古诗词

长笛篇

邓云霄

月照高楼凉浸水,风刮秋衣人独倚。yuè zhào gāo lóu liáng jìn shuǐ,fēng guā qiū yī rén dú yǐ。
湘南奇客好新弄,当窗拭袖调纤指。xiāng nán qí kè hǎo xīn nòng,dāng chuāng shì xiù diào xiān zhǐ。
此时河转众星稀,声绕琼宫高处飞。cǐ shí hé zhuǎn zhòng xīng xī,shēng rào qióng gōng gāo chù fēi。
顾兔佳人遥罢舞,临桥仙子乍停机。gù tù jiā rén yáo bà wǔ,lín qiáo xiān zi zhà tíng jī。
曲遍人天离恨远,残梅落尽衰杨晚。qū biàn rén tiān lí hèn yuǎn,cán méi luò jǐn shuāi yáng wǎn。
霜露空凋少妇颜,关山不见征人返。shuāng lù kōng diāo shǎo fù yán,guān shān bù jiàn zhēng rén fǎn。
谁家少妇歇清砧,闻笛迟回折寸心。shuí jiā shǎo fù xiē qīng zhēn,wén dí chí huí zhé cùn xīn。
苦月斜连萤影度,愁云暗结雁声沉。kǔ yuè xié lián yíng yǐng dù,chóu yún àn jié yàn shēng chén。
忽然孤愤如裂石,寒天九月驱霹雳。hū rán gū fèn rú liè shí,hán tiān jiǔ yuè qū pī lì。
鱼龙起舞鸟兽呼,侠游年少头先白。yú lóng qǐ wǔ niǎo shòu hū,xiá yóu nián shǎo tóu xiān bái。
馀音散落胡天秋,边马长嘶脱辔头。yú yīn sàn luò hú tiān qiū,biān mǎ zhǎng sī tuō pèi tóu。
无定河边青冢外,野磷枯骨哭啾啾。wú dìng hé biān qīng zhǒng wài,yě lín kū gǔ kū jiū jiū。
我昔离家越两载,转眼风烟时序改。wǒ xī lí jiā yuè liǎng zài,zhuǎn yǎn fēng yān shí xù gǎi。
听罢翻憎夜似年,更阑益觉愁如海。tīng bà fān zēng yè shì nián,gèng lán yì jué chóu rú hǎi。
问君此曲传者谁,宋祎子野是吾师。wèn jūn cǐ qū chuán zhě shuí,sòng yī zi yě shì wú shī。
搜竹行穷湘水岸,调声直写鹧鸪悲。sōu zhú xíng qióng xiāng shuǐ àn,diào shēng zhí xiě zhè gū bēi。
一吹巫峡来神女,三奏断猿浑不语。yī chuī wū xiá lái shén nǚ,sān zòu duàn yuán hún bù yǔ。
周游湖海鲜知音,今夜胡床乘月举。zhōu yóu hú hǎi xiān zhī yīn,jīn yè hú chuáng chéng yuè jǔ。
燕云缥缈接洞庭,曲终遥望楚峰青。yàn yún piāo miǎo jiē dòng tíng,qū zhōng yáo wàng chǔ fēng qīng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

题张氏园白乐天遗石

邓云霄

白傅豪吟片石知,风流馀韵使人思。bái fù háo yín piàn shí zhī,fēng liú yú yùn shǐ rén sī。
当年樱柳繁华尽,此日蓬蒿世代疑。dāng nián yīng liǔ fán huá jǐn,cǐ rì péng hāo shì dài yí。
卧处岂无醒酒力,移来犹有野云随。wò chù qǐ wú xǐng jiǔ lì,yí lái yóu yǒu yě yún suí。
主人不洒江州泪,对石空歌长庆诗。zhǔ rén bù sǎ jiāng zhōu lèi,duì shí kōng gē zhǎng qìng shī。

人日对梅花忆江阴明府余才伯年丈

邓云霄

人日晴阴暖半还,寒梅早已破春颜。rén rì qíng yīn nuǎn bàn hái,hán méi zǎo yǐ pò chūn yán。
陇头消息谁为寄,槛外风花懒独攀。lǒng tóu xiāo xī shuí wèi jì,kǎn wài fēng huā lǎn dú pān。
隔岁暗惊双鬓改,百年能见几人闲。gé suì àn jīng shuāng bìn gǎi,bǎi nián néng jiàn jǐ rén xián。
兴来欲鼓江阴柁,共坐春申邑后山。xīng lái yù gǔ jiāng yīn duò,gòng zuò chūn shēn yì hòu shān。

赠刘军

邓云霄

马如匹练到吴门,虎橐萧萧蒯缑存。mǎ rú pǐ liàn dào wú mén,hǔ tuó xiāo xiāo kuǎi gōu cún。
醉尉岂能知李广,曳裾何处向平原。zuì wèi qǐ néng zhī lǐ guǎng,yè jū hé chù xiàng píng yuán。
途穷转觉诗怀壮,金尽翻令侠骨尊。tú qióng zhuǎn jué shī huái zhuàng,jīn jǐn fān lìng xiá gǔ zūn。
世路悠悠君莫问,待逢国士一酬恩。shì lù yōu yōu jūn mò wèn,dài féng guó shì yī chóu ēn。

赠刘军

邓云霄

结客翩翩赋壮游,逢人肝胆片言投。jié kè piān piān fù zhuàng yóu,féng rén gān dǎn piàn yán tóu。
狂来且吊要离冢,兴到聊寻范蠡舟。kuáng lái qiě diào yào lí zhǒng,xīng dào liáo xún fàn lí zhōu。
草檄从军谁跋扈,当歌横槊见风流。cǎo xí cóng jūn shuí bá hù,dāng gē héng shuò jiàn fēng liú。
自烧丹灶千年药,不羡黄金万户侯。zì shāo dān zào qiān nián yào,bù xiàn huáng jīn wàn hù hóu。

赠刘军

邓云霄

破虏平羌众共看,齐盟风雅更登坛。pò lǔ píng qiāng zhòng gòng kàn,qí méng fēng yǎ gèng dēng tán。
酒酣说剑苍龙吼,夜静论诗白雪寒。jiǔ hān shuō jiàn cāng lóng hǒu,yè jìng lùn shī bái xuě hán。
锁钥北门诸险尽,鲸鲵东海万家残。suǒ yào běi mén zhū xiǎn jǐn,jīng ní dōng hǎi wàn jiā cán。
赤松元待功成后,莫向江湖问□冠。chì sōng yuán dài gōng chéng hòu,mò xiàng jiāng hú wèn guān。

林坦之夜集

邓云霄

几年踪迹叹沉浮,雪里逢君问敝裘。jǐ nián zōng jì tàn chén fú,xuě lǐ féng jūn wèn bì qiú。
傲吏能供千日酒,故人同醉百花洲。ào lì néng gōng qiān rì jiǔ,gù rén tóng zuì bǎi huā zhōu。
专诸冢上堪谈剑,西子湖边好买舟。zhuān zhū zhǒng shàng kān tán jiàn,xī zi hú biān hǎo mǎi zhōu。
直探吴门山水遍,乘春更作曲江游。zhí tàn wú mén shān shuǐ biàn,chéng chūn gèng zuò qū jiāng yóu。

周昆彦夜集

邓云霄

吴歌子夜劝君欢,秋老黄花尚未残。wú gē zi yè quàn jūn huān,qiū lǎo huáng huā shàng wèi cán。
别后歧途堪洒泪,到来容鬓各惊看。bié hòu qí tú kān sǎ lèi,dào lái róng bìn gè jīng kàn。
微官转觉潘安拙,失意犹怜范叔寒。wēi guān zhuǎn jué pān ān zhuō,shī yì yóu lián fàn shū hán。
词赋长杨谁得似,未应招隐问渔竿。cí fù zhǎng yáng shuí dé shì,wèi yīng zhāo yǐn wèn yú gān。

题陈母贞烈卷

邓云霄

岁晏孤芳凛自持,柏舟堪俪古人诗。suì yàn gū fāng lǐn zì chí,bǎi zhōu kān lì gǔ rén shī。
镜分鸾影彤帏冷,心苦熊丸白发知。jìng fēn luán yǐng tóng wéi lěng,xīn kǔ xióng wán bái fā zhī。
草满青陵飞蛱蝶,水摇班竹映琼枝。cǎo mǎn qīng líng fēi jiá dié,shuǐ yáo bān zhú yìng qióng zhī。
怀清不羡秦王筑,直揭吴山作道碑。huái qīng bù xiàn qín wáng zhù,zhí jiē wú shān zuò dào bēi。

秋夜怀友

邓云霄

回望寥天片月高,侧身今古忆吾曹。huí wàng liáo tiān piàn yuè gāo,cè shēn jīn gǔ yì wú cáo。
西楼此夜闻长笛,南国归心折大刀。xī lóu cǐ yè wén zhǎng dí,nán guó guī xīn zhé dà dāo。
搔首断鸿回绝塞,缄书双鲤落秋涛。sāo shǒu duàn hóng huí jué sāi,jiān shū shuāng lǐ luò qiū tāo。
河阳漫道栽花好,潘岳于今有二毛。hé yáng màn dào zāi huā hǎo,pān yuè yú jīn yǒu èr máo。

岁暮忆京华同籍旧游有感三首

邓云霄

玉河桥畔柳如丝,尚忆鸣珂并马时。yù hé qiáo pàn liǔ rú sī,shàng yì míng kē bìng mǎ shí。
午夜催诗分刻烛,深春赌酒竞弹棋。wǔ yè cuī shī fēn kè zhú,shēn chūn dǔ jiǔ jìng dàn qí。
青云天上怜高鸟,白眼人间耻皱眉。qīng yún tiān shàng lián gāo niǎo,bái yǎn rén jiān chǐ zhòu méi。
试问同朝鸳鸯侣,宫袍零落有谁知。shì wèn tóng cháo yuān yāng lǚ,gōng páo líng luò yǒu shuí zhī。

岁暮忆京华同籍旧游有感三首

邓云霄

一行作吏在风尘,手板朝朝只向人。yī xíng zuò lì zài fēng chén,shǒu bǎn cháo cháo zhǐ xiàng rén。
偶入朱门夸骤贵,何须白首始如新。ǒu rù zhū mén kuā zhòu guì,hé xū bái shǒu shǐ rú xīn。
要津道上无胶漆,阿堵丛中有鬼神。yào jīn dào shàng wú jiāo qī,ā dǔ cóng zhōng yǒu guǐ shén。
傲骨从来倚松石,折腰终未称吾身。ào gǔ cóng lái yǐ sōng shí,zhé yāo zhōng wèi chēng wú shēn。

岁暮忆京华同籍旧游有感三首

邓云霄

江湖岁暮天多风,龙蛇已蛰鸿雁空。jiāng hú suì mù tiān duō fēng,lóng shé yǐ zhé hóng yàn kōng。
远书屡寄长不达,幽梦失路难为通。yuǎn shū lǚ jì zhǎng bù dá,yōu mèng shī lù nán wèi tōng。
弹冠结绶浪相许,工竽好瑟将无同。dàn guān jié shòu làng xiāng xǔ,gōng yú hǎo sè jiāng wú tóng。
庭前扫雪且煮茗,疏竹影外月出东。tíng qián sǎo xuě qiě zhǔ míng,shū zhú yǐng wài yuè chū dōng。

三月三日

邓云霄

新晴堤柳净年芳,修禊溪边锦绣香。xīn qíng dī liǔ jìng nián fāng,xiū xì xī biān jǐn xiù xiāng。
胜日管弦元上国,冶游风俗自吴王。shèng rì guǎn xián yuán shàng guó,yě yóu fēng sú zì wú wáng。
江南四姓谁争长,曲水□贤几擅场。jiāng nán sì xìng shuí zhēng zhǎng,qū shuǐ xián jǐ shàn chǎng。
遥望会稽思往事,兰亭霞气晚苍苍。yáo wàng huì jī sī wǎng shì,lán tíng xiá qì wǎn cāng cāng。

同曾淡夫夜集王百谷园亭

邓云霄

柳堤兰径翳青萝,步月虚堂得并过。liǔ dī lán jìng yì qīng luó,bù yuè xū táng dé bìng guò。
客子问奇还载酒,主人长啸更征歌。kè zi wèn qí hái zài jiǔ,zhǔ rén zhǎng xiào gèng zhēng gē。
吹笙忽下浮丘鹤,挥笔休惊道士鹅。chuī shēng hū xià fú qiū hè,huī bǐ xiū jīng dào shì é。
吏隐今逢白衣宦,岩泉幽兴较谁多。lì yǐn jīn féng bái yī huàn,yán quán yōu xīng jiào shuí duō。

钱山人功甫斗室

邓云霄

吴门甲第自连云,斗室萧然见此君。wú mén jiǎ dì zì lián yún,dòu shì xiāo rán jiàn cǐ jūn。
几隐乌皮无俗客,庭垂绿树有清芬。jǐ yǐn wū pí wú sú kè,tíng chuí lǜ shù yǒu qīng fēn。
荆扉雪满时餐柏,土锉烟□懒卖文。jīng fēi xuě mǎn shí cān bǎi,tǔ cuò yān lǎn mài wén。
屈指江南高士传,独怜孤鹤在人群。qū zhǐ jiāng nán gāo shì chuán,dú lián gū hè zài rén qún。