古诗词

捣衣篇

邓云霄

洞房环佩惊秋早,叶满空阶愁不扫。dòng fáng huán pèi jīng qiū zǎo,yè mǎn kōng jiē chóu bù sǎo。
闲来不省出门行,梦里已到交河道。xián lái bù shěng chū mén xíng,mèng lǐ yǐ dào jiāo hé dào。
交河戍客铁为衣,八月严霜扑面飞。jiāo hé shù kè tiě wèi yī,bā yuè yán shuāng pū miàn fēi。
可念拂沙眠塞草,何辞织锦理鸳机。kě niàn fú shā mián sāi cǎo,hé cí zhī jǐn lǐ yuān jī。
鸳机织就烦刀尺,熨斗帖平针线迹。yuān jī zhī jiù fán dāo chǐ,yùn dòu tiē píng zhēn xiàn jì。
灯下装绵泪满床,窗前捣练风侵石。dēng xià zhuāng mián lèi mǎn chuáng,chuāng qián dǎo liàn fēng qīn shí。
风清月冷气凄凄,力尽繁声高更低。fēng qīng yuè lěng qì qī qī,lì jǐn fán shēng gāo gèng dī。
捣时庭树初栖鸟,捣罢邻家已报鸡。dǎo shí tíng shù chū qī niǎo,dǎo bà lín jiā yǐ bào jī。
谁识繁声结悲咽,心中万恨凭砧说。shuí shí fán shēng jié bēi yàn,xīn zhōng wàn hèn píng zhēn shuō。
千里情悬落日西,双题响逐行云灭。qiān lǐ qíng xuán luò rì xī,shuāng tí xiǎng zhú xíng yún miè。
东家砧歇西家鸣,夜夜风来满帝城。dōng jiā zhēn xiē xī jiā míng,yè yè fēng lái mǎn dì chéng。
愁苦频年征戍急,何人不作断肠声。chóu kǔ pín nián zhēng shù jí,hé rén bù zuò duàn cháng shēng。
衣成缄固重重意,又恐关前无驿使。yī chéng jiān gù zhòng zhòng yì,yòu kǒng guān qián wú yì shǐ。
别久腰衰知带宽,路长秋寄经春至。bié jiǔ yāo shuāi zhī dài kuān,lù zhǎng qiū jì jīng chūn zhì。
春去秋来貌不同,家家怨旷恨无穷。chūn qù qiū lái mào bù tóng,jiā jiā yuàn kuàng hèn wú qióng。
汉皇好武何时已,愿送砧声达汉宫。hàn huáng hǎo wǔ hé shí yǐ,yuàn sòng zhēn shēng dá hàn gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

秦淮春泛二首

邓云霄

红桥通绿水,画舫澜银沙。hóng qiáo tōng lǜ shuǐ,huà fǎng lán yín shā。
人识寻源客,春回犯斗槎。rén shí xún yuán kè,chūn huí fàn dòu chá。
伤心前日柳,莫问后庭花。shāng xīn qián rì liǔ,mò wèn hòu tíng huā。
醉上长堤望,香车满狭斜。zuì shàng zhǎng dī wàng,xiāng chē mǎn xiá xié。

秦淮春泛二首

邓云霄

草迷蝴蝶梦,日丽鹧鸪天。cǎo mí hú dié mèng,rì lì zhè gū tiān。
江练摇歌扇,沙鸥近酒船。jiāng liàn yáo gē shàn,shā ōu jìn jiǔ chuán。
豪华看往事,光景惜流年。háo huá kàn wǎng shì,guāng jǐng xī liú nián。
吾爱菖蒲□,兰桡莫更前。wú ài chāng pú,lán ráo mò gèng qián。

嘲萤火

邓云霄

腐草寄馀生,乘昏莫浪行。fǔ cǎo jì yú shēng,chéng hūn mò làng xíng。
烧霜光转湿,隔雨焰全轻。shāo shuāng guāng zhuǎn shī,gé yǔ yàn quán qīng。
岂以投珠巧,能当按剑迎。qǐ yǐ tóu zhū qiǎo,néng dāng àn jiàn yíng。
炎凉看百态,星月敢争明。yán liáng kàn bǎi tài,xīng yuè gǎn zhēng míng。

送张漱六下第南归二首

邓云霄

送别边风急,金台古道旁。sòng bié biān fēng jí,jīn tái gǔ dào páng。
无人市骏马,为尔哭昭王。wú rén shì jùn mǎ,wèi ěr kū zhāo wáng。
贫甚岁仍歉,愁多路更长。pín shén suì réng qiàn,chóu duō lù gèng zhǎng。
萧萧秋色里,肠断雁南翔。xiāo xiāo qiū sè lǐ,cháng duàn yàn nán xiáng。

送张漱六下第南归二首

邓云霄

行路难如此,怜君抱玉归。xíng lù nán rú cǐ,lián jūn bào yù guī。
哀歌看短剑,相顾问无衣。āi gē kàn duǎn jiàn,xiāng gù wèn wú yī。
还洛金应尽,干秦策未非。hái luò jīn yīng jǐn,gàn qín cè wèi fēi。
神鹰留梦泽,控地始雄飞。shén yīng liú mèng zé,kòng dì shǐ xióng fēi。

独酌月下

邓云霄

谁谓酒杯小,中涵万事空。shuí wèi jiǔ bēi xiǎo,zhōng hán wàn shì kōng。
未须论圣品,且与洒尘胸。wèi xū lùn shèng pǐn,qiě yǔ sǎ chén xiōng。
好友形兼影,嘉肴月共风。hǎo yǒu xíng jiān yǐng,jiā yáo yuè gòng fēng。
无人会此意,归去问陶公。wú rén huì cǐ yì,guī qù wèn táo gōng。

独酌问月二首

邓云霄

常从东海出,几度见桑田。cháng cóng dōng hǎi chū,jǐ dù jiàn sāng tián。
桂子何方落?guì zi hé fāng luò?
霓裳若个传。ní shang ruò gè chuán。
空床消永夜,捣药怨长年。kōng chuáng xiāo yǒng yè,dǎo yào yuàn zhǎng nián。
多少关山意,离心满海天。duō shǎo guān shān yì,lí xīn mǎn hǎi tiān。

独酌问月二首

邓云霄

谁云不老身,圆缺竟何因?shuí yún bù lǎo shēn,yuán quē jìng hé yīn?
却笑孤眠影,还窥独酌人。què xiào gū mián yǐng,hái kuī dú zhuó rén。
无台那挂镜,渡汉恐沾轮。wú tái nà guà jìng,dù hàn kǒng zhān lún。
秋近寒偏急,君应白发新。qiū jìn hán piān jí,jūn yīng bái fā xīn。

修褉日入金陵

邓云霄

垂柳临清水,风光动褉辰。chuí liǔ lín qīng shuǐ,fēng guāng dòng xiè chén。
湖山如待客,花木总宜春。hú shān rú dài kè,huā mù zǒng yí chūn。
细草偏承履,游轩不染尘。xì cǎo piān chéng lǚ,yóu xuān bù rǎn chén。
繁华今古事,惆怅六朝人。fán huá jīn gǔ shì,chóu chàng liù cháo rén。

江南春词

邓云霄

江上踏青处,清流映白沙。jiāng shàng tà qīng chù,qīng liú yìng bái shā。
天晴丝罥蝶,风细草眠花。tiān qíng sī juàn dié,fēng xì cǎo mián huā。
骏马系芳树,鹴裘付酒家。jùn mǎ xì fāng shù,shuāng qiú fù jiǔ jiā。
醉来堪托宿,垂柳惯栖鸦。zuì lái kān tuō sù,chuí liǔ guàn qī yā。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

群木搴萝薜,泠然幽径通。qún mù qiān luó bì,líng rán yōu jìng tōng。
一亭偏傍水,四面总宜风。yī tíng piān bàng shuǐ,sì miàn zǒng yí fēng。
地与市朝远,心将鱼鸟同。dì yǔ shì cháo yuǎn,xīn jiāng yú niǎo tóng。
避人焚草处,已作灌园翁。bì rén fén cǎo chù,yǐ zuò guàn yuán wēng。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

朱栏围绿玉,天水澹空明。zhū lán wéi lǜ yù,tiān shuǐ dàn kōng míng。
雨歇蒲芽长,风来柳浪轻。yǔ xiē pú yá zhǎng,fēng lái liǔ làng qīng。
蓬瀛他日梦,濠濮此时情。péng yíng tā rì mèng,háo pú cǐ shí qíng。
岸帻无尘到,何须更濯缨。àn zé wú chén dào,hé xū gèng zhuó yīng。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

一泓终不竭,混混只如斯。yī hóng zhōng bù jié,hùn hùn zhǐ rú sī。
积润浇花圃,分津及玉池。jī rùn jiāo huā pǔ,fēn jīn jí yù chí。
烹茶亭午后,漱齿月明时。pēng chá tíng wǔ hòu,shù chǐ yuè míng shí。
万国红炉里,幽人总不知。wàn guó hóng lú lǐ,yōu rén zǒng bù zhī。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

池光摇赤日,鱼性正怀新。chí guāng yáo chì rì,yú xìng zhèng huái xīn。
汲井翻银浪,清渠蹙翠鳞。jí jǐng fān yín làng,qīng qú cù cuì lín。
桔槔看物变,升斗笑波臣。jú gāo kàn wù biàn,shēng dòu xiào bō chén。
试问临流者,兰亭第几人。shì wèn lín liú zhě,lán tíng dì jǐ rén。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

未赋归来句,还依五柳旁。wèi fù guī lái jù,hái yī wǔ liǔ páng。
池平清镜晓,风澹翠眉长。chí píng qīng jìng xiǎo,fēng dàn cuì méi zhǎng。
莺影迎朝旭,蝉声送晚凉。yīng yǐng yíng cháo xù,chán shēng sòng wǎn liáng。
清阴元不定,永日几移床。qīng yīn yuán bù dìng,yǒng rì jǐ yí chuáng。