古诗词

长笛篇

邓云霄

月照高楼凉浸水,风刮秋衣人独倚。yuè zhào gāo lóu liáng jìn shuǐ,fēng guā qiū yī rén dú yǐ。
湘南奇客好新弄,当窗拭袖调纤指。xiāng nán qí kè hǎo xīn nòng,dāng chuāng shì xiù diào xiān zhǐ。
此时河转众星稀,声绕琼宫高处飞。cǐ shí hé zhuǎn zhòng xīng xī,shēng rào qióng gōng gāo chù fēi。
顾兔佳人遥罢舞,临桥仙子乍停机。gù tù jiā rén yáo bà wǔ,lín qiáo xiān zi zhà tíng jī。
曲遍人天离恨远,残梅落尽衰杨晚。qū biàn rén tiān lí hèn yuǎn,cán méi luò jǐn shuāi yáng wǎn。
霜露空凋少妇颜,关山不见征人返。shuāng lù kōng diāo shǎo fù yán,guān shān bù jiàn zhēng rén fǎn。
谁家少妇歇清砧,闻笛迟回折寸心。shuí jiā shǎo fù xiē qīng zhēn,wén dí chí huí zhé cùn xīn。
苦月斜连萤影度,愁云暗结雁声沉。kǔ yuè xié lián yíng yǐng dù,chóu yún àn jié yàn shēng chén。
忽然孤愤如裂石,寒天九月驱霹雳。hū rán gū fèn rú liè shí,hán tiān jiǔ yuè qū pī lì。
鱼龙起舞鸟兽呼,侠游年少头先白。yú lóng qǐ wǔ niǎo shòu hū,xiá yóu nián shǎo tóu xiān bái。
馀音散落胡天秋,边马长嘶脱辔头。yú yīn sàn luò hú tiān qiū,biān mǎ zhǎng sī tuō pèi tóu。
无定河边青冢外,野磷枯骨哭啾啾。wú dìng hé biān qīng zhǒng wài,yě lín kū gǔ kū jiū jiū。
我昔离家越两载,转眼风烟时序改。wǒ xī lí jiā yuè liǎng zài,zhuǎn yǎn fēng yān shí xù gǎi。
听罢翻憎夜似年,更阑益觉愁如海。tīng bà fān zēng yè shì nián,gèng lán yì jué chóu rú hǎi。
问君此曲传者谁,宋祎子野是吾师。wèn jūn cǐ qū chuán zhě shuí,sòng yī zi yě shì wú shī。
搜竹行穷湘水岸,调声直写鹧鸪悲。sōu zhú xíng qióng xiāng shuǐ àn,diào shēng zhí xiě zhè gū bēi。
一吹巫峡来神女,三奏断猿浑不语。yī chuī wū xiá lái shén nǚ,sān zòu duàn yuán hún bù yǔ。
周游湖海鲜知音,今夜胡床乘月举。zhōu yóu hú hǎi xiān zhī yīn,jīn yè hú chuáng chéng yuè jǔ。
燕云缥缈接洞庭,曲终遥望楚峰青。yàn yún piāo miǎo jiē dòng tíng,qū zhōng yáo wàng chǔ fēng qīng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

窗雨夜萧萧,香魂不可招。chuāng yǔ yè xiāo xiāo,xiāng hún bù kě zhāo。
新晴聊纵步,还恐碎琼瑶。xīn qíng liáo zòng bù,hái kǒng suì qióng yáo。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

抟风学雪舞,散作满天愁。tuán fēng xué xuě wǔ,sàn zuò mǎn tiān chóu。
万户莺啼遍,谁家独倚楼?wàn hù yīng tí biàn,shuí jiā dú yǐ lóu?

梅花十二咏石畔

邓云霄

花傍云根发,云蒸涌白涛。huā bàng yún gēn fā,yún zhēng yǒng bái tāo。
琼枝与石骨,气势两相高。qióng zhī yǔ shí gǔ,qì shì liǎng xiāng gāo。

梅花十二咏石畔

邓云霄

泉脉动如鳞,缘溪一探春。quán mài dòng rú lín,yuán xī yī tàn chūn。
偶逢弄珠者,知是洛川神。ǒu féng nòng zhū zhě,zhī shì luò chuān shén。

梅花十二咏石畔

邓云霄

湘妃翠袖薄,又曳缟罗裳。xiāng fēi cuì xiù báo,yòu yè gǎo luó shang。
泪尽今舒笑,微闻铅粉香。lèi jǐn jīn shū xiào,wēi wén qiān fěn xiāng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

谡谡寒涛里,烟姿不在浓。sù sù hán tāo lǐ,yān zī bù zài nóng。
谁知白衣相,未肯受秦封。shuí zhī bái yī xiāng,wèi kěn shòu qín fēng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

香色澹若空,可当菩提树。xiāng sè dàn ruò kōng,kě dāng pú tí shù。
梵呗度祥风,天花散如雨。fàn bei dù xiáng fēng,tiān huā sàn rú yǔ。

梅花十二咏石畔

邓云霄

误入大香国,人言是蕊宫。wù rù dà xiāng guó,rén yán shì ruǐ gōng。
琪花携满袖,鹤背更乘风。qí huā xié mǎn xiù,hè bèi gèng chéng fēng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

四野同云合,寒深故不肥。sì yě tóng yún hé,hán shēn gù bù féi。
清香当自爱,莫与雪齐飞。qīng xiāng dāng zì ài,mò yǔ xuě qí fēi。

梅花十二咏石畔

邓云霄

一种冰肌好,应为蟾兔怜。yī zhǒng bīng jī hǎo,yīng wèi chán tù lián。
寿阳宫里女,敢比广寒仙。shòu yáng gōng lǐ nǚ,gǎn bǐ guǎng hán xiān。

梅花十二咏石畔

邓云霄

片玉倚风前,宁馨处处传。piàn yù yǐ fēng qián,níng xīn chù chù chuán。
市人休看杀,叔宝正髫年。shì rén xiū kàn shā,shū bǎo zhèng tiáo nián。

梅花十二咏石畔

邓云霄

昨过瑶池上,霏霏雪有香。zuó guò yáo chí shàng,fēi fēi xuě yǒu xiāng。
谁言金母好,白发已如霜。shuí yán jīn mǔ hǎo,bái fā yǐ rú shuāng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

已得青皇信,开缄喜又颦。yǐ dé qīng huáng xìn,kāi jiān xǐ yòu pín。
千金酬一笑,未易许傍人。qiān jīn chóu yī xiào,wèi yì xǔ bàng rén。

梅花十二咏石畔

邓云霄

流光不肯住,烟景复相催。liú guāng bù kěn zhù,yān jǐng fù xiāng cuī。
寄语看花者,休携玉笛来。jì yǔ kàn huā zhě,xiū xié yù dí lái。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

碧玉荫珠箔,风窗四面凉。bì yù yīn zhū bó,fēng chuāng sì miàn liáng。
君看楼下水,咫尺到潇湘。jūn kàn lóu xià shuǐ,zhǐ chǐ dào xiāo xiāng。