古诗词

看剑篇

邓云霄

夜半城头挂北斗,华堂宴客犹呼酒。yè bàn chéng tóu guà běi dòu,huá táng yàn kè yóu hū jiǔ。
主人上将近休边,曲部金绯将炙走。zhǔ rén shàng jiāng jìn xiū biān,qū bù jīn fēi jiāng zhì zǒu。
为欢不敢寿千金,请看钢锋一片心。wèi huān bù gǎn shòu qiān jīn,qǐng kàn gāng fēng yī piàn xīn。
启匣虹霓纷缭绕,拔镡檐户冷萧森。qǐ xiá hóng ní fēn liáo rào,bá chán yán hù lěng xiāo sēn。
骤观三尺空如水,不知其内藏龙子。zhòu guān sān chǐ kōng rú shuǐ,bù zhī qí nèi cáng lóng zi。
恍惚苍精暗欲腾,须臾白练平吹起。huǎng hū cāng jīng àn yù téng,xū yú bái liàn píng chuī qǐ。
指去遥知山可崩,弹来直立天为倚。zhǐ qù yáo zhī shān kě bēng,dàn lái zhí lì tiān wèi yǐ。
延津波落丰城空,一时移在华堂中。yán jīn bō luò fēng chéng kōng,yī shí yí zài huá táng zhōng。
只恐妖姬幻鬼母,翻疑坐客有猿公。zhǐ kǒng yāo jī huàn guǐ mǔ,fān yí zuò kè yǒu yuán gōng。
侵灯闪烛乱光怪,帘外星河皆破碎。qīn dēng shǎn zhú luàn guāng guài,lián wài xīng hé jiē pò suì。
众宾长跪请韬锋,主人更为谈边塞。zhòng bīn zhǎng guì qǐng tāo fēng,zhǔ rén gèng wèi tán biān sāi。
虎须半拂燕颔旋,自言擐甲十馀年。hǔ xū bàn fú yàn hàn xuán,zì yán huàn jiǎ shí yú nián。
战多剑锷光仍在,戍久马蹄浑尽穿。zhàn duō jiàn è guāng réng zài,shù jiǔ mǎ tí hún jǐn chuān。
麾向龙堆回落日,㔉将疏勒出飞泉。huī xiàng lóng duī huí luò rì,zhǔ jiāng shū lēi chū fēi quán。
犁庭老上魂先夺,绝幕呼韩血尚鲜。lí tíng lǎo shàng hún xiān duó,jué mù hū hán xuè shàng xiān。
近时塞外无骄虏,玉门关下多闲土。jìn shí sāi wài wú jiāo lǔ,yù mén guān xià duō xián tǔ。
马援矍铄浪据鞍,李广遨游徒射虎。mǎ yuán jué shuò làng jù ān,lǐ guǎng áo yóu tú shè hǔ。
说剑雄心只自知,登坛馀勇真堪贾。shuō jiàn xióng xīn zhǐ zì zhī,dēng tán yú yǒng zhēn kān jiǎ。
忧时叹老泪沾衣,宾主留连不忍归。yōu shí tàn lǎo lèi zhān yī,bīn zhǔ liú lián bù rěn guī。
千秋欧冶今何有?只眼张华遇者稀。qiān qiū ōu yě jīn hé yǒu?zhǐ yǎn zhāng huá yù zhě xī。
喑呜慷慨俱落魄,赌胜千金轻一掷。yīn wū kāng kǎi jù luò pò,dǔ shèng qiān jīn qīng yī zhì。
匣里龙飞忽裂垣,群鸡惊叫东方白。xiá lǐ lóng fēi hū liè yuán,qún jī jīng jiào dōng fāng bái。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

落叶随流水,闲云与闭关。luò yè suí liú shuǐ,xián yún yǔ bì guān。
幽人无限意,不语自看山。yōu rén wú xiàn yì,bù yǔ zì kàn shān。

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

茅屋深云树,溪桥响石泉。máo wū shēn yún shù,xī qiáo xiǎng shí quán。
闲来相对处,高论上皇年。xián lái xiāng duì chù,gāo lùn shàng huáng nián。

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

万叶落将尽,惟馀野竹青。wàn yè luò jiāng jǐn,wéi yú yě zhú qīng。
石林人不到,仙籁若为听。shí lín rén bù dào,xiān lài ruò wèi tīng。

小燕

邓云霄

浅立花枝上,红襟映萼明。qiǎn lì huā zhī shàng,hóng jīn yìng è míng。
汉宫谁最恨?hàn gōng shuí zuì hèn?
不及尔身轻。bù jí ěr shēn qīng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

疏影横驴背,繁花照练裳。shū yǐng héng lǘ bèi,fán huā zhào liàn shang。
如何入林久,反觉不闻香。rú hé rù lín jiǔ,fǎn jué bù wén xiāng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

高挂疏林外,频摇花信风。gāo guà shū lín wài,pín yáo huā xìn fēng。
小槽珠溜滴,色胜杏花红。xiǎo cáo zhū liū dī,sè shèng xìng huā hóng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

草阁桃花绕,时清异避秦。cǎo gé táo huā rào,shí qīng yì bì qín。
渔郎休更问,此处是通津。yú láng xiū gèng wèn,cǐ chù shì tōng jīn。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

制就绿罗袷,轻如蝴蝶飞。zhì jiù lǜ luó jiá,qīng rú hú dié fēi。
闲来堤上望,草色妒人衣。xián lái dī shàng wàng,cǎo sè dù rén yī。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

歌罢弄残机,柳线还堪织。gē bà nòng cán jī,liǔ xiàn hái kān zhī。
怜君身上衣,可比流黄色。lián jūn shēn shàng yī,kě bǐ liú huáng sè。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

舞入唐宫去,光风乱物华。wǔ rù táng gōng qù,guāng fēng luàn wù huá。
君王何所幸,宫女尽如花。jūn wáng hé suǒ xìng,gōng nǚ jǐn rú huā。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

昨夜西山雨,今朝前溪长。zuó yè xī shān yǔ,jīn cháo qián xī zhǎng。
鱼亦作春游,相随戏兰桨。yú yì zuò chūn yóu,xiāng suí xì lán jiǎng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

禁火空斋静,檐声更送寒。jìn huǒ kōng zhāi jìng,yán shēng gèng sòng hán。
花神愁不语,玉箸洗妆残。huā shén chóu bù yǔ,yù zhù xǐ zhuāng cán。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

野老送春茶,铜瓶汲井花。yě lǎo sòng chūn chá,tóng píng jí jǐng huā。
钻榆新得火,对客瀹云芽。zuān yú xīn dé huǒ,duì kè yuè yún yá。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

水际丛兰碧,香风两岸闻。shuǐ jì cóng lán bì,xiāng fēng liǎng àn wén。
褰芳修褉罢,欲荐云中君。qiān fāng xiū xiè bà,yù jiàn yún zhōng jūn。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

西风送别意,念汝路途长。xī fēng sòng bié yì,niàn rǔ lù tú zhǎng。
春到还相顾,贫交不忍忘。chūn dào hái xiāng gù,pín jiāo bù rěn wàng。