫瓦涌黄涛。lù zhàn yù pán pù bái liàn,yuè fān gōng wǎ yǒng huáng tāo。
楼前佳气西山近,殿上芳尊北斗高。lóu qián jiā qì xī shān jìn,diàn shàng fāng zūn běi dòu gāo。
独有微臣犹待诏,青云空愧旧宫袍。dú yǒu wēi chén yóu dài zhào,qīng yún kōng kuì jiù gōng páo。

燕京中秋十五首

邓云霄

冉冉东流竟不回,年华漏箭暗相催。rǎn rǎn dōng liú jìng bù huí,nián huá lòu jiàn àn xiāng cuī。
严风乱卷胡霜去,明月还浮朔吹来。yán fēng luàn juǎn hú shuāng qù,míng yuè hái fú shuò chuī lái。
白草连天迷渥水,黄金无地觅燕台。bái cǎo lián tiān mí wò shuǐ,huáng jīn wú dì mì yàn tái。
谁怜蹭蹬龙媒老,苜蓿蒲梢晚自哀。shuí lián cèng dēng lóng méi lǎo,mù xu pú shāo wǎn zì āi。

燕京中秋十五首

邓云霄

海外亭亭晓镜升,仙槎谁道兴难乘。hǎi wài tíng tíng xiǎo jìng shēng,xiān chá shuí dào xīng nán chéng。
遥闻桂子飘灵隐,忽忆涛声满广陵。yáo wén guì zi piāo líng yǐn,hū yì tāo shēng mǎn guǎng líng。
夜永缓倾金凿落,人闲长坐玉壶冰。yè yǒng huǎn qīng jīn záo luò,rén xián zhǎng zuò yù hú bīng。
懒随道上遨游子,裘马红尘浪自矜。lǎn suí dào shàng áo yóu zi,qiú mǎ hóng chén làng zì jīn。

燕京中秋十五首

邓云霄

云叶轻盈护月华,古堂虚白晚栖鸦。yún yè qīng yíng hù yuè huá,gǔ táng xū bái wǎn qī yā。
管弦人世新番曲,霓羽天孙自一家。guǎn xián rén shì xīn fān qū,ní yǔ tiān sūn zì yī jiā。
泛渚可能期太乙,占星还欲摘匏瓜。fàn zhǔ kě néng qī tài yǐ,zhàn xīng hái yù zhāi páo guā。
丹砂未就残双鬓,此夕秋思未有涯。dān shā wèi jiù cán shuāng bìn,cǐ xī qiū sī wèi yǒu yá。

燕京中秋十五首

邓云霄

安仁官序黯惊秋,赖有深杯缓旅愁。ān rén guān xù àn jīng qiū,lài yǒu shēn bēi huǎn lǚ chóu。
笑挽天河聊漱齿,更听宫漏促传筹。xiào wǎn tiān hé liáo shù chǐ,gèng tīng gōng lòu cù chuán chóu。
十年偃蹇仍黄绶,万里羁栖易白头。shí nián yǎn jiǎn réng huáng shòu,wàn lǐ jī qī yì bái tóu。
谁念倦游心独苦,故山吾拟理菟裘。shuí niàn juàn yóu xīn dú kǔ,gù shān wú nǐ lǐ tú qiú。

燕京中秋十五首

邓云霄

谁家玉笛叫层云,月引馀声送雁群。shuí jiā yù dí jiào céng yún,yuè yǐn yú shēng sòng yàn qún。
缥缈危栏人独倚,凄清深院客先闻。piāo miǎo wēi lán rén dú yǐ,qī qīng shēn yuàn kè xiān wén。
胡床暗忆先年弄,绛帐空传旧日文。hú chuáng àn yì xiān nián nòng,jiàng zhàng kōng chuán jiù rì wén。
最是天涯肠断处,落梅残柳更纷纷。zuì shì tiān yá cháng duàn chù,luò méi cán liǔ gèng fēn fēn。

燕京中秋十五首

邓云霄

万木萧萧玉露浓,汀兰岸芷若为容。wàn mù xiāo xiāo yù lù nóng,tīng lán àn zhǐ ruò wèi róng。
正邀明月留澄景,休向浮云问旧踪。zhèng yāo míng yuè liú chéng jǐng,xiū xiàng fú yún wèn jiù zōng。
镜里关山同一点,人间道路隔千重。jìng lǐ guān shān tóng yī diǎn,rén jiān dào lù gé qiān zhòng。
醉乡已悟能忘世,愿向金波化酒龙。zuì xiāng yǐ wù néng wàng shì,yuàn xiàng jīn bō huà jiǔ lóng。

燕京中秋十五首

邓云霄

游尘争度七香车,河汉纵横月未斜。yóu chén zhēng dù qī xiāng chē,hé hàn zòng héng yuè wèi xié。
望望歌楼凉似水,行行驰道白如沙。wàng wàng gē lóu liáng shì shuǐ,xíng xíng chí dào bái rú shā。
清风自扫扬雄宅,胜事全归石季家。qīng fēng zì sǎo yáng xióng zhái,shèng shì quán guī shí jì jiā。
过眼物华真瞬息,更留馀酝待黄花。guò yǎn wù huá zhēn shùn xī,gèng liú yú yùn dài huáng huā。

燕京中秋十五首

邓云霄

斗挂城头夜漏深,疏桐澹澹月移阴。dòu guà chéng tóu yè lòu shēn,shū tóng dàn dàn yuè yí yīn。
横塘迥对双珠定,阿阁斜衔半壁沉。héng táng jiǒng duì shuāng zhū dìng,ā gé xié xián bàn bì chén。
霜露不凋青桂影,海天长系素娥心。shuāng lù bù diāo qīng guì yǐng,hǎi tiān zhǎng xì sù é xīn。
寒衣夫授催刀尺,又听西风一片砧。hán yī fū shòu cuī dāo chǐ,yòu tīng xī fēng yī piàn zhēn。