古诗词

临江中秋篇

邓云霄

去岁泛园池,共掇中秋月。qù suì fàn yuán chí,gòng duō zhōng qiū yuè。
今当秋色半,倚棹江天阔。jīn dāng qiū sè bàn,yǐ zhào jiāng tiān kuò。
江天池水雨茫茫,水底骊珠一色光。jiāng tiān chí shuǐ yǔ máng máng,shuǐ dǐ lí zhū yī sè guāng。
南国仙舟看郭李,西江旅泊叹参商。nán guó xiān zhōu kàn guō lǐ,xī jiāng lǚ pō tàn cān shāng。
江流去去秦淮曲,想像银蟾摇绿玉。jiāng liú qù qù qín huái qū,xiǎng xiàng yín chán yáo lǜ yù。
怨入蒹葭夜正长,书稀鸿雁肠难续。yuàn rù jiān jiā yè zhèng zhǎng,shū xī hóng yàn cháng nán xù。
蒹葭鸿雁不胜愁,惆怅嫦娥耐九秋。jiān jiā hóng yàn bù shèng chóu,chóu chàng cháng é nài jiǔ qiū。
罗绮谁家秦女管,关山几处庾公楼。luó qǐ shuí jiā qín nǚ guǎn,guān shān jǐ chù yǔ gōng lóu。
高楼急管宜秋兴,不及澄江如练净。gāo lóu jí guǎn yí qiū xīng,bù jí chéng jiāng rú liàn jìng。
鲛室迎潮泪满绡,湘妃抱瑟妆临镜。jiāo shì yíng cháo lèi mǎn xiāo,xiāng fēi bào sè zhuāng lín jìng。
绡可裁衣镜可窥,镜中岁岁换容辉。xiāo kě cái yī jìng kě kuī,jìng zhōng suì suì huàn róng huī。
淩空正忆鸳鸾侣,绕树还惊乌鹊飞。líng kōng zhèng yì yuān luán lǚ,rào shù hái jīng wū què fēi。
飞飞乌鹊天边急,风高露重铜仙泣。fēi fēi wū què tiān biān jí,fēng gāo lù zhòng tóng xiān qì。
商妇何须红袖弹,迁人自觉青衫湿。shāng fù hé xū hóng xiù dàn,qiān rén zì jué qīng shān shī。
江中碎月散流金,坐久凄凄玉露深。jiāng zhōng suì yuè sàn liú jīn,zuò jiǔ qī qī yù lù shēn。
袁宏咏史无人听,枚叔观涛郁壮心。yuán hóng yǒng shǐ wú rén tīng,méi shū guān tāo yù zhuàng xīn。
且按绿琴成苦调,更骑黄鹄觅知音。qiě àn lǜ qín chéng kǔ diào,gèng qí huáng gǔ mì zhī yīn。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

暮春登报国寺经楼感滇粤辽阳警报作

邓云霄

独上高楼望紫宸,微茫宫树锁残春。dú shàng gāo lóu wàng zǐ chén,wēi máng gōng shù suǒ cán chūn。
飞飞珠箔堂中燕,扰扰铜驼陌上人。fēi fēi zhū bó táng zhōng yàn,rǎo rǎo tóng tuó mò shàng rén。
四海膏脂随日尽,九边烽火逐年新。sì hǎi gāo zhī suí rì jǐn,jiǔ biān fēng huǒ zhú nián xīn。
不知肉食优游者,曾向空门学化身。bù zhī ròu shí yōu yóu zhě,céng xiàng kōng mén xué huà shēn。

夏日米君梦吴翁晋载酒过斋头席上同赋二首

邓云霄

雨过苔痕绕砌生,客居终日罢逢迎。yǔ guò tái hén rào qì shēng,kè jū zhōng rì bà féng yíng。
叩门谁载贤人酒,怪尔偏知隐吏名。kòu mén shuí zài xián rén jiǔ,guài ěr piān zhī yǐn lì míng。
谈久竹风吹短麈,坐深花影落残枰。tán jiǔ zhú fēng chuī duǎn zhǔ,zuò shēn huā yǐng luò cán píng。
淹留正好期华月,向晚虚堂暑气清。yān liú zhèng hǎo qī huá yuè,xiàng wǎn xū táng shǔ qì qīng。

夏日米君梦吴翁晋载酒过斋头席上同赋二首

邓云霄

高枕西窗午梦阑,翛然对客若无官。gāo zhěn xī chuāng wǔ mèng lán,xiāo rán duì kè ruò wú guān。
闲来转觉三生妄,静后还怜一室宽。xián lái zhuǎn jué sān shēng wàng,jìng hòu hái lián yī shì kuān。
近市臣心同止水,断金交谊比丛兰。jìn shì chén xīn tóng zhǐ shuǐ,duàn jīn jiāo yì bǐ cóng lán。
醉归直待喧声歇,门外红尘不忍看。zuì guī zhí dài xuān shēng xiē,mén wài hóng chén bù rěn kàn。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

衔杯执手久踟蹰,往事惊心感慨馀。xián bēi zhí shǒu jiǔ chí chú,wǎng shì jīng xīn gǎn kǎi yú。
南国怀人千里梦,西风归雁几封书。nán guó huái rén qiān lǐ mèng,xī fēng guī yàn jǐ fēng shū。
旅愁落落便吾懒,交态悠悠与世疏。lǚ chóu luò luò biàn wú lǎn,jiāo tài yōu yōu yǔ shì shū。
夜雨空阶苔藓合,怜君还问病相如。yè yǔ kōng jiē tái xiǎn hé,lián jūn hái wèn bìng xiāng rú。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

相逢犹忆壮游年,并马看花绣陌边。xiāng féng yóu yì zhuàng yóu nián,bìng mǎ kàn huā xiù mò biān。
老去豪狂仍面目,重来燕赵异风烟。lǎo qù háo kuáng réng miàn mù,zhòng lái yàn zhào yì fēng yān。
干戈杀气缠三辅,阊阖浮云隔九天。gàn gē shā qì chán sān fǔ,chāng hé fú yún gé jiǔ tiān。
我是羁人君左调,夏时谁著祖生鞭。wǒ shì jī rén jūn zuǒ diào,xià shí shuí zhù zǔ shēng biān。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

西飞白日东流河,荏苒年华叹掷梭。xī fēi bái rì dōng liú hé,rěn rǎn nián huá tàn zhì suō。
客舍短檠惟汝共,闲门阴雨更谁过。kè shě duǎn qíng wéi rǔ gòng,xián mén yīn yǔ gèng shuí guò。
微官偃蹇羞鸡肋,半醉佯狂学凤歌。wēi guān yǎn jiǎn xiū jī lē,bàn zuì yáng kuáng xué fèng gē。
试问北山人去后,岩扉松桂近如何。shì wèn běi shān rén qù hòu,yán fēi sōng guì jìn rú hé。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

年少青云夙共期,辟雍春水照琼枝。nián shǎo qīng yún sù gòng qī,pì yōng chūn shuǐ zhào qióng zhī。
君看鸣佩环桥日,何异游梁入洛时。jūn kàn míng pèi huán qiáo rì,hé yì yóu liáng rù luò shí。
意气久倾天下士,功名番后里中儿。yì qì jiǔ qīng tiān xià shì,gōng míng fān hòu lǐ zhōng ér。
浮沉潦倒伤今昔,旧恨还应短剑知。fú chén lǎo dào shāng jīn xī,jiù hèn hái yīng duǎn jiàn zhī。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

作吏天涯叹薄游,金阊白狱尔离忧。zuò lì tiān yá tàn báo yóu,jīn chāng bái yù ěr lí yōu。
秫田芜没宁供醉,手板逢迎可自由。shú tián wú méi níng gōng zuì,shǒu bǎn féng yíng kě zì yóu。
兴到吕安难命驾,愁来王粲只登楼。xīng dào lǚ ān nán mìng jià,chóu lái wáng càn zhǐ dēng lóu。
自从共泛吴门月,枫叶芦花五换秋。zì cóng gòng fàn wú mén yuè,fēng yè lú huā wǔ huàn qiū。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

惆怅离群经几春,依然相对泣迷津。chóu chàng lí qún jīng jǐ chūn,yī rán xiāng duì qì mí jīn。
纵令白眼难谐俗,岂谓青山亦厌人。zòng lìng bái yǎn nán xié sú,qǐ wèi qīng shān yì yàn rén。
宦达鸳鸾堪结侣,退居猿鹤可为邻。huàn dá yuān luán kān jié lǚ,tuì jū yuán hè kě wèi lín。
穷通有主非关我,不辨乾坤幻是真。qióng tōng yǒu zhǔ fēi guān wǒ,bù biàn qián kūn huàn shì zhēn。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

读罢离骚动苦吟,新安江水照君心。dú bà lí sāo dòng kǔ yín,xīn ān jiāng shuǐ zhào jūn xīn。
从他流谤能盈箧,自信披裘不取金。cóng tā liú bàng néng yíng qiè,zì xìn pī qiú bù qǔ jīn。
世事无常看倚伏,此身如寄任升沉。shì shì wú cháng kàn yǐ fú,cǐ shēn rú jì rèn shēng chén。
百年□付杯中物,莫遣闲愁入爽襟。bǎi nián fù bēi zhōng wù,mò qiǎn xián chóu rù shuǎng jīn。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

雨洒灯花落酒卮,停卮不语有馀悲。yǔ sǎ dēng huā luò jiǔ zhī,tíng zhī bù yǔ yǒu yú bēi。
捩风孤鹳鹳城去,隔叶流萤出槛迟。liè fēng gū guàn guàn chéng qù,gé yè liú yíng chū kǎn chí。
下榻虚窗更漏永,思乡远峤水云疑。xià tà xū chuāng gèng lòu yǒng,sī xiāng yuǎn jiào shuǐ yún yí。
僦居邻近经过易,旅食淹留且岁时。jiù jū lín jìn jīng guò yì,lǚ shí yān liú qiě suì shí。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

侠骨崩腾浪自矜,穷愁慰籍有良朋。xiá gǔ bēng téng làng zì jīn,qióng chóu wèi jí yǒu liáng péng。
炎天门巷凉如水,野菜盘飧澹似僧。yán tiān mén xiàng liáng rú shuǐ,yě cài pán sūn dàn shì sēng。
仕路几人夸捷径,词坛惟尔快先登。shì lù jǐ rén kuā jié jìng,cí tán wéi ěr kuài xiān dēng。
千秋大业吾曹事,肯谓支床病未能。qiān qiū dà yè wú cáo shì,kěn wèi zhī chuáng bìng wèi néng。

雨夕陈仪翔年丈过小斋话旧同赋十首

邓云霄

剪烛高斋夜未央,一尊款曲话偏长。jiǎn zhú gāo zhāi yè wèi yāng,yī zūn kuǎn qū huà piān zhǎng。
班荆正好宽离索,沽酒何须问客囊。bān jīng zhèng hǎo kuān lí suǒ,gū jiǔ hé xū wèn kè náng。
风雨此时情脉脉,蒹葭他日恨苍苍。fēng yǔ cǐ shí qíng mài mài,jiān jiā tā rì hèn cāng cāng。
预愁岐路还南北,未唱阳关已断肠。yù chóu qí lù hái nán běi,wèi chàng yáng guān yǐ duàn cháng。

落花诗三十首一东

邓云霄

飘花何意到房栊,叹息年华落镜中。piāo huā hé yì dào fáng lóng,tàn xī nián huá luò jìng zhōng。
弱带纤腰同萎谢,伯劳飞燕共西东。ruò dài xiān yāo tóng wēi xiè,bó láo fēi yàn gòng xī dōng。
数声羯鼓朝催急,几树琼栏夕照空。shù shēng jié gǔ cháo cuī jí,jǐ shù qióng lán xī zhào kōng。
怪底封姨故相妒,开时元解笑春风。guài dǐ fēng yí gù xiāng dù,kāi shí yuán jiě xiào chūn fēng。

落花诗三十首一东

邓云霄

应同神女下巫峰,黯澹伤春意万重。yīng tóng shén nǚ xià wū fēng,àn dàn shāng chūn yì wàn zhòng。
舞袖拂来还有态,游丝罥去迥无踪。wǔ xiù fú lái hái yǒu tài,yóu sī juàn qù jiǒng wú zōng。
桃蹊沙外残霞浅,梨院阶前积雪浓。táo qī shā wài cán xiá qiǎn,lí yuàn jiē qián jī xuě nóng。
莫道芳菲浑落尽,涉江吾欲采芙蓉。mò dào fāng fēi hún luò jǐn,shè jiāng wú yù cǎi fú róng。