古诗词

灯市篇

邓云霄

众星环斗极,万国拱京华。zhòng xīng huán dòu jí,wàn guó gǒng jīng huá。
文物流殊俗,车书正一家。wén wù liú shū sú,chē shū zhèng yī jiā。
马放白登闲汉戌,笳沉青海靖胡沙。mǎ fàng bái dēng xián hàn xū,jiā chén qīng hǎi jìng hú shā。
胡沙汉戍临荒服,尧封禹甸绵周箓。hú shā hàn shù lín huāng fú,yáo fēng yǔ diān mián zhōu lù。
雄关虎踞一百二,圣主龙飞三十六。xióng guān hǔ jù yī bǎi èr,shèng zhǔ lóng fēi sān shí liù。
送腊玄霜散北郊,迎春青帝回东陆。sòng là xuán shuāng sàn běi jiāo,yíng chūn qīng dì huí dōng lù。
明堂元旦朝诸侯,仙乐遥传万井讴。míng táng yuán dàn cháo zhū hóu,xiān lè yáo chuán wàn jǐng ōu。
瑞日轻笼囗鹊观,卿云低抱凤凰楼。ruì rì qīng lóng wéi què guān,qīng yún dī bào fèng huáng lóu。
六衢九陌饶佳气,击坏升平多燕喜。liù qú jiǔ mò ráo jiā qì,jī huài shēng píng duō yàn xǐ。
宫中锦绣结熬山,陌上烟花满灯市。gōng zhōng jǐn xiù jié áo shān,mò shàng yān huā mǎn dēng shì。
灯市游人杂还来,交廛列肆两边开。dēng shì yóu rén zá hái lái,jiāo chán liè sì liǎng biān kāi。
阵阵香尘萦晓雾,填填画毂度新雷。zhèn zhèn xiāng chén yíng xiǎo wù,tián tián huà gǔ dù xīn léi。
香尘画毂华灯下,竞巧矜能高索价。xiāng chén huà gǔ huá dēng xià,jìng qiǎo jīn néng gāo suǒ jià。
白凤斜飞螭口衔,黑龙倒舞麟须挂。bái fèng xié fēi chī kǒu xián,hēi lóng dào wǔ lín xū guà。
鸡踏红莲玉作台,鲸翻绛蜡金为架。jī tà hóng lián yù zuò tái,jīng fān jiàng là jīn wèi jià。
绮靡应同董偃奢,神奇肯在丁谖亚。qǐ mí yīng tóng dǒng yǎn shē,shén qí kěn zài dīng xuān yà。
更有胡商碧眼悬,携来异宝气冲天。gèng yǒu hú shāng bì yǎn xuán,xié lái yì bǎo qì chōng tiān。
黄金满斗真成土,彩帛如山不论钱。huáng jīn mǎn dòu zhēn chéng tǔ,cǎi bó rú shān bù lùn qián。
披图若献河宗瑞,陆地忽涌波斯船。pī tú ruò xiàn hé zōng ruì,lù dì hū yǒng bō sī chuán。
制就九枝逾万万,装成四照讵千千。zhì jiù jiǔ zhī yú wàn wàn,zhuāng chéng sì zhào jù qiān qiān。
谁家千万争豪侈,中贵侯门兼戚里。shuí jiā qiān wàn zhēng háo chǐ,zhōng guì hóu mén jiān qī lǐ。
横跨市上起歌楼,直倚云边奏声伎。héng kuà shì shàng qǐ gē lóu,zhí yǐ yún biān zòu shēng jì。
火树光摇洛洞羊,春樽色泛嶓山兕。huǒ shù guāng yáo luò dòng yáng,chūn zūn sè fàn bō shān sì。
楼头弦管逐年新,楼底喧喧引看人。lóu tóu xián guǎn zhú nián xīn,lóu dǐ xuān xuān yǐn kàn rén。
歌声窃窕闻黄道,灯影荧煌彻紫宸。gē shēng qiè tiǎo wén huáng dào,dēng yǐng yíng huáng chè zǐ chén。
紫宸黄道连双阙,银蟾皎洁银河没。zǐ chén huáng dào lián shuāng quē,yín chán jiǎo jié yín hé méi。
已讶仙人五色烟,旋看帝子重轮月。yǐ yà xiān rén wǔ sè yān,xuán kàn dì zi zhòng lún yuè。
月华星彩迥层层,马埒球场兴倍增。yuè huá xīng cǎi jiǒng céng céng,mǎ liè qiú chǎng xīng bèi zēng。
望去九门开铁缫,行来十道界金绳。wàng qù jiǔ mén kāi tiě sāo,xíng lái shí dào jiè jīn shéng。
妖姬解造千番曲,上客能酬几匹绫。yāo jī jiě zào qiān fān qū,shàng kè néng chóu jǐ pǐ líng。
公子王孙徒妩媚,鸣钟列鼎浪骄矜。gōng zi wáng sūn tú wǔ mèi,míng zhōng liè dǐng làng jiāo jīn。
良宵未觉欢娱毕,鼓声隆隆催晓日。liáng xiāo wèi jué huān yú bì,gǔ shēng lóng lóng cuī xiǎo rì。
转眼风光又一时,人生宁有百年期。zhuǎn yǎn fēng guāng yòu yī shí,rén shēng níng yǒu bǎi nián qī。
冯唐白■遥相待,扬子玄经谁见知。féng táng bái yáo xiāng dài,yáng zi xuán jīng shuí jiàn zhī。
羞随轻薄空驰逐,繁华富贵风前烛。xiū suí qīng báo kōng chí zhú,fán huá fù guì fēng qián zhú。
潦倒堪为毕卓眠,升沉懒问君平卜。lǎo dào kān wèi bì zhuó mián,shēng chén lǎn wèn jūn píng bo。
燕市难逢击筑人,素衣愁染帝京尘。yàn shì nán féng jī zhù rén,sù yī chóu rǎn dì jīng chén。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

晚禾收罢散鸡豚,浊酒时携过近村。wǎn hé shōu bà sàn jī tún,zhuó jiǔ shí xié guò jìn cūn。
野老不知尧舜力,别开深洞创乾坤。yě lǎo bù zhī yáo shùn lì,bié kāi shēn dòng chuàng qián kūn。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

枕上飞泉响四山,万花如雨水潺潺。zhěn shàng fēi quán xiǎng sì shān,wàn huā rú yǔ shuǐ chán chán。
醒来已向山灵语,不许飘花到世间。xǐng lái yǐ xiàng shān líng yǔ,bù xǔ piāo huā dào shì jiān。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

绳床窗下自眠云,巢许元来不事君。shéng chuáng chuāng xià zì mián yún,cháo xǔ yuán lái bù shì jūn。
新造松花春酿熟,开尊烧笋醉斜曛。xīn zào sōng huā chūn niàng shú,kāi zūn shāo sǔn zuì xié xūn。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

稚子骑牛过野坡,自吹横笛和山歌。zhì zi qí niú guò yě pō,zì chuī héng dí hé shān gē。
柘弓射雉归来晚,犹说前冈兔更多。zhè gōng shè zhì guī lái wǎn,yóu shuō qián gāng tù gèng duō。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

闻道城中数万家,暑深如火气蒸霞。wén dào chéng zhōng shù wàn jiā,shǔ shēn rú huǒ qì zhēng xiá。
何如濯足溪潭里,闲数游鱼踏白沙。hé rú zhuó zú xī tán lǐ,xián shù yóu yú tà bái shā。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

雪压浮桥玉树孤,叩门邻叟共携壶。xuě yā fú qiáo yù shù gū,kòu mén lín sǒu gòng xié hú。
陶然已到羲皇世,不数香山九老图。táo rán yǐ dào xī huáng shì,bù shù xiāng shān jiǔ lǎo tú。

过湖后喜晴

邓云霄

雨中堤柳亦含颦,雨后湖光转觉新。yǔ zhōng dī liǔ yì hán pín,yǔ hòu hú guāng zhuǎn jué xīn。
织月一钩催进酒,买鱼遥唤隔江人。zhī yuè yī gōu cuī jìn jiǔ,mǎi yú yáo huàn gé jiāng rén。

过鄱湖后遥望五老峰

邓云霄

雨气湖光暗不分,天边五老尽骑云。yǔ qì hú guāng àn bù fēn,tiān biān wǔ lǎo jǐn qí yún。
尘缨未濯矶头水,来往年年愧此君。chén yīng wèi zhuó jī tóu shuǐ,lái wǎng nián nián kuì cǐ jūn。

过阳朔怀晚唐诗人曹邺

邓云霄

阳朔奇峰画不成,曹家词客是山精。yáng shuò qí fēng huà bù chéng,cáo jiā cí kè shì shān jīng。
可怜山下清涟水,不鼓洪涛掣海鲸。kě lián shān xià qīng lián shuǐ,bù gǔ hóng tāo chè hǎi jīng。

嘲歌者不发

邓云霄

问津人到武陵源,十二金钗尔独尊。wèn jīn rén dào wǔ líng yuán,shí èr jīn chāi ěr dú zūn。
莫道美人娇艳曲,春深桃李自无言。mò dào měi rén jiāo yàn qū,chūn shēn táo lǐ zì wú yán。

赠歌者

邓云霄

万斛狂歌滴酒星,月中鼓瑟亦湘灵。wàn hú kuáng gē dī jiǔ xīng,yuè zhōng gǔ sè yì xiāng líng。
琼瑶错落知多少,音隔层云未易听。qióng yáo cuò luò zhī duō shǎo,yīn gé céng yún wèi yì tīng。

杏花十首为林子赋林子有美膢名杏者别嫁而懊思不已情见乎词而邓子和之

邓云霄

谁送东风满院霞?shuí sòng dōng fēng mǎn yuàn xiá?
庐山晴色属仙家。lú shān qíng sè shǔ xiān jiā。
自从分得栽云种,不数桃源两岸花。zì cóng fēn dé zāi yún zhǒng,bù shù táo yuán liǎng àn huā。

杏花十首为林子赋林子有美膢名杏者别嫁而懊思不已情见乎词而邓子和之

邓云霄

洛阳三月锦成堆,象管银筝日日催。luò yáng sān yuè jǐn chéng duī,xiàng guǎn yín zhēng rì rì cuī。
苦被游丝牵落片,错教人恨蝶蜂媒。kǔ bèi yóu sī qiān luò piàn,cuò jiào rén hèn dié fēng méi。

杏花十首为林子赋林子有美膢名杏者别嫁而懊思不已情见乎词而邓子和之

邓云霄

珍重曾围七宝栏,犹张锦幄护春寒。zhēn zhòng céng wéi qī bǎo lán,yóu zhāng jǐn wò hù chūn hán。
天香已触花王妒,墙外遥从隔幕看。tiān xiāng yǐ chù huā wáng dù,qiáng wài yáo cóng gé mù kàn。

杏花十首为林子赋林子有美膢名杏者别嫁而懊思不已情见乎词而邓子和之

邓云霄

香雾蒙蒙花气微,名园经过欲沾衣。xiāng wù méng méng huā qì wēi,míng yuán jīng guò yù zhān yī。
莫言花是无情物,犹遣红英傍马飞。mò yán huā shì wú qíng wù,yóu qiǎn hóng yīng bàng mǎ fēi。